Hơn Cả Hôn Nhân - Chương 04

Tác giả: Thần Vụ Quang

Trong Thời Gian Nghỉ Kết Hôn Cô Đã Bị Giày Vò
Buổi sáng lúc Hạ Chân Ngọc tỉnh lại thì phát hiện Lý Nguy không còn nằm ở bên cạnh, cô nhìn xuống đồng hồ trên tay thấy mới có 6 giờ 30. Cô đi ra phòng ngủ muốn nhìn xem Lý Nguy đang làm cái gì, kết quả không thể ngờ tới, cô thấy Lý Nguy toàn thân trần trụi ngồi ở trên sô pha xem tivi. Hạ Chân Ngọc có chút không thể tiếp nhận được anh ta lại là loại người tùy ý như vậy. Nhưng càng làm cho cô giật mình hơn nữa là ở trên tivi đang chiếu nội dung có quy định về hạn chế độ tuổi, Trên màn hình nữ nhân vật chính đang ra sức ՐêՈ Րỉ, biểu tình cực kỳ thống khổ lại khoái hoạt. (Tang Du: tên Lý Nguy này thật đáng kinh tởm, ta chém… ta chém hắn trăm ngàn lần)
Lý Nguy thấy Hạ Chân Ngọc đi ra, hướng về phía cô cười cười vẫy tay và nói: “Chân Ngọc lại đây, anh đang xem phim đấy, anh muốn xem xem bọn họ làm như thế nào, hơn nữa cũng có thể giúp tăng thêm hứng thú.”
Hạ Chân Ngọc không còn cách nào khác đành phải đi đến, Lý Nguy kéo cô lại trực tiếp đè lên trên ghế sô pha, cởi bỏ áo ngủ của cô, rồi hung hăng hôn lên môi cô, sau đó dùng sức xoa nắn bộ иgự¢ sữa đẫy đà của Hạ Chân Ngọc, một thoáng chốc Lý Nguy liền trực tiếp giơ hai chân cô lên.
Hạ Chân Ngọc nhìn sắc trời bên ngoài, còn có hai cánh cửa sổ sát đất trong phòng khách cùng với ban công chưa có được đóng vào, cô vội vàng ngăn cản Lý Nguy nói: “Chờ một chút, anh xem rèm cửa sổ cũng chưa kéo vào, tòa nhà phía đối diện nếu có người thì họ sẽ nhìn thấy rõ ràng.”
Lý Nguy nghe xong liền đứng lên đi kéo hai bên rèm cửa sổ vào, rất nhanh đã trở lại và bắt đầu tiếp tục chuyện vừa rồi, Hạ Chân Ngọc nhìn trên màn hình đang chiếu những hình ảnh đầy kích thích, nhưng một chút cảm giác cũng không có, phía dưới còn bởi vì ngày hôm qua thử đi thử lại nhiều mà đau đớn, nhưng vì không muốn đả kích lòng tự tôn đàn ông của Lý Nguy nên vẫn cố nín nhịn mặc cho Lý Nguy giày vò. Cô nghĩ có lẽ lần này có thể sẽ thành công, cuộc sống cũng có thể bước vào quỹ đạo rồi.
Kết quả trên người bị vân vê nắm Ϧóþ thành một mảnh xanh xanh hồng hồng, Lý Nguy cũng nhỏ những giọt mồ hôi ở mình trên người cô. Lúc cô nhìn lên đồng hồ trong phòng khách cũng đã sắp đến tám giờ, mà Lý Nguy vẫn còn xoa nắn chơi đùa những chỗ mẫn cảm trên người cô và còn đang tiếp tục thử.
Hạ Chân Ngọc biết lần này Lý Nguy lại không được, nhưng nếu lần này không thành công thì so với tối hôm qua sẽ còn bị đả kích lớn hơn nữa. Tối hôm qua cô còn có thể nói là đêm tân hôn không có kinh nghiệm để an ủi Lý Nguy không phải quá mức căng thẳng. Nhưng với tình huống như hiện tại này Hạ Chân Ngọc thật không biết cần phải an ủi Lý Nguy như thế nào, loại tình huống này cũng làm cho kế hoạch hoàn mỹ trước khi kết hôn của cô xuất hiện sự việc ngoài ý muốn.
Lý Nguy cuối cùng chậm rãi từ trên người Hạ Chân Ngọc đứng lên, trầm mặc không nói được một lời, vừa rồi khuôn mặt còn ửng hồng giờ đã trở nên trắng bệch, trên tivi thỉnh thoảng còn truyền đến những thanh âm ái muội tựa như đặc biệt cười nhạo anh ta. Anh ta cũng không biết bản thân mình đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng là anh ta đối với Hạ Chân Ngọc rất có cảm giác, cũng cực kỳ thích thân thể cô, nhưng chỉ là khi đến bươc cuối cùng anh ta không kiên trì được, không thể chọc thùng lớp màng ngăn trở của Hạ Chân Ngọc.
Hạ Chân Ngọc tuy rằng bị đau buốt nhưng cũng thương cảm cho Lý Nguy, cô nghĩ nên an ủi thế nào để khuyên giải anh ta, có thể đem hai lần đả kích đối với anh ta giảm xuống mức thấp nhất. Cô vừa định mở miệng, thì Lý Nguy tựa như một cơn gió nhanh chóng đứng lên, trực tiếp quay về phòng ngủ, sau một hồi động tĩnh bên trong phòng, Lý Nguy đã mặc quần áo, trên mặt không có gì biểu tình, cũng không có ngẩng đầu lên nói với cô: “Anh đi đến cơ quan, em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi.” Sau đó trực tiếp đi ra cửa.
Hạ Chân Ngọc ngồi một mình ở trên ghế sô pha, cầm lấy điều khiển từ xa tắt tivi đi, ngồi một hồi ngây ngốc cô liền bắt đầu thu dọn gian phòng. Tuy nói là không đi hưởng tuần trăng mật, nhưng Lý Nguy cũng xin nghỉ ba ngày ở nhà, kết quả là ngày đầu tiên kết hôn lại xảy ra tình huống như vậy.
Cô đi đến tiệm cơm ở con phố đối diện mua cơm rang về ăn, cô nghĩ tới sẽ chờ Lý Nguy về nhà nhất định phải cùng anh ta nói chuyện một chút. Nếu thật sự có vấn đề như thế bọn họ cần phải cùng nhau đối mặt giải quyết, quyết không thể làm cho Lý Nguy cảm thấy một chút không được thoải mái.
Buổi chiều, gian phòng đã được ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu nắng ấm ấp, Hạ Chân Ngọc có chút mệt rã rời liền quay về phòng ngủ đi ngủ, cũng không biết co đã ngủ bao lâu chợt nghe bên ngoài cửa có tiếng động, giống như có người đang mở khóa cửa, cô giật mình ngồi dậy, cẩn thận nghe ngóng, quả thật có người ở ngoài cửa mở khóa.
Hạ Chân ngọc có chút sợ hãi, tầng này có hai căn hộ, toàn bộ tòa nhà cũng chỉ có 20 mấy hộ gia đình. Hơn nữa đối diện nhà cô hình như cũng là đôi vợ chồng trẻ và một đứa nhỏ, lúc này mọi người cũng đều đi làm và đứa bé đã đến trường đi học, trong nhà cô còn chưa có lắp đặt máy điện thoại để gọi khi cấp bách, hơn nữa ở tầng 12 này nếu thực có người xấu thì cô thật đúng là không có nơi cầu cứu.
Không đúng, còn có điện thoại di động mà, chân Hạ Chân Ngọc có chút mềm nhũng, cô vội xuống giường chạy đến phòng khách hoảng loạn tìm di động, tìm hồi lâu cũng không thấy, cô không một chút ấn tượng nhớ được ngày hôm qua di động để ở chỗ nào. Lúc này “Răng rắc” một tiếng khóa ngoài cửa đã được mở, Hạ Chân Ngọc đành phải từ bỏ, chạy nhanh vào trong phòng ngủ, nghĩ là vào phòng ngủ sẽ đem khóa cửa lại như vậy còn có thể kéo dài trong chốc lát.
Vừa mới chạy đến cửa phòng ngủ, phía sau đã truyền đến giọng nói của mẹ Lý Nguy: “Chân Ngọc, con ngủ à. Vừa rồi mẹ ở bên ngoài gõ cửa con cũng không nghe thấy sao, mẹ cho rằng trong nhà không có người, cũng không biết rõ cái nào là chìa khóa cửa chính, loay hoay hồi lâu mới mở được cửa ra.”
Thâm tâm Hạ Chân Ngọc có một chút trầm xuống, đúng là hù ૮ɦếƭ cô. Sau khi sợ hãi qua đi thì cũng chính là tức giận, Đây là ngày tân hôn đầu tiên của cô và Lý Nguy, mà bà mẹ chồng này chẳng hề kiêng kị chạy tới đây làm cái gì vậy, lại còn có cả chìa khóa cửa nhà cô, nếu sau này hai vợ chồng cô đang làm chuyện đó thì tính sao?
Cô nín nhịn không nổi cáu xoay người lại, cố gắng nở nụ cười nói: “Mẹ, sao mẹ lại đến đây? Vừa rồi thực sự con đang ngủ, không có nghe thấy tiếng gõ cửa của mẹ, chỉ nghe thấy có người mở khóa, làm cho con giật mình sợ hãi cứ tưởng là có người xấu.”
Tống Quyên cười ha ha nói: “Hôm này là ngày tân hôn đầu tiên của con, cảm thấy mệt cũng là chuyện bình thường, chìa khóa căn nhà này mẹ có một chiếc, bà ngoại Lý Nguy cũng có một chiếc. Mẹ thấy việc này cũng bình thường mà, khi các con không có ở nhà mẹ có thể qua đây giúp các con quét dọn, bà ngoại Lý Nguy giữ một chiếc là sợ vạn nhất có tình huống khẩn cấp còn có cái để dùng.”
Ngay sau đó còn nói: “Mẹ đến đây là bảo các con đến nhà ăn cơm, cơm chiều mẹ đã chuẩn bị xong rồi. Lý Nguy đâu? Còn ngủ sao?”
Hạ Chân Ngọc không thể làm gì khác hơn là buộc lòng phải bịa ra một lý do: “Dạ, Lý Nguy vừa rồi còn đang ở nhà, nhưng lãnh đạo cơ quan anh ấy đột nhiên gọi điện thoại đến nói là có việc gấp, Lý Nguy vội vàng đi đến cơ quan rồi ạ.”
Tống Quyên chỉ lo Hạ Chân Ngọc không được vui vì Lý Nguy đã đi ra ngoài vội vàng nói: “Lý Nguy thực là người không hiểu chuyện, mới cưới mà đã bỏ vợ ở nhà một mình, Chân Ngọc con đừng trách nó, con cũng biết nó thực sự là người không thể khước từ người khác. Mà đây lại là lãnh đạo, nó không thể làm cách nào khác được.”
Hạ Chân Ngọc nói: “Không sao mẹ ạ, hiện tại mà nói công việc của Lý Nguy vẫn là quan trọng hơn, con thay quần áo rồi sẽ cùng mẹ về nhà ăn cơm.”
Sau đó cô đi thay quần áo để đi đến nhà chồng, khoảng cách cực kỳ gần, chỉ cách có một tòa nhà, ba Lý Nguy cũng đang ở nhà xem tivi, thấy Hạ Chân Ngọc tiến vào rất vui vẻ hỏi thăm, cũng oán trách Lý Nguy một trận.
Đồ ăn Tống Quyên làm hương vị cực kỳ nhạt nhẽo, gần như không có cho gia vị vào, Hạ Chân Ngọc có chút ăn không quen, nhưng cũng miễn cưỡng ăn một chén cơm, cô biết rõ quan hệ giữa mẹ chồng và con dâu rất tế nhị, chỉ sợ Tống Quyên nghi ngờ là cô nhõng nhẽo.
Tống Quyên nhìn thấy cô ăn cơm mà không ăn đồ ăn, liền nói: “Có phải không hợp khẩu vị hay không? Ba của Lý Nguy bị huyết áp cao, trước kia đã từng đột tắc mạch máu não một lần, khôi phục cũng khá tốt, không có gì di chứng, cho nên bình thường đồ ăn thức uống hơi nhạt một chút. Nếu con ăn không quen, về sau khi các con qua đây mẹ sẽ làm riêng cho.”
Hạ Chân Ngọc cũng hiểu được rất ngượng ngùng liền nói: “Mẹ, không cần đâu. Tương lai con sẽ học nấu ăn, bình thường bọn con thuận tiện sẽ đến thăm mọi người, cùng cha mẹ nói chuyện phiếm.”
Ba Lý Nguy nghe xong, liên tiếp gật đầu cười, mẹ Lý Nguy trừng mắt, cũng cười cười nhưng không nói cái gì, Hạ Chân Ngọc không biết nấu ăn việc này ngay từ đầu khi cô cùng Lý Nguy kết giao bà ta liền biết, lúc trước còn có chút không hài lòng. Nhưng mà nếu hiện tại cô nói cô bằng lòng học nấu ăn, như vậy sớm muộn gì cũng phải học, mặc kệ như thế nào chỉ cần con của bà ta mỗi ngày ăn cơm dẻo canh nóng là được.
Hạ Chân Ngọc lại ngồi trong chốc lát thì trở về, mở cửa trông thấy đèn trong phòng khách đã sáng, biết là Lý Nguy đã trở lại. Cô đổi đôi giầy bằng đôi dép đi trong nhà, sau đó nhìn thấy Lý Nguy đang xem tin tức, trên bàn trà đặt một ít đồ ăn cùng mấy lon bia anh ta đang uống.
Cô đi qua ngồi ở bên cạnh Lý Nguy hỏi: “Anh trở về khi nào vậy?”
Lý Nguy vẫn nhìn chằm chằm trên tivi, sau đó nói: “Không đến 20 phút đâu, em đi ra ngoài à?”
“Vâng, mẹ qua đây bảo em đến nhà ăn cơm chiều, ăn xong lại hàn huyên một lát.”
Nói xong hai người lại không có đề tài gì để nói, Hạ Chân Ngọc sợ anh không được tự nhiên đành phải đi vào thư phòng chơi trò chơi trên máy tính, nhưng cô cũng không có hứng thú chơi, liền thay đổi áo ngủ chuẩn bị ngủ.
Cô ở trên giường muốn chờ sau khi Lý Nguy đi vào sẽ cùng anh ta nói chuyện của hai người, kết quả là đến rạng sáng khi kim đồng hồ chỉ đến 1 giờ Lý Nguy mới mang theo mùi rượu nằm xuống, mộ hồi sau thì tiếng ngáy mãnh liệt, cô thở dài đành phải đi ngủ.
Buổi sáng ngày hôm sau Lý Nguy cũng không hỏi thăm cô liền trực tiếp đi đến cơ quan, Hạ Chân Ngọc đành phải mỗi ngày tìm việc gì đó để làm, thu dọn căn phòng, giặt quần áo sau đó đi siêu thị gần đó giải quyết ba bữa cơm. Lý Nguy lại rất trễ mới trở về nhà, mỗi lần đều chờ cô nằm trên giường một lúc lâu mới đi vào phòng ngủ.
Ngày thứ ba khi lại mặt, hai người ở trước mặt cha mẹ Hạ Chân Ngọc biểu hiện giống như không có việc gì xảy ra, sau đó lại khôi phục cuộc sống như lúc trước. Thời gian này mẹ của Lý Nguy cũng qua đây vài lần bảo cô đi qua nhà ăn cơm, nhưng cô đều khước từ. Cứ như vậy, thời gian nghỉ kết hôn một tuần rất nhanh trôi qua, cô cũng không tìm được cơ hội cùng Lý Nguy nói chuyện.
Thứ Hai, Hạ Chân Ngọc mang theo một túi bánh kẹo cưới đi đến cơ quan, nhóm đồng nghiệp nhìn cô ngạc nhiên nói: “Chân Ngọc, không phải là cô không đi hưởng tuần trăng mật sao? Sao lại vừa gầy mà sắc mặt cũng không được tốt vậy?”
Hạ Chân Ngọc thật sự là biết nói thế nào, không thể nói những gì mà cô đã trải qua, đành phải nói là không kịp thích ứng với cuộc sống sau khi kết hôn. Hơn nữa đi làm cũng quá xa nên có chút lo lắng, đồng nghiệp nghe xong cũng đều nói đi làm gần nhà vẫn là tốt nhất, không thì đúng là vất vả, hiện tại thời tiết còn tốt, đợi khi mùa đông đến mới thật sự là khổ thân.
Ở trong cơ quan, chị Vương là người có quan hệ rất tốt với Hạ Chân Ngọc, thừa dịp lúc không có người liền vụng trộm hỏi cô: “Chân Ngọc, chị thấy em một chút dáng vẻ vui mừng của cô dâu mới cũng không có, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Có việc gì thì hãy nói với chị, xem chị có thể hỗ trợ em cái gì hay không?”
Nước mắt Hạ Chân Ngọc thiếu chút nữa rơi ra khi nghe những lời chị Vương nói, tình huống hiện tại của cô thật sự chỉ có thể chính bản thân cô nghĩ biện pháo, chính mình chịu đựng, đối với ai cũng không thể nói, vì thế miễn cưỡng nở nụ cười nói: “Không có việc gì đâu chị Vương, chị yên tâm đi, chỉ là em có chút không quen, qua một thời gian ngắn nữa là tốt thôi.”
Chị Vương cũng không có hỏi nhiều, chỉ dặn dò cô chú ý thân thể. Buổi chiều, bí thư cùng chủ nhiệm cơ quan Hạ Chân Ngọc bất ngờ triệu tập một cuộc họp khẩn cấp và ra lệnh xuống dưới không ai được tan ca, mọi người đều thì thầm không biết lại có chuyện gì xảy ra, sao lại cần phải sắp xếp vào đúng thời điểm tân tầm, thứ Hai vốn là uể oái, kết quả là cũng không thể về nhà.
Trái lại đối với Hạ Chân Ngọc lại không có việc gì, tuy rằng có chút ca nhà, nhưng nghĩ đến việc phải đối mặt với Lý Nguy thì thà tăng ca còn hơn. Thời gian tan tầm đã hơn nửa giờ, lúc này toàn bộ thành viên ban lãnh đạo mới đi xuống dưới lầu, nói cho mọi người lập tức chuẩn bị, Âu trưởng ban sẽ đi ra trong chốc lát.
Âu trưởng ban lúc này tới đây làm cái gì, toàn bộ mọi người đều có chút không hiểu, nhưng mà đáp án rất nhanh liền công bố. Sau khi Âu trưởng ban rời đi, ban lãnh đạo lại đề nghị toàn thể nhân viên ở dự họp, nội dung chính là ngày mai Phó thị trưởng muốn tới cơ quan bọn họ thị sát công việc, hôm nay phải chuẩn bị tốt công tác tiếp đón ngày mai, không cho phép xảy ra sai lầm.
Mấy người Phó thị trưởng hay lãnh đạo trong tỉnh hoặc trung ương cũng không tổ chức thị sát bọn họ như vậy, mà cô cũng không thấy bọn họ lại khẩn trương như thế, Hạ Chân Ngọc tò mò hỏi chị Vương ở bên cạnh.
Chị Vương cười, nói: “Em thật đúng là không biết cái, em cho là người đến là Phó thị trưởng sao? Người ngày mai đến là Chu Cẩn Vũ, Chu thị trưởng”.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc