Nhờ thông báo của mẹ nên ngày hôm đó Trình Nhiễm cùng Tần Tư Lăng đã đến ga tàu rất sớm để đón ông nội và ba của cô.
Vì để mọi thứ được ngụy trang hoàn hảo, Tần Tư Lăng đã chi tiền mua một căn hộ bình dân tầng thứ 15 của một toàn chung cư. Ngay cả Trình Nhất Phàm mấy ngày nay cũng kiên trì bôi thuốc tiêu sưng, đến ngày vết thương vẫn còn hơi tím nên Trình Nhiễm đành nghĩ ra cách dùng kem che khuyết điểm của cô giúp nó che đi.
Tất cả đã được chuẩn bị đâu ra đấy, chỉ có đợi ông nội và ba cô xuất hiện mà thôi.
Chuyến tàu đầu đầu tiên dừng lại, Trình Nhiễm trông thấy ba và ông nội thì vui mừng chạy đến.
"Ông nội, ba..."
"Nhiễm Nhiễm, Phàm Phàm, sao hai đứa biết mà đến đây đón ta vậy?"
"Cháu nắm bắt thông tin từ mẹ cháu đấy. Dù sao thì ông nội và ba lâu lắm mới lên đây đương nhiên cháu và Nhất Phàm phải làm tròn nghĩa vụ của mình rồi."
"Chỉ được cái dẻo miệng. Nhưng mà thế mới đúng là cháu gái của ông."
Tần Tư Lăng cúi xuống chào ông nội và ba vợ, sau đó hắn vội vàng tiến lên giúp ba xách đồ.
"Con rể, không cần đâu. Mấy thứ này nhẹ, ba có thể cầm được."
"Dạ, không sao đâu ạ. Con giúp ba."
Ba Trình thật sự cảm thấy hơi ngại nhưng vì thấy con rể nhiệt tình quá nên ông mới miễn cưỡng đưa đồ cho con rể cầm hộ. Tần Tư Lăng gọi điện ảo tài xế tân trang cái xe riêng của mình thành một chiếc taxi rồi giả vờ gọi điện để kêu taxi đến đón cả nhà về.
"Công nhận là thời thế tân tiến thật. Bây giờ có cả taxi 6 chỗ ngồi cơ đấy."
Trình Nhiễm nghe xong thì chỉ cười nhẹ cho qua chuyện. Gì chứ riêng cái taxi có một không hai này không phải ai cũng có đâu. Chiếc xe này Trình Nhiễm mới thấy Tần Tư Lăng mua tháng trước. Hôm đó cô đang ở nhà hoàn thành nốt mấy dự án thì quản gia nói có mấy nhân viên đem xe đến. Cô gọi điện cho Tần Tư Lăng thì mới biết là chiếc xe hắn mới mua.
Đây là một dòng xe mới ra, có giá trị đến mức khổng lồ. Trình Nhiễm nhìn giá tiền trên đống giấy tờ mà nhân viên đưa cho thì cô cảm thấy đầu óc quá quay cuồng.
Dù cô và Tần Tư Lăng cũng đã kết hôn rồi nhưng mà cô vẫn chưa thể nào xác định được hết tất cả tài sản mà chồng cô đang sở hữu. Có lần cô muốn dò hỏi quản gia thì ông chỉ mỉm cười rồi nói một cách rất thản nhiên.
"Một ngày Tần tiên sinh kiếm được bao nhiêu tiền thì tôi cũng không rõ. Nhưng mà hôm nào mà ngài ấy kí được cái hợp đồng lớn hoặc cổ phiếu, chứng khoán tăng thì một ngày của ngài ấy có thể mua vài ba căn biệt thự như vậy là chuyện bình thường. Tóm lại là chuyện trên thương trường tôi cũng không rõ. Nếu phu nhân thắc mắc thì có thể đi hỏi trực tiếp ngài ấy."
Cô mà có thể đi hỏi Tần Tư Lăng thì cũng chẳng phải tốn công đi hỏi quản gia làm gì...
Dù sao thì Tần Tư Lăng có kiếm được bao nhiêu tiền cô cũng chẳng muốn quản nữa. Miễn sao hắn có thể duy trì cuộc sống như này, có tiền mua đủ sữa và đồ ăn để chào đón em bé sắp ra đời là được.
Tất cả mọi người đi đến khu chung cư, nơi này Tần Tư Lăng đã sắp xếp đâu ra đấy. Trình Nhiễm xuống xe trước muốn xách đồ nhưng Tần Tư Lăng lại đi đến giành trước, không cho cô cầm.
"Em đang mang thai, cơ thể rất yếu. Để anh cầm cho."
Thật là... Hôm nay Tần tiên sinh lại dở chứng nữa rồi, dịu dàng quá thể.
Cảnh này được ông nội và ba cô nhìn thấy thì vô cùng hài lòng. Còn Trình Nhiễm chỉ xì nhẹ một cái rồi đi lên trước. Đúng là biết cách lấy lòng người nhà cô thật.
Mọi người đi vào thang máy thì gặp mấy người của chung cư đi ra. Họ nhìn Tần Tư Lăng rồi vui vẻ chào hỏi như quen biết lắm.
"Tiểu Lăng đấy hả? Hai vợ chồng hôm nay đón người nhà lên đây chơi sao?"
"Dạ vâng ạ."
"Đúng là một người chồng và người con rể tốt. Bác mới mua một ít trái cây sạch ngon lắm, nếu Tiểu Nhiễm thèm chua thì cứ sang đây để bác cho một ít. Con bé đang trong thời kì đặc biệt nên chuyện ốm nghén là hết sức bình thường."
"Cháu cảm ơn."
Thấy Tần Tư Lăng cười nói vui vẻ với hàng xóm như vậy thì ba và ông nội cô cũng gật đầu tán thưởng. Trình Nhất Phàm làm ra bộ dạng hờ hững giống như chuyện này không liên quan đến mình. Còn Trình Nhiễm thì không biết mấy người này ở đâu ra, toàn những gương mặt lạ khiến cho cô hơi hoang mang.
Lúc đi vào thang máy, Trình Nhiễm có ghé tai nói nhỏ với Tần Tư Lăng.
"Anh quen mấy người họ sao?"
"Không quen."
"Vậy sao có thể nói chuyện một cách tự tin như thế chứ?"
"Tùy hứng."
Cô không biết rằng Tần Tư Lăng có thể thu xếp tất cả một cách hoàn hảo không có kẽ hở.
Mấy người trong chung cư sau khi nói chuyện với Tần Tư Lăng xong thì vội đi đến bãi đỗ xe, nơi này quản gia đang cầm một xấp tiền dày đứng chờ ở đó.
"Chúng tôi đã làm xong nhiệm vụ rồi."
Nghe thấy vậy, quản gia nhanh chóng rút 5 tờ tiền ra phân phát cho từng người. Đúng là Tần tiên sinh luôn có lối đi nhanh gọn.
Sáng nay, Tần Tư Lăng đã sai cặp anh em sinh đôi quản gia đến đây và đưa cho hai người họ mỗi người một vali tiền. Hắn căn dặn hai người đem số tiền này đi mua chuộc tất cả mọi người trong khu chung cư này và cho họ xem ảnh hắn và Trình Nhiễm.
Nhiệm vụ của họ rất đơn giản, cứ nhìn thấy mặt hắn và Trình Nhiễm thì cứ nói chuyện giống như quen biết. Mỗi lần như thế thì sẽ được nhận thù lao tương xứng.
Chính vì vậy mà cả chung cư sáng nay đều dồn dập chờ đợi để nói chuyện với Tần Tư Lăng và Trình Nhiễm một hai câu để đi nhận tiền.
Bảo sao, Trình Nhiễm khi bước chân vào nhà rồi cũng có rất nhiều người gõ cửa nói với cô vài câu rồi đi.
Thấy Trình Nhất Phàm đang cùng ông nội và ba cô đang xem tivi ở phòng khách, Trình Nhiễm vội vàng chạy vào bếp cùng với Tần Tư Lăng. Vì hôm nay ông nội và ba lên chơi nhưng Trình Nhiễm lại đang mang thai, chính vì vậy mà Tần Tư Lăng phải một lần nữa tự mình xuống bếp. Cũng may sáng nay quản gia đã lường trước được sự việc nên đã chuẩn bị cho hắn một bộ đồ bảo hộ như mọi khi.
Trình Nhiễm tuy cảm thấy bộ đồ này rất phản cảm nhưng mà do nhìn quen rồi nên cô cũng xuôi xuôi một chút.
"Em vào đây làm gì? Ra ngoài đi."
"Thôi đi, em vào đây để phụ anh đấy còn không cảm ơn thì thôi."
"Anh đã nói rằng em đang mang thai thì không được làm việc nặng còn gì?"
"Anh là đang lo lắng cho em và con sao?"
Tần Tư Lăng không có nói gì nữa khiến cho Trình Nhiễm hiểu lầm hắn ngầm đồng ý.
Trình Nhiễm mất vài giây để cảm động.
Đấy là suy nghĩ của cô chứ thực ra Tần Tư Lăng chỉ muốn quan tâm đến mỗi mình cô mà thôi. Chả là sáng nay bà nội hắn gọi đến thuyết trình cho hắn cả buổi sáng dài chỉ xoay quanh việc làm thế nào để chăm sóc vợ bầu.
"Vợ cháu đang trong giai đoạn rất nhạy cảm. Ta biết cháu không quý đứa bé nhưng cháu cũng phải nghĩ cho vợ cháu nữa. Đứa bé gắn liền với vợ cháu, đứa bé khỏe thì vợ cháu mới khỏe được, sau này sinh cũng thuận lợi hơn."
Chỉ vì những lời này của bà nội nên Tần Tư Lăng mới thay đổi suy nghĩ và hành động. Hắn chỉ cần chịu đựng trong thời gian nữa thôi, khi nào cô sinh đứa bé ra thì hắn nhất định sẽ nắm đứa con này cho ông bà nội chăm. Mong mỏi cháu chắt lắm thì để cho hai ông bà thỏa mãn niềm vui ước ao bây lâu nay.
Hắn chỉ cần vợ, còn đứa con kia thì tính sau.