Hối Hận Vô Cùng! - Chương 08

Tác giả: Quỳnh Lam

Tuệ Vi mỉm cười tươi rối nhìn Hàng Nhất “ Hàng Nhất , em muốn đi ngắm sao trời !”
Hàng Nhất đưa mắt nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô dù là bị che đậy trong lớp phấn dày anh vẫn có thể thấy rõ , mặc kệ lòng đau như cắt Hàng Nhất vẫn cố nở nụ cười gượng gạo “ Được ! “
Nụ cười gượng gạo của anh Tuệ Vi nhìn ra rõ nhueng cô cũng không biết phải làm sao cả .
Từ đầu đến cuối anh đều không hỏi không rằng , anh không hỏi cô nguyên nhân tại sao mọi chuyện lại diễn biến như thế , anh cũng không hỏi cô có phải hôm nay cô sẽ ra đi .
Anh không hỏi , Tuệ Vi biết là anh sợ , anh không muốn biết ...
Ở thành phố đâu đâu cũng là ánh đèn đường này muốn ngắm sao thì phải đi xe ra ngoại thành mất đến 2 tiếng đồng hồ.
Hàng Nhất đưa tay nhìn đồng hồ đoạn nhíu mày , hiện tại đã 19h rồi , âm thầm cảm thán thời gian hôm nay trôi nhanh quá .
Xong , Tuệ Vi mặt đầy không vui nắm lấy cổ tay anh ,cởi đồng hồ của anh ra rồi bỏ vào túi áo của mình “ Thời gian anh nhìn nó còn nhiều hơn thời gian anh nhìn em “
Nhìn thì có vẽ Hàng Nhất thong thả chơi đùa với cô nhưng thật chất không lúc nào là không căng thẳng không lúc nào là không nhìn đồng hồ .
Cô Nhón chân đặt lên môi Hàng Nhất một nụ hôn nhẹ tựa như chuồn chuồn lướt qua , Hàng Nhất khẽ ngẩn ra lúc sau mới mỉm cười .
Anh quay lưng không nhìn cô , tay chỉ vào một tiệm chụp ảnh gần đó nhằm không cho cô thấy mắt anh đã bao phủ một màng nước “ Tuệ Vi , em có muốn vào chụp hình không ?”
“ Không muốn , chụp hình thì chã phải sẽ là hình anh với Lâm Thanh Nhã sao , em không thích anh sẽ lấy ảnh đó ra mà ngắm nghía !”
“...”
“ Anh phải ghi hình ảnh của em vào tim , chỉ có nơi này mới tồn tại vĩnh viễn “
“ Được “
“ Bây giờ mình đi được chưa ? “
————
Cả một quảng đường dài , Hàng Nhất đều thấy cô ngủ , khi đến nơi anh mới phát hiện cô đã không thấy ... cô không thấy anh không thấy cả bầu trời nghìn sao .
Hàng Nhất ngẩn người nhìn cô , anh siết chặt bàn tay , tim dường như cảm nhận được nghìn kiếm xuyên tâm .
Anh nhỏ giọng nói “ Anh đưa em xuống xe nha “
Tuệ Vi vẫn duy trì nụ cười như ban đầu , cô gật đầu nhẹ .
Hàng Nhất trải một tấm thảm xuống nền cỏ xong nhẹ nhàng đặt cô ngồi xuống rồi bản thân cũng ngồi bên cạnh cô , Tuệ Vi dựa đầu vào vai anh , bờ vai anh rất rộng rất vững chắt nó khiến cô cảm thấy mình được bảo vệ , nó khiến cô thoát khỏi sự sợ hãi của biển máu đã nhẫn chìm đến đỉnh đầu của cô .
Đúng vậy !
Biển máu chỉ còn vài phút nữa là nhóm chìm hết cơ thể cô .
Tuệ Vi nhẹ giọng “ Hàng Nhất , có phải sao trời rất đẹp không ?”
Anh mím môi , ánh mắt không rời khỏi cô , Hàng Nhất lúc này mới ngẩng đầu nhìn lên bầu trời , bầu trời đầy sao sáng chói rất đẹp nhueng lòng anh lại lạnh lẽo .
Anh không muốn làm cô thất vọng nên cố trấn an nổi sợ hãi của bản thân lại , cố làm giọng bình tĩnh
“ Phải , rất đẹp , rất lung linh “
“ Em biết mà !”
Hàng Nhất ước gì thời gian này có thể ngừng lại , có thể để cô ở bên anh lâu thêm một chút nữa ...
Lúc này Tuệ Vi lên tiếng đánh tan bầu không khí ngột ngạt này “ Hàng Nhất , anh nhất định phải nói với Lâm Thanh Nhã em rất biết ơn cô ấy , nhờ có cô ấy em có thể sống lại “
Mặc dù Lâm Thanh Nhã lúc nào cũng đấu đá với cô làm cô rất ghét cô ta nhưng cô không hận .
Là phụ nữ cô hiểu rõ cảm giác người mình yêu lại yêu người khác nó đau đớn như thế nào , về chuyện hình nhân cô không có ý kiến gì vì một phần nhờ nó mà cô mới được sống lại .
Hàng Nhất im lặng không nói , anh không muốn chuyển lời lại cho Lâm Thanh Nhã “ Nếu như em muốn nói thì tự em đi mà nói “
Tuệ Vi đưa tay mò mẫn khuôn mặt anh , cô chính là muốn xem anh có rơi nước mắt không , khi thấy khuôn mặt anh không có đấu hiệu của nước mắt , Tuệ Vi thở phào nhẹ nhỏm “ Hàng Nhất , anh nhất định không được khóc , là nam nhân anh chỉ có thể đổ máu không thể đổ lệ , anh có hiểu không !?”
Nếu như khóc có thể giảm đi nổi đau thì tốt biết mấy , anh không khóc không phải vì là không muốn làm cô buồn mà là anh khóc không được .
Đau lòng đến không thể để nước mát giải toả được !
Hàng Nhất nắm lấy tay cô , đan mười ngón tay vào nhau , tay ôm vai cô dùng sức “ Tuệ Vi , anh sẽ rất đau khổ “
“ Em biết !”
“ Tuệ Vi , anh lúc ban đầu tiếp cận em là sai nhưng về sau anh là thật lòng với em “
“ Em biết !”
“ Tuệ Vi , anh rất yêu em “
Đến lần này đáp lại anh là sự im lặng đến đáng sợ , anh đưa mắt nhìn mắt của cô đã nhắm nghiền , tay buông lỏng ..
Anh im lặng một lúc , từ từ cúi xuống hôn vào môi của cô , nhỏ giọng nói “ Anh yêu em “
Tuệ Vi đi rồi .
Người con gái anh yêu lần này thật sự đi rồi .
Tuệ Vi anh sẽ không khóc , anh sẽ không khiến em thất vọng !
Tay ôm Lâm Thanh Nhã , anh đưa mắt nhìn chăm chằm lên bầu trời .
Bầu trời đẹp biết làm sao , em lúc này có thấy không ?
Lúc này người con gái trong lòng anh dần dần tỉnh lại , anh biết rõ đó là Lâm Thanh Nhã .
Lâm Thanh Nhã cũng ngẩng đầu nhìn bầu trời “ Cô ấy đi rồi !”
Hàng Nhất bởi câu này mà tỉnh táo ra , anh buông Lâm Thanh Nhã “ Cô ấy bảo rằng cô ấy rất biết ơn em !”
Một câu này dứt khoác làm nước mắt Lâm Thanh Nhã tuôn rơi , nước mắt cô lăn dài , Lâm Thanh Nhã im lặng khóc , im lặng nhìn anh hoảng loạn bỏ chạy về phía xe .
Cô biết anh muốn đi đâu , cô biết rõ anh muốn đi đâu !
Cô sẽ không cản lại vì cô cũng hiểu rõ người đàn ông này không thể để ai ngoài Tuệ Vi vào tim .
Nhưng mà , lúc này cô không muốn để anh một mình , vì thế nên vội chạy theo “ Hàng Nhất , em biết anh muốn đến mộ của Tuệ Vi , em muốn đi chung với anh “
Hàng Nhất không trả lời câu hỏi này của cô “ Em cứ vào căn nhà nhỏ đằng kia mặc qua đêm , ngày mai anh sẽ cho người đến đón em “
Dứt lời liền bỏ đi .
———
30 năm trôi qua .
Anh năm nay đã hoàn thành việc sống ăn năn hối lỗ của mình .
Cô bảo phải 30 năm mới tha thứ cho anh , vì điều nay mà anh đã cố gắng sống cố gắng mà hối lỗi .
Hàng Nhất đưa mắt nhìn về phía cửa sổ .
Đồng hồ điểm 12h
Một cô gái xinh đẹp bay lơ lững trước mặt anh , mỉm cười dịu dàng đưa tay về phía anh “ Hàng Nhất , em đến đón anh “
Hàng Nhất ngơ ngẩn nhìn người con gái mà bản thân hằng nhớ nhung bao năm qua , mắt Hàng Nhất đỏ hoe , anh mỉm cười hạnh phúc đưa tay nắm lấy tay cô nhỏ giọng “ Tuệ Vi !”
———
Tại một góc phố của thành phố , hình nhân một thân máu me ngẩng đầu nhìn bầu trời lộ ra một nụ cười kinh dị ....
———
#hoàn ❤️

Đọc tiếp ~> ngon tinh viet nam hay
Theo dõi page để cập nhật truyện hay