Nghe chuyện nực cườiĐúng, 2 cô gái mặc bộ đồ Lolita cực quỉ quái bước xuống xe. Như một minh tinh vẫy tay chào mọi người.
Tiếng hò reo im bặt khi có bóng một người phụ nữ chậm rãi bước tới gần:
- Làm sao lại ồn ào thế?
- Thưa mẹ, con đã về!- Ông Triệu cúi rạp người lễ phép chào. Đắc tội với ai thì đắc tội chứ không thể đắc tội với mụ già trước mặt!
- Anh vào đây nói chuyện với tôi!- Nói rồi bà quay lưng, đi về phía căn phòng màu đỏ ở trung tâm khuôn viên Lăng Gia.
Cuộc nói chuyện giữa hai mẹ con trong 1 năm trời không gặp mặt không phải câu chuyện tình thương mến thương mà lại xoay quanh chủ đề về tài sản nhà Lăng Gia!
- Tôi chưa cách nào lấy được thông tin báu vật từ tay con bé Lăng Thanh Hà!- Bà Lăng mở đầu câu chuyện
- Con cũng đã thử mọi cách rồi! Thật sự không có cách nào!- Ông Triệu thở dài.- Nhưng mà dạo gần đây con có một mối làm ăn khá lớn, nếu thắng đậm sẽ có được bằng 1 nửa số tài sản của Lăng Gia
- Anh buôn bán trái phép cái gì thế?
- Con hay làm ăn lớn mà? Buôn bán trái phép cái gì đâu!- Ông TRiệu vừa cười vừa gãi đầu- À, còn cháu nội của me nữa, mẹ có muốn gặp chúng không?
- Ta không thích trẻ con!- Bà Lăng nhíu mày
- Thôi mà mẹ, chúng nhớ mẹ lắm đấy!- Ông Triệu quay người vén cái màn nhung đắt tiền, lớn tiếng gọi:
- Hai đứa mau vào chào bà Nội!
Hai cô gái mặc bộ đồ Lolita nhẹ nhàng tiến vào, cũng quỳ xuống sàn như bố chúng nó, dịu dàng chào:
- Chúng con chào nội!
- Cái cách trang điểm không giống ai là sao hả?- Bà Lăng giật mình khi thấy chúng ngẩng đầu lên- Còn để đầu đỏ, đầu vàng nữa! Hỏng, hỏng thật rồi!
- Mẹ, thời đại tiên tiến rồi, mẹ đừng cổ hủ nữa!- Nói rồi ông ta chỉ vào cô gái tóc vàng- Đây là Tiểu Hương, chị của Tiểu Hằng- rồi ông ta chỉ vào cô gái tóc đỏ còn lại- Còn đây là Tiểu Hằng!
- Ồ...Khoan đã! Ta không lú lẫn đến nỗi như vậy! Theo ta nhớ, con có một đứa con trai, một đứa con gái cơ mà?
- Ha ha...Tiểu Hằng chính là đứa con trai mà mẹ nói đó!- Ông Triệu mỉm cười- Giờ thời buổi thay đổi, mẹ đừng cổ hủ nữa!
Bà Lăng chỉ thiếu nước xùi bọt mép ngất xỉu ngay tại chỗ!Huyết áp dần tăng cao, không chịu nổi, bà đành đuổi 3 cha con nhà họ ra ngoài!
- Papa, người đó là nội của con thật sao?- Tiểu Hằng từ trước đến nay chưa bao giờ bước chân vào cửa Lăng Gia, bà nội của anh cũng chưa từng rời Lăng Gia, lẽ dĩ nhiên anh chưa bao giờ gặp bà nội!
- Tiểu Minh, em nghĩ bà Nội quan trọng với chúng ta lắm sao?- Tiểu Hương cười khô khốc
Tiểu Hằng cũng chính là Tiểu Minh. Nghĩa là tên trên giấy khai sinh của Tiểu Hằng là Lăng Tiểu Minh, nhưng vốn cái tên Tiểu Minh không được giống con gái cho lắm nên cậu đã tự đặt cho mình cái tên Tiểu Hằng.
Tiểu Hương không hề liên quan, cô là con gái chính gốc! ^^\'\'
- Nói sao thì nói, Tiểu Minh à, về Lăng Gia,con không thể cứ mặc váy thế này được!- ông Triệu sực nhớ ra!
- Phải làm con trai sao?- Tiểu Minh mếu máo
- Em không phải con trai sao?- Tiểu Hương cười cười- Em là con gái sao?
- Em là con trai!!!!
-----------------------------------------------------------------------
- Cái gì?????Chú Triệu đem về nhà 2 đứa con????- Thanh Hà hét ầm lên
- Có gì mà phải sock? Anh đã gặp 2 đứa nó rồi! Bệnh lắm!
- Hai đứa nó sao?
- Ừ, có một thằng em bệnh!
- Bệnh à?
- Bệnh thần kinh!
- Thật sao trời? ha hha ha...- Hà cười sảng khoái.
- Lúc anh gặp 2 đứa nó là lúc anh hạnh phúc nhất khi mình có hai đứa em gái bình thường !