Nhã Nhi và Thanh Hà, nhầm lẫn lung tung cả..!!!
Có một điều không tưởng về chị em song sinh, đó là thần giao cách cảm. Được sinh ra trong cùng một bào thai nhưng tính cách lại khác nhau hoàn toàn..........
Nhi giống bố còn Hà giống mẹ.....
Vì thế mà sự việc đã rắc rối giờ còn rắc rối hơn....
Buổi sáng hôm sau, lại một buổi sáng ồn ào nữa...
-Nhi, cưng nhớ lời anh nói chưa...Nếu gặp...-Anh trai vừa nói, vừa đưa cho hai chị em hộp cơm to oành
-Anh, em nhớ rồi-Nhi ngắt lời-Nếu gặp mấy thằng hút thuốc lá hay mấy thằng du côn thì tránh xa nó ra, đúng không????
-Đúng rồi-Anh trai cười
-Anh không nhất thiết phải lo như thế, có em ở bên cạnh, thách chúng nó dám làm gì...-Hà cười, sát khí lộ rõ.
CỐP!!!!
-Gì????Anh trai????-Cô hét lên khi bị anh trai cốc vào đầu một cái rõ to
-Có phải lúc nào em cũng ở bên Nhi được đâu-Anh lườm.
-Muộn rồi-Hai từ, chỉ đúng hai từ đó vừa bay ra khỏi miệng Nhi thì Hà đã túm lấy tay cô bé, lôi xềnh xệch:
-TỤI EM ĐI ĐÂYYYYYYYYY!!!!!!!!!!!!!!!!!
***Ngôi trường Vincent lại hiện ra trước mặt, nếu không tính cả đám bụi ở trước cổng trường.
Đó chính là ĐÁNH NHAU.
Thầy cô chỉ ở lì trên phòng giám hiệu không dám xuống, chỉ bởi, dính líu trận đánh này có hai công tử của tập đoàn Showa.
-Haizz...Đứng chắn trước cổng, người ta vào làm sao???-Nhi thở dài
-Hay để chị vào mở đường cho!!-Hà hớn hở, lâu rồi mới "tập thể dục" cho dãn gân cốt
-Khỏi-Nhi xua tay-Em không thích dây dưa đến bọn nó!Chắc chờ chúng nó đánh nhau xong quá.
Tuy đánh nhau bụi mù, nhưng ai cũng có thể nhìn thấy, hai công tử nhà Showa không tham gia trận đánh mà chỉ đứng coi đàn em của mình lao vào địch thủ. Bỗng, có một tiếng nói:
-Ê, cô bé!!!!
-Hâm, đang đánh nhau mà cũng chào được!-Nhi nghĩ
Người đó chạy lại gần:
-Còn nhớ tôi không????
-Không, chỉ nhớ cái mặt, vừa mới hôm qua quên sao được.-Nhi thở dài-Còn tên thì chịu...
-Hớ???Không biết tôi sao???-Anh chàng VÔ CÙNG KINH NGẠC khi thấy cái lắc đầu ngon ơ của cô bé.
-Anh nè,Nhi có thói quen, không bao giờ nhớ tên ai, gặp nhiều mới nhớ-Hà giải thích ngay
Đang Buôn dưa lê bán dưa bở xôn xao thì tiếng bước chân vọng lại cùng giọng nói lộ rõ sự tức giận kèm theo sát khí:
-Mày coi thường tao quá nhỉ???Bị đánh cho te tua còn không sợ???-Rồi nhếch mép cười cợt.
-Hừm...-Kì Phong quay ra nhìn rồi quay lại Nhi-Em có biết anh ta là ai không???Biết tên không??Nhìn thấy mặt bao giờ chưa???
Nhi ngó ra và...
1 giây....
2 giây...
3 giây..
-Không biết, chưa nhìn thấy mặt bao giờ.-Nhi đáp tỉnh bơ
Lúc bấy giờ, toàn trường, bao gồm tất cả học sinh, giáo viên, bảo vệ, Hàn Thu và bọn đàn em đã phải chịu cú shock chưa bao giờ có trong cuộc đời.
Kì Phong hí hửng vì vừa trả đũa được thằng em ngang tàng:
-Thế em có nghe tên tập đoàn Showa không???
-Không biết!-Nhi vẫn ngơ ngác
Lần này thì đừng nói ngần ấy người, cộng thêm cả Kì Phong cũng bất ngờ chả kém...
-Cô...-Hàn thu tức không nói lên lời, không biết tập đoàn Showa đã đành, cái đấy thì tha, nhưng còn Hàn Thu, đó là một cái tên lẫy lừng, với sĩ diện của một thằng con trai, anh không cho phép điều đó xảy ra.-Cô đang cố tình tạo ấn tượng với tôi phải không???
-Anh là ai mà tôi phải tạo ấn tượng???Anh là cái gì cơ chứ??Tôi không quan tâm!!!-Với Nhi ấy, động tay động chân thì cô chịu, nhưng động khẩu thì không bao giờ thua!!!!-Mau dẹp đường, tôi còn phải lên lớp học bài!!!
Theo bước chân cô đi, học sinh toàn trường đang túm tụm lại phải rẽ làm hai. Ôi, cô đúng là Công chúa dũng cảm...Haizz...giờ thì cô công chúa của chúng ta ૮ɦếƭ chắc! Đừng nói đến hai từ con gái, Hàn Thu không nể tình ai hết, cho dù là CON GÁI (Anh ý thật vũ phu )
-Đừng có tưởng tôi sẽ nể tình con gái!!!-Hàn thu đứng đó hét vọng lại
Nhi không nói gì, chỉ quay lại nhếch mép cười thách thức...
Giờ thì xong rồi, tất cả học sinh toàn trường đứng hai bên nam mô a di đà phật cho cô, cầu cho cô sớm siêu thoát.
Hàn Thu tức nhưng vẫn cố giữ nguyên vẻ trấn tĩnh, liếc sang bọn đàn em. Ngay lắp tự, như hiểu ý, bọn chúng chạy về phía Nhi. (Anh nỡ lòng nào ra tay với nhân vật nữ chính của mình như thế??? )
Đánh Nhi ư????Đó là một việc không dễ chút nào. Kì Phong nào có để Nhi bị đánh???Không đời nào!!!! Đang định xông ra làm vở "Romeo và Juliet: Anh hùng cứu mĩ nhân" thì Hàn Thu lại đứng chặn.
-Đừng xen vào!!!-Hàn Thu cười cợt
-Bỉ ổi!!!Sao mày không trả thù tao????-Phong nghiến răng kèn kẹt
-Đó là bạn gái mày à???
-Không!!!-Phong nói, hối hận vì lúc nãy đã ra bắt chuyện với cô bé mà để ra cơ sự này.
BỐP...BỐP...BỐP...
Ba tên đầu tiên bay khỏi đội hình.
-Cái gì????-hàn thu quay người lại
Sát khí ngút trời, Thanh Hà chưa kịp ra chiêu phổ biến: Đoạn tự tuyệt tông với lũ con trai. Nhưng chẳng có đứa nào dám tiến lại gần dù một bước
-Ai nào???Ai tiếp???-Hà gằn giọng nói-Ai mà động đến một sợi tóc của Nhi, đây quyết không tha nhé (bẻ xương cho vô bệnh viện)! Tuyên bố rồi đấy!!
Hà định đánh nữa, nhưng Nhi ngăn:
-Thôi đủ rồi, khỏi, vào lớp không trễ...
Ở ngoài, khi chỉ còn lại Kì Phong và Hàn Thu, Kì Phong mới bật cười:
-Hahaha...Thú vị thật!!!
Hàn Thu quay lại, lườm với anh mắt oán hận. Kì Phong thong thả bước đi, không quên quay đầu lại, chọc một câu:
-Mày thua rồi!!!
Thế là cả ba đã ᴆụng độ nhau, Số Phận quả đáng sợ, nó không tha cho một ai hết...
Bây giờ chỉ còn lại hàn thu, suy nghĩ về người con gái ấy, một người con gái sau này sẽ gây cho anh không biết bao nhiêu đau khổ...Chỉ là anh không biết mà thôi...
Và trò chơi Nguy Hiểm bắt đầu, một trò chơi mà ba người phải lấy trái tim của mình đặt cược vào vòng quay định mệnh. Con tim nào sẽ tan nát?Ai sẽ là người GAME OVER đây???
Trước khi mở đầu câu chuyện, xin các bạn cho mình tóm tắt tình hình hiện tại của các nhân vật:
-Nhã Nhi, xin lỗi các nam nhân vật chính, cô bé chẳng cho ai vào mắt đâu...Cả tên còn chưa vô đến đầu, quên lên quên xuống còn nhiều
-Hàn Thu: cậu bé uất ức, ăn không ngon ngủ không yên, đêm nào cũng nằm mơ thấy ánh mắt thách thức của Nhã Nhi dành cho mình, đây gọi là tình yêu đến lúc nào không hay...Còn không biết mình yêu cô nhỏ lúc nào...Nhưng đây chưa phải tình yêu thật sự, đây mới gọi là nhớ nhau thôi (À nhầm, nhớ từ một phía)
-Kì Phong: Cứ lúc nào anh để đầu óc nghỉ ngơi, thảnh thơi là anh lại nhớ đến Nhi, đây mới gọi là tình yêu nè...Phong có kinh nghiệm yêu đương nhiều, thực tế là chỉ muốn trêu đùa con gái như mọi khi: cưa cho người ta đổ rồi bỏ. Nhưng không ngờ, "người ta"còn chưa đổ thì cậu chàng đã đổ chổng kềnh
-Thanh Hà: Khí thế hừng hực, tên nào xuất hiện trước mặt Nhi là xử ngay...Hình như Hà hơi ngây thơ, không hiểu cuối cùng cưa được anh nào đây. Muốn cưa thì bây giờ đã phải cầm rìu lên là vừa, nhưng cô nàng vẫn uể oải như thường...mải ăn, mải chơi, mải ngủ, mải đánh nhau. Trước mắt thì cô chỉ trung thành với phương trâm: Em gái là trên hết, bên cạnh cưng suốt đời
***Nếu các bạn hỏi tôi: "Ở đâu có trai đẹp, thì ở đó chắc chắn phải có thứ gì nữa???"
Thì tôi sẽ trả lời các bạn:"Ở đâu có trai đẹp, ở đó chắc chắn sẽ có fan club!!!!"
Đúng vậy, "strange"-hội fan club của hai chàng hoàng tử tập đoàn Showa sẽ phản ứng thế nào khi nghe tin có một con người không biết đến sự hiện diện của các anh ý????
Chắc chắn họ sẽ coi đây như một sự sỉ nhục
Đúng vậy, không sai..................
-CÁI GÌ CƠ????-Doanh, trưởng fanclub rít lên khi nghe tin có người không biết đến "thanh danh" của hai hoàng tử tập đoàn Showa (hai ác ma thì có )
-Thì, con nhỏ tên Nhã Nhi đó...-một đứa đứng cạnh lên tiếng
-SAO TAO CHƯA NGHE TÊN NÓ BAO GIỜ VẬY????
-Nó là em gái song sinh của Thanh Hà, người được mệnh danh là Nữ vương sau giờ học (Bởi vì, ở trong giờ học chị ấy học nghiêm túc, tan học chị đi đánh nhau )
-THANH HÀ À???-Doanh nhíu mày,đăm chiêu.-Chúng ta có nên cảnh cáo nó không????
-Phải cho nó một cái tát vì tội dám xúc phạm các anh ý ấy chứ???
Thở dài một tiếng, Doanh cất giọng đều đều:
-Mày đủ tự tin để đánh con nhỏ Thanh Hà ấy không mà đòi tát em nó???
-Tao không có ngần ấy tự tin...-con bé đứng bên cạnh cũng thở dài- Mà có tự tin làm gì khi không có năng lực đánh lại tụi nó????
Sau mấy "canh giờ" đăm chiêu suy nghĩ, cuối cùng, Doanh cũng sực nhớ ra một kế sách:
-Tao biết rồi! Hôm nay là ngày thứ mấy???
-Thứ 4-Con bé bên cạnh ngây ngô
-Yeahhhhh...!!!!Thứ tư là được rồi!!!-Doanh nhảy cẫng lên vui sướng
-Tao không hiểu ý mày...
-Thứ 4, mày nghĩ ngày này hàng tuần là ngày gì????-Doanh mắt sáng rực hỏi đứa bạn ngu ngơ của mình
-à...-Con bé suy nghĩ một lúc rồi đáp-Là ngày họp ban cán sự
-Đúng thế!-Doanh vỗ tay cái bộp-Con bé Thanh Hà không có tên trong ban cán sự, thường thì nó sẽ về trước, để con bế Nhã Nhi ở lại họp, sao chúng ta không lợi dụng cơ hội này???
-Tao đồng ý
***Bánh xe vận mệnh đã lăn......
Nó không bỏ qua một ai hết..........
Kể cả những người có lương tâm xấu xa......
Kể cả những người luôn ngu muội............
Không một ai cả.........
***-Hà, chị họp ban cán sự giúp em nhé, em mệt-Nhi uể oải, cô cũng không hiểu vì sao mình có đủ tự tin để đấu khẩu với cái tên dã man đó. Cô không hiểu.
-Đươc thôi, cưng về trước đi-Hà quay sang hớn hở
-Em...lo lắm-Nhi vẫn thấy điềm báo không lành
-Việc giả làm cưng chị thuộc hết rồi
-Cẩn thận-Nhi nói, rồi quay lưng bước xuống cầu thang
***-Đại ca, con nhỏ đó ra rồi!
-Là con nhỏ em hay con nhỏ chị???-Hàn Thu vừa dựa lưng vào tường, vừa đáp, mặt vô biểu cảm (Giống chị Nhi nhà ta ghê cơ )
- Anh muốn cói chuyện với con nhỏ nào???-Tên đàn em hỏi
-Em-Hàn Thu nói một câu cụt lủn, nhắm mắt, điệu bộ "bất cần đời"
-Nhưng, đại ca, em không phân biệt được
-Cút về
Sau đó, khi mấy thằng đàn em đã về hết, cậu chàng mới sực nhớ ra cái gì đó
-Đứng lại tụi bay
-Dạ???
-gọi con nhỏ đó lại cho tao