Hoàng Tử Và Em - Chương 11

Tác giả: Meggie Phạm

Đường C, nhà số 1, nhà số 3...
Hồng Bì đột ngột dừng lại. Trước mặt họ là một đôi trai gái.
Một cặp tình nhân, vòng tay ôm rất chặt, say sưa trong nụ hôn của mình. Mái tóc mềm mại của cô gái tung bay trong gió...
“Tali?”
Đôi trai gái buông nhau ra ngay lập tức.
“Chị Ơtec.” Em gái cô nói, thốt lên vì ngạc nhiên hơn là một lời chào. Con bé vội chỉnh lại mái tóc của mình, kéo nó gọn về một bên vai.
“Tên ở nhà của em.” Ơtec trả lời trước khi Lân kịp thắc mắc. “Em gái em, Tali.” Cô giới thiệu. “và...”
Ơtec nhìn người con trai bên cạnh Tali, ngạc nhiên.
“Dũng?”
“Chị Ơtec.” Dũng chào cô, khá là bối rối.
Tali thì hoàn toàn không chút ngượng ngùng, cô hướng mắt đến Lân, không bỏ sót cái khoác tay giữa hai người.
“Chào anh.” Cô nói, rất tự nhiên đưa tay ra.
“Chào em, Tali.” Lân mỉm cười nói, lịch sự bắt bàn tay ấy.
“Tali, đây là Lân...”
“Bạn trai chị.” Tali kết thúc trước khi Ơtec kịp nói.
Hai người con trai gật đầu chào nhau. Tali nhìn sang Dũng như thể trong tích tắc đã quên sự tồn tại của cậu, (Thái độ của Tali đối với Dũng luôn đầy tính sở hữu như vậy, khiến Ơtec hoàn toàn ngạc nhiên khi bắt gặp hai đứa đang hôn nhau.) cô nói:
“Thôi cậu về đi chứ? Trước khi mẹ cậu sang nhà tớ tìm...”
“Ừ,” Dũng nói thật tội nghiệp, “em chào anh chị.” Cậu trai bước đi.
“Chào anh.” Tali quay sang nói với Lân, rồi đi về phía nhà mình, không cần nhìn đến cậu bạn.
“Anh về nhé.” Ơtec bối rối nói lời tạm biệt Lân. Cô buông tay anh.
“Ừ.” Lân nói dịu dàng, anh giữ lấy bàn tay cô một lúc. “Em ngủ ngon nhé.”
“Vâng, em chúc anh ngủ ngon.”
“Tạm biệt.”
“Mai gặp lại.” Cô thỏ thẻ.
“Tối mai.” Lân hứa.
“Anh ấy trông được đấy!” Tali phán, đấy là lời khen tốt nhất của nó. “Hai người học cùng trường à?”
“Ừ. “Ơtec tả lời “Hai đứa quen nhau từ bao giờ thế?” Dù sao cô cũng là chị gái của Tali.
“Từ lúc còn trong tã.” Tali nghịch ngợm nói, rồi trước cái nhìn của chị gái, cô trả lời, “Cũng được một thời gian rồi.”
Rồi cô gái nói thêm bằng một giọng thản nhiên.
“Cũng không hẳn là quen nhau, chỉ là hẹn đi chơi và...”
“Hôn?”
“Thi thoảng.” Tali cười khi nói điều đó nên Ơtec dám nói không hề thi thoảng.
“Dù sao chuyện cả hai chúng ta cũng không nên nói ra sớm quá.” Tali nói, lấy chìa khoá ra mở cổng.
Chúng ta. Trong phút chốc như thể Ơtec và Tali lại ở cùng trên một chiến tuyến, chống lại một cái gì đó...
“Có lẽ tuổi em có bạn trai hơi sớm, nhưng chị không nghĩ mọi người sẽ ngăn cấm gì đâu, miễn là không ảnh hưởng đến việc học...”
Thật kỳ lạ khi Tali lại sợ sự phản đối của ai đó. Trừ phi em đang mến Dũng rất nhiều, mà suy nghĩ đó còn kỳ lạ hơn, Tali và Dũng?
“Không phải chuyện đó.” Tali bực bội thốt lên, vẻ thiếu kiên nhẫn. “Em chẳng lo chuyện đó, nhưng chị không biết là Calli và Quang đang cãi nhau to hay sao?”
“Chuyện gì đã xảy ra?”
“Anh ấy muốn chị cùng đi Mỹ với anh. Chị Calli không muốn bỏ chúng ta mà đi!”
Thật tồi tệ!
Ơtec cố tiêu hoá cái tin lạ lùng ấy.
Ôi, chị Calli!
“Tóm lại những chuyện yêu đương dớ dẩn chẳng nên được nhắc đến lúc này...” Tali đưa tay mở cổng cho cả hai khi thấy Ơtec đứng yên.
“Chị hiểu.”
Tali là người sâu sắc từ bao giờ? Đứa em ưa chọc phá và cạnh khoé mọi người mỗi giây có thể của họ đã lớn rồi?
“Chị sẽ chẳng phải đợi em nói cho biết nếu chị để ý việc trong nhà hơn những ngày này. Anh ấy hôn chị chưa?” Tali hỏi bằng một giọng Tali-của-thường-ngày-vẫn-còn-đây!
“Mau vào nhà đi, lên lầu và chuẩn bị sách vở cho ngày mai!” Ơtec nói bằng giọng ra lệnh nhất mà cô có.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc