Hoàng Tử Và Công Chúa Của Thế Giới Ngầm - Chương 26

Tác giả: Mĩ Hoa Nhi

Tất cả mọi người không nói lời nào.
“Được rồi, các cậu muốn hỏi cái gì cứ hỏi đi! Tớ sẽ nói tường tận cho các cậu biết ” sau tôi gọi điện đến “Hồn tế” bảo U giúp tôi điều tra hướng đi của Mộng.
Ngồi xuống, sau tất cả mọi người đều trầm mặc “Nói a! Chẳng phải các cậu muốn biết sao?”
“Cậu rốt cuộc là ai?” Phong nhìn tôi.
“Tôi, là thiên kim của tập đoàn Băng thị 1 trong những xí nghiệp lớn nhất Trung Quốc. Nghề nghiệp sát thủ thứ ba trên thế giới Thực Nhân Mị còn là ” tôi cố ý dừng lại không nói.
“Là cái gì, nói mau a” Hạo đã đợi không kịp.
” Đại bang chủ của Hồn tế “.
“Cái gì, cậu là bang chủ của hồn tế ” Phong không dám tin nhìn tôi, gật đầu! Một lúc lâu mọi người mới khôi phục như cũ!
“Vậy Phỉ và Mộng” Hạo nhìn Phỉ.
“Tớ và Mộng thật ra thì cũng là bang chủ của hồn tế ” Phỉ cúi đầu nhỏ giọng nói.
“Cái gì, Phỉ, chuyện lớn như vậy cậu lại gạt tớ” Hạo tức giận nói. (anchan: gạt chú mày khi nào hử, chỉ là ko mún nói thôi, tự bọn mi suy diễn tự làm khổ nhau)
“Thật xin lỗi! Chúng tớ cũng không phải cố ý a “.
“Xem ra chúng ta cần phải nói rõ ràng với nhau” nói xong không đợi mọi người kịp phản ứng kéo Phỉ đi lên lầu.
Tôi nhìn Vũ ” Cậu cũng là bởi vì chuyện này mà cãi nhau với Mộng?” Gật đầu.
“Tại sao lại không tin tưởng cậu ấy? Chẳng lẽ cậu ấy không xứng đáng sao?”
“Không phải như thế, tớ không biết tại sao tớ lại nổi giận với cậu ấy, tớ cảm thấy cậu ấy không tin tớ, chuyện gì cũng không muốn nói cho tớ biết” đấm 1 đấm lên ghế salon, vò đầu, ૮ɦếƭ tiệt, tôi hẳn là phải tin tưởng cô ấy mới đúng, tại sao lại hoài nghi cô.
“Quên đi, trước tiên tìm được Mộng rồi nói sau” điện thoại di động vang lên.
“U, thế nào “.
“Bang chủ, chúng tôi ở triền núi vùng ngoại ô tìm được xe của Nhị bang chủ, nhưng không thấy người “.
“Không thấy người, tăng thêm người tìm kiếm trong các phạm vi gần đó, nhất định phải tìm được cho tôi, tôi bây giờ lập tức qua đó “.
“Xảy ra chuyện gì” Phong nhướng mày nhìn tôi.
“Bọn họ tìm được xe của Mộng, nhưng không thấy người, chúng ta đi xem một chút đi “.
Vừa nói ba người cùng lên xe đi đến nơi gặp chuyện không may! Nhìn xe bị kéo lên từ dưới sườn núi hình dáng của chiếc xe đã hoàn toàn thay đổi. Tất cả đồ cũng ở trên xe, không có dấu vết đánh nhau, hoàn toàn là tai nạn xe cộ tự nhiên, với kỹ thuật lái xe của Mộng sẽ không thể nào lại xảy ra chuyện như vậy, tại khúc quanh phát hiện vết bánh xe! Từ dấu vết kia cho thấy chiếc xe này không phải một mạch tăng tốc trên đường mà là đột nhiên gia tốc ở khúc quanh, cái này hình như là cố ý đâm vào xe của Mộng chạm tạo thành trận tai nạn xe cộ này! Là mưu sát sao?
Ba người chúng tôi đều nghĩ như vậy, ba người liếc mắt nhìn nhau. “Bang chủ, chúng tôi ở dưới tìm được cái này” đưa tay cầm lấy, Vũ đoạt lấy “Đây là dây chuyền tớ tặng cho Mộng, cậu ấy ở đâu?”
“Không thấy người “
“Đi đi “
“Mộng, Mộng, cậu ở đâu ” Vũ cầm lấy dây chuyền ôm vào trong иgự¢ thống khổ thấp giọng gào thét. (anchan: mất đi người iu anh thì sao??? Đi ૮ɦếƭ đi anh!!!)
“Ai! Chúng ta đi về trước đi!”
Ân! Đầu đau quá nha ” Tỉnh rồi sao” một giọng nói nam tính ôn hòa truyền đến.
“A! Đầu đau quá” đưa tay che đầu, trước mắt nhìn không rõ, thật chói mắt! Lấy tay che lại ánh mặt trời, một lúc lâu mới thích ứng với ánh sáng miễn cưỡng nhìn thấy mọi vật xung quanh, trên trần nhà treo đầy đèn tròn màu xanh nhạt, cửa sổ sát đất cũng treo rèm màu xanh nhạt nốt, giá sách màu xanh nhạt, giường màu xanh nhạt, máy tính, bàn đọc sách màu xanh nhạt! (anchan: anh nì cuồng màu xanh) Quay đầu đi, nhìn thấy một người con trai cao ráo đẹp trai mặc áo bông cao cổ đứng ở bên giường đang nhìn tôi “Anh rất thích màu xanh nhạt” là khẳng định không phải nghi vấn, miễn cưỡng ngồi dậy tựa vào đầu giường, lắc đầu, ân! Đau quá! Trên tay còn truyền nước biển!
“Cô rất đặc biệt” người con trai nói tiếng Trung lưu loát.
“Anh là người Trung Quốc” lắc đầu
“Tôi là con lai Trung- Nhật “
“Khó trách, đây là nhà anh? Là anh dẫn tôi đến sao?” Cười nhìn người con trai, một đầu tóc nâu rối bời nổi bật lên làn da trắng nõn, mắt hai mí làm nổi bật lên ánh mắt vừa lớn lại có thần, lông mi dài mà cong, môi mỏng hồng nhuận cười yếu ớt, lúc cười lên trên mặt còn có má lúm đồng tiền. (anchan: soái ca *0*)
“Thật đáng yêu a” a, không cẩn thận nói ra lời trong lòng “Xin lỗi nha”
Vuốt lại đầu tóc rối bời cười nói “Không sao, rất nhiều người nói tôi như vậy, cũng quen rồi”
“À, đúng rồi, cô có đói bụng không! Cô ngủ suốt 4 ngày a” cái gì, 4 ngày ư, nhìn xem vết thương trên người đa số cũng đã được băng bó, di chuyển thân thể, chỉ có một chút đau nhức, không có gì đáng ngại!
“À! Đúng rồi, nơi này là đâu a “
“Đây là nhà tôi” rất ngây thơ nói với tôi, tôi trợn mắt một cái, nói nhảm, tôi còn không biết đây là nhà anh sao? “Nga, nơi này là khu biệt thự xx!”
“A, tôi phải đi, nếu không các bạn của tôi sẽ lo lắng” rút ra dây truyền nước biển, đứng dậy, ân! Đầu đau quá, ôm đầu ngã xuống giường!
“A! Đừng cố nữa, bác sĩ nói thân thể cô còn rất yếu, nghỉ ngơi một chút đi ” ” cô chờ một chút, tôi đi lấy thức ăn cho cô” nói xong xoay người rời khỏi phòng
Đứng lên đi tới ban công, oa! Thật đẹp a! Đập vào mắt chính là một mảnh rừng anh đào, diện tích rất rộng lớn!
“Đẹp không! Tôi rất thích nơi này a!” Người con trai cầm lấy cháo đưa cho tôi “Anh đào là hoa mẹ tôi thích nhất” trong giọng nói lộ ra một chút bi ai!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay