Triệu Tuệ An hiện tại mang thai ở tháng thứ 5 bụng cũng đã nhô to lên, khi được 3 tháng cô đã bắt đầu hết nghén,Hoắc Kiến Vũ vui mừng đến nỗi chấp tay cảm tạ trời đất. Cô không kén ăn bắt cứ thứ gì chỉ có hơi ngủ nhiều một chút.1
" Bà xã em ở nhà đi đứng đoàng hoàng, anh đi làm sẽ cố gắng về sớm với em "
Hoắc Kiến Vũ ôm lấy cô hôn khắp mặt.
" Dạ, mấy hôm nay anh toàn đi sớm về khuya, không biết lo cho sức khỏe gì hết " Cô thắt cavat cho anh và trách móc
" Qua lần này anh sẽ ở nhà với em nhiều hơn, vì lần này dự án lớn Kiến Thành không lo xuể với lại nó cũng bận lo cho vợ "
" Như Ngọc em ấy có phước thật nhở, được Kiến Thành yêu thương như vậy " Cô trêu anh
" Anh không đủ yêu thương em sao? Còn việc gì mà anh chưa làm cho em không " Anh nhăng mặt
" Ông xã em chỉ nói đùa thôi, anh là tốt nhất " Cô câu cổ anh đặt nụ hôn lên môi
" Tốt sao? tốt như này " Anh ôm eo cô đi lại giường nằm xuống
" Ông xã,anh đi làm đi, trễ rồi "
" Trễ một chút cũng có sao, anh phải cho em biết anh yêu em nhiều như thế nào " Anh cúi xuống hôn vào cổ cô
" Ưm ông xã, không được đâu, tối qua anh mới làm, làm nhiều không tốt cho con đâu " Cô cố gắng đẩy đầu anh ra
" Thật khó chịu ૮ɦếƭ đi được " Anh buông cô ra ngồi dậy
" Ông xãaa, sinh xong em hứa bù cho anh mà, được không? " Cô cũng thấy tội nghiệp anh vì nhu cầu anh rất cao nay phải giảm bớt lại
" Hứa rồi đấy " Anh nhéo mũi cô
" Ông xã đi làm " Cô hôn vào môi anh
" Ừ. Hôm nay có thể anh về trễ, em cứ ngủ trước đừng chờ anh, thức khuya không tốt cho con " Anh sờ vào bụng cô
" Dạ, em biết rồi "
Hoắc Kiến Vũ đặt lên trán cô nụ hôn rồi mới đi làm.
Đến trưa thì Hoàng Y Nhung qua chơi. Cô bây giờ chính thức hẹn họ với Cố Minh Tề đợi khi ra trường sẽ kết hôn. Cô đã phải năn nĩ, khóc lóc thì ông bà Hoàng mới chấp nhận.
" Tuệ An mình cũng rất muốn có em bé như cậu, đợi kết hôn mình nhất định sẽ có thai liền "
" Y Nhung cậu muốn có thai là được sao? Lỡ Minh Tề anh ta không thích có em bé liền thì sao? "
" Mình là ai chớ, mình có cách của mình "
" Haha Cậu mắc sinh lắm rồi sao" Cô vuốt ve bụng mình mà cười
" Ừ, mình phải sinh để còn làm xui với cậu "
" À ha được đấy, nhưng mình nói trước bảo bối trong bụng mình là con trai đấy nhé, cậu phải sinh con gái mới được "
" Cậu siêu âm bác sĩ nói con trai sao? "
" Không có, nhưng mình tin là vậy, lúc trước mình nằm mơ thấy mình có bảo bảo cơ, rất đẹp trai còn giống Kiến Vũ y đúc "
" Cậu thật là, sao cậu không hỏi bác sĩ về giới tính "
" Kiến Vũ muốn bất ngờ, với lại anh ấy nói trai gái gì cũng được "
Cả hai đang nói chuyện thì Trịnh Như Ngọc khóc lóc đi vào sân biệt thự Vũ Viên. Trịnh Như Ngọc là vợ của Hoắc Kiến Thành là một cô bé mồ côi, trong một lần đã cứu bà Hoắc khỏi tai nạn.Nhìn thấy cô được vệ sĩ mở cổng quản gia liền chào hỏi
" Nhị thiếu phu nhân sao người lại khóc "
" Bác, chị dâu con có nhà không? con muốn tìm chị ấy tâm sự " Trịnh Như Ngọc lau nước mắt nói
" Dạ có, đại thiếu phu nhân đang ở phòng khách nói chuyện với bạn "
" Dạ " Trịnh Như Ngọc đi vào thì thấy Triệu Tuệ An cô liền miếu máo nói
" Chị 2 "
" Ủa Như Ngọc, sao lại khóc ? lại đây ngồi " Triệu Tuệ An hơi bất ngờ đứng lên kéo Trịnh Như Ngọc ngồi xuống ghế
" Chị có bạn lại chơi sao? "
" Ừ, là bạn thân của chị, có việc gì sao lại khóc "
" Chị 2 tập đoàn á mới tuyển nhân viên toàn là nữ không? Anh Kiến Thành còn sa thải thư ký của mình để tuyển thư ký mới là nữ nữa. Em nói với ảnh, ảnh còn nói em ghen tuông vô cớ nữa "
" Hả? cái gì? Thư ký nữ á " Triệu Tuệ An bị bắt ngờ, 10 cô thư ký nữ thì hết 9 cô muốn trèo lên giường của chủ rồi
" Dạ. Với lại tập đoàn vừa tuyển toàn nữ không, mà anh ấy dạo này rất đi khuya. Em nói thì anh ấy quạo với em, anh ấy hết thương em rồi "
" Đi sớm về khuya " Triệu Tuệ An nghiến răng nói
" Dạ "
" Hoắc Kiến Vũ, anh giỏi lắm, tập đoàn có gái anh liền bỏ bê em với con " Triệu Tuệ An đứng dậy hét lên
" Tuệ An cậu bình tĩnh, cậu đang mang thai đó " Y Nhung liền khuyên ngăn
" Đúng đó chị 2, chị đang mang thai kích động không tốt đâu, với lại anh 2 thương chị như vậy chắc không có đâu. "
Triệu Tuệ An hít một hơi bình tĩnh ngồi xuống hỏi Trịnh Như Ngọc
" 2 người đang giận nhau sao? "
" Dạ, tụi em cải nhau, anh ấy còn ở miết trong thư phòng đến gần sáng mới về phòng, anh ấy ngủ cũng không ôm em như trước đây " Trịnh Như Ngọc tủi thân khóc nức nở
" Chị nói em nghe, em có đầm ngủ nào ѕєχy hết cỡ không?em phải cho Kiến Thành ăn no như vậy mới không đủ sức ăn người khác hiểu không?"
" Đúng đó Như Ngọc, em không thỏa mãn Nhị thiếu thì có người khác làm chuyện đó thay em.Em phải mạnh mẽ lên, đã là vợ chồng em còn ngại gì nữa " Hoàng Y Nhưng liền thêm vào
" Như vậy được không? nhưng mà anh ấy còn giận thì sao? " Trịnh Như Ngọc liền hỏi Hoàng Y Nhung
" Muốn giữ chồng thì mình phải làm cho hết giận, chị nói em biết phụ nữ ở ngoài bây giờ rất ghê, chỉ cần mình lơ là một chút là có đứa nhảy lên giường liền " Hoàng Y Nhung đi lại ngồi gần Trịnh Như Ngọc
" Thật không? nhưng em ngại quá, mới cải nhau bây giờ làm vậy thì kỳ quá chị " Trịnh Như Ngọc đỏ mặt tía tai
" Không có gì phải kỳ hết? là chồng của mình, mình muốn sài lúc nào chã được "
" Nhưng.... "
" Nhưng cái gì? Đến lúc mất chồng thì đừng có khóc với bọn chị. Em giống y chang Tuệ An ngày trước hở ra là ngại, chị phải giáo huấn lắm mới được như vậy "
Cả hai đang ngồi nói chuyện với nhau nhưng không ai để ý đến khuôn mặt đen xì của Triệu Tuệ An lúc này.
" Hai người ngồi đây chơi nha, mình đi công việc một chút " Triệu Tuệ An đứng dậy nói
" Chị 2 chị đi đâu vậy? "
" Chị đi giữ chồng " Triệu Tuệ An bỏ mặt hai người đó đi lên lầu thay đồ.
Trịnh Như Ngọc và Hoàng Y Nhung bật cười nhìn theo, Triệu Tuệ An sắp có con nhưng tính tình y con nít