Hoa Tâm Tổng Giám Đốc - Chương 31

Tác giả: Vân Thanh

Giữa trưa
“Đi thôi! Thủy Diệc Đồng đi tới trước mặt Lôi Dĩnh
Lôi Dĩnh ngồi trước máy tính, ngẩng đầu “Chờ em 1 chút, em đem mấy thứ này lưu lại” Nói xong , nàng lại cúi đầu đem đống văn kiện xử lý thật tốt, phân loại lưu trữ. Trong văn phòng mọi người đều đi hết , cũng chỉ còn lại 2 người
“Thuê được một nhân viên có trách nhiệm như vậy, đúng là phúc khí của anh” Thủy Diệc Đồng tựa vào chiếc bàn đối diện Lôi Dĩnh cười nói
“Anh giờ mới biết a!! Có phải muốn lo lắng cho tiền công của em rồi ko?” Lôi Dĩnh đáp lại lời hắn, nhưng ko ngẩng đầu
“Ừ, anh lo lắng, lo lắng…………….”
Loi Dĩnh giương mắt, nhìn bộ dạng hắn suy nghĩ sâu xa một hồi liền cười nói “Ko cần lo , em là loại nhân viên mẫu mực thế gian hiếm có, anh nên quyết định tăng lương cho em đi!! Quyết định này sẽ ko sai” Nói xong nàng lại cúi đầu
“Vậy sao??” Thủy Diệc Đồng hỏi
“Đương nhiên a, nói ko chừng ngày nào đó em bị công ty khác đoạt mất, anh đừng khóc nha!!” Lôi Dĩnh thổi phòng nòi
“A……tự tin là tốt, nhưng mà tự tin quá thì rất giả” Thủy Diệc Đồng đi lên phía trước , nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu nàng
Lôi Dĩnh tắt máy vi tính đứng dậy, hướng Thủy Diệc Đồng lè lưỡi , nói “Xí……..anh có cần đả kích em như vậy ko?? một câu, tăng lương cũng ko được??”
“Ừ……….đó là một vấn đề cần phải suy nghĩ sâu xa” Thủy Diệc Đồng cố ý trêu cợt nàng
“Hừ!! Ko nói thêm nữa, dù sao hôm nay anh phải trả tiền, em chỉ phải ăn a!!” Lôi Dĩnh chu chu miệng, liếc mắt, cầm lấy túi xách hướng về thang máy mà đi
“Tức giận?” Thủy Diệc Đồng đuổi theo chân nàng hỏi
Lôi Dĩnh quay đầu nhìn nhìn hắn, nói “Em là người nhỏ nhen hay giận sao?”
“Em lúc tức giận đều nói như vậy” Thủy Diệc Đồng đối với cá tính của nàng đều hiểu rõ như lòng bàn tay
“Em muốn ăn” Bước vào thang máy, Lôi Dĩnh nói
“Đi, em muốn ăn gì thì chúng ta ăn cái đó” Thủy Diệc Đồng sảng khoái nói
“anh nói nha?” Lôi Dĩnh giương mắt nhìn hắn hỏi
“Ừ, anh nói: Thủy Diệc Đồng sủng nịch nói
“Em muốn ăn lẫu” Lôi Dĩnh lầm bầm
“Giữa trưa ăn lẫu sẽ rất nóng người, hơn nữa hiện tại, ăn lẩu vào thời tiết này có phải rất kì hay ko?” Thủy Diệc Đồng hơi nhíu mày, phát biểu ý kiến của hắn
“Ko được, là anh nói em muốn ăn gì thì ăn cái đó, em muốn ăn lẩu” Lôi Dĩnh giống cô gái nhỏ lôi kéo tay áo của hắn, làm nũng, đây là một mặt rất ít được trưng ra của nàng, ngoại trừ hắn, nàng chỉ làm nũng trước mặt Dương
“Được, được, em đừng kéo anh, nút trên ống tay áo anh sẽ bị em kéo đứt mất” Thủy Diệc Đồng thỏa hiệp nói, ko khó để nhìn ra hắn đối với nàng sủng ái rất sâu
“YES…………….quá tuyệt vời, em biết anh tốt với em nhất” Nàng hưng phấn nhảy lên, nói xong, vẫn ko quên cho hắn một cái ôm nhiệt tình
Nhưng sực nhớ mình là phụ nữ có thai, nhảy lên như có phải đã hơi quá mức rồi ko, nàng rất nhanh bình tĩnh trở lại, tay vuốt ve bụng, đúng rồi, ngày hôm qua nàng uống rượu, ko biết có gây hại cho cục cưng ko, xem ra ngày mai nàng phải đi bệnh viện kiểm tra mới được, Lôi Dĩnh nhìn hắn cười cười, may mắn là bọn họ đang ở trong thang máy, nếu ko cũng đã trở thành tiêu điểm chú ý của người khác
“Em nha!! Vừa rồi nói muốn ăn , lại chọn ăn lẫu làm tốn ko biết bao nhiêu tiền của anh” Thủy Diệc Đồng trêu ghẹo nói
“Về sau nếu cùng nhau ăn cơm, anh đều phải thanh toán tiền” Lôi Dĩnh nói
“A………thì ra là em đang bàn tính cí này a!!” Thủy Diệc Đồng hiểu rõ
Bọn họ bước tới nhà hàng mà lúc trước vẫn thường lui tới, vừa đẩy của thủy tinh ra, mùi vị thức ăn bên trong liền bay ra kích thích vị giác của Lôi Dĩnh, nữ nhân trong quán đều quay mặt nhìn về phía Thủy Diệc Đồng, có thể thấy được hắn đi đến đâu cũng trở thành vật phát sáng!!Khiến cho Lôi Dĩnh cũng bị nhìn lây
Chủ nhà hàng thấy khách quen, liền nhiệt tình vui vẻ bước tới, tủm tỉm cười “Các vị lâu ko đến, muốn ngồi ở đâu?”
“A…..Lâm thúc, nhà hàng của chú làm ăn thật khấm khá nha” Lôi Dĩnh cười nói
“Cũng được!! Muốn ngồi ở vị trí cũ sao?” Lâm Thiểu Cường hỏi
“Ừ” Thủy Diệc Đồng gật gật đầu
“Mời vào trong” Lâm Thiểu Cường khoát khoát tay, chỉ cho bọn họ phương hướng
Lôi Dĩnh cùng Thủy Diệc Đồng đi theo sau hắn, đến vị trí cũ, ngồi vào một cái ghế bọc
“Lâm thúc, cho bọn tôi một phần lẩu uyên ương, một phần thức ăn, chú cho bọn tôi nhiều 1 chút, hai người cũng ko ăn hết bao nhiêu” Thủy Diệc Đồng nói
“Được…….vậy cái vị ngồi đợi trước, một lát nữa tôi cho người đem trà đến đây” Nói xong, hắn liền lui ra, tiện tay đóng cửa lại
Lôi Dĩnh nhìn Lâm Thiểu Cường đi, mới xoay người lại chọc ghẹo Thủy Diệc Đồng “Đồng, anh xem vừa rồi nữ nhân trong này đều chú ý đến anh a!”
Thủy Diệc Đồng lắc lắc đầu, hắn cũng ko có tâm tư để ý ba cái chuyện này
Lôi Dĩnh che miệng cười cười, mới nói nói “Ánh mắt sững sờ, bọn họ nhìn anh chăm chăm, cũng may chưa kịp chảy nước miếng” Nói xong, nàng ko chút nào thục nữ nở nụ cười
Thủy Diệc Đồng vẫn im lặng như trước, lúc này người phục vụ mới gõ cửa, bưng trà đem vào, Lôi Dĩnh liền ngưng cười, kỳ thật chuyện này cũng ko có cái gì buồn cười
Người phục vụ giúp 2 người rót ra 1 tách trà liền rời khỏi cửa
“Lần sau đi ăn lẫu, anh nhớ thay quần áo, anh hiện tại mặc đồ tây đến đây ăn lẫu nhìn rất kì” Lôi Dĩnh mân mê ly trà nói
“Vốn là anh muốn ăn cơm Tây” Thủy Diệc Đồng nói
“Cơm Tây đã ăn nhiều lần rồi, lâu lâu cũng phải thay đổi khẩu vị mới được”Lôi Dĩnh nói
“Dạ, anh nghe lời em” Thủy Diệc Đồng tỏ ra là một người nói gì nghe nấy
“Anh đừng như vậy a, người khác nhìn vào lại tưởng em bắt nạt anh…….” Lôi Dĩnh cười cười, thực chịu ko nổi hắn, nếu là Dương thì “Đúng rồi, Dương đâu?? Muốn em gọi hắn đến hay ko?” Vừa nhớ tới, Lôi DĨnh đã lên tiếng hỏi
“Dương đi công tác, tuần sau mới về” Thủy Diệc Đồng trả lời
“A”
“Đúng rồi, Thiên Mạch thứ tư này phải về Pháp” Thủy Diệc Đồng đột nhiên nói sang chuyện khác
“Vậy sao??” Lôi Dĩnh im lặng 1 chút, phải về Pháp rồi sao?Từ sao cái chiều gặp hắn ngày hôm đó, nàng và hắn cũng chưa gặp mặt lại
Thủy Diệc Đồng cũng ko nói tiếp, vẫn tự tại uống trà, chờ lẫu được mang đến!!!!
Hắn ko trở về nhà
Bữa tối vốn chuẩn bị đã xong, lại vì chờ đợi trở nên nguội lạnh
Vầng trăng tròn tròn soi sáng giắt trên ko trung, sao nho nhỏ lấp lánh, một trận ngẫu nhiên nhẹ nhàng thổi qua, làm cho đám lá cây xào xạc, xào xạc
Trong phòng khách yên tĩnh, Lôi Dĩnh ngồi ngay ngắn, chăm chú nhìn lên cửa lớn, nàng hiểu rõ , nàng nên mang chuyện nàng mang thai nói cho hắn biết, hắn có quyền được biết, hơn nữa nàng cũng muốn thông qua chuyện này, làm cho hai người khôi phục lại trạng thái quan hệ giống như trước, chứ ko phải như bây giờ, ko thấy được mặt nhau
Trên tường, đồng hồ đang tích tắc, tích tắc kêu, theo sự chuyển động của kim, thời gian từng phút đi qua
Đêm, càng ngày càng khuya, nhưng chiếc cửa lớn vẫn im lìm ko mở ra
Nhìn nhìn đồng hồ treo tường, đã gần mười một giờ đúng, nàng cầm lấy di động gọi đến số của hắn, muốn hỏi hắn khi nào sẽ trở về, nhưng thật ngoài dự đoán, khi đáp trả nàng lại là một giọng nói mềm mại của phụ nữ “Xin chào!”
Lôi Dĩnh cầm điện thoại trong tay khẽ run lên, nhưng nàng vẫn cố tình cưỡng chế cho bản thân mình tỉnh táo lại “Xin hỏi có Hạo ở đây ko?”
Nữ nhân dùng giọng nói ngọt ngào cùng giọng điệu châm chọc, trả lời “Cung phu nhân, Hạo hiện tại đang tắm, ko thuận tiện để tiếp máy” Nhìn đến biểu hiện số máy của hắn thì nàng cũng biết là bà xã hắn gọi đến (Rin: Thêm 1 con hồ ly xuất hiện, mụ này xuất hiện ít nhưng là nguyên nhân lớn nhất khiến cho gia đình Hạo ca bị đỗ vỡ, hừ…)
Lôi DĨnh nghe nhưng nàng ko phải là cái loại tốt bụng đi hỏi bọn họ đang ở đâu , làm cái gì, nàng im lặng thật lâu ko đáp lại
Thì ra, lúc nàng ngây ngốc ngồi chờ hắn về, hắn lại ở Mỹ tiêu diêu, vui vẻ, vì sao khi nàng chuẩn bị buông xuống hết mọi hiểu lầm, thì nàng lại một lần nữa đối mặt với sự thất vọng về hắn
Nàng đã khóc một buổi tối, sáng sớm khi ánh sáng mặt trời thong thả tiến vào phòng ngủ thì nàng đã quyết định buông tay
Có lẽ nàng ở cùng hắn thật sự ko hợp,có lẽ ngay từ đầu đã là 1 sai lầm, nhưng nàng lập tức lại nhớ người mẹ luôn tươi cười với nàng, người ông luôn tỏ ra sủng nịch kia, nàng phải làm như thế nào?? Còn có ba nữa, tuy rằng hắn chưa từng nói chuyện với nàng nhiều, nhưng đối với nàng lại tỏ ra yêu thích, còn có Lưu thẩm và Lưu thúc, chất phát hiền lành, từng câu từng chữ đều thân thiết, đều coi nàng như bảo vật
Từ phòng tắm đi ra, Cung Thần Hạo, mơ hồ nghe được tiếng chuông điện thoại vang, hướng đến nữ nhân đang ngòi trên ghế sofa, hắn hỏi “Vừa rồi điện thoại của anh có phải đã từng kêu qua?”
Nữ nhân hướng đến Cung Thần Hạo nói “Ko có a!!” Mỉm cười tủm tỉm nàng đem điện thoại đưa cho hắn, nàng đương nhiên sẽ ko ngốc , sau khi trò chuyện với Lôi DĨnh xong , nàng đã đem dãy số của Lôi Dĩnh xóa bỏ
Cung Thần Hạo một tay cầm khăn mặt chà lau tóc, tay trái cầm điện thoại mở chức năng ghi lại số, dúng như lời nàng nói, điện thoại ko có kêu qua, hắn tùy tay đặt điện thoại trở lại trên bàn, rồi ngồi đối diện nữ trên sofa nói “Em có thể về”
“Ko cần em ở lại với anh sao?” Nữ nhân mềm mại đứng dậy, ngồi vào lòng Cung Thần Hạo
“Ko cần”
“A………Cung tổng giám đốc của chúng ta từ khi nào đã học được cách tu tâm dưỡng tính, cự tuyệt nữ nhân, đem họ đẩy ra ngàn dặm bên ngoài rồi?” Nữ nhân nghe thấy giọng điệu của hắn, hết sức khiêu khích nói, tay cũng ko an phận , thoãi mái chuyển động tự do trên người hắn
“Đủ rồi” Một tay đẩy nữ nhân ra, Cung Thần Hạo đứng thẳng dậy
Nữ nhân bị đẩy ra , ngã ngồi trên sofa, trên mặt có chút mê hoặc, nhưng ko tỏ ra hờn giận, bởi vì hắn và nàng là loại người giống nhau, nàng hiểu rất rõ hắn, sửa sang lại tóc, thuận tiện chỉnh lại quần áo, trên mặt nàng nở ra một nụ cười chuyên nghiệp, nói “Xem ra, Cung tổng giám đốc của chúng ta từ sau khi kết hôn đã ko còn giống với trước, em ko thể ko công nhận, sức quyến rũ của bà xã anh quả thật rất mạnh”
“Nếu ko có việc gì, em có thể đi” Cung Thần Hạo buồn bực nói
“Cung tổng giám đốc cũng đừng tuyệt tình như vậy, nói như thế nào thì chúng ta cũng đã có hơn 1 lần gần gũi, ko nhìn mặt Phật cùng phải nhìn mặt tăng a!! Mời em uống ly cà phê đi, uống xong, em sẽ đi” Nữ nhân thảnh thơi ngồi dựa mình vào ghế sofa, nàng cũng ko phải muốn khiêu chiến sự kiên nhẫn của hắn, mà là muốn nhờ vả hắn 1 chút
Cung Thần Hạo quăng đi khăn mặt trong tay, khuôn mặt mang theo tia lạnh lẽo, đi đến quầy bar, bắt đầu pha cà phê, hắn biết, nếu nàng vẫn chưa uống cà phê xong thì nàng cũng sẽ ko rời đi
Vài phút sau, Cung Thần Hạo mang theo hai ly cà phê nóng hổi đặt lên trên bàn trà “Uống đi!”
Nâng ly cà phê lên, cái miệng nhỏ nhấp 1 cái, rất thơm, thực khổ, nàng lại thích cà phê ko thêm đường, hương vị thực thuần khiết “Vẫn còn nhớ rõ khẩu vị của em” Giọng nói như khẳng định,nàng buông cái ly xuống, nhìn hắn
“Uống nhanh đi, một lát nữa anh phải đến công ty” Cung Thần Hạo cũng ko hiểu được, vì sao đến tận bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ thói quen của nàng, có lẽ đối với hắn mà nói, nàng là một ngoại lệ đặc thù
“Vậy cùng nhau đi, dù sao anh cũng phải đi công ty, anh thuận tiện đưa em đi một đoạn, thành phố này đối với em mà nói, vẫn có chút xa lạ” Nữ nhân cười nói, điếu thuốc trong tay được nàng hít một ngụm thật sâu, sau đó lại nằm trong cái gạt tàn bằng thủy tinh
“Ừ”
“Anh lạnh lùng như vậy, em thật ko quen, lúc trước anh luôn nở nụ cười ôn nhu bên miệng, lại thường xuyên nói câu danh ngôn của mình, hiện giờ toàn bộ phong độ của anh đều bị bà xã làm thay đổi hết sao?” Nữ nhân giương mắt quan sát phản ứng của hắn, nàng cho tới bây giờ vẫn rất tự tin rằng hắn và nàng đều giống nhau
“Mọi người sẽ thay đổi, có lẽ luận điểm lúc trước của anh có chút quá mức tùy tiện” Cung Thần Hạo nói xong, lại nghỉ đến hình ảnh của khuôn mặt đáng yêu kia, cả nụ cười ngọt ngào , xinh đẹp kia nữa, trong lòng hắn liền ấm lại
Nữ nhân cẩn thận nhìn chuyển biến của hắn, biểu hiện của hắn hiện tại làm nàng có chút ghen ghét, ghen ghét cái biểu tình của hắn đối với nữ nhân, nhưng nàng ko quan tâm, bởi vì nàng chưa bao giờ có ý định kết hôn với người khác “Bà xã anh là người thế nào?? Em rất tò mò”
“Nàng ko quá xinh đẹp, nhưng rất thanh tú, khuôn mặt trẻ con, luôn lộ ra nụ cười mỉm thực ngọt ngào, thực đáng yêu, nàng rất biết nghe lời, cũng rất chu đáo, là một người vợ tốt” Cung Thần Hạo bất tri bất giác nói ra cách nhìn của hắn, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc
Nữ nhân uống cà phê, nghe hắn dịu dàng cười nói, có lẽ nếu như có cơ hội, nàng rất muốn tự mặt trông thấy “Anh đối với bà xã của mình đánh giá rất cao nha!”
Cung Thần Hạo từ hồi tưởng trở về hiện thực, hắn nhìn nữ nhân mỹ lệ trước mắt, ko nói gì thêm, chỉ đứng dậy đi về phía phòng ngủ, mấy phút sau hắn lại đi ra, trên người quần áo đã được thay bằng một bộ âu phục “Cà phê uống xong rồi, nên đi thôi”
Nữ nhân cũng đứng dậy sửa sang quần áo 1 chút, tao nhã cất bước lướt qua Cung Thần Hạo dẫn đầu ra khỏi phòng, nàng vốn tính đem chuyện bà xã gọi cho hắn vừa rồi nói lại, nhưng mà sau khi ngẫm lại, vẫn là quên đi, ai bảo hắn lần trước ko chút nào vì sức quyến rũ của nàng dao động!! Coi như là một trừng phạt nho nhỏ giành cho hắn cũng tốt……………….
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc