Hoa Tâm Tổng Giám Đốc - Chương 27

Tác giả: Vân Thanh

Lôi Dĩnh nhìn Phương Tử Kiệt nói : “Cái này, tôi sẽ ko lên lầu, có thể làm phiền anh giúp tôi giao cái này cho hắn ko?” Vươn tay, nàng đưa ra hộp cơm giữ nhiệt
“Thiếu phu nhân tỉ mỉ chuẩn bị, nên phải tự tay đem nó giao cho tổng giám đốc, tôi nghĩ tổng giám đốc nhìn thấy cô đến sẽ rất vui đi” Phương Tử Kiệt nói, hôm nay tâm tình tổng giám đốc ko được tốt lắm, nếu nhìn thấy Lôi Dĩnh vì hắn đưa cơm trưa tình yêu, hắn sẽ rất vui
Vui sao?Hắn sẽ vui khi thấy nàng sao? Đáp trả tầm mắt Phương Tử Kiệt, nàng nói “Nhưng mà hắn hắn là rất bận rộn?”
Phương Tử Kiệt cúi đầu nhìn đồng hồ xem thời gian, trong đầu nhanh chóng hiện lên lịch trình của Cung Thần Hạo ngày hôm nay……….Y theo thời gian , hiện tại hắn hẳn là đã họp xong, người đang ở phòng làm việc xử lý đề án
“Cuộc họp của tồng tài vừa kết thúc”Phương Tử Kiệt nói
“Vậy làm phiền anh dẫn tôi đi” Lôi Dĩnh nói, trong lòng suy nghĩ tìm lời nói với hắn khi đối mặt
“Ko cần khách sáo, xin mời đi theo tôi” Phương Tử Kiệt quay lại dặn dò nữ nhân viên phía sau vài câu, rồi dẫn Lôi Dĩnh đi vào thang máy chuyên dụng lên tầng lầu của tổng giám đốc
Tầng lầu Cung Thần Hạo làm việc, cũng ko có nhiều nhân viên, ko gian rộng lớn chỉ có một văn phòng tổng giám đốc, 1 phòng họp giành cho các vị quản lý cấp cao, vài văn phòng của trợ lý, xem ra người làm việc ở đây cũng ko phải là những nhân viên tầm thường
“Thiếu phu nhân, xin cô chờ 1 chút, tôi hướng tổng giám đốc thông báo 1 tiếng” Phương Tử Kiệt mời Lôi Dĩnh đứng ở ngoài cửa rồi đi trở về bàn làm việc lấy điện thoại thông báo
Cùng 1 lúc, một nữ nhân viên đi đến bên người Phương Tử Kiệt ở bên tai hắn nói nhỏ………Theo sau, Phương Tử Kiệt hướng nữ trợ lý gật gật đầu, sau đó mang theo nụ cười thân thiết hướng đến Lôi Dĩnh
“Thiếu phu nhân, thật xin lỗi, bởi vì đột nhiên có vài vị khách quan trọng đến thăm Cung tiên sinh cho nên hiện tại bọn họ đang ở trong văn phòng họp, vì thế…………..” Phương Tử Kiệt hơi xin lỗi giải thích
“A, ko sao, anh giúp tôi đưa nó cho Cung Thần Hạo là được” Lôi Dĩnh nhẹ nhàng thở ra, ko chạm mặt cũng tốt, tay đưa hộp cơm giữ đặt vào trong tay Phương Tử Kiệt
“Thiếu phu nhân, thật sự xin lỗi” Phương Tử Kiệt có điểm ảo não nói, sớm biết sự tình như thế , hắn sẽ ko dẫn Lôi Dĩnh lên đây, tổng giám đốc cũng thật là, có được một nữ nhân tốt như vậy, hắn sao lại như thế?? Ai!! Quên đi, chuyện này cũng ko đến lượt hắn trông nom
“Thật sự ko sao mà, tôi còn phải cám ơn anh nữa” Ấn tượng của Lôi Dĩnh đối với Phương Tử Kiệt rất ko tồi, hắn thật sự tao nhã lại lịch thiệp, hơn nữa nụ cười của hắn cũng thực chân thành
“Hay là tôi đưa cô đi đến trung tâm mua sắm dạo 1 vòng, lát nữa quay lại công ty………….”
“Ko cần, tôi về nhà trước, công việc của anh hẳn là rất nhiều, cũng ko phiền anh lo lắng, tôi tự mình đi xuống là được” Lôi Dĩnh ko muốn làm phiền người khác
“Vậy được rồi!! Tôi nhất định sẽ giao nó cho tổng giám đốc” Phương Tử Kiệt cầm hộp cơm nói
“Ừ, cám ơn anh, tôi phải đi rồi” Lôi DĨnh nói xong, liền xoay người hướng về thang máy mà đi
Phương Tử Kiệt nhìn bóng lưng của nàng bất đắc dĩ lắc đầu
Đi ra khỏi tòa nhà Cung thị, Lôi Dĩnh thoải mái ko ít, bất quá vừa rồi xem qua thần thái của Phương Tử Kiệt, nàng đã đoán được Cung Thần Hạo cơ bản ko phải tiếp khách, nhưng mà nàng ko muốn đi tìm hiểu, càng xem rõ, càng tổn thương sâu, chi bằng thà ko biết
Giơ cổ tay lên, hiện tại đã mười một giờ rưỡi, lúc này nếu trở về, ông khẳng định sẽ hỏi, nghĩ kĩ nàng quyết định vẫn phải đi đến quán cà phê ngồi thì hay hơn
Đi vào quán cà phê “thiên vị” , người ngồi cạnh cửa sổ ko nhiều, chỉ có liêu điêu vài người, Lôi Dĩnh tìm 1 góc ngồi xuống, gọi 2 phần bánh ngọt, thêm 1 ly nước trái cây, nàng hiện tại đang mang thai, cà phê uống ít 1 chút vẫn tốt hơn, sau đó từ trong chiếc giỏ bên cạnh, Lôi Dĩnh lấy ra một tờ báo lẩm nhẩm đọc
Thời gian theo từng giây phút trôi qua, đợi cho cô gái dáng người nóng bỏng, phong tình vạn chủng đi ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, bước vào thang máy. Phương Tử Kiệt mới cầm lấy công văn phê duyệt cùng hộp cơm giữ nhiệt bước vào
Cung Thần Hạo tiếp nhận công tờ công văn hắn đưa, lập tức ngồi trước bàn làm việc bắt đầu thẫm duyệt
Hắn cổ áo mở rộng, trên cổ áo sơ mi rõ ràng có vết đỏ, caravat cùng áo khoác tùy ý bị ném ra cạnh bàn, hơn nữa đầu tóc lại hỗn loạn, thật sự ko khó đoán vừa rồi hắn đã làm cái “chuyện tốt ” gì
“Tổng giám đốc, ban nãy thiếu phu nhân có đến công ty tìm ngài” Thừa dịp Cung Thần Hạo đang cúi đầu chăm chú thẩm duyệt công văn, Phương Tử Kiệt nắm chắc cơ hội mở miệng
Nghe vậy, Cung Thần Hạo mới dừng ngòi 乃út lại 1 chút, ước chừng hai giây……..”Bảo nàng trở về, tôi ko muốn gặp nàng” Nhắc đến Lôi Dĩnh , tâm tình phiền muộn của hắn lập tức càng thêm ko ổn định, trực giác chỉ muốn tránh mặt nàng
“Thật xin lỗi, nàng đã rời đi, nhưng nàng có nhờ tôi giao cái này cho ngài” Phương Tử Kiệt nói xong, liền chìa ra hộp cơm giữ nhiệt đặt lên trước mặt hắn
Cung Thần Hạo giương mắt, nhìn nhìn hộp cơm “Sao cậu lại có thể gặp nàng?”
“Tôi tình cờ ở dưới lầu gặp được thiếu phu nhân………………”Phương Tử Kiệt nhanh chóng đem mọi chuyện kể lại lần nữa
Cung Thần Hạo vẻ mặt ko chút thay đổi nghe hắn thuyết minh, phản ứng ko lớn, hắn lại cầm trong tay mấy bản công văn đưa lại cho Tử Kiệt “Thông báo với các ban, cuộc hôm nay toàn bộ được dời lại sớm 40 phút” Hắn như bình thường hạ lệnh, rồi giao cho Phương Tử Kiệt chấp hành
“Được, tôi lập tức thông báo” Trước khi đi hắn vẫn ko quên vì Lôi Dĩnh bên vực kẻ yêu nói “Đây là cơm trưa tình yêu nàng “tự tay” làm cho ngài, đặc biệt nàng còn muốn tôi đưa nó cho ngài, sợ ngài quá bận rộn, ko cẫn thận làm việc “quá sức” sẽ “đói bụng” ” Phương Tử Kiệt nhịn ko được tăng thêm giọng điệu nói chuyện, tuy rằng Lôi Dĩnh cũng ko có nói như thế
“Tôi đi ra ngoài làm việc” Một hơi nói xong, hắn cung kính hạ thấp người , rời đi,hơi chút mạnh tay đóng cửa lại
Cung Thần Hạo vuốt cái nhẫn cưới màu bạc, hồi tưởng đến người phụ nữ xinh đẹp động lòng người kia………….
Cung Thần Hạo đưa tay vuốt vuốt cái nhẫn cưới màu bạc, hồi tưởng đến người phụ nữ xinh đẹp động lòng người kia
Nàng cũng có thể được coi là học muội của hắn, vài năm trước vì nguyên nhân công việc mà tình cờ quen nhau, đến bây giờ có thể coi như là có quen biết
Năm đó nàng làm quản lý cấp cao của một xí nghiệp lớn, hai người bởi vì nhu cầu công việc mà từng có 1 thời gian tiếp xúc chặt chẽ, tuy phải chỉnh lại là ko tiếp xúc lắm, nhưng hiện tại hắn vẫn rất thưởng thức biểu hiện làm việc kiệt xuất của nàng, cùng với mưu tính của nàng đối với công việc, cho nên sau khi công việc hợp tác của 2 người kết thúc, nàng cũng được coi là 1 số ít người ko bị hắn liệt vào danh sách “từ chối qua lại” , lại có thể xem như là bằng hữu
Một lần nọ , sau bữa tối, nàng chủ động mở miệng hướng hắn bày tỏ, lại gọn gàng dứt khoát hôn lên môi hắn, mời hắn ở lại…………..Hắn đương nhiên ko có lý do cự tuyệt
Sau này, tình cảm linh tinh của bọn họ cũng làm cho dư luận nhộn nhạo 1 thời gian, nhưng mà quan hệ giữa hai người lại ko có sự thay đổi quá lớn, bởi vì 2 người đều hiểu được, bọn họ chỉ thuần túy theo đuổi nhu cầu tình mãnh liệt của nam nữ trưởng thành, bọn họ tận tình hưởng thụ sự vui thích trên thân thể, nhưng cũng rất ăn ý giữ lại sự tự do cho tâm hồn, ko ai muốn cùng đối phương trói buộc, ảnh hưởng đến cuộc sống của mình
Thời gian ấy kéo dài cho đến 1 ngày, bọn họ đều bận công việc riêng của mình, nên đã sớm ko còn liên lạc, hôm nay , nàng lại đột nhiên tới chơi, khiến hắn cũng cảm thấy bất ngờ, nhưng ko ngại giành chút thời gian gặp gỡ bạn cũ lâu ngày ko gặp
Bọn họ hàn huyên trong chốc lát, trên mặt nàng đã mang theo nụ cười tự tin , xinh đẹp sáng ngời
“Chúc mừng em đi, em được lên chức tăng lương, hôm nay công bố chỉ thị nhân sự chính thức, qua tuần sau, em sẽ bay sang Pháp đảm nhiệm chức vụ mới” Nàng đột nhiên đến gần hắn, hôn lên cổ hắn, đắc ý khoe, biết hắn đối với sự nghiệp có cùng mưu tính mãnh liệt giống mình, nhất định giờ phút này có thể cùng nàng cảm thấy mãn nguyện
“Chúc mừng em”
“Chỉ có vậy thôi sao?” Nàng khẽ vuốt bờ môi hắn “Chúng ta lâu ko gặp mặt, anh ko nhớ em sao?”
Hắn còn chưa kịp trả lời, nàng đã hôn lên môi hắn, như cũ , nàng vẫn là người chủ động…….
Dĩ vãng, hắn sẽ ko cự tuyệt sự chủ động tích cực cầu “yêu” của nàng, hơn nữa sau khi trải qua mấy cuộc họp nghiêm túc, mệt mỏi, hưởng thụ sự nhiệt tình của nàng cũng có thể xem là một phương pháp làm giảm áp lực
Nhưng hôm này, khi đến lúc lửa đỏ cháy lan đến bên giường, thì hứng thú của lại suy tàn đến nỗi ko thể khơi gợi nửa điểm thích thú
Hắn hôn nàng, nhưng lại nhớ đến đôi môi mềm ngọt ngào khác, hắn vuốt ve thân thể lõa lồ của nàng, nhưng ko cách nào quên được bóng dáng mịn màng khiến hắn yêu thích ko nỡ buông tay………..
“Anh ko tập trung…….” Nữ tử Lเế๓ láק vành tai hắn, tay chạy dọc theo cánh tay rắn chắc của hắn đi xuống…………
“Là vì cái này?” Nàng kéo tay hắn, vuốt ve nhẫn cưới
“………………..” Hắn trầm mặc, cắt ngang cuộc mây mưa cùng tình cảm mãnh liệt…………….
Cung Thần Hạo đã từng cho rằng bản thân hắn sẽ ko bị cuộc hôn nhân này ảnh hưởng, kết hôn quá lắm cũng chỉ là trong nhà có thêm một người ăn cơm, trên giương có thêm 1 phụ nữ khác cùng ngủ mà thôi, chỉ cần thê tử giúp hắn sinh ra đứa con khỏe mạnh, hiền lành tử tế, có trách nhiệm, thì hắn sẽ ko bạc đãi nàng, chỉ cần nàng đối với hắn ko can thiệp cùng gây trở ngại cuộc sống tự do của hắn
Nhưng hiện tại hắn ko thể ko thừa nhận, hắn để ý nàng, nếu ko khi nhìn thấy ảnh chụp hắn cũng ko tức giận như vậy, cũng sẽ ko đi chất vấn nàng
Hắn nhìn vào chiếc nhẫn cưới, nắm chặt nắm tay, hiện tại hắn mới ý thức được thứ ảnh hưởng đến hắn ko phải là thân phân đã kết hôn, lại càng ko phải là cái nhân này, mà chính là nàng…………Nữ nhân ngoan ngoãn, thân thiết lâu lâu lại khiến cho hắn đau nửa đầu, Lôi Dĩnh
Hắn cũng phát hiện chính mình cũng đã thích chiếc nhẫn tinh tế giống với chiếc nhẫn của nàng, sự liên kết rất nhỏ này, khiến hắn cảm thấy có chút an tâm thoải mái ko rõ trong lòng
Hắn nhớ, hắn để ý nàng, nhưng rốt cuộc là đến mức độ nào thì trong lòng hắn lại ko rõ
Tầm mắt Cung Thần Hạo chuyền dời, dừng lại trên hộp cơm giữ nhiệt…………..
Hắn động tay mở hộp cơm ra, cầm lấy một cái muỗng đã được chuẩn bị trước, ăn một ngụm, tinh tế nhai nuốt, yên lặng……Giống như đánh giá cảm tình trong nội tâm của hắn đối với nàng có bao nhiêu nồng đậm
“Thiếu phu nhân, cô đã trở về” Lưu thẩm đứng bên cạnh nói
“Ừ, ông đâu?” Lôi Dĩnh xem thời gian trở về, hiện tại đã gần 2 gừi rưỡi, ông hẳn sẽ ko hoài nghi
“A, lão gia đã ngủ trưa” Lưu thẩm trả lời
“Tôi cũng ko có ý quầy rầy ông, Lưu thẩm, tôi trở về phòng nghỉ, nếu ông muốn tìm tôi, nhở dì lên lầu báo với tôi 1 tiếng” Lôi Dĩnh nói
“Được” Lưu thẩm gật đầu đáp
Lôi Dĩnh xoay người hướng lên phòng ngủ lầu trên, đó là phòng mà Cung Thần Hạo trước kia khi còn ở nhà đã ở, nàng đã từng ở qua vài lần, nằm xuống giường mềm mại, có lẽ vì quá mệt mỏi, cũng có lẽ vì nguyên nhân mang thai, mà trong chốc lát nàng đã tiến vào mộng đẹp
Sắc trời hơi tối, Cung Thần Hạo lái xe về nhà
Đặt chân vào cửa, bóng dáng quen thuộc cũng ko như mong muốn xuất hiện trước mặt hắn, mà trước mắt là căn phòng tối đen, hắn ấn nút bật đèn, ϲởí áօ khoác, treo ở giá áo, rồi mới hướng về phía phòng ngủ mà đi
Cửa ko khóa, mở đèn ra , bên trong phòng ko có ai, trong phòng tắm ko có tiếng động , đi đến trước giường, hắn mới chú ý đến tờ giấy đặt trên tủ, ám ảnh cầm lấy tờ giấy, thực giản dị 2 câu nói
Hạo, em đi thăm ông, ông muốn gặp em
Buông tờ giấy ra, hắn ngã xuống giường, nhìn lên trần nhà, trong nhà trống rỗng,vẫn thiếu bóng dánh của nàng, ngay từ lúc nào, hắn đã sớm quen với sự tồn tại của nàng
Lấy điện thoại ra, hắn rất nhanh quay số, nhưng cuộc gọi chưa được chuyển thì đã bị hắn cắt đứt, tư tưởng đại trượng phu nổi lên, hắn tại sao lại phải gọi điện thoại cho nàng, mà ko phải là nàng gọi cho hắn, nới lỏng caravat, bỏ lại điện thoại trên tay,hắn đứng dậy bước vào phòng tắm
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc