Hoa Khôi Tiểu Thiếp - Chương 04

Tác giả: Tiêu Tuyên

“Phong nhi, ngươi nói gì?! Thú một kỹ nữ về nhà?! Không thể tưởng được ngươi muốn đi theo vết xe của cha ngươi! Ngươi…… Ngươi muốn làm nương tức ૮ɦếƭ có phải hay không?”
Lí thị tựa như nghe được chuyện gì đó ghê sợ mà thất thanh kêu lên.
Bởi vì Lí thị cả đời này không thể quên phu quân chính nàng từng phản bội nàng.
Còn nhớ lúc đó là khi Thượng Quan Ngự Phong ra đời không lâu, Thượng Quan Ngạn đã mê luyến một vị nữ tử thanh lâu, vì muốn làm vui lòng giai nhân, Thượng Quan Ngạn mãnh liệt ân cần săn sóc, si mê đến mức làm người ta cảm thán hàng vạn lần, thậm chí vì nàng ta mà định hưu Lí thị.
Lí thị không chấp nhận được nhục nhã này, dù ૮ɦếƭ cũng không nguyện để phu quân hưu mình, Thượng Quan Ngạn không lay chuyển được nàng, đành phải bỏ hoàng kim chuộc thân cho nữ tử thanh lâu ấy, đem về nhà làm thi*p.
Ả hồ ly ấy ngay từ đầu đã có những toan tính bất chính, một lòng muốn tranh quyền đoạt lợi trong Thượng Quan gia, nàng ta đem hết các loại chiêu thức xấu xa, ý đồ đẩy Lý thị đi gặp diêm vương.
May mắn chuyện nàng ta ăn cắp sổ sách, thông dâm cùng Vương Lục ở trướng phòng, thông đồng với hắn rút đi rất nhiều ngân lượng, bị Thượng Quan Ngạn vô tình phát hiện được, lúc bấy giờ mới đuổi nàng ra khỏi cửa, nếu không , chỉ sợ Thượng Quan Ngạn đến ૮ɦếƭ cũng vẫn bị ả ta mê hoặc .
Mặc dù mọi việc đã qua, Thượng Quan Ngạn cũng đã buông tay, Lí thị vẫn không thể quên được sỉ nhục mà nữ nhân ấy gây ra cho mình, cho nên , Lí thị hận người ở thanh lâu đến tận xương tủy .
“Nương, không thể dùng gậy tre đánh nghiêng cả con thuyền ngay ngắn! Nương nhi là nữ tử thanh lâu, đúng vậy, nhưng nàng lúc trước là bị người ta bán vào đó, ở thanh lâu cũng chỉ bán nghệ không bán thân, không giống với các nữ tử khác.” Thượng Quan Ngự Phong thử bàn bạc cùng mẫu thân, không ngờ đã bao năm trôi qua , trong lòng mẫu thân hắn thủy chung vẫn có ác cảm với người thanh lâu.
Tuy rằng Thượng Quan gia đến đời Thượng Quan Ngự Phong, có mỗi mình hắn là người nối dõi tông đường, hơn nữa Lí thị thương con như bảo bối, yêu con hơn mạng , nhưng bảo nàng làm sao mà chấp nhận cho một nữ nhân lầu xanh làm nương tử của nhi tử đây?
“Ta chỉ biết kỹ nữ cùng hồ ly tinh chuyên mê hoặc người không có gì khác biệt!” Lí thị tuyệt không thừa nhận, này quả thực mất mặt đến tám đời tổ tông đi.
“Nương –” Thượng Quan Ngự Phong đã hạ quyết tâm thú Thủy Vũ Nương, hắn tuyệt không cho phép có người can thiệp, vì thế khuôn mặt tuấn mỹ hờn giận lạnh lùng, mang theo một cỗ khí phách khi*p người.
“Ta tuyệt không cho phép một kỹ nữ không sạch sẽ tiến vào đại môn Thượng Quan gia ta, đây là sỉ nhục, làm nhục mặt tổ tiên chúng ta, ngày sau tất nhiên trở thành trò cười cho thiên hạ!” Gương mặt Lí thị cũng hạ quyết định, lập tức đem chuyện này trở thành bại nhục gia môn.
“Thành thân là chuyện của ta, nương sao phải quản người khác nghĩ thế nào! Mặc kệ bọn họ cười, người làm bạn suốt cuộc đời với ta là Nương nhi, chứ không phải tổ tiên đã qua đời , càng không phải những người láng giềng chung quanh kia.” Thượng Quan Ngự Phong trong giọng nói ẩn dấu kiên định không thay đổi.
“Bằng chứng đây này! Hành động này của ngươi chứng tỏ công lực dụ dỗ người của đồ kỹ nữ đó rất cao!” Lí thị thương tâm Ϧóþ cổ tay, nội tâm ngổn ngang tức giận bật khóc.
Nàng một phen nước mắt nước mũi nói:“Thực uổng công ta mang thai mười tháng, đau ba ngày ba đêm mới sinh hạ được ngươi, không ngờ hiện nay ngươi có người trong lòng liền quên nương, muốn thú một thê tử không sạch sẽ, muốn để ta bị người khác khinh bỉ!”
“Nương! Sao nương lại nói vậy –” Thượng Quan Ngự Phong kiên quyết nhất thời bị lời nói của mẫu thân làm á khẩu.
“Không đúng sao? Lần trước nương giúp ngươi xem mặt một cô nương, đó chính là thiên kim của Lâm phủ a! Ngươi lại tìm mọi cách đối nghịch với ta, trốn đông trốn tây , ngươi không làm nương tức ૮ɦếƭ thì không cam lòng sao! Nếu không vì sao cô nương tốt không chịu, cố tình coi trọng một nữ tử lầu xanh? Để loại nữ nhân ấy tiến vào bại hoại gia môn của chúng ta, dù thế nào ta cũng không thể để chuyện xấu hổ này phát sinh ở Thượng Quan gia.”
“Thú một nữ tử thanh lâu sao có thể gọi là xấu hổ đâu?” Thượng Quan Ngự Phong tức giận kháng nghị.
“Bằng không thì gọi là gì đây? Vì nữ tử thanh lâu, ngươi vung tiền như rác, tranh nhau với người khác lấy lòng nàng, ngươi đã từng nghĩ xem, nữ tử này là yêu hay họa chưa?” Có bị đánh ૮ɦếƭ, Lí thị cũng không thành toàn hỉ sự này.
“Nương, mặc kệ nương đồng ý hay không đồng ý, trừ Nương nhi ra, ai ta cũng không để mắt! Ta đã quyết định rồi, Nương nhi sẽ ở cạnh ta cả đời này , ta không thể bỏ nàng.”
Thượng Quan Ngự Phong từ trước đến nay luôn quan niệm cứ để mọi chuyện theo tự nhiên , thậm chí còn có ý niệm suốt đời đơn độc trong đầu. Không phải hắn có ý cãi lời mẫu thân, mà là do Thủy Vũ Nương khơi dậy được Dụς ∀ọηg trong hắn, thế thì hắn làm sao có thể buông tha cho nàng được?
“Phong nhi, ngươi lại vì một nữ tử lầu xanh mà chống đối ta?!” Lí thị kinh ngạc, nhi tử của nàng vẫn luôn tận trung tẫn hiếu, hiện tại như thế nào……
Lí thị trong lòng buồn bã trừng mắt nhìn hắn.
“Nương, xin hãy thứ lỗi, huống chi Nương nhi cũng ủy khuất chỉ chịu làm thi*p , nương việc gì phải khiến ta và nàng khó xử?” Thượng Quan Ngự Phong ngữ khí phóng nhuyễn tận tình van xin.
“Thê tử chưa thú vào cửa mà đã nạp thi*p?!” Lí thị suy sụp hét rầm lên.
“Lòng ta đã quyết, nhân duyên với Nương nhi đã được định vào lúc trăng tròn. Nương, ta nói với nương chuyện này là vì ta tôn trọng nương chứ không phải muốn xem nương có đồng ý hay không, tất cả đã được sắp đặt, ngày trăng tròn là ngày nương thành toàn cho ta và Nương nhi!”
Dứt lời Thượng Quan Ngự Phong phất tay áo rời đi.
Lí thị nghe Thượng Quan Ngự Phong nói xong, ngốc ngạc(ngây ngốc, ngạc nhiên) nhìn chằm chằm bóng dáng anh phong lẫm lẫm của hắn dần biến mất, nàng cúi đầu lo lắng không yên nhìn hai bàn tay đã bị nếp nhăn phủ kín của mình.
Thình lình oa một tiếng, hai tay che mặt thất thanh khóc rống.
Thượng Quan Ngự Phong một khi quyết định chuyện gì sẽ không ai ngăn cản được, Lí thị biết rõ tính tình của nhi tử, chỉ có thể một mặt thở dài, bi ai che mặt khóc lóc.
“Lão đầu tử a, sao ngươi lại ૮ɦếƭ sớm ! Ta thủ tiết nhiều năm không nghĩ tới chuyện tái giá, vì sao ta tuân thủ nữ tắc như vậy, lại sinh ra một hài tử chỉ biết đối nghịch ta! Thật sự là gia môn bất hạnh a! Thượng Quan gia nhất mạch đơn truyền(ý nói , anh Phong là con 1, người nối dõi tông đường duy nhất của cả họ ) , nhưng lại làm chuyện khiến người đời coi thường, lão đầu tử a, ngươi ở trên trời có linh thiêng, nhất định phải cứu Phong nhi nhà chúng ta!”
Ngăn cản không được quyết định của nhi tử bảo bối, Lí thị tuyệt vọng nhịn không được khổ sở kêu gào.
~ ~ ~
Trăng tròn là ngày hoa khôi Thủy Yên các Thủy Vũ Nương xuất giá, không ít nam nhân vì thế mà cứ Ϧóþ cổ tay không ngừng,bọn họ không rõ vì sao bản thân lãng trịch thiên kim(ném ra rất nhiều tiền bạc) lại thủy chung không chiếm được lòng của mỹ nhân, thế nhưng Thượng Quan Ngự Phong lại dễ dàng đem mỹ nhân về nhà như thế…
Tiểu Nhạn Tử không muốn rời chủ tử, tự nhiên cũng thành một trong số của hồi môn của Thủy Vũ Nương.
Thuận lợi bái đường xong, hỉ yến ồn ào cũng xong, hai người tiến vào đêm động phòng hoa chúc mà mọi người đều chờ mong, ngọt ngào mật mật uống rượu giao bôi, ánh sáng ௱ôЛƓ lung, không khí ái muội khiến cho đôi tân phu thê ngồi trên giường có chút khẩn trương.
“Sắc trời đã tối muộn, chúng ta cũng mệt mỏi một ngày , đi ngủ thôi!” Thượng Quan Ngự Phong thấy bầu trời tối đen như mực, mà bọn họ quả thật cũng mệt mỏi cả ngày rồi.
“Ân.” Thủy Vũ Nương ngượng ngùng gật đầu, trong lòng ngập tràn ngọt ngào hạnh phúc, nàng chưa từng vui vẻ như hôm nay.
Dừng ở khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng như hoa đào, Thượng Quan Ngự Phong vạn phần yêu thích, hắn giúp nàng dỡ xuống mũ phượng cùng hỉ phục đỏ thẫm.
Khi tay hắn vừa chạm đến thân thể nàng, Thủy Vũ Nương kìm lòng không đậu mà đỏ bừng mặt, ánh mắt nhu tình chìm vào sự đoạt phách câu hồn trong đôi mắt của phu quân.
“Ngự Phong, chuyện này , ta… hơi sợ……”
“Đừng sợ, ta sẽ dẫn nàng lên tận đỉnh phong vui sướng.” Hai người ngồi sóng vai, Thượng Quan Ngự Phong cười mê người, cuồng tứ ngóng nhìn nàng một lúc lâu,sau đó hắn hôn lên cái miệng nhỏ nhắn dụ hoặc lòng người của nàng.
“Ta thích chàng hôn miệng ta.” Thủy Vũ Nương thở gấp .
Gương mặt phấn nộn thuần khiết của nàng đang nóng bừng.
“Ta cũng thích hôn miệng nàng.” Một cái hôn liền khởi động hỏa miêu tình dục sâu thẳm, Thượng Quan Ngự Phong không kìm nén được, bàn tay thô ráp đặt lên đùi nàng, vuốt ve cái đầu gối tròn trịa.
Chỉ một động tác thôi, Thủy Vũ Nương đã thấy vui mừng như có từng con sóng lớn trong lòng, ý thức nhất thời mê loạn.
“Đùi của nàng thực hoạt(nhẵn nhụi), hôn miệng của nàng là muốn cho nàng thêm can đảm, ta biết nàng thẹn thùng, nhưng nàng đừng lo lắng, ta nhất định sẽ ôn nhu với nàng .”
Thượng Quan Ngự Phong hôn nàng mềm yếu vô lực , cảm giác tê dại khác thường lướt qua cơ thể .(Cái này miêu tử như dòng điện , cơ mà ta không biết thay = cái gì cho phù hợp với cổ đại)
“Mẫn cảm như vậy? Để ta xem nào.” Hắn men theo đùi nàng đi ngược lên, hắn biết trên cùng chính là hoa viên bí mật nữ tính.
Bàn tay to chậm dãi du di trên bắp đùi nàng.
“Ngứa ta a……” Thủy Vũ Nương mị nhãn như tơ, hờn dỗi đem khuôn mặt nhỏ nhắn đặt trên đầu vai rắn chắc, vô lực yêu kiều kêu lên.
“Da thịt bên đùi nàng càng trơn mềm.” Kia năm ngón tay thon dài từ tốn bò sát làn da nàng.
Không bao lâu, liền tìm được tiết khố bên trong nàng.
Hắn kéo ra một chút để tạo khe hở, thuận tiện cho ngón tay len lỏi như con rắn nhỏ chui vào bên trong, rất nhanh , hắn tìm được đóa hoa phấn nộn của nàng.
“Quả nhiên là ẩm ướt .” Hắn dùng tay đẩy ra sỉ mao(***) đang che đậy nơi riêng tư nữ tính thần bí, hưng phấn tiến nhập vào u cốc.
*** S : E hèm , mao là “râu” ạ.
“Ân a…… Rất ngứa.” Thủy Vũ Nương thân thể quá mẫn cảm , một trận yêu dịch trong suốt chậm rãi tiết ra từ trong cơ thể.
“Ta chưa từng bị người khác sờ vào chỗ này.” Thủy Vũ Nương ý thức càng trở nên mơ hồ.
“Cảm giác thế nào?” Thượng Quan Ngự Phong yêu thương hôn môi nàng, lưỡi nóng lướt qua má phấn, kéo dài tới lỗ tai mẫn cảm của nàng.
“Hảo kích thích…… Ân……” Thủy Vũ Nương ý loạn tình mê tìm kiếm đôi môi hắn,“Ta lõa lồ nên chân tay lạnh lạnh , tay chàng lại ấm áp , tay chàng vừa tiến vào , luồng nhiệt khí ấy liền vọt lên phần bụng ta.”
“Đúng vậy, đùi ngọc của nàng rất lạnh , nhưng yêu dịch lại nóng hổi , nơi này của nàng vừa mềm vừa ấm áp dễ chịu, mà nơi này của ta…… nàng sờ xem,xem nó biến thành cái gì .”
Hắn cầm tay nàng đưa lại gần bộ phận giữa hai chân mình, dán sát lên chính mình vì Dụς ∀ọηg mà sớm hùng dũng cứng rắn.
Thủy Vũ Nương kinh ngạc trừng lớn , đôi mắt đẹp mê loạn, thở ra nhiệt khí vào cổ hắn “Cứng quá, thật lớn ……”
“Nàng cũng biết vật cứng này dùng để làm gì?” Thượng Quan Ngự Phong tà tứ hỏi. Đưa ngón tay tham nhập cái động khẩu mê người kia, chậm rãi đem ngón giữa cấp bách đi vào thật sâu trong Thủy Vũ Nương.
“A — ân…… Ta nghe chúng tỷ muội nói qua…… Đau…… A……”
Thủy Vũ Nương vô lực vặn vẹo cái ௱ôЛƓ nhỏ sang trái sang phải, nắm chặt tượng vi nam tính trong tay, nàng vô thức xoa nắn nó khiến hắn toàn thân máu nóng sôi trào…..
“Để ta tháo thắt lưng cho chàng……”
Nàng quỳ gối trước người hầu hạ hắn, liếc nhìn thân thể hắn mạnh mẽ vĩ ngạn, khí lực cường tráng mê người,sau đó dời tầm mắt xuống tráng vật nam tính to lớn trồi lên gân xanh, xem ra rất cứng cáp kiên đĩnh, không khỏi chớp mắt vài cái, xấu hổ thì thào:
“Nơi này của chàng…… rất…… lớn…… rất dọa người……”
Hắn đưa tay dỡ xuống tất cả những gì che đậy trên người nàng,“Nhét vào chỗ ấy của nàng có được không?”
“A! Nó quá lớn…… Sẽ…… Sẽ xé rách ta…… Không nhét được không?” Nàng nói năng lộn xộn, đột nhiên cảm giác được hạ thể tiếp tục tiết yêu dịch……
“Không tiến hành xong chuyện này thì làm sao có hài tử được?”
“Sinh hài tử? Đó không phải là chuyện của nữ nhân sao?” Giật mình suy nghĩ , nàng nhất thời có chút trì độn.
“Nha đầu ngốc, không thể tưởng được nàng lại ngây thơ như vậy .”
Thủy Vũ Nương khó hiểu, nhưng không có biện pháp đi tìm tòi ý tứ trong lời nói của hắn.
Toàn bộ tâm trí nàng đã sớm loạn thất bát tao bởi vì bàn tay to của hắn không ngừng đùa nghịch bên trong nàng.
Mà một bàn tay còn lại đang đặt lên иgự¢ nàng, nơi có hai quả đào mật mềm mại co dãn , cảm xúc thật tốt.
Da thịt nơi đây nõn nà, hắn bừa bãi dồn chúng về 1 chỗ , nắm trong lòng bàn tay, ma chưởng kiên cố hữu lực ra sức giày vò.
“Ân…… ngứa, rất ngứa a…… Cả người đều ngứa nha.” Nàng ngẩng đầu phát ra tiếng ՐêՈ Րỉ nho nhỏ, ngữ khí yêu kiều làm người nào đó cực kỳ yêu thích .
“Ta dùng đầu lưỡi đến giúp nàng hết ngứa.” Nói xong, hắn lập tức cúi đầu, cầm đầu иgự¢ đang vươn thẳng cứng rắn cho vào miệng ngậm, chiếc lưỡi linh hoạt khéo léo quấy đảo , hút vào cổ họng, một tay vẫn tham nhập hướng u cốc nữ tính thần bí kia.
“A — chàng phá hư ta ! Ta càng lúc càng khó chịu …… Ân a — cứu ta, Ngự Phong……” Nàng tựa như bị vùi lấp hoàn toàn trong dòng xoáy Dụς ∀ọηg, van cầu hắn an ủi cứu giúp.
Đem khuôn иgự¢ đầy đặn phấn trắng hướng về phía môi hắn,khao khát hắn vỗ về yêu thương, nàng rất thích được hắn xoa nắn, liếm ʍúŧ, hạ thể của nàng cũng vì động tác của hắn mà không tự chủ được ngày càng rối loạn.
“Nàng thật sự vừa mẫn cảm vừa nhiệt tình, xem mật huyệt đã như cỏ dại lan tràn kìa.” Hắn lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai vùi đầu vào giữa hai chân nàng, hai tay đẩy ra cánh hoa, dùng đầu lưỡi đỡ lấy yêu dịch của mật hạch.
“Ngự Phong……” Nàng không tự giác lấy tay đè nặng đầu của hắn, muốn hắn gần sát chính mình hơn.
Hắn dùng ngón trỏ cùng ngón giữa vân vê trân châu nổi lên giữa hai chân nàng.
“Nga, cảm giác này thực kỳ diệu…… Ân……”
Khi hắn lấy tay dán chặt vào cấm địa ngọt ngào, tà mị nhu lộng, nàng liền phát giác thân thể của mình bừng bừng sôi trào, lửa càng lúc càng nóng, mà nơi kín đáo lại không ngừng run rẩy.
“Ân…… Còn muốn…… Ân a — Đừng…… Không…… Đừng có ngừng……” hai chân nàng căng thẳng, lại lần nữa di chuyển ௱ôЛƓ nhỏ, đuổi theo chiếc lưỡi của hắn.
“Ách!? Ân……” Đòi mạng! Nàng như thế nào đột nhiên chủ động quay đầu chuyển hướng vào giữa hai chân hắn?
Tay nhỏ mảnh khảnh trượt dần xuống bụng hắn,kéo tay hắn ra , nàng tả sờ hữu nhu vật trướng đại, liên tục chơi đùa sau vài lần, sau đó bất chợt mở miệng, cúi đầu, ngậm nam tính kiêu ngạo của phu quân vào miệng!
Hắn ngay lập tức cảm thấy thân thể xuất hiện một trận tê dại khó chịu truyền tới tứ chi, không biết dùng từ gì để hình dung.
Thật là đòi mạng mà! Hắn nhưng lại rất thích nàng dùng chiêu này!
Có điều nàng tựa hồ một chút cũng không thẹn thùng a!
Hắn vẫn tin tưởng nàng bán nghệ không bán thân, hắn không thích cũng không muốn đi xem xét tính chân thật trong lời nói của nàng.
Nhưng mà……
Nàng hành động nhiệt tình như lửa bắt đầu khiến hắn có chút hoài nghi ……
Một cô nương ngây thơ lại có thể mẫn cảm và nhiệt tình như nàng ư?
“Sao nàng biết chiêu này?”
Hảo “huynh đệ” hùng vĩ thật đúng là không chịu thua kém, vốn đã bành trướng , hiện tại khi được nàng hôn sâu trong cổ họng lại càng bành trướng hơn.
“Ngô……” Thủy Vũ Nương vốn định giải thích đây là chiêu thuật nghe từ trong miệng chúng tỷ muội, chính là chưa bao giờ thử qua.
Bây giờ , nàng một lòng thầm nghĩ muốn tướng công nàng được hưởng thụ sung sướng, nàng thầm nghĩ mình sẽ hết khả năng hầu hạ tướng công, nàng thầm nghĩ báo đáp ân tình của hắn đối với nàng, nhưng không biết hắn có thích không , có thoải mái hay không?
Nàng muốn thăm dò đáp án –
Bởi vì miệng chứa đựng nam căn nên nói chuyện không rõ ràng, hơn nữa hắn lại tà ác lấy ngón tay quấy động nơi riêng tư ướƭ áƭ khiến nàng càng không nói nổi thành lời .
“Ân……” Nàng nhịn không được phát ra thanh âm yêu kiều.
Toàn thân hắn xẹt qua một tia vui sướng thoải mái, nam tính dâng trào lập tức gia tốc bạo trướng, giống như thiết kiện(sắt) mới chui ra từ hỏa lò, nhồi vào miệng nàng.
“Ân…… Ngự Phong…… Của ta thật là khó chịu a……”
“Ta không hy vọng nàng lừa gạt ta.” Hắn vừa thổi vừa ngậm tâm hạch ướt đẫm của nàng, vươn tay xoa nắn hai bầu иgự¢ mềm mại.
“Ngự Phong, ân…… chàng…… làm sao vậy? Ta như thế nào nghe không hiểu chàng đang nói gì?” Thủy Vũ Nương trong lòng nảy lên dự cảm xấu, vì sao hắn lại nói như vậy?
Nàng lo lắng ……
“A — ta không…… A! Ân……”
Khi hắn khép lại ngón tay , dùng môi lưỡi chơi đùa hạ thể nàng, nàng phát giác bản thân rốt cuộc khó có thể chuyên chú cho vật ¢ươиg ¢ứиg trong miệng, bởi vì bị hắn liếm nên nàng thập phần thoải mái.
Cái loại khoái cảm đoạt lòng người này làm thần trí nàng rơi vào khoảng trống hư vô.
Dụς ∀ọηg mềm mại bắt đầu không an phận , qua lại trên miệng hắn, giống như muốn đẩy hắn ra , lại như cấp bách muốn hắn dính chặt vào.
“Ta biết nàng yêu thích cảm giác này, mà ta cũng dần dần hiểu được chiêu thuật nàng đùa bỡn nam nhân có bao nhiêu cao minh.”Tayhắn tức giận mạnh mẽ xoa nắn bộ иgự¢ sữa đẫy đà co dãn.
Một nữ tử không hiểu việc nam nữ, sẽ có bản lĩnh lớn như nàng? Miệng ngậm ʍúŧ một hai cái, cả người hắn liền run lên, thiếu chút nữa phóng ra những gì tinh túy nhất của nam giới.
Không! Thẳng thắn mà nói, hắn cũng không để ý nàng có còn là tấm thân xử nữ hay không , hắn chỉ cần biết nàng có thành thực không mà thôi?
Hắn không nghĩ nàng hoàn toàn không hiểu chuyện cá nước thân mật, nếu không công phu trên giường của nàng đã không tốt như vậy?
Chẳng lẽ đấy là thủ đoạn –
Lừa gạt hắn để hắn đồng tình?
Lừa gạt hắn để hắn bỏ ra ngân lượng?
Lừa gạt cảm tình của hắn?
Đúng không?!
“Đùa bỡn?” Thủy Vũ Nương sửng sốt, chưa hiểu rõ ý tứ của hắn.
“Lập tức giải thích cho ta đi.” Tiếng nói ôn nhu nháy mắt biến sang lạnh lùng.
“Cái gì?” Nàng đem thân thể hơi hướng về phía trước, nửa quỳ ở trước mặt hắn,“Có phải ta làm sai cái gì hay không, chọc giận chàng……”
“Ta nghĩ trong lòng nàng hẳn biết rõ , càng nghĩ đến nàng sẽ chột dạ, xem ra là ta đánh giá cao tài trí của nàng rồi .” Hắn mắt lạnh đánh giá nàng tràn đầy nghi hoặc, dùng sức đem nàng kéo vào lòng, đem bàn tay to dán tại bộ иgự¢ sữa run rẩy.
иgự¢ nàng tròn trịa no đủ làm hắn khàn khàn than nhẹ.
“Trong lòng biết? Chột dạ? Di, cái này liên quan gì đến tài trí? Ta không rõ……” Khuôn mặt nhỏ nhắn mê muội nhìn khuôn mặt tuấn dật.
Hắn thích Thủy Vũ Nương, đây là sự thật, bởi vì khí chất của nàng rất mê người , nữ tử như nàng rất hiếm gặp.
Hắn sẽ không để cho nàng lâm trận bỏ chạy, nếu hắn thực không phải nam nhân đầu tiên của nàng, hắn cũng sẽ không hận nàng, nhiều lắm là chán ghét và lạnh lùng vì bị nàng lừa gạt thôi.
Hắn không nói một câu vặn bung đùi nàng ra, ôm nàng đặt lên chân mình, nam tính dâng trào tiếp xúc với u cốc đang tiết yêu dịch của nàng.
“Ân…… A…… Không…… Nó sẽ làm ta bị thương, nó xé rách của ta……” Thủy Vũ Nương đáng thương ՐêՈ Րỉ , Dụς ∀ọηg ướƭ áƭ của nàng né trái tránh phải, chỉ hy vọng hắn đừng quá тһô Ьạᴏ.
“Nó sẽ chỉ làm nàng càng nhiệt tình thôi!” Hắn hờn dỗi đầy bụng dục hỏa , nghe nàng nói vậy lại càng bá đạo cuồng liệt.
“Ta sợ……” Lòng nàng đột nhiên nổi lên ý muốn đào thoát,“Chàng, chàng…… Của chàng như thế nào lại……” Nàng thập phần kinh ngạc hô nhỏ:“Ta chưa từng thấy qua……”
Đúng vậy! Chưa thấy lớn như vậy đi?!
Hắn hai mắt trừng lớn, nổi giận quát:“Nàng là hưng phấn mới đúng đi!”
“Hưng phấn? Đúng vậy, bị chàng ôm vào trong иgự¢ ta đương nhiên hưng phấn .” Nàng thâm tình nhìn hắn.
“Hừ!” Hắn cười nhạt,“Phải không?”
Cái ௱ôЛƓ nàng đột nhiên giật mình……
“Khẩn cấp muốn ta đi vào đúng không?”
Hắn còn chưa dứt lời, không quan tâm nàng nhỏ hẹp có thích ứng được thiết kiện hùng dũng của hắn hay không, thắt lưng hắn hướng lên trên , mạnh mẽ xâm nhập cơ thể nàng.
“A — đau quá! A…… Không………… A — ta đau…… ૮ɦếƭ……” Nàng cầu xin , đưa tay đẩy hắn, liều mình đánh đầu vai hắn, nơi bé nhỏ ấy căn bản là không thích ứng kịp hắn to lớn đột ngột tiến vào.
Nàng muốn trốn khỏi hắn, hắn lại ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng,buộc nàng đè cái ௱ôЛƓ nhỏ nhắn xuống.
“Ân…… Nàng thực chặt……”
May mắn hắn có tự chủ siêu cường, nếu không với tình thế này làm sao khống chế được đây? Từ lúc đi vào liền nhịn không được muốn phun trong nàng rồi!
Bờ môi của hắn di động tới иgự¢ nàng, há mồm cắn một bên đầu иgự¢, nhẹ nhàng gặm ʍúŧ nụ hoa đỏ bừng, muốn tăng thêm kích thích cho nàng.
“A — ta sẽ…… ૮ɦếƭ…… A ân — quá nhanh …… ngừng…… ngừng lại…… Ta không…… thể…… Đủ……” Nàng khóc lóc níu chặt áo ngủ bằng gấm, một lòng muốn vứt bỏ cái vật cứng dây dưa kia.
Có điều đầu ʍúŧ dây thần kinh rất mẫn cảm, hắn lại đáng sợ luật động cùng hạ thể nàng chướng lên khiến nàng cảm thấy điên cuồng, thậm chí mất hồn ngâm nga ra tiếng.
“Nàng thực chặt, thực nhỏ! Nàng khiến ta sắp điên ……” Hắn cuồng hoạt trừu đưa , không ngừng cọ sát u huyệt ẩm ướt, hắn muốn nàng hưởng hết tư vị dục tiên dục tử!
“Ngự…… Phong…… ngừng…… A……” Từng trận khoái cảm khổ sở hỗn loạn, lửa nóng bao trùm toàn bộ đầu óc nàng.
Hắn vươn tay nâng lên một bên nhũ ngọc, dùng sức hút vào tiểu anh đào, nàng rốt cuộc chịu không nổi kích thích mà cuồng loạn hò hét.
Tốc độ trừu đưa của hắn dần dần nhanh hơn, càng vào càng sâu.
Đường cong thân thể nàng lung linh mê người, làn da trắng nõn nà, mà phần иgự¢ lại cực kỳ trắng tuyết , nổi bật hai quả anh đào đỏ tươi làm hắn quyến luyến không nỡ dời.
“A — ta mệt rồi ……” Nàng cả người vô lực xụi lơ, mặt dán vào giường thở gấp.
“Ta còn muốn nàng! Nàng sẽ không suy yếu nhanh như vậy đi?” Hắn khàn khàn hỏi.
Vỗ vỗ gương mặt của nàng, đem thân thể vô lực mềm mại đặt hẳn lên giường.
“Không — chàng để cho ta nghỉ ngơi…… Ta không thể…… Ta cầu chàng tha ta……” Thủy Vũ Nương yếu ớt chống đỡ .
Nhưng là hắn không để ý tới kháng nghị của nàng,“Nàng rất ngọt, ta từ trước đến nay chưa từng có nhu cầu mãnh liệt không thể thỏa mãn như vậy, làm sao có thể nửa đường buông tha cho nàng?”
Nói xong, hắn lại tách hai đùi ngọc, đặt lên trên vai, quỳ gối đứng ở giữa, tay cầm nam tính chà xát cấm địa của nàng, một hồi lâu sau mới tiến vào trong.
“A –” Nàng kêu lên.
Theo động tác nhanh chóng của hắn , khí nóng cũng bị đẩy vào , thẳng đến chỗ sâu nhất trong nàng.
Nàng rung động mạnh, mười ngón tay bấm chặt trên lưng hắn,“A — a — ta …… cố không được …… Ta.. thân thể sắp…… nứt rồi …… A –”
Lúc này không thống khổ như vừa nãy, trong lòng ngược lại nổi lên một loại khoái cảm dục tiên dục tử muốn đòi mạng, nàng khóc lóc kêu lên, hạ thể chướng bụng tựa như tùy thời đều có thể nổ mạnh, sau đó xuyên phá thân thể nàng.
“Nương nhi…… Hảo hảo hưởng thụ cá nước thân mật đi! Ta muốn nàng không ly khai ta! Đời này không ly khai ta –” Hắn mãnh liệt đâm vào .(_._!!)
Nàng thực ngọt, hắn yêu nàng ૮ɦếƭ mất, bất quá cũng hận ૮ɦếƭ dâm đãng của nàng!
Bên dưới nàng yêu dịch cuồn cuộn chảy, mặc dù phi thường nhỏ hẹp, nhưng vì có yêu dịch mà hắn di động trong vách tường non mịn vô cùng thuận lợi.
Nàng vui sướng ngâm nga , mị nhãn như tơ, đại mi thâm khóa.
“Ngự Phong…… Ta…… Ta sắp ૮ɦếƭ…… chàng…… Hảo mãnh…… A…… Chậm…… Chậm một chút…… Quá nhanh …… A a……”
Nộn thịt bên trong bó chặt nam tính không có kẽ hở, ma sát qua lại , hai người đều cảm nhận được rõ ràng dòng nước khoái cảm chảy xiết không khắc chế nổi của đối phương.
Hắn đưa nàng lên đến cao trào, cả người hư thoát, cuối cùng nàng cố gắng vươn người cử động thêm một lần cao trào nữa, cả người liền xụi lơ ở trên giường, mệt mỏi nói nhỏ:
“Ta…… Không được…… Ân…… Van cầu chàng…… Cầu chàng tha ta”
Đột nhiên bùng nổ như núi lửa tuôn trào, hắn gầm nhẹ một tiếng, tiến lên một cái sau cùng , hạ thân cứng rắn mãnh liệt co giật, theo đó , toàn bộ mầm móng ấm nóng ào vào cơ thể nàng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc