Hắn thẫn thờ ngồi bên cạnh nắm lấy bàn tay bé nhỏ cần người bảo vệ . Bề ngoài thật cứng rắn nhưng không ngờ lại yếu đuối như vậy.
"-Từ nhỏ công chúa không đuợc sinh ra trực tiếp mà được nuôi trong một bông hồng,nó nuôi và bảo vệ người mọi lúc. Vì nữ hoàng- mẹ của công chúa đang mang thai nhưng vẫn đến thế giới loài người khảo sát môi trường để chuyển dân chúng đến đấy. Thật không ngờ lúc đó lại bị một tốp người sát hại. Nên chúng tôi phải mang công chúa về . Ở chỗ chúng tôi có một lời nguyền là khi chưa sinh ra mà người mẹ bị sát hại thì người con đó có nhiệm vụ trả thù cho mẹ. Nhưng lúc trả thù xong thì cũng sẽ tan thành bọt bụi theo mẹ. Anh có biết tại sao không?
Hắn lắc đầu
- Bởi vì khi lấy bọc đi thì sinh linh ấy đã ૮ɦếƭ rồi nhưng lời nguyền khiến người đó bắt buộc phải sống cho đến khi xong nhiệm vụ đó."
Đến đây giọt nước mắt hắn rơi xuống lần thứ 2 hắn khóc vì cuộc đời nó quá đau khổ. Làm sao hắn có thể giúp nó hoàn thành được nhiệm vụ này khi nó phải ૮ɦếƭ. Hắn khẽ hôn lên trán nó nhẹ nhàng nhưng ấm áp.Ngón tay nó động đậy, mắt khẽ mở ra rồi nheo lại:
- Sao lại ở đây, đi đi ,nơi này không phải nơi cậu nên ở.
- Tôi được cho phép đến đây . Cô đuổi tôi cũng không đi đâu. Tôi đã uống thuốc để sống được ở đây phải chờ hết tác dụng tôi sẽ đưa cô đi.
- Cậu đã cứu tôi... Hắn khẽ gật đầu thay cho câu trả lời.
- Sao cậu lại cứu tôi...
- Vì cô liên quan đến mẹ tôi....nói đến đây hắn nghẹn lại hắn không muốn chọn lựa giữa nó và mẹ. Vì cả hai đều là người quan trọng nhất của hắn. Nó thấy thái độ của hắn rất lạ.
- Cậu sao vậy nếu không khỏe tôi đưa cậu về.
- Cô nghĩ đi,tôi khỏe,khi nào muốn về thì kêu tôi.
Nói rồi hắn đi ra ngoài. Hắn cứ đi mãi đi mãi trong đầu cứ luôn nghĩ về nó không biết phải giải quyết sao đây. Còn nó khi hắn bước ra nó khẽ chạm lên vầng trán của mình mỉm cười đầy hạnh phúc. Nó biết trong lúc nó bất tỉnh, hắn đã khóc vì nó, biết hắn đã trộm hôn mình nhưng nó không thể mở mắt được.
Được một lúc, một giọng nói nam vang lên làm hắn thoát khỏi suy nghĩ.
- Thảo Ly, hôm nay em cảm thấy như thế nào rồi. Chỉ 2 năm nữa là em có thể thành hình lại ban đầu rồi. Chuyện chúng ta năm ấy chưa hoàn thành thì em ra đi, bỏ anh lại nhưng bây giờ anh sẽ không để anh rời xa anh được nữa đâu và. ..
Định nói điều gì nữa thì tiếng động làm ông ấy im lặng. Vì hắn không muốn nghe lén cuộc nói chuyện này và vì ông ấy kêu tên giống tên mẹ hắn. Bốn mắt chạm nhau, chỉ một lúc tia lạnh lẽo hai người đưa ra được rút lại thay thế bằng tia ấm áp lạ thường gần gũi.
Ông già bước qua hắn và nói đủ mình hắn nghe và phải suy nghĩ:
- Chàng trai trẻ chúng ta cũng có duyên đó. Hẹn hặp lại nha. Chúng ta còn gặp mặt nhiều lần nữa.
Ông ta làm sao gặp hắn lần nữa khi ông ta là người thực vật và hắn là con người . Liệu chuyện naỳ là sao đây.
Đang đi về thì bỗng nhiên trên trời rơi đầy những cánh hoa hồng và sau đó nó xuất hiện nắm tay hắn trở về trong tích tắc làm hắn không kịp suy nghĩ gì cả.
Mọi hành động của hắn đều lọt vào mắt của một người. Người đó nở nụ cười ấm áp và miệng mấp máy hai từ "sắp rồi"
Khi trở về thì cũng đã qua 2 ngày rồi. Ai cũng lo lắng cho nó và hắn đặc biệt là Khánh. Cậu thức trắng đêm chạy khắp thành phố tìm nó ai khuyên cậu cũng mặc kệ vì cậu sợ nó gặp chuyện gì. Liên lạc không được,không ai biết họ ở đâu.
Hôm nay nó và hắn cùng xuất hiện làm cả trường xôn xao hẳn lên.
- Bảo Anh/ Phong mày đã ở đâu?
Cả Như và Nam cùng lên tiếng nhảy bổ về phía nó. Còn Khánh thấy nó an toàn thì cậu cũng thở phào nhẹ nhõm. Còn Tuyết 2 ngày qua thấy cậu như một con thú điên lao đầu đi kiếm nó không khỏi chua xót đau đớn. Nếu Tuyết gặp nguy hiểm thì cậu có như vậy không? Chợt khóe mắt cay cay một giọt nước rơi xuống Tuyết chạy đi và hành động đó lọt vào mắt của Khánh. Cậu biết nhỏ thích cậu, cậu cố gắng vờ đi để không làm nhỏ đau. Hình như cậu đã sai, cậu đã thích một người mà người đó lại luôn đi với bạn thân cậu. Bây giờ cậu biết làm sao đây nên tiếp tục hay dừng lại.
Từ lúc chạy lên sân thượng,nhỏ thả hồn mình theo làn gió theo điệu nhạc.
I wanna love you
if you only knew how much I love you
So why not me
The day after tomorrow I\'ll still be around
To catch you when you fall and ever let you down
you say that we\'re forever our love will never end
I\'ve tried to come up but it\'s drowning me to know
you\'ll never feel my soul
It\'s trapped between true love and being alone
when my eyes are closed the greatest story told
i woke and my dreams are shattered here on the floor
Tell me baby...
Tiếng nhạc như tiếng lòng của nhỏ" tại sao không phải là em chứ". Nhỏ ngồi bó gối,ánh mắt hướng về một nơi vô định ,nơi mà làm cho nhỏ hạnh phúc. Liệu có nơi đó không? Nhỏ cười nhạt nhỏ cười vì bản thân vô dụng đã không giữ đc người mình yêu.
Sau này nhỏ với Khánh sẽ có mối quan hệ gì để cả hai không còn ngại ngùng nữa đây. Đến khi nào Tuyết thật sự trở lại như trước đây...