“Tình yêu giống như một đoá hoa hồng đầy gai nhọn, người ta bởi khao khát sở hữu cái đẹp của hoa hồng mới cố gắng chạm vào, nhưng càng đến gần thì sẽ càng bị thương bởi những chiếc gai nhọn kia, sau vài lần bị thương, có một số người học được cách cùng nhau chữa thương, cùng hoà hợp và bảo vệ lẫn nhau, để đến cuối cùng, khi chiếc gai được nhổ đi, nỗi đau đớn kia cũng không còn nữa.”
Ánh nắng chiều ấp ám rọi xuyên qua những tấm cửa kính bằng thuỷ tinh, trong nhà hàng, những vị khách mời đang vui vẻ nhấm nháp từng ly rượu vang trên tay và lặng nghe người MC trên sân khấu nói lời chúc phúc cho đôi vợ chồng mới cưới.
Tại một chiếc bàn sát bên trong, cạnh khung cửa sổ là hai cặp nam nữ, bọn họ chính là những người bạn thân thiết và người nhà của hai nhân vật chính hôm nay.
“Không hổ danh là người trong giới nghệ thuật, ngay cả bài phát biểu của ngày hôn lễ cũng có thể viết một cách màu sắc như vậy.” Lộ Bách Sâm nửa trêu chọc, nửa hứng thú cười và nhìn về phía hai người đang ôm nhau một cách ngọt ngào trên sân khấu kia.
Anh thật vui, bởi vì người bạn tốt nhất của anh, cái người mà lúc nào cũng cố làm ra vẻ lạnh lùng kia, rốt cuộc cũng có thể tìm lại tình yêu đích thực của mình lần nữa.
“Anh chưa bao giờ thấy tên Vệ Tương kia cười đến mức như thế!”
“Như thế là thế nào?” Cô vợ Ân Điềm Vũ ngồi cạnh anh lên tiếng hỏi một cách tò mò.
“”Em không thấy cậu ta cười đến mức thật ngớ ngẩn và thật hạnh phúc sao?” Lộ Bách Sâm mỉm cười với cô vợ yêu và hai người còn lại. “Các người không biết đâu, cậu ta rất thích tỏ ra vẻ lạnh lùng, lúc nào cũng mang một gương mặt lạnh như người ૮ɦếƭ ấy.”
“Em biết.” Lý Tương Tư đáp lại một cách yếu ớt, ngón tay ngọc ngà đang vuốt ve ly rượu.
Lộ Bách Sâm ngẩn người một lúc. “Đúng, đúng, thiếu chút nữa tôi đã quên, Vệ Tương là ân nhân của cô, hai người cũng đã quen nhau từ lâu rồi.”
Về quan hệ của Vệ Tương và Lý Tương Tư, anh gần đây mới biết được, Vệ Tương cũng thừa nhận, để ép anh ly hôn cùng Điềm Vũ, cậu ta đã nhờ Lý Tương Tư giúp đỡ, dùng một chút thủ đoạn…
Lúc đó anh vừa nghe xong, giận đến tím mặt, không khách khí mà đánh người bạn tốt của mình một đấm thật mạnh, hai người còn thiếu chút nữa là tuyệt giao.
“Xin lỗi.” Lý Tương Tư nhận ra những suy nghĩ trong mắt anh vội lên tiếng. “Anh ..anh vẫn còn để ý sao?”
“Chuyện quá khứ cũng đã qua rồi.” Anh hơi nhíu mày. “Chỉ là khổ cho Điềm Vũ.”
“Em không có sao đâu.” Ân Điềm Vũ lên tiếng, ánh mắt và giọng nói của cô nhìn thật trong sáng và nhẹ nhàng như nước. Cô xoay sang nhìn Lý Tương Tư, chân thành và thẳng thắn mà nói. “Nói thật, khi đó, em rất để ý đến việc chị cố hết sức để tiếp cận Bách Sâm, nhưng hiện tại thì em đã rõ, người mà chị chân chính yêu là anh trai của em, mà Bách Sâm thì chỉ yêu duy nhất em mà thôi.” Cô ngừng lại một chút, sau đó thản nhiên mỉm cười. “Nói thật ra, em còn muốn cảm ơn chị, nếu không có chị, Bách Sâm cũng sẽ không nhận ra được tình cảm của anh ấy dành cho em.”
Sự hiểu biết và bao dung của Điềm Vũ làm rung động Lý Tương Tư, cô bất lực nhìn về phía Ân Phiền Á, anh vội siết nhẹ lưng cô, mỉm cười cổ vũ.
Chính vì thế cô lại có thêm chút dũng khí, cùng người đã từng bị cô thương tổn, cũng là em gái của người yêu nói lời xin lỗi. “Xin lỗi Điềm Vũ, còn có, cảm ơn em.”
“Đừng nói nữa, mọi chuyện đều đã qua rồi.” Ân Điềm Vũ chủ động nắm lấy tay cô. “Hiện tại em đã xem chị là chị dâu của mình, chỉ cần chị mang đến hạnh phúc cho anh trai của em, như vậy là đủ rồi.”
“Là anh ấy mang đến hạnh phúc cho chị.” Lý Tương Tư mím môi, ánh mặt nhẹ nhàng ngưng tại gương mặt của người đàn ông mà cô yêu nhất.
Ân Phiền Á nhẹ nhàng đặt một chiếc hôn lên trán cô.
“Được rồi, hiện tại, cậu và Tương Tư là một đôi, tôi cùng Điềm Vũ cũng đã không còn hiểu lầm, Vệ Tương cùng Hải Sắc cũng gương vỡ lại lành, thực sự là tam hỷ lâm môn mà, nào chúng ta cùng uống một ly chúc mừng đi!” Lộ Bách Sâm thoải mái nói và nâng ly.
Ba người còn lại nghe xong cũng nâng ly rượu trên tay, những chiếc ly chạm vào nhau trong không trung tạo nên một tiếng vang hạnh phúc.
“Đúng rồi, em đã đồng ý với sắc tỷ, đàn một bản nhạc chúc mừng chị ấy kết hôn.” Ân Điềm Vũ uống một nữa ly sâm banh, gương mặt có chút ửng đỏ, cô vội đứng dậy. “Mọi người cứ tiếp tục trò chuyện đi nhé, em đi một chút đây.”
Ba người nhìn theo cô dịu dàng mà đi đến chiếc đàn dương cầm trắng đặt ngay chính giữa nhà hàng và ngồi xuống, đôi tay cô như đang chơi đùa cùng những phím đàn để rồi sau đó những tiếng nhạc tuyệt vời cũng từ đó mà phát ra.
Thừa dịp cô không ở đây, Lộ Bách Sâm vội vã truy hỏi Ân Phiền Á.
“Tôi nghe Vệ Thương nói, những chứng cứ về việc tham ô hối lộ của bọn họ thực sự là từ cậu đưa ra đúng không? Ba của cậu có biết chuyện này không?”
“Tôi không rõ ông ta có biết hay không, tôi nghĩ cũng có thể ông ấy sẽ có chút hoài nghi. Bất quá, hiện tại ông ấy đang bận hầu toà rồi, không rảnh để truy cứu tôi đâu.” Ân Phiền Á cay đắng mà nói nhỏ.
Sau mấy ngày thẩm vấn tra hỏi, mấy ngày trước, cảnh sát đã đem việc tham ô cùng những chứng cứ phạm tội của hai anh em Ân Thế Hạo và Ân Thế Dụ ra khởi tố, toàn bộ những người và những việc có liên quan đều đang trong quá trình xử lý.
“Tôi cùng một vài người bạn trong giới luật sư cũng đã trao đổi qua, việc khởi tố này đối với hay người bọn họ quả thật là không có lợi, rất có thể khi ra toà, bọn họ sẽ bị phán có tội.”
“Đó cũng là trừng phạt đúng tội bọn họ.” Ân Phiền Á cố gắng bảo trì dáng vẻ không để ý.
Nhưng Lộ Bách Sâm nhìn ra được những tâm tư trong lòng anh qua những ngón tay đang nắm chặt lại.
Quân pháp bất vị thân, dù sao cũng không phải là một chuyện hay! Lộ bách Sâm yên lặng thở dài.
Lý Tương Tư cũng phát hiện bạn trai đang tràn đầy tâm sự, nhẹ nhàng cầm lấy tay anh.
Ân Phiền Á cũng cảm nhận được sự quan tâm lặng lẽ của cô, anh đưa mắt nhìn Tương Tư, tâm tình cũng khá hơn một chút. “Đúng rồi, Bách Sâm, lần này tình trạng ứng cử của anh thế nào?”
Bởi vì những việc không hay vừa rồi, sự ảnh hưởng của Ân Gia trên lĩnh vực chính trị cũng suy yếu rất nhiều, chính vì vậy Ân thế Dụ ra lệnh cho con rể tham gia tranh cử chức thị trưởng, nỗ lực muốn níu kéo chút tàn dư của thế lực.
“Tôi à, cuối cùng hẳn là chuột chạy qua đường, người người đều giẫm đạp?” Lộ Bách sâm tự giễu. “Cậu cũng biết, xảy ra những việc như vậy, cử tri không phỉ nhổ ngay trước mặt tôi đã là tốt lắm rồi.”
“Thực sự xin lỗi.” Ân Phiền Á bối rồi nhíu mày. “Chuyện nhà của chúng tôi lại làm ảnh hưởng đến tiền đồ của anh.”
“Cũng không nói vậy được, dù sao, ngay từ đầu tôi cũng dựa vào sự giúp đỡ của Ân Gia mới có được tất cả, hiện tại xem như là trả ơn.” Lộ bách Sâm thật ra cảm thấy chút thoải mái. “Yên tâm đi, chỉ cần Điềm Vũ vẫn còn ở bên cạnh tôi, tôi nhất định có thể vượt qua tất cả, cùng lắm thì thất bại mà thôi, không có gì đâu.”
“Thực cực khổ cho anh.”
“Đều là người trong nhà, sao lại nói những lời như vậy?”
“Hai người đang nói chuyện gì vậy?”
Sau một khúc nhạc, Ân Điềm Vũ tươi cười trở lại chỗ ngồi.
Ba người cùng liếc mặt nhìn nhau đầy ăn ý, lập tức chấm dứt câu chuyện đang nói.
“Không có gì, bọn anh đang nói, Hải Sắc hôm nay thật sự rất đẹp.”
“Đúng vậy!” Ân Điềm Vũ gật đầu tán thành, ánh mắt nhìn về người con gái đang đứng cạnh Vệ Tương.
Cô ấy đang nhìn người đàn ông của cô, nụ cười thật ngọt ngào, thật rực rỡ, có thể làm hoà tan con tim của một người đàn ông lạnh lùng.
“Ném hoa nào!”
Cô dâu dịu dàng xoay người lại, nâng cao bó hoa trong tay, trong nhà hàng bỗng vang lên những tiếng la phấn khích của mấy cô gái trẻ, mọi người đếu chạy đến, tranh nhau bắt lấy bó hoa trong tay cô dâu.
“Tương Tư, chị cũng đi đi!” Ân Điềm Vụ nhiệt tình lôi kéo Lý Tương Tư.
“Không cần đầu.” Lý Tương Tư thoáng chút xấu hổ, vội lắc đầu. “Chị không thích không khí náo nhiệt như vậy.”
Tuy cô không tham gia góp vui, thế nhưng sự náo nhiệt cứ hết lần này đến lần khác tìm đến cô. Bó hoa hồng nhẹ nhàng bay ✓út qua đám phụ nữ đang cố gắng tranh nhau, khẽ khàng đáp xuống bên chân cô.
Cô kinh ngạc.
“Nhanh nhặt lên!”
Dưới sự thúc giục tích cực của Ân Điềm Vũ, cô mới chần chừ mà nhặt bó hoa lên, ánh mắt ngây ngốc nhìn những bông hồng rực rỡ.
Ân Phiền Á thấy cô cả người choáng váng, cảm thấy thật đáng yêu, liền kéo cô ôm vào lòng, vui vẻ mà cười. “Đây chẳng lẽ là đang ám chỉ anh, nên nhanh chóng cầu hôn em sao?”
Gương mặt Lý Tương Tư trở nên ửng hồng.
“Cái gì? Phiền Á, cho đến bây giờ anh vẫn chưa cầu hôn với người ta sao!” Ân Điềm Vũ một bên trêu ghẹo.
“Em xin anh đó! Động tác của anh cũng quá chậm đi?”
“Không thành vấn đề, anh lập tức sửa lại đây.” Nói xong, Ân Phiền Á không khách khí mà hôn lên đôi môi ngọt ngào của Tương Tư.
Tiếng rầm rì vang lên từ bốn phía, có người vỗ tay, có người ganh tỵ mà nhìn.
Ngay cả Ân Hải Sắc cùng Vệ Tương cũng mỉm cười mà nhìn một màn này.
Sự chú ý vốn dĩ thuộc về bọn họ đều đã bị người nào đó làm càn mà ςướק mất, thế nhưng hai người tuyệt đối không quan tâm.
Bởi vì hạnh phúc của bọn họ cũng đã quá trọn vẹn rồi, bọn họ rất vui và sẵn sàng chia sẽ với tất cả những người xung quanh.
Mỗi một người, đều sẽ có thể tìm được hạnh phúc của chính mình …
—Toàn Văn Hoàn—Bạn vừa đọc xong truyện
Hiện Tại Thầm Nghĩ Yêu Em tại website:
WWW.KenhTruyen24h.Com. Website đọc truyện online thích hợp trên mọi thiết bị và mọi hệ điều hành.
KenhTruyen24h.Com duyệt tốt nhất trên các trình duyệt
Chrome, Firefox, Opera Mini, UC Browser, SafariVới hơn
40 nghìn đầu truyện, đa dạng về thể loại, phong phú về nội dung hi vọng
KenhTruyen24h.Com sẽ làm thỏa mãn nhu cầu thích đọc truyện của bạn :)
Hãy ghé thăm KenhTruyen24h.Com thường xuyên các bạn nhé !Có thể bạn quan tâm:
List Truyện TEEN đã Hoàn Thành
List Truyện Ngôn Tình Đã Hoàn Thành
KenhTruyen24h.Com - Thế Giới Truyện Trong Tay Ban