rùi cùng nhau xuống cans-tin nạp thêm năng lượng chuẩn bị cho buổi học tiếng anh chiều nay.
Ờ trường Song Futrue các học viên được học tất cả là 6 bộ môn: Đầu tiên là nhảy, tếp theo là hát (thanh nhạc), học viết nhạc, học diễn xuất vì sẽ rèn luyện cho các học viên khi hát sẽ nhập tâm hơn và biết biểu lộ tâm trang đúng với bài hát hơn, cuối cùng là trau rồi ngôn ngữ gôfm có tiếng anh, tiếng Hàn vì đây là 2 thi trường có thế mạnh về âm nhạc, để nền âm nhạc Việt Nam có thể ngang hàng với 2 thị trường này thì việc đầu tiên phải hát cùng thứ tiếng với họ, sau đó là đưa ra những phong cách mới hơn họ để giúp nền âm nhạc Việt Nam sẽ mới mẻ hơn họ.
Tiếng anh là môn Mi khoái thứ 2 vì ba cô nhóc là người lai Việt Nam và Canada, ông nội của Mi là người canada, bà nội là người Việt Nam. Từ nhỏ ba của Mi đã được đưa về cho ông bà ngoại nuôi, đến khi lấy vợ cũng không muốn xa quê hương để về với ba mẹ, ông yêu con người Việt Nam và ông muôn sinh sống với con người Việt Nam. Cứ mỗi tháng là Mi lại bay sang canada để thăm ông bà, vì vậy mà tiếng anh là ngôn ngữ không thể thiếu khi giao tiếp với người canada.
Sắp được học môn mình thích mà sao cô nhóc lại chẳng thấy vui gì cả. Đang ngồi trong cans-tin mà lòng cứ hướng đi đâu không thèm tập trung vào nhiệm vụ trước mắt là mua đồ ăn. Chỉ chậm dãi bước đi lấy đồ ăn của mình ngoan ngoãn tiến về bàn ăn cắm đầu xuống ăn. 3 người chiêm ngưỡng cái cảnh đó mà không tránh khỏi bàng hoàng.
_Ê con ranh! Mày ăn cái kiểu gì vậy? Không thèm nhìn trước ngó sau 1 mạch ăn như là sợ tao ăn hết của mày vậy.- La nhìn con bạn thếu lịch sự, nhắc nhở con bạn thân.
_Chồng à! Chồng ăn miếng này đi - Mới chửi con bạn không thương tiếc, bây giờ lại quay sang chồng ngọt ngào.
_Eo!!!!!!!!!!!!! sởn cả da gà, chồng cơ đấy- Nghe thấy La nói ngon ngọt với Hạo, Mi thấy khó chịu mỉa mai La
_Kệ tao, các trưởng lão đã đính ước rùi, đã giao cho nhiệm vụ như thế rùi, bây giờ tao chỉ ngoan ngoãn nghe lời mà làm thui.
_Thui đi! Nhắc đến chuyện đấy lại thấy bực mình.
_He he he. Mày với Kiệt cũng gọi dần đi là vừa
_Chồng yêu....................!!!!!!!!!! - Mi với giọng điệu giống như La mới nói với Hạo, đôi mắt xanh lại giống ba nhìn về phía Kiệt tràn trề yêu thương và ấm áp. cả 3 người lúc này thấy ngạc nhiên, Kiệt sung sướng định cất lên tiếng Vợ yêu thì không để mọi người ngạc nhiên lâu, hơi nói của câu Mi mới nói chưa hết, mọi người mới được ngạc nhiên trong 3s, tiếp tục 2 vế sau khiến cho 1 người nào đó thấy đau lòng.
_Oẹ! oẹ!....!!! buồn nôn, không đời nào. Đợ kiếp sau tôi có thành người mù tai điếc miệng câm đi nhá.
_Cô! - Kiệt tức giận nhưng chỉ biết nói vậy.
_Cô cháu gì chứ, tôi bằng tuổi bạn mà bạn bè thui.- Mi trơ mặt nói
Lúc này Kiệt không thể nói gì thêm chỉ ngậm ngùi chuốc giận vào phần ăn của mình quân tử không chấp 1 con heo hậu đậu, trong đầu cứ vang vang cái từ nhịn nhịn nhịn....
_A! Kiệt đẹp trai đổi vai cho tôi được không
_Hả! Cô nói cái gì vậy?- Kiệt ngạc nhiên. _Tôi nhờ anh diễn phần của Bạch Tuyến, còn tôi sẽ diễn phần của hoàng tử -Mi thản nhiện nói.
_không - 1 từ thật rõ ràng.
_Đi mà, năn nỉ năn nỉ...- Mi giật lấy tay Kiệt kéo, nhõng nheo như trẻ con muốn mẹ mua đồ chơi cho mình.
_Sàm sỡ. Không là không. Quân tử nó 1 không nói 2.- Kiệt đánh vào tay Mi, mắt hơi nhíu lại.
_Không thì thôi.- Mi biết là hắn ta sẽ nói không, chẳng qua cô chỉ thử hắn ta thui.
_Lần này thì mầy gặp nạn rùi con ơi- La vui vẻ trước sự đau khổ của con ban thân suốt 19 năm qua.
_Con ranh, bậy giờ có chồng quên tao rùi hả rùi hả con, quên rùi thì quên luôn đi, tao đi -Mi giận giữ đứng phắt giậy, đí không thèm quay lại nhìn 1 lần trong đầu thì đang rung lên 1 câu quyết tâm
_Cái người nhớ đó, để anh này cho mấy người biết thế nào là ngạc nhiên rơi quai hàm. tưởng anh mày không làm được à. Đừng coi thường, anh mày đã ra ray thì gạo say ra cơm ngon canh ngọt.Hãy đợi đấy!!!!!!!!!!!!!!
1 tiết mục của Mi và Kiệt phải cần đến 3 thầy cô ra tay chỉ đạo, cô dạy vũ đạo nè, thầy dạy thanh nhạc nè, cuối cùng là cô dạy tiếng anh. Không chỉ có thế, vở kịch hát này còn cần có người thiết kế trang phục, người dựng cảnh. Trong vở kịch lại có tới 4 nhân vật xuất hiện đó là hoàng hậu, chiếc gương thần, hoàng tử và Bạch Tuyết và không thể thiếu là nhửng chú chim- người bạn thân nhất của Bạch Tuyết do đoàn nghệ thuật múa rối điều khiển những chú chim.
Biết được rằng hum nay sẽ là 1 ngày rất mệt, Mi chuẩn bị rất nhiều đồ ăn cho mình, ngoan ngoãn ngồi trên xe cùng quản gia tới trường. Từ ngày La và Hạo là 1 đôi, chưa lần nào Hạo được Mi cho phép đến đón La tới trường. Bắt đầu từ hum nay Hạo được phép đến đon La đi học, La thì thấy vui và cảm ơn cái con bạn khó tính của mình. Vì không muốn phá tình yêu đẹp của con bạn thân nên mi mới chịu để cho Hạo đến đón La, ngậm ngùi chia sẻ con bạn thân cho người khác. Nhưng cũng vui vẻ đến trường mà không có con bạn thân đi cùng. Tung tăng nhảy chân sáo như 1 em bé đeo ba lô con cóc được mẹ đưa tới trường, rút trong túi ra 1 chiếc kẹo chup pa chup vị sữa dâu bóc vỏ cho vào chiếc miệng xinh. Cứ vui vẻ cho đến khi đi đến cửa phòng tập riêng của nhóm._Bịch. á! Đầu tiên là tiếng của trán chạm trán, sau đó là tiếng á của Mi. Hiện tại cô nhóc đang ngồi dưới đất xoa chán, mặt đỏ ngầu ngầu vì tức giận. Có vẻ như cô nhóc rất đau. vừ bị bịch vào trán 1 cái rõ mạnh thì tiếp theo là bịch của cái ௱ôЛƓ chạm xuống đất.Người bị đâm cũng thấy đau nhưng vẫn không đau bằng Mi. Người đó không ai khác đó lag Kiệt. Do mải cúi mặt xuống mà không thấy đường, Mi thì vui cười tít mắt không thấy đường thế nên mới sảy ra vụ tai nạn đáng tiếc như thế này. Công nhận là 2 người này có duyên thật, không ai bỉu ai nhắm chặt mắt cùng quát lên 1 tiếng thất to:
_Ai!!!!! - Vừa quát xong cả 2 ngước mắt lên nhìn người đã đâm vào mình.
_Lại là anh/cô - đúng là oan gia mà, lúc nào cũng gặp nhau, đến lúc nói cũng cùng nhau nói.
-Hum -Mi vừa đứng dậy vừa xoa ௱ôЛƓ không thèm ý tứ với cái tên đáng ghét này.
Kiệt thấy 1 đứa con gái đang đứng trước mặt mình, tự nhiên xoa ௱ôЛƓ mà không chịu nổi cưởi tủm tỉm.
_Sao tui đen đủi thế! Mới sáng ra đã gặp đúng tên đáng ghét như anh. - Mi bực bội, không biết kiếp trước mình hay bắt nạt trẻ con hay sao mà bây giờ phải chịu cái cảnh này đen đủi này.
_Không phải đen đủi mà là may mắn - không tức giận, Kiệt còn cười nói.
-May mắn? tooi có nghe nhầm không? Anh gọi thế này là may mắn à?
_may là cô va vào tôi, 1 người rộng lượng như tôi không bao giờ tính toán. Cô mà va vào người khác thì cô đi đời rùi..
_Rộng lượng, anh là người rộng lượng? -Mi trố mặt ra nói, trong đầu tiếp tục nghĩ _Rộng lượng thế mà lúc va vào anh, làm bẩn áo anh, anh lại còn bắt tôi làm 3 điều kiện cho anh. Thế mà rộng lượng sao? ૮ɦếƭ còn điều kiện thứ 3 mình chưa làm. Xuỵt! tốt nhất là chuồn nhanh không anh ta mà nhớ ra thì ૮ɦếƭ đời mình. Lets go!
_Không phải thế sao? -Kiệt nghiêng đầu, đôi mắt mở sáng.
_À! à! phải -Nói xong Mi dẫm vào chân Kiệt 1 cái, Kiệt thấy đau á 1 tiếng, nhân cơ hội đưa chiếc keo đang ʍúŧ dở vào miệng Kiệt không thèm nghĩ ngợi.
_Tặng anh đó.- Mi nháy mắt cười nhếch mép, tiến thẳng tới cổng hội trường.
Lúc này kiệt chỉ biết đứng yên, mắt trố ra, miệng đang ngậm chiếc kẹo ʍúŧ dở của Mi, đầu đang nghĩ:
_Cô ta ngây thơ quá ha, đến cái kẹo ʍúŧ dở cũng chia sẽ được. Công nhận ʍúŧ kẹo cũng ngon quá ta. Lúc này La và Hạo mới đến, thấy Kiệt cứ đứng đó, trên miệng còn ngậm 1 chiếc kẹo ʍúŧ . Thấy bạn mình hơi lạ Hạo ngớ mặt ra hỏi:
_Mày bị làm sao vậy? sao đứng đơ người ra như thế kia? Lại còn ngậm kẹo nữa chứ. chuyện lạ đây.
_À tao không bị làm sao cả. Mày nói kẹo ʍúŧ này hả? Mi cho tao đó.
_Hả Mi cho anh- La ngạc nhiên
_Làm gì mà ngạc nhiên thế? Công nhận cô ta cũng thảo quá ha, có 1 cái kẹo đag ʍúŧ dở cũng cho người khác được.- Kiệt mặt vui vẻ nói
_Há ha ha ha - La đứng ôm bụng cười, cười đến nổ trời.
_Em cười cái gì vậy vợ yêu?
Kiệt chỉ biết nhăn mặt, nghiêng đầu xem hành động của La.
_Anh bị nó chơi cho thảm hại thế mà không biết lại còn khen.
_Em nói thế nghĩa là sao? - Kiệt mặt đang biến sắc xám dần lại.
_Có phải nó dẫm vào chân anh, anh kêu á 1 cái là nó đưa ngay chiếc kẹo đang ʍúŧ dở của nó?
_Đúng, sao em biết hay dở?