Tại công viên.
Cuối cùng thì chiếc xe cũng được đỗ tại nhà gửi xe, Kiệt Hạo thoát khỏi cái địa ngục xấu hổ. Để đến được nơi những con vịt trắng đang nổi bồng bềnh trên mặt nước, 4 người này phải đi 1 đoạn khoảng 1km mới tới.Cũng thú vị, được đi bộ quanh hồ hóng mát, gặp bao nhiêu là bạn bè, Mi La cười rất vui vẻ, đi đến đâu 2 cô cũng có những người bạn chào hỏi, thậm chí còn ôm để chào hỏi nhau, có cả nam cả nữ cứ thế tự nhiên ôm ấp. không để ý rằng khuôn mặt đẹp trai của Kiệt và Hạo đang chuyển sang 1 màu đỏ, tức phụt khói.. Mi cười có vẻ rất khoái chí khi gặp được bạn, lúc này cô mới để ý đến 2 tên ngốc.
_2 anh bị làm sao vậy?
_Hạo, anh bị làm sao vậy- La hốt hoảng.
_À anh không sao - Hạo giật mình trả lời trong mồm lạitiếp tục lẩm bẩm(tất nhiên là có sao rùi, đi với chồng mới cưới mà cứ ôm ấp người ta như không có chuyện gì)
_Không sao, vậy đi thôi - Mi chen ngang
_Tại sao lại ôm cái thằng kia chặt thế? có bỏ tay ra không thì bảo.- Kiệt thì thầm
_Anh không đi còn đứng đấy làm gì? - Không thấy Kiệt nhích chân, Mi quay lại quát.
Hậm hực bước đi, miệng không thôi lẩm bẩm giống hệt tính của Mi. Ra đến nơi chia đôi, Đôi của La Hạo và đôi của Kiệt Mi. Lúc đầu Mi muốn đi cùng con bạn thân nhưng đều bị cả 3 phản đối nền đành chịu thiệt đi cùng người mà cô ghét nhất trên đời. Không muốn mỗi người đi 1 hướng Mi nảy ra ý tưởng là chơi trò chơi đua vịt. 2 con vịt cứ thế lượt trên mặt nước, kết quả là vịt của La Hạo về nhất, vịt của Kiệt Mi về sau. Lí do bị thua là do cái tên đáng ghết M.Kiệt.
_Anh đúng là vô dụng mà. - Mi bị thua bực bội quát Kiệt.
_Ai bỉu cô đòi choi cái trò này, bây giờ thua còn ngồi đó mà tức với ai?-Kiệt ám ức.
_Ngoài ăn và chơi ra anh còn làm được cái gì ra hồn không?
_Thui thui không cãi nhau nữa.- La cắt ngang cuộc cãi vã.
_Đôi của Mi đã thua rùi, bây giờ cho chúng tôi xin 1 chút không gian riêng tư. -Hạo hí hửng nói
_Khô......- Mi đang định nói thì bị Kiệt che miệng lại.
_Đôi của La cứ đi đi 2 đưa tôi ở đây là được rùi.
Chỉ nghe mỗi câu trả lời này ngay lập tức vịt của đôi đó đã lướt nhanh ra giữa hồ.
_ra chố nào mát đi heo. - Kiệt lên tiếng.
_Sao anh không để cho tôi nói -Mi hết to vào mặt Kiệt
_Để cho cô nói thì đôi của người ta làm gì còn chút riêng tư nào để bày tỏ tình cảm của mình. Cô đúng là heo mà.
_Anh! _Thôi đập đi -đánh lảng câu nói của Mi, giục Mi đạp ra gần bờ nơi có bóng mát của cây phượng đang ngả xuống mặt hồ.
Ngồi im lặng được 1 phút cô nhóc Mi sực nhớ ra là mình còn quên chưa làm nhiệm vụ cao cả. Lôi ra từ trong cặp của mình 2 gói bim bim Mi mới lôi từ Hàn về, trong 3 phút 2 gói bim bim đã được xử lí đẹp, Kiệt thấy vậy há mồm không nói được gì, không để ý gì Mi tiếp tục lôi ra 1 hộp sữa vinamilk tu 1 hơi hết nửa hộp,cảm giác có ai đó đang nhìn mình, quay về phía Kiệt thấy khuôn mặt của anh ta đang méo xệch ra.
_À tôi quên mất, chắc anh cũng khát nước rùi. Nè. - Mi lôi ra 1 long côca côla đưa cho Kiệt.
_Cảm ơn!
_Không có chi.
Tiếp tục công việc cô nhóc lôi từ trong cặp ra 1 chiếc quạt gấp, ngồi phe phẩy phá tan đi cái nóng của cuối mùa thu. Thấy vậy Kiệt lại tiếp tục shock tự hỏi không biết cái ba lô của cô ta có thể đựng được bao nhiêu đồ nữa.Tay Mi quạt quạt Kiệt cũng thấy nóng, giật ngay chiếc quạt đang phe phẩy, khoái chí hưởng thụ cái gió do mình làm ra chỉ trong 5 giây chiếc quạt lại được trở về người chủ đáng yêu của nó. Cứ thế 2 bên giật chiếc quạt hết ngồi giờ lại đứng đột nhiên có tiếng động phát ra _Ùm!!!!!!!!!!!!!! tiếng đọng này được vang khắp hồ, làm phiền tới cái đôi đang ngồi hú hí giữa hồ.tất cả quay về phía đã phát ra tiếng động đó, 1 nam 1 nữ đã gieo mình xuống hồ giống như Nàng Kiểu bị oan tự tử bằng cánh gieo mình xướng sông. Vất vả mãi 4 người mới mang được xác lên trên bờ.Tiếp tục là tiếng cãi nhau inh ỏi.
_Tại anh đó -mi
_Tại cô đó -Kiệt
_Anh anh anh ..........
_Cô cô cô ..................
_Thui!................ tôi xin 2 người im lặng 1 tí đi.-Hạo bực mình
_Ngồi yên đó đi, để chúng tôi đi mua đồ cho mà mặc không lại cảm lạnh bây giờ -La Ra lệnh
Đôi của La hí hửng đi mua đồ, đi qua hang áo đôi La mắt sáng lên nháy mắt với Hạo. Đôi của La mặc chiếc áo đôi màu hồng và mua cho đôi cảu Mi chiếc áo đôi màu đỏ.mang về cho Mi và Kiệt ban đầu không để ý cho lắm nên không thấy Mi có phản ứng gì, đi được 1 lúc cô nhóc mới để ý rằng mình đang mặc áo đôi với tên đáng ghét. Mi hét ầm lên
_2 người mua quần áo cái kiểu gì đấy? sao áo của tôi lại giống áo của anh ta.
_Tao thấy nó đẹp thi mua là kỉ niệm cho mỗi người 1 cái._ La thản nhiên nói.
_Bực mình rùi đấy, Hừm hừm hừm.........Tao muốn ăn kem.- Lần này Mi hét to hơn.
_Thui được rùi, đi ăn- La dỗ Mi.
_Chị ơi cho em 5 hộp kem socola -Mi nhanh miệng
_Cô gọi thừa rùi 4 thui- Kiệt mặt đơ ra nói
_Ai bỉu tôi gọi cho mấy người ăn, chỉ 1 mình tôi ăn thui. Mấy người thích ăn gì tự đi mà gọi - Mi thản nhiên nói
Kiệt bực bội gọi kem cho 3 người, ngồi ăn đến chiếc kem thứ 5 cô nhóc mới bắt đầu hạ hoả và lúc này mới đưa mắt lên nhìn mọi người đang nhìn cô kinh ngạc, tranh đi ánh mắt của mọi người cô nhóc nhìn về phía khác bắt gặp 1 đôi đang ngồi hun nhau say đắm, tay người con trai kia đang bắt đang mân mê trên người cô gái đó.
_anh! đưa tôi mượn điện thoại của anh - mắt của Mi thì cứ dính vào đôi đó, tay chìa về phía Kiệt
Ngơ ngác nhưng rồi cũng đưa cho Mi chiếc điện thoại của mình, Mi định quay cái đôi đang hú hí đó thì 1 màn hình đen xì, bực bội. _Làm mất chuyện vui của chị -Noi xong lục ra trông túi mình 1 chiếc quạt nhỏ chạy bằng pin, cởi bỏ nội y của chiếc iphone ra quạt cho khô.
_Anh đúng là không làm được cái gì ra hồn, máy bị ướt mà không biết đường nôi ra mà lau cho sạch. Phí quá. Nó mà hỏng thì anh chét với tôi.
_Mày đang tiếc của hô chồng mới cưới của mày hả con ranh. -La mắt tròn khi nghe 1 tràng nói của con bạn mình.
_Nói gì vớ vẩn vậy? Tao tiếc của hộ ba anh ta thui. Thật thương cho ông khi sinh ra thằng con chỉ biết phá.- Mi mỉa mai
_Cô nói ít thui. Hỏng rùi thì thui - Kiệt nheo mắt nói
_Không thể thế được, anh có biết 1 chiếc điện thoại của anh thì bé Tũn nhà tôi có thể ăn trong nửa năm không?
_Tũn nào?- Kiệt biết nhưng vẫn hỏi chọc cô
_À không -Mi vội vàng chối phắtđi
Xong rùi bật thủ lên xem được chưa tôi muốn về.Nói xong không chào từ biệt cô nhóc cầm chiếc ba lô của mình chạy 1 mạch về phía chiếc taxi, ngồi tọt vào trong xe
La không đứng dậy chỉ biết ngồi lắc đầu.
_Sao em lại không đuổi theo Mi- Kiệt thắc mắc
_anh kệ nó đi, nó đến nhà bé Tũn đó
_Sao lại đến đó
_Nếu đang bực tức cái gì đó, nó lại nhớ đến Bé Tũn, vì bé Tũn luôn làm cho nó vui.
_Có phải bé hum bữa các em đi thăm không?- Hạo sực nhớ ra chuyện hum bữa.
_Sao anh biết? -La ngạc nhiên
_Bí mật -Hạo nói rùi nháy mắt
La không nói gì nữa vì cô nhóc là người không phải là người tò mò, cô là người có sức chờ đợi. từ nãy giờ không thấy Kiệt nói gì, trong đầu Kiệt bây giờ rất khó chịu.
_Tôi sẽ là người làm cho em phải cười suốt ngày - Kiệt nghĩ thầm
Không còn Mi thì Kiệt cũng không muốn đi cùng đôi của La Hạo nữa, anh ta phóng con xe của mình thật nhanh trên phố, đầu đang rất rối.
Còn Đôi kia thì vẫn đang vui vẻ mặn nồng, Mi lúc này đang rất vui vẻ chới đến tối mới về. thế là 1 ngày lại qua, có người vui có người rất vui và cũng có người buồn. Hum nay là 1 ngày rất nhẹ nhàng và mái sẽ là 1 ngày bận rộn đang chờ đón tất cả mọi người.