Hệ Thống Sủng Phi - Chương 09

Tác giả: Chu Nữ

Thiệu Tuyên Đế không hôn nữ nhân, cho dù nữ nhân có đẹp thế nào hắn cũng không thèm dùng miệng hôn, bởi vì hắn là Hoàng Thượng, là Đế Vương, tất cả mọi người nên đặt hắn lên đầu. Thế nhưng lúc này nhìn nữ nhân áo rách quần manh trên giường, cổ họng hắn giật giật, ánh lửa trong mắt bùng cháy.
Yến An Quân nâng người, chậm rãi kéo áo trong mỏng xuống, bàn tay nhỏ bé non mềm run run bắt lấy ống tay áo của nam nhân, đôi mắt như phủ một tầng hơi nước mỏng như cánh ve, mơ màng lại xinh đẹp. Thiệu Tuyên Đế dời bước chân đến gần, ánh mắt tuy nhiễm tình dục lại vẫn muốn chế nhạo: “Trước đây chưa từng xem bí hí đồ? Hử?”
“Giờ học rồi dùng luôn được chưa?” Nàng nghiêng người đi, bĩu môi: “Lẽ nào Hoàng Thượng không thích?” Trong lòng lại lẩm bẩm, nhất định kẻ đáng Gi*t nghìn đao nào đó nói chyện nàng chưa từng xem đông cung đồ cho người này biết, vừa rồi người này bảo nàng hầu hạ rõ ràng muốn xem nàng xấu hổ, may là tuy nàng chưa từng xem đông cung đồ lại xem mấy thứ video nào đó có sức học tập lớn hơn nhiều.
Dùng thân thể để mê hoặc sắc dục thôi ấy mà, ai chẳng biết.
“Trẫm rất thích.” Thiệu Tuyên Đế nhìn nàng chằm chằm, xoay người lên giường, trực tiếp đặt nàng bên dưới, hơi thở nóng bỏng phả ra trên cổ nàng tạo thành một hình tròn đỏ hồng.
Yến An Quân cầm tay hắn, hàm răng ấn lên đấy một dấu răng mờ mờ.
Người kia là Hoàng Thượng, từ nhỏ được hầu hạ đã quen, nếu thật sự hầu hạ hắn theo quy củ hắn sẽ không cảm thấy thú vị, hơn nữa nàng cũng không thích. Nàng không muốn đêm đầu tiên của mình rụt rè sợ hãi như thế, nàng một câu “mong quân thương tiếc”, chàng hung hăng phát tiết là xong. Vì vậy bất kể xuất phát từ tâm tư gì, hai người đều có thể tận hứng là không thể tốt hơn.
Thiệu Tuyên Đế kinh ngạc nhìn dấu răng trên tay, hơi mờ, rất nhỏ, cũng không đau, lại khiến hắn ngứa đến trong lòng, hắn nhéo da thịt non mọng của người dưới thân một cái, hô hấp càng thêm gấp. Nến trong trắc điện càng đốt càng sáng, hắn xé mở sa y chướng mắt, lọt vào tầm mắt là dáng người lả lướt gợi cảm, thân thể thiếu nữ này… hương vị ngọt ngào ngon miệng đến kinh người.
“Được lắm.” Hắn vuốt ve bộ иgự¢ đầy đặn, đè hạ thân xuống mở đôi chân mềm mại thẳng tắp, cách lớp vải màu vàng chỗ kia nóng lại cứng đến thần kỳ.
Nàng giật mình, tò mò vươn cái chân xinh xắn đá chạm vào chỗ đang phồng lên kia, quả nhiên nghe được người nào đó phía trên rên lên.
“Đừng lộn xộn.” Bàn tay Thiệu Tuyên Đế mạnh mẽ bắt được chân nhỏ của nàng, đẩy lên trước иgự¢, chèn ép hai nắm bạch ngọc hơi biến hình.
Không có sa mỏng che, nơi thiếu nữ nửa khép nửa mở dưới chân càng hiện ra vẻ mềm mại.
Thiệu Tuyên Đế khàn giọng nói: “૮ởเ φµầɳ áo cho trẫm.”
Nàng dịu dàng cười, gương mặt xinh đẹp toát ra vẻ mị hoặc: “Chỉ cần Hoàng Thượng không chê tỳ thi*p tay chân vụng về là tốt rồi.”
Trên thực tế, so với cung nữ mà nói, nàng có thể xem như vụng về, có điều lúc này, tay cung nữ cùng bàn tay мơи тяớи của nàng có hiệu quả hoàn toàn khác biệt… Mỗi một viên cúc áo bị cởi ra, người phía trên đều có xu hướng bị trêu chọc đến phát điên, cho đến khi nàng chậm chạp cởi cúc áo cuối cùng.
Thiệu Tuyên Đế mặt lạnh cầm một ống tay áo, giơ tay ném đi, ngoại sam màu vàng hoàng kim bay tán loạn trong phòng như bướm, bao trùm lên cả huân hương trong phòng.
“Ngươi đúng là yêu tinh chuyên giày vò người khác.” Hắn nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt như hận không thể ăn sống nàng. Nàng hất mấy lọn tóc lả tả, xoay người lăn sang một bên, ấm ức không gì sánh được: “Nếu Hoàng Thượng không thích tỳ thi*p thì tỳ thi*p ngủ một mình vậy.”
“Ngươi cho là hiện giờ ngươi còn lựa chọn khác sao?” Hắn cầm tay nàng đặt lên nguồn nhiệt dưới thân hắn, đôi mắt vốn sâu như hồ nước hiện lên vẻ mê hoặc nào đó, hắn dụ dỗ: “Ngoan, sờ nó chút đi.”
“Sờ một chút có thưởng gì không?” Yến An Quân bĩu môi, tay tuy cầm tính mạng hắn lại không chịu chuyển động, mặc cho thứ trong tay càng ngày càng lớn.
“Sờ một chút trẫm sẽ thăng vị cho ngươi.” Thiệu Tuyên Đế cười lạnh một tiếng, thân thể tuy động tình nhưng trong lòng rất tỉnh táo, nữ nhân bên cạnh hắn không phải đều như vậy sao, chắc hẳn người dưới thân cũng không ngoại lệ.
Nàng lắc đầu, bất mãn nói: “Ta không thèm thăng vị.” Đêm đầu tiền không muốn khiến bản thân tiếc nuối, một khi tình dục đi liền với lợi ích sẽ không còn thuần khiết, nàng ngây ngô nhìn về phía hắn: “Ta sờ một chút ngài liền hôn ta một cái được không?”
Hắn ngẩn ra, nhìn nàng thật sâu: “Được.”
Nàng không biết tâm tình trong mắt hắn là gì, cũng không rõ suy nghĩ trong lòng hắn, chỉ tận sức muốn lấy lòng người phía trên. Bởi vậy có thể tưởng tượng, kết quả rất khả quan. Nàng dựa theo kinh nghiêm đã thấy cẩn thận vuốt ve vật trong tay, Thiệu Tuyên Đế mừng rỡ than, quả nhiên cúi xuống bắt đầu hôn nàng, bắt đầu từ иgự¢, sau đó là cổ, rồi đến đôi mắt.
Tay nàng mỏi nhừ, hắn lại càng lớn hơn. Cách áo trong, nàng thấy rõ thứ phồng lên kia đã lướt qua tay nàng, chậm rãi để sát vào giữa hai chân nàng.
Nàng khẽ cắn môi, tách hai chân ra, giơ lên quấn lấy thắt lưng nam tử, dùng bắp đùi mềm mại ma sát khởi nguồn Dụς ∀ọηg của hắn. Áo trong của hắn nhăn nhúm hết sức, có điều không hề giảm bớt mỹ cảm, người này hiển nhiên là thiên chi kiêu tử, ngay cả trên giường cũng cao quý đến khó tin. Đôi môi mỏng của hắn hé mở, trong đó tràn ngập hương trà thoang thoảng, nàng nâng gương mặt để sát vào hắn, ngửi hương vị kia: “Thơm quá.”
“Ngươi…” Thiệu Tuyên Đế tròn mắt bị đôi môi mềm mại đánh lén, hắn đột nhiên phát hiện môi hôn môi cũng không phải một việc khó tiếp nhận…
Vì vậy, Hoàng Đế đại nhân dám nghĩ dám làm vừa dùng nguồn nhiệt ma sát phía dưới, vừa dùng một tay nâng cái gáy thiếu nữ, làm sâu hơn cái hôn này. Đầu lưỡi hai người chạm nhau, thiếu nữ nhúc nhích cái lưỡi thơm mềm càng khơi lên hứng thú nồng hậu của Thiệu Tuyên Đế.
Dưới giường đã chất đống phần lớn quần áo bị xé rách, Thiệu Tuyên Đế cũng cởi sạch từ lúc nào, thân thể trần của đàn ông còn gợi cảm hơn cả lúc mặc quần áo, nàng dùng hàm răng trắng bóc cắn bờ vai của hắn, cảm nhận bắp đùi không ngừng bị ma sát, bất mãn thì thầm một tiếng.
Tiếng kêu như tiếng mèo kêu khiến nam nhân ngứa ngáy trong lòng, hận không thể phát tiết toàn bộ cất chứa trong thân thể ra.
Thiệu Tuyên Đế khẽ cười một tiếng, bàn tay đỡ gáy nàng hơi dừng: “Chờ không được? Trẫm còn rất lâu nữa cơ.”
Yến An Quân nhếch môi cười: “Thật sao?” Nàng nâng ௱ôЛƓ lên, vùi nguồn nhiệt của hắn vào càng sâu giữa hai chân: “Thế này thì sao?”
Thiệu Tuyên Đế thở hổn hển, cắn một điểm trước иgự¢ trái của nàng: “Đây là nghiêm phạt.” Hắn bị trêu chọc lần nữa khiến thật sự không nhịn được.
Hắn nâng ௱ôЛƓ nàng, da thịt chạm vào tay trắng mịn đến kinh người, Thiệu Tuyên Đế bình tĩnh tâm thần, tay trái đỡ hạ thân nhắm vào đóa hoa, ᴆụng mạnh vào. Nàng nức nở một tiếng, trên mạng nói không sai, lần đầu tiên đau ૮ɦếƭ được. Cảm nhận dưới thân chảy ra chất lỏng, cơn đau khiến chỗ xử nữ dưới thân nàng bất giác co rút, có điều ở giữa xem vào một vật cứng, nên càng co rút chỗ kia lại càng chặt.
Tiếng đập cửa “bụp bụp” vang lên, giọng nói của An công công đột nhiên xuất hiện, chỉ nghe hắn run rẩy nói: “Hoàng Thượng, Vinh Dung Phi nương nương trong иgự¢ khó chịu, cung nữ của Dung Phi nương nương mời Hoàng Thượng qua xem.”
Yến An Quân nghe được tiếng ngoài cửa nhất thời hừ một tiếng, mạnh giật thân thể lại, xoay người sang một bên, không để ý đến hắn.
“Cút!”
“Vâng.” Giọng nói của An công công lập tức vang lên.
Thiệu Tuyên Đế nghẹn một hơi, chuyện ngoài cửa vào tai phải ra tai trái, Dung Phi? Một nữ nhân chỉ biết đến lợi ích mà thôi! Dung Phi sinh bệnh thì đi tìm Ngự Y, tìm hắn làm gì?!
Nữ nhân hậu cung tranh đấu hắn tuy mặc kệ nhưng không có nghĩa hắn không biết, tranh giành tình cảm mà thôi, hôm nay hắn chỉ sủng hạnh một Tiểu Chủ, Dung Phi đúng là chuyện bé xé ra to.
Thiệu Tuyên Đế nhìn cô bé trắng mịn dưới thân dùng cái ௱ôЛƓ đối diện mình, trong lòng nhất thời mềm mại, thấp giọng an ủi: “Đêm nay ai gọi trẫm cũng không đi.”
Lúc này Yến An Quân mới bĩu cái miệng nhỏ, chậm rì rì quay lại.
Thiệu Tuyên Đế lần thứ hai cầm súng ra trận, sảng khoái chuyển động trong đóa hoa ấm áp, mỗi lần ᴆụng vào chỗ sâu nhất, ngẩng đầu, mồ hôi sẽ nhỏ giọt trên mặt nàng.
Nghỉ một lát, hắn lại lật thân thể nàng, chuyển động càng thêm mãnh liệt, vòng eo nàng cũng di chuyển theo hắn, trong cổ họng không khỏi kêu hai tiếng, sau đó âm thanh càng lúc càng lớn, tiếng nam nhân gầm nhẹ quanh quẩn trong điện thật lâu.
Nghe nói đây gọi là “gọi giường”.

An công công ngoài cửa che miệng ngáp, hắn chuyển phất trần từ tay trái sang tay phải, nhìn sắc trời, trong lòng rất nghi hoặc. Bình thường lúc này Hoàng Thượng nhất định đã đi ra, hôm nay… nghe tiếng gầm truyền ra từ trong điện, An công công sờ cằm, Hoàng Thượng đối với vị Yến Tiểu Chủ này quả thật bất đồng.
“An công công… Chuyện kia… Hoàng Thượng nói sao?” Cung nữ Bích Châu của Dung Phi nôn nóng đứng ngoài cửa.
“Hoàng Thượng nói “Cút!”, ta nói ngươi này cung nữ, không phải chúng ta trách gì ngươi, nhưng lúc này dám tới quấy rối Hoàng Thượng, ngươi có mấy lá gan thế hả? Đừng tưởng có Dung Phi nương nương ở sau là ngươi có thể không để ý trường hợp, Dung Phi nương nương này đến cùng còn phải dựa vào Vạn Tuế gia chúng ta kia kìa.”
An công công thản nhiên nói: “Được rồi, ngươi đi xuống đi, cứ về bẩm báo thật với Dung Phi nương nương là được.”

CHƯƠNG 10
“Vâng.” Nghe An công công nói xong, Bích Châu đành khom người, uất ức cắn môi, một lát sau mới chần chờ bước từng bước đi xa.
An công công vẩy phất trần, xoay hướng khác đứng, tiếp tục nghe góc tường.
Lộc Nhi đứng ngoài điện cùng An công công, nghe âm thanh bên trong sắc mặt đỏ bừng, tuy trước đây nàng luôn cổ vũ chủ từ nhà mình xem bản bí hí đồ kia, nhưng cũng không rõ về loại chuyện này, vừa rồi nghe tiếng chủ tử kêu càng hoảng sợ.
May mà nàng không tự ý vào xem.

Hương đàn hương mềm rủ xuống một vòng rồi tiêu tán giữa không trung, ánh nến vẫn chưa tắt nên có thể thấy rõ bóng người trong phòng, trong đó bay lượn hơi thở dâm loạn.
Thân thể cao gầy mạnh mẽ của Thiệu Tuyên Đế ôm thiếu nữ mềm mại chuyển động lên xuống, mồ hôi thấm ướt chăn tàm ti trải trên giường, hắn cầm eo nhỏ chưa đầy một vòng tay động thân một cái, đưa mình vào sâu trong đóa hoa, cảm giác ấm áp ướƭ áƭ khiến hắn ngứa ngáy tận sâu trong lòng, cuối cùng khi đầu óc trống rỗng, một luồng dịch trắng nháy mắt phun vào trong hang sâu.
Thân thể Yến An Quân không khỏi run lên, luồng dịch này dính liền nơi ɠเασ ɦợρ của hai người với nhau.
Gương mặt Thiệu Tuyên Đế dán trên làn da thiếu nữ nhẵn mịn, gần như muốn ngừng mà không được. Cẩn thận đếm ra, hậu cung lớn nhường này mà không ai có thể phù hợp với hắn đến thế, loại hăng hái vui vẻ này không chỉ là sự hòa hợp trong tình dục, mà càng giống ɠเασ ɦợρ càng sâu. Hắn nhắm mắt nhẹ nhàng hôn lên mái tóc đen của thiếu nữ xinh đẹp.
Có điều lúc này tâm tư thiếu nữ không ở đây, cho nên cũng không hề có phản ứng với cái hôn này.
Yến An Quân nghe tiếng hệ thống trong đầu, đột nhiên cảm thấy cố gắng của mình không uổng phí… Cơ mà tiếng [beep —] phía sau là thế nào nha!
[Tinh! Hoàng Đế cùng ngài lần đầu mây mưa, điểm mị lực +30. Đánh giá hữu nghị: thâи áι, bạn không thuần khiết nha ~[ beep –]]
Thần linh nói, một khi sinh vật loài người ăn uống no đủ bắt đầu có những hứng thú đáng ghét.
“Ngươi không trách trẫm sao, dù sao phụ thân ngươi…” Ánh mắt Thiệu Tuyên Đế nặng nề.
“Nếu cha ta ૮ɦếƭ trận sa trường, ta đương nhiên sẽ oán hận Cao Thú, nhưng… Ông ấy lại bị hoàng thất Đại Cật ban cái ૮ɦếƭ.” Vẻ mặt cô gái có chút hoảng hốt.
Thiệu Tuyên Đế rất hài lòng với cách nói này.
Vốn là vậy, hắn cũng không thể hứng nước bẩn thay Đại Cật.
Thiệu Tuyên Đế nhìn tiểu nữ nhân ngẩn người trước mặt, bất mãn cắn vành tai xinh đẹp của nàng, nhìn thiếu nữ vì bị đau mà anh mắt ngập nước hơi tức giận, hắn giơ tay ôm tiểu mỹ nhân đầy lòng, mặt mày dần dần thả lòng, cẩn thận nhìn đúng là rất đẹp: “Vì sao không muốn thăng vị? Lẽ nào ngay cả thứ trẫm ban thưởng ngươi cũng không muốn?”
Yến An Quân chạm phải Ⱡồ₦g иgự¢ nóng hổi, suy nghĩ một chút bỗng nâng người dậy nhìn vào hai mắt hắn: “Hoàng Thượng, thật ra, ta… không muốn thăng vị, nếu Hoàng Thượng thích ta, dù ta chỉ là một Tiểu Chủ cũng sẽ để ta trong lòng. Nhưng nếu Hoàng Thượng không thích ta, lời vọng ngôn, dù ta có vị phần cao tới Hoàng Quý Phi hay càng tôn quý hơn thì lại thế nào?” Lời nàng nói ngay cả tự xưng cũng quên sửa, càng giống một cô nương nhỏ tuổi.
Nếu không có hắn, dù tôn quý đến vị trí Hoàng Quý Phi, thậm chí là Hoàng Hậu cũng buồn tẻ vô vị như nhau?
Hắn bình tĩnh nhìn nàng, trong mắt lắng đọng thần sắc nàng xem không hiểu.
“Trước kia ta thường nghĩ, nếu ta gả cho một người nhất định phải tìm người thật lòng yêu ta, ta sẽ thương hắn còn hơn sinh mệnh của mình, sau này chúng ta sẽ nắm tay đến già, dù cơm rau dưa cũng vui vẻ chấp nhận. Chỉ là bây giờ…” Gương mặt thiếu nữ phủ một tầng phấn hồng nhàn nhạt.
Một khắc sau, hơi thở mang theo mùi hương nam tính hôn nhẹ lên cánh môi nàng, như đang tinh tế tô vẽ.
Ánh nến trên bàn chớp lên hai cái.
Những lời này của Yến An Quân tuy vì cố sủng, thật ra cũng có hơn phân nửa là thật.
Nếu không có lần xuyên qua này, nàng nhất định sẽ tìm một người đàn ông mình yêu để gả, sinh con sinh cái, sau đó bình thản qua cả đời. Có lẽ không có tình yêu oanh oanh liệt liệt, thế nhưng nếu có thể bên nhau cả đời cũng đủ rồi.
Thiệu Tuyên Đế vỗ về cái lưng trơn bóng của thiếu nữ, thấy vẻ mặt thất thần của nàng không giống làm bộ, trong lòng không ngừng chấn động vì lời nói của nàng. Ngày trước, người vì nịnh hót hắn mà hoa ngôn xảo ngữ nhiều không đếm hết, dù chỉ là một suy nghĩ đơn giản cũng phải vòng vèo bảy, tám lần, chưa từng có ai ghé vào tai hắn nói ra suy nghĩ bản thân thế này.
Hắn nắm lấy vòng eo của Yến An Quân, ôm vào lòng, xoay người đứng lên, bước trên thảm lông dày, hắn cúi đầu nói: “Trẫm cho phép ngươi hôm nay coi trẫm như phu quân bình thường.”
Yến An Quân yên lặng cuộn thân mình trong lòng hắn, ưm một tiếng như mèo con, nhẹ đến gần như không nghe được, có điều từ mặt đến cổ đều đỏ hồng. Nàng vùi đầu trước иgự¢ hắn, ngập ngừng gọi một tiếng “phu quân”.
[Tinh! Độ thiện cảm của nhân vật mục tiêu tăng thêm hai mươi điểm, độ thiện cảm của nhân vật mục tiêu sửa thành hai mươi chín điểm, thưởng cho điểm mị lực có thể phân phối +20. Đánh giá hữu nghị: [ngẩn người]]
Trong trắc điện của Dưỡng Tâm Điện luôn chuẩn bị một bể nước nóng, ngày trước sau khi Thiệu Tuyên Đế sủng hạnh phi tử xong luôn cảm thấy trên người ô uế, nhất định muốn tắt rửa một phen, sau đó hắn quay về chủ điện ngủ. Hôm nay, là lần đầu tiên từ khi chào đời hắn ôm nữ nhân đi tắm, chỉ vì những lời nàng đã nói.
Thiệu Tuyên Đế thở dài một hơi.
Mà thôi, coi như bồi thường vì bắt nàng vào cung đi. Nếu không có sự can thiệp của hắn, có lẽ nữ nhân này thật sự có thể thực hiện nguyện vọng của nàng, tìm một nam nhân yêu nàng để gả, sinh con sinh cái, sống bình thường.
Chỉ là…
Ánh sáng lạnh lóe lên trong mắt Thiệu Tuyên Đế, cho dù khi hắn biết được suy nghĩ của nàng từ trước cũng tuyệt đối không để nàng thực hiện! Vuốt ve da thịt non mềm trong lòng bàn tay, nữ tử thế này chỉ có thể thuộc về hắn!
Thiệu Tuyên Đế cất bước vào bể, nước còn ấm. Làn da Yến An Quân tiếp xúc với nước nóng, vết xanh tím trên người càng rõ ràng, Thiệu Tuyên Đế cau mày nhìn dấu vết trên người nàng, rõ ràng hắn không quá dùng sức, sao lại xanh tím nhiều thế này?
“Đau.” Vết thâm rất đau, nữ nhân trong lòng hắn như chơi xấu ôm cổ Thiệu Tuyên Đế, không cho hai tay hắn sờ lung tung, hai chân thì quấn quanh hông hắn dưới nước, hạ thân Thiệu Tuyên Đế bị kích thích lại dựng thẳng lên.
Trong lúc ý loạn tình mê, lại một vòng triền miên khác.

Quần áo rách vất đầy đất, bào phục màu vàng cùng cái yếm trắng của con gái quấn lấy nhau, trên áo trong còn mơ hồ thấy được vết dịch trắng, An công công thấy tình cảnh này gần như nháy mắt có thể tưởng tượng ra tình hình chiến đấu kịch liệt tối qua.
Dù không thấy đống quần áo tán loạn này, chỉ nghe âm thanh kéo dài từ tối qua đến tận gần sáng ước chừng đã biết được.
Chậc, vị Yến Tiểu Chủ này lại có thể châm ngòi thú tính của Hoàng Thượng? Trong số hậu phi là số một đấy nha!
An công công cẩn thận ghi nhớ Yến Tiểu Chủ này, say này gặp phải giúp đỡ nhiều một chút, nói không chừng vị này có thể dựa vào vinh sủng trên long sàng mà lên tới chức vị cao cũng nên.
“Hoàng Thượng, đến giờ lâm triều rồi ạ.”
An công công nhẹ chân tới gần giường lớn buông màn rèm, cách màn khẽ gọi.
“Giờ nào rồi?” Trong sa mỏng truyền ra một giọng nói quen thuộc cố ý hạ thấp.
An công công vội vàng càng đè thấp giọng nói: “Hoàng Thượng, đã canh năm rồi ạ.”
Trong màn lay động một lúc, mơ hồ truyền đến một giọng nữ mềm mại, âm thanh kia mềm đến mức có thể gãi vào tim.
An công công lui về sau hai bước cúi đầu, thầm nghĩ chẳng trách Hoàng Thượng không muốn bỏ đi, âm thanh như vậy… ngay cả một thái giám như hắn nghe cũng thấy ngứa ngáy. Trong màn, chỉ nghe thấy tiếng hôn ướƭ áƭ xen lẫn tiếng nỉ non, sau đó nữ nhân mơ hồ nói câu gì đó, Hoàng Thượng nhà mình liền nói: “Ngoan, bỏ cái chân đè phu quân ra, phu quân phải vào triều.”
Phu quân…
An công công toàn thân phát run.
Tiếng loạt xoạt dần ngừng lại, màn bị người bên trong vén lên, Thiệu Tuyên Đế Tʀầռ tʀʊồռɢ đi ra. An công công đang định treo màn lên móc bàn long, Thiệu Tuyên Đế khoát tay áo nói: “Nàng còn ngủ ở trong, đừng ầm ĩ nàng, thu dọn xung quanh đi.”
“Vâng.” An công công càng cúi thấp đầu, vừa rồi tự xưng “phu quân”, giờ còn dịu dàng như thế, săn sóc như thế, ngây thơ như thế… vẫn là Hoàng Thượng hắn hầu hạ mười mấy năm sao? Hoàng Thượng thật sự không bị đánh tráo?
Cung nữ hầu hạ rửa mặt chải đầu nối đuôi nhau vào, thay một bộ long bào hoàn hảo cho Thiệu Tuyên Đế, khi đi còn cấp tốc thu dọn quần áo rách trên đất không còn một mảnh, Thiệu Tuyên Đế chỉnh lại tay áo, đi tới cửa quay đầu lại nhìn sa màn còn im lặng, qua lớp màn có thể mập mờ thấy một tiểu mỹ nhân nằm trong.
Lộc Nhi ngoài cửa với cặp mắt thâm thì đi tới, thấy Hoàng Thượng còn chưa lâm triều vội vã quỳ xuống hành lễ.
“Nô tỳ bái kiến Hoàng Thượng.”
“Dậy đi, ngươi là cung nữ Tú Ngọc Cung?”
“Chính là nô tỳ.”
“Cẩn thận hầu hạ chủ tử nhà ngươi, nhớ bảo Ngự Thiện Phòng đưa đồ ăn sáng tới, lúc nào nàng dậy liền mang tới.” Thiệu Tuyên Đế vô cảm sai bảo, giọng nói lại bất giác nhẹ nhàng hơn.
Lộc Nhi vội vã đáp lời.
Thiệu Tuyên Đế cùng một đám nội thị từ từ đi xa, Lộc Nhi nhanh chân vào phòng xem chủ tử nhà mình, vừa tới bên giường đã phát hiện Yến An Quân đang chậm rãi ngồi dậy, trên người đầy vết xanh tím, nhìn kỹ mới phát hiện những dấu vết này phần lớn là dấu hôn, Lộc Nhi vui mừng nói: “Cuối cùng chủ tử cũng gặp lúc mây tan trăng sáng, ngài không nhìn thấy vừa rồi Hoàng Thượng đối với ngài rất cẩn thận săn sóc, nói không chừng lần này chủ tử có thể được vị phần cao một chút cũng nên.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc