CON KHÙNG !!!Tua lại đoạn của chap trước một tí ngar bà kon …
Nó đang ngồi cắm cuối để tiếp lương thực cho bao tử, nên không để ý có người đang đi lại gần bàn của tụi nó. Thì chợt
Ào ..ào ..ào
Một nồi nước sình dơ bẩn từ đâu đổ lên đầu nó và nhỏ bạn, tức giận nó đứng ngay dậy nhìn vào người đối diện với ánh mắt cực kì tức giận
_ Muốn gì !
Cô gái trước mặt hình như hơi lùi lại mấy bước khi thấy ánh mắt giận giữ của nó, rồi lắp bắp nói
_ Muốn … muốn gì hả . Tao muốn mày biến ra khỏi trường này, biến ra khỏi cuộc sồng của tao và Minh Tuấn
…Choáng…
“ Cái gì … con này bị động cơn à .. Minh Tuấn nào chời” nó vừa nghĩ vừa cười thầm với suy nghĩ đó. Nhưng vẫn tức giận nói tiếp
_ Con kia, mày có bị bệnh thì nói cho người ta biết chứ. Hay chưa uống thuốc hả. Khùng vừa phải thôi. Tao ᴆụng tời Minh Tuấn gì đó của mày hồi nào.
Con nhỏ kia hình như không kiềm chế được khi nghe câu nói đó của Gia Hân, nên đã dơ thẳng tay tát vào mặt nó một cái rõ đau rồi cười nói
_ Con bị bệnh là mày đó . Lần này chỉ là cảnh cáo thôi , nếu lần sau tao còn thấy mày bu lấy Minh Tuấn nữa thì …
Chưa kiệp nói đến hai chứ ‘‘không xong” thì từ đâu có ngay một cái tát ngay giữa mạt con nhỏ đó khiến cho nó ngã lăng về phía sau. Thì ra chủ nhân của cái tát đó là Mộng Giao , con bạn thân yêu của nó
_ Cái này là cảnh cáo mày lần sau đừng chơi trò bẩn thịu đó nữa – Mộng Giao nói rồi lôi nó đi một mạch ra ngoài trước sự ngỡ ngàng của những người trong can tin lúc đó
_ Wow … Giao ơi, cho tao xin chữ kí được không. Ngưỡng mộ mày quá – Sau khi nó với Mộng Giao đi ra ngoài, nó mới ôm lấy con nhỏ bạn rồi vờ chọc
_ Thôi … thôi đi . Dơ quá dang xa tao ra – Mộng Giao đẩy nó ra rồi lấy điện thoại gọi cho baba của nó
_ Baba mang lên trường giùm con 2 bộ đồ được không
_…
_ Dạ, không có gì đâu baba
_ …
_ iu baba nhìu nhứt … bye bye baba
Sau khi nghe nhỏ bạn nói chuyện, Gia Hân khó hỉu hỏi
_ Êh, may kêu ba mày mang đồ lên trường chi vậy. Định đi đâu hả
_ Mày không định thay đồ hả , hay muốn để bộ dạng đen xì xì này vào lớp học tiếp
_ À …à tao hiểu rồi- Gia Hân nhe răng cười nham nhở rồi hai đứa cùng đứng ngoài cộng bảo vệ đợi người mang đồ đền
Sau khi thay đồ xong xuôi, chỉnh đốn lại nhan sắc nó và nhỏ bạn bước vào lớp học tiếp những tiếc học còn lại
_ Êh … êh Hân Giao hồi nãy tụi mày gan lắm đó- Một nhỏ ngồi bàn ở đằng sau khểu nó và nhỏ bạn nói nhỏ
_ Gan gì, mày nói gì tao không hiểu – Gia Hân thắc mắc
_ Tụi mày biết con nhỏ hồi nãy gây sự ở can tin với tụi mày là ai không– Nhỏ bàn dưới làm mặt hình sự hòi nhỏ
_ Ai thì kể nó, nói tụi tao biết làm gì – Mộng Giao cằn nhằn
_ Con nhỏ đó là hoa khôi của trường mình, tên là Vương Thảo My. Nó là vợ tương lai của cậu chủ tập đoàn MT ( tập đoàn nhà Minh Tuấn đó các bạn ). Nghe đâu con nhỏ này cũng không vừa, ba mẹ nó cũng là chủ tịch tập đoàn đá quý lớn nhất của nước. Thiệt người gì đâu mà hoàn hỏa hết mức, vừa thông minh học giỏi, con nhà có quyền còn đẹp nữa chứ…Haizz nhìn lại mình thấy tụi thân quá …hik – Nhỏ ngồi đằng sau sổ ra một tràng về lí lịch của con nhỏ lúc nãy xong rồi tự ôm mặt khóc
_ Kể nó… đẹp nhưng khùng. Ta đây không chấp – Gia Hân sau khi nghe xong lí lịch của con nhỏ đó thì phán ra một cau rồi tự ôm bụng cười to. Nhưng do đang con trong lớp học, gặp gay tiết của bà cô già chưa chồng khó tính nữa. Thì bạn hịu kết quả ra làm sao rồi đó
Hết tiết học, nó bị bắt don dẹp phòng tập bóng rổ với li do cười trong lớp. Cũng may có con bạn ở lại phụ nó chứ không thì tới sáng mai nó sẽ không được về nhà vì cái phòng tập này to gấp 5 lần nhà của nó. Hỳ hục lau , rồi quay sang quét… rồi lại lau nhưng mãi vẫn không hất dơ. Nó nằm dài ra sân bóng được lát bằng gỗ thở hì hục nói
_ Tao chiệu thua thôi … mệt quá
_ Ai biệu. Cười cho cố vô. Thôi sắp xong rồi làm đại đi rồi còn về nữa 7g tối rồi đó – Mộng Giao duc nó
_ Ùm. Đành vậy chứ sao. Hôm nay xui gì đâu á, tự nhiên gặp phải con nhỏ khùng đó nên tao mới phải chiệu khổ vậy nè – Gia Hân vừa lau sàn vừa làu bàu
Chợt đằng sau có một cánh tay rắn chắc người kéo tay nó lại rồi ôm vào lòng, nhẹ nhàng nói
_ Đói bụng chưa vợ yêu
_ A..Anh nói đàng hoàng lại nha. Ai là vợ anh. Buông em ra đi – Nói rồi Gia Hân đẩy nhẹ Quốc Bảo ra, còn mặt thì đỏ ửng như trái cà chua chín
Mộng Giao thấy vậy, không nói gì chỉ khúc khích cười rồi lặng lẽ nháy mắt với Quốc Bảo, cô ra về trong im lặng. Để lại trong phòng tập lúc này chỉ có nó với Quốc Bảo
_ Thôi em đi ăn với anh đi, không cần lau dọn nữa đâu – Nòi xong Quốc Bảo chưa kiệp để nó trả lời, kéo nó đi thẳng ra cộng trường, noi có chiếc Audi đang đợi sẵn ở đó
Sau khi yên phận ngồi trên xe, nó mới bắt đầu nói
_ Nhưng em không dọn sạch là ngày mai em bị phạt tiếp đó. Anh kéo em đi như vậy còn phòng tập thì sao
_ Không sao hết – Quốc Bảo thản nhiên trả lời
Nó cũng chẳng nói gì, ngồi yên trên xe mặc kể cho Quốc Bảo muốn đưa nó đi đâu thì đi.
Kettttttt
Do đi với tốc độ khá nhanh nên khi xe dừng lại, thì xém nữa đầu nó đập vào cửa kính nếu không thắt dây an toàn. Chiếc xe của Quốc Bảo dừng lại tại một quán caffe , nó cùng Quốc Bảo bước vào bên trong. Rồi lựa một bàn ở gần hồ cá để ngồi
_ Cho tôi một caffe đen, một ly sưa. Và một phần cơm bò bằm đút lò . à quên đừng bỏ hành – Quốc Bảo orther món với phục vụ trong khi nó thì đang lo dọc máy con cá
_ Em thích cá hả – Quốc Bảo nhẹ nhàng hỏi
_ Không, em chỉ thích nhìn nó bơi thôi – Gia Hân quay lại cười rồi nói tiếp
_ Anh ở dây bao lâu , khi nào anh về … Àh sao anh làm giáo viên mà, em tưởng anh đang làm trong công ti của ba anh chứ
Hỏi ra một tràng những mớ lộn xộn trong đầu, nó cảm thấy dễ chiệu. Quốc Bảo sau khi nghe nó hỏi xong cũng phải bật cười. Một nụ cười cực kì quyến rũ trên gương mặt lạnh lùng kia đã khiến cho nó thoáng đỏ mặt
_ A về đây để cưới vợ mà. Sao về sớm được…. hihì còn việc anh làm giáo viên vì tại anh thích dậy vợ yêu của anh – Quốc Bảo vừa nói vừa cười đểu
_ Anh…anh nói gì vậy. Ai là vợ của anh – Gia Hân không thoáng khỏi lúng túng trả lời lấp bấp
_ Em là vợ anh chứ ai nữa. Thôi ngoan ăn cơm đi rồi đi chơi với anh, hôm nay em phải làm hưỡng dấn viên cho anh đó – Quốc Bảo lại tiếp tục trêu nó
Sau khi ăn no, nó lại tiếp tục cùng anh đi chợ đêm gần đó. Nó cứ kéo anh hết dang hàng này đến dang hàng khác. Thử biết bao nhiêu là đồ
_ Cô ơi cái này bớt đi…như vậy thì mắc quá – Gia Hân kì kèo giá với người bán hàng
_ Cái này nhìn vậy chứ không mắc đau, chàng trai trẻ chau nghĩ cô nói vậy đúng không. Vợ cháu cứ kì kèo giá xuống như vậy thì làm sao cô có lời được – Người bán hàng nhìn Quốc Bảo nói
Ai ngờ vừa nghe xong chữ “Vợ” thì miệng anh đã trả tiền ngay cho người bán hàng, rồi lôi Gia Hân đi tiếp chỗ khác
_ Anh làm gì vậy… anh mua như vậy là bị thuốc rồi đó – Gia Hân bức xúc nói
_ Hì hì anh thấy rẻ mà… có 500 ngàng chứ mấy. Thôi mình đi mua cái khác đi vợ yêu
_ Anh..anh. Thôi kể anh – Định nói tiếp nhưng không biết nó nghĩ gì rồi lại thôi
Đang chuận bị ra chỗ lấy xe thì nó thấy một nơi bán sinh tố, kéo Quốc Bảo lại mua rồi về. Trong lúc vừa bước ra khỏi quán sinh tố, thì Minh Tuấn cũng bước vào bên cảnh là con nhỏ Thảo My điên khùng hồi sáng . Và rồi không biết có phải theo phản xạ, tay nó đang nắm tay của Quốc Bảo thì vội dựt ra, 4 con người nhìn nhau không nói lời nào.