Hậu Cung Kế - Chương 145

Tác giả: Lý Hảo

Tìm Đường Lui
Lý huyện công chiếm đoạt đất của dân chúng, dẫn đến án mạng, bị người ta cáo trạng. Sau khi Hoàng Thượng biết chuyện này, rất tức giận, trực tiếp phế bỏ tước vị huyện công của tên họ Lý này.
Lý huyện công là ngoại tổ phụ của đại hoàng tử, hiện tại xảy ra chuyện này, mọi người cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.
Bởi vì trong những gia đình quyền quý bậc trung ở kinh thành, thì gia đình Lý gia là được xem như không quá tốt. Nói một cách đơn giản, gói gọn trong bốn chữ, nhà giàu mới nổi.
Vì là nhà giàu mới nổi, không có nội tình gì, nhưng lại là nhà ngoại tổ của Đại hoàng tử. Mặc dù Đại hoàng tử thân mang bệnh tật, còn không được Hoàng Thượng coi trọng, nhưng dù sao cũng là hoàng tử, Lý gia cũng có người để dựa vào. Nếu là một công chúa, chỉ sợ cũng không có nhiều chuyện xảy ra như vậy.
Trong rất nhiều trường hợp, Lý gia không hề nể mặt mũi của người khác. Lúc trước mọi điều vì Đại hoàng tử mà không so đo với Lý gia, bởi vì nói không chừng sau này Lý gia thật sự trở thành nhà ngoại của Thái Tử. Vì có khả năng này, nên mọi người đều cố chịu đựng không cùng bọn họ so đo.
Bất cứ việc gì cũng lưu lại một đường, ngày sau còn có thể gặp mặt.
Nhưng mà, hiện tại Hoàng Thượng vì chuyện này mà lấy đi tước vị huyện công, có thể thấy Hoàng Thượng thật sự phiền chán Lý gia này. Nếu thật muốn lập Đại hoàng tử làm Thái Tử, sẽ để cho ngoại gia của hắn không có tước vị sao?
Vị nương nương của Lý gia trong cung không được sủng ái, tuổi tác lại lớn, cho nên những nhà quyền quý kia có chút sung sướng khi người gặp họa.
Phía trên Lý dung hoa còn có tỷ tỷ, phía dưới cũng có muội muội. Trước khi Lý gia phát đạt, vị tỷ tỷ này đã sớm gả cho người ta, chỉ là từ lúc Lý dung hoa phát đạt, địa vị của nàng ta tại nhà chồng lên như thuyền gặp nước. Từ khi lão gia của Lý gia chuyển đến kinh thành, gia đình của tỷ tỷ Lý dung hoa cũng dọn đến kinh thành, sống dựa vào nhà mẹ đẻ của Lý dung hoa.
Bình thường đi yến hội ở nhà người ta, hoặc là hội ngắm hoa, tỷ tỷ Lý dung hoa nơi nơi đều đắc tội với người này người kia.
Bởi vì nàng ta là người thích đứng đầu, biết muội tử của mình thành nương nương, cảm thấy mọi người đều nên nịnh hót nàng ta, là tỷ tỷ của nương nương.
Quả thật cũng có người nịnh bợ nàng ta, nhưng những phu nhân quyền quý này, không phải tất cả đều nịnh bợ. Có gia đình là mấy đời hào môn, sao còn để ý nhà mẹ đẻ của một dung hoa nho nhỏ?
Cho nên tỷ tỷ Lý dung hoa và người khác xung đột vài lần, làm cho mọi người ở kinh thành đều biết tỷ tỷ Lý dung hoa là người sa cơ thất thế.
Suy nghĩ một chút cũng biết, lúc trước Lý gia ở nông thôn làm ruộng. Chỉ vì có một nữ nhi, có vận khí tốt sinh được hoàng tử, liền phất lên, vào ở trong kinh thành, còn lên mặt với mọi người, làm cho người khác không thích.
Tỷ tỷ Lý dung hoa có thể có kiến thức gì, chỉ biết muội tử mình bây giờ là nương nương, cháu ngoại trai của nàng ta là hoàng tử, về sau vẫn có thể là vương gia, cho nên ai cũng không sợ, đắc tội với rất nhiều người.
Đương nhiên, Lý gia cũng còn những người khác. Lý dung hoa có mấy muội muội, khi nàng có tiền đồ thì họ đều gả đến gia đình tốt.
Chỉ là nhìn người ta có gia thế, cũng không phải người tốt lành gì.
Tam muội của Lý dung hoa khóc lóc trở về nhà mẹ đẻ.
Nàng ta nhỏ hơn Lý dung hoa khoảng bảy tám tuổi, đến tuổi gả cho người ta thì trong nhà đã phú quý. Đối với nữ nhi này, Lý huyện công và Lý phu nhân đều kỳ vọng rất nhiều, cho nên khi đến kinh thành, tìm cho nàng ta một gia đình có công huân.
Tam muội Lý dung hoa tự nhận trong nhà có một vị tỷ tỷ là nương nương, đối với người trong nhà chồng mình đều thấy chướng mắt, cảm thấy bọn họ đều nên nịnh bợ mình, dù gì thì mình cũng có cháu ngoại trai là hoàng tử.
Khi ở nhà chồng rất là kiêu ngạo, nhưng nhà chồng nàng ta cũng muốn dựa vào mối quan hệ này, bình thường rất nịnh hót nàng ta.
Lần này Lý gia bị đoạt tước vị, nhà chồng của nàng ta lập tức thay đổi sắc mặt, đối xử với nàng ta không tốt.
Tam muội Lý dung hoa tại nhà chồng bị thiệt thòi, tức giận đến chịu không nổi, liền chạy về nhà mẹ đẻ.
Trừ vài năm đầu nàng ta nếm qua ít đau khổ, còn lại vẫn luôn được nuông chiều mà lớn lên, có thể nói là chưa từng chịu nhiều ủy khuất.
Nhưng bây giờ nhà chồng nàng ta nhân lúc như vậy chèn ép, khiến nàng ta cảm thấy rất tức giận!
"Nương, người tiến cung tìm tỷ tỷ đi, để tỷ tỷ xả giận cho con!" Tam muội Lý dung hoa nói.
Nàng ta không tin những người ở nhà chồng mình không sợ vị tỷ tỷ đang là nương nương kia!
Chờ cháu ngoại trai của mình làm Thái Tử, xem những người này lấy lòng mình như thế nào!
Lý phu nhân vì mình trượng phu mất đi tước vị huyện công mà khó chịu, tiểu nữ nhi lại bị nhà chồng ngược đãi, bà ta cũng muốn vào cung tìm nữ nhi để than khóc, nhưng sao có thể dễ dàng như vậy?
"Tiểu tổ tông của ta, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Không phải con nói, nhà chồng con đều không dám đối xử tệ với con? Bình thường không phải đều do con định đoạt sao? Chẳng lẽ nhạc tế (con rể) cũng không giúp con?" Không phải nói nhạc tế chỉ nghe lời nói của nữ nhi sao?
Nàng ta lại nói: "Nương, bọn họ thật sự là khi dễ người quá đáng, nói Lý gia chúng ta là nhà giàu mới nổi, còn nói nhà chúng ta làm chuyện sai lầm, bị Hoàng Thượng trách phạt, nói là chúng ta liên lụy bọn họ! Bình thường lúc muốn chỗ tốt từ nhà chúng ta, tại sao không nói những lời này? Hiện tại thì tốt rồi, kiến thức hạn hẹp thành như vậy, tỷ tỷ và cháu ngoại trai đều đang rất tốt, cứ vội vã nói nhà của chúng ta nói bậy, quả thực là buồn cười! Chờ cháu ngoại trai con làm Thái Tử, con bắt bọn họ đều phải quỳ dưới lòng bàn chân con, con còn không để bọn họ vào mắt đâu."
"Còn làm Thái Tử cái gì, tỷ tỷ con ở trong cung, đã bị tách khỏi cháu ngoại trai của con. Hiện tại cha con cũng không có tước vị, khẳng định là tỷ tỷ của con không biết đã chọc giận Hoàng Thượng như thế nào, nhà chúng ta sắp xong đời rồi!" Lý phu nhân vẻ mặt thảm thiết nói.
"Không có khả năng! Cháu ngoại trai là đại hoàng tử, cũng là trưởng tử, chỉ bằng cái này, cháu ngoại trai con đương nhiên sẽ là Thái Tử, Hoàng Hậu không phải là không có sinh nhi tử sao? Nói thế nào đi nữa, cháu ngoại trai con cũng sẽ là Thái Tử, nếu hắn sắp làm Thái Tử, Hoàng Thượng sao lại tức giận với tỷ tỷ?"
Nàng ta ở nhà chồng cũng vài năm, cũng biết chút về việc lập đích lập trưởng.
Lý phu nhân: "Tuy nói là như vậy, nhưng Hoàng Thượng không phải sủng ái Hoàng quý phi sao? Hoàng quý phi còn có 2 hoàng tử, hiện tại trong bụng còn mang thai. Nam nhân, chính là người có mới nới cũ, tỷ tỷ con tuổi đã lớn, không còn được như năm xưa. Con nhìn cha con xem, lúc trước khi thành lão gia, nơi nào có cái tâm tư gian xảo như vậy, vừa đến kinh thành, còn không phải lấy vài cái tiểu thi*p, đặt trái tim trên người mấy yêu tinh kia. Hoàng Thượng cũng là nam nhân, không phải đều là dạng như vậy sao?"
Tam muội Lý dung hoa nói: "Lúc trước nếu đưa con tiến cung thì tốt rồi; bằng không nhà chúng ta cũng sẽ không như bây giờ."
Nàng ta còn tính toán tiến cung, tự cảm thấy bộ dáng mình từ nhỏ được mọi người chú ý hơn so với tỷ tỷ, nếu tỷ tỷ có thể được Hoàng Thượng sủng hạnh, như vậy bản thân nàng ta tiến cung, khẳng định sẽ được sủng ái hơn so với tỷ tỷ mình. Đến khi sinh một hoàng tử, vậy Lý gia bọn họ, ở kinh thành sẽ là độc nhất vô nhị.
Nhưng cuối cùng không có cái cơ hội kia, trực tiếp gả đến nhà chồng cho tới bây giờ.
Nàng ta cảm thấy gả cho nhà chồng hiện tại, là bọn hắn nhặt được tiện nghi lớn, tuy rằng cũng có tước vị, nhưng ở trong kinh thành, ai biết bọn họ là ai, còn phải nịnh bợ mình. Hiện tại vừa thấy nhà mình xui xẻo, thì đã muốn đạp mình dưới lòng bàn chân, điều này sao có thể?
"Bây giờ nói cái này thì có tác dụng gì đâu? Nhà chồng của con đến cùng cũng coi như là thành thật, chỉ cần cháu ngoại trai của con còn, bọn họ sẽ cho con một phần mặt mũi, không bằng, con đi về trước rồi nói?"
Cô nương xuất giá, chính là tát nước ra ngoài, tại sao có thể ở nhà mẹ đẻ?
"Nương, người đây là muốn đuổi con đi sao, con sẽ không đi, mẹ chồng của con bây giờ nhìn Lý gia chúng ta xui xẻo, nói muốn cho nhạc tế của người cưới tiểu thi*p, người nói đây không phải là khi dễ người sao? Còn nhận chất nữ nhà mẹ đẻ đã sa cơ thất thế của bà ta, nói cái gì mà biểu ca biểu muội, con nhìn là không thoải mái. Nương, người nhanh chóng tiến cung tìm tỷ tỷ đi, nói tỷ tỷ van cầu Hoàng Thượng, Hoàng Thượng nể tình Đại hoàng tử, khẳng định sẽ trả tước vị lại cho cha."
Lý huyện công, hiện tại gọi là Lý lão gia, vài ngày nay cũng mặt xám mày tro (thất vọng, chán nản). Trong nhà xảy ra chuyện, bị Hoàng Thượng lấy đi tước vị, chỉ còn thân phận là một lão gia, đi ra bên ngoài cũng bị người ta xem thường.
Nay Lý lão gia có chút hối hận, không nên bắt đầu dính líu mấy chuyện này kia sớm như vậy. Hiện tại bị người ta chèn ép.
Nếu qua một thời gian nữa, Đại hoàng tử trưởng thành, không cần phải mình nói, người khác cũng sẽ thỉnh lập Thái Tử.
Thật là ngàn vạn lần không nên, khi Hoàng Thượng sắc phong Hoàng quý phi, lại nhúng tay vào như vậy.
Kết quả đã xảy ra chuyện. Hiện tại hối hận cũng không kịp!
Đại nhi tử của Lý lão gia, Lý đại gia cũng có chút thầm oán phụ thân mình, nếu tước vị này không bị mất, khẳng định sẽ là của hắn. Tuy rằng chỉ có ba đời, nhưng con của hắn còn có thể kế thừa một thế hệ, đến lúc đó có thêm cháu ngoại trai là hoàng tử, còn chuyện gì mà không thành?
Nhưng nay dính líu đến sự tình của Võ gia, thì gặp hạn mà té ngã.
Hoàng Thượng đang còn trẻ, dù có sủng ái Võ Hoàng quý phi như thế nào đi nữa, không phải còn có các hoàng tử khác được sinh ra sao? Huống chi, hiện tại Võ Hoàng quý phi là tâm can của Hoàng Thượng, không tạo quan hệ tốt với Võ gia, lại còn muốn chèn ép Võ gia xuống? Đây không phải là muốn ૮ɦếƭ sao?
Hoàng Thượng bảo vệ ai, thì người đó có thể thắng, là nam nhân, hiện tại không phải chỉ đối tốt với nữ nhân mình sủng ái một chút thôi sao?
"Cha, không thể để như vậy được, theo con thấy, nhà khác đều không đáng tin, còn không bằng làm tốt quan hệ với Võ gia." Lý đại gia đề nghị nói.
"Ngươi quên là còn có đại hoàng tử sao, làm sao có thể quan hệ tốt với Võ gia được?" Lý lão gia không hài lòng nói.
Ngoại tôn của ông ta là Đại hoàng tử, là hoàng tử đầu tiên, thật sự muốn quan hệ tốt với Võ gia, chẳng phải là cúi đầu với Võ gia sao? Đó chính là nói, muốn cho ngoại tôn của ông ta cúi đầu với ngoại tôn của Võ gia, cái này tuyệt đối không được!
Đều là nhi tử của Hoàng Thượng, bình thường ngoại tôn của ông ta thấp hơn người một cái đầu, sau này chỉ có thể làm thần tử?
Rõ ràng ngoại tôn là Đại hoàng tử, là người có khả năng trở thành Thái Tử nhất. Lý lão gia trông ngóng sau này ngoại tôn của mình sẽ làm Thái Tử, gia đình ông ta có thể tiến thêm một bước. Sao có thể tạo quan hệ tốt với Võ gia? Cho nên Lý lão gia kiên quyết không đồng ý!
"Cha, hiện tại và trước kia không phải không giống nhau sao? Chúng ta phải có chuẩn bị, người xem, phía trước còn có vị Vương gia kia, chờ đến phiên đứa nhỏ của muội tử, phỏng chừng có chút hão huyền. Hiện tại Hoàng Thượng lại có thái độ này, nếu chúng ta có quan hệ tốt với Võ gia, nói không chừng Hoàng Thượng cao hứng, sẽ trả lại tước vị cho nhà chúng ta. Nếu không được trả về, con là nói vạn nhất, vạn nhất Hoàng Thượng muốn lập Tam hoàng tử làm Thái Tử, chúng ta đứng về phía Võ gia, đến lúc đó chẳng lẽ không có lợi? Ngài nói có đúng hay không?"
Tuy rằng hắn cũng muốn cháu ngoại trai mình lên làm Thái Tử, nhưng nhìn tình huống này, có chút khó khăn. Còn không bằng trước tiên lấy lòng người đang có cơ hội tốt nhất, về sau cũng có thể có vài chỗ tốt không phải sao?
"Chúng ta tạo quan hệ tốt với Võ gia, ở trong cung muội muội cũng có thể quan hệ tốt với Hoàng quý phi. Có quan hệ tốt với Hoàng quý phi thì có thể thường xuyên nhìn thấy Hoàng Thượng, có thể thường xuyên nhìn thấy Hoàng Thượng, như vậy Đại hoàng tử cũng có thể lọt vào mắt Hoàng Thượng, qua một thời gian, sự tình sau này ai có thể nói trước được? Dù sao bây giờ Võ gia đang có ưu thế, nếu chúng ta cứng rắn đối nghịch với người ta, kết quả chỉ có thể càng ngày càng tệ."
Lý lão gia nghĩ đến, thấy cũng đúng, nếu không phải nữ nhi trong cung đưa tin tức cho ông ta, cho ông ta nghĩ biện pháp đối phó người Võ gia, ông ta cũng không đến mức như bây giờ.
"Nhưng mà, muội muội của ngươi thì sao?" Lý lão gia có chút do dự.
Nhìn thấy cha mình do dự, Lý đại gia thêm một ngọn lửa, nói: "Hiện tại Hoàng Thượng tách muội muội và Đại hoàng tử ra, nói không chừng chính là vì chuyện của Hoàng quý phi, cho chúng ta một lời cảnh cáo. Nếu chúng ta lại tiếp tục làm như vậy, nói không chừng sẽ đưa Đại hoàng tử cho người khác nuôi, chuyện này trước kia không phải là không có, đến lúc đó Đại hoàng tử sẽ không phải ngoại tôn Lý gia chúng ta!" Nuôi dưới danh nghĩa người khác, thì sẽ thành đứa nhỏ của người khác, Lý dung hoa chỉ là dung hoa, còn không phải phi vị, nói không chừng sẽ có khả năng này, trước kia Vương Hiền phi không phải cũng làm như vậy sao?
Nói đến đây, bọn họ và Vương gia vẫn còn có thù, Vương Hiền phi trước kia đoạt ngoại tôn nhà họ, khi đó Lý gia không dám làm cái gì.
Nếu nói trong lòng không chán ghét, tuyệt đối không có khả năng.
Nữ nhân Vương gia không thể sanh con, thì ôm con cái của nhà người ta, còn ôm rất đúng lý hợp tình, làm người ta không thể nói cái gì, như vậy tâm tình ai có thể tốt được.
Lý lão gia nghĩ thông suốt một vài sự việc, nói: "Nhưng chúng ta phải làm như thế nào để tạo quan hệ tốt với Võ gia? Hiện tại Võ gia cũng không có người quản sự."
Võ đại lão gia còn đang nằm trên giường, cũng không thể để cho ông ta đi nói chuyện với Võ đại thái thái kia, như vậy rất kỳ cục.
"Cha, con nghe nói, hiện tại Võ gia có một nữ nhi, đã đến tuổi kết thân, nhà chúng ta nếu cưới người này về, đó không phải là có quan hệ với Võ gia sao? Về sau bất kể là Đại hoàng tử hay Tam hoàng tử, chúng ta đều có thể có vinh hoa phú quý!"
Nếu là Tam hoàng tử, đây chính là dì của tam hoàng tử, cũng là thân phận cao quý.
Lý lão gia nói: "Võ quận công Võ gia không phải chỉ có 2 đích nữ sao? Làm sao lại thêm một nữ nhi nữa?"
Lý đại gia nói: "Hoàng quý phi nương nương có ba muội muội thứ xuất, hai người nhỏ nhất mới sáu bảy tuổi, căn bản chưa đến tuổi làm mai, hiện tại còn một người có thể làm mai."
"Thứ xuất? Sao có thể như vậy? Nhà ta sao có thể để thứ xuất làm con dâu?" Lý lão gia lắc đầu, ông ta không muốn có con dâu là thứ xuất.
"Cha, mặc dù là thứ xuất, nhưng Võ quận công không có nhi tử, cô nương thứ xuất không phải cũng giống nhau sao? Lại nói, không quan tâm thứ xuất hay không thứ xuất, Võ gia có Hoàng quý phi nương nương, có thể thứ xuất là không tốt, nhưng Võ quận công là tước vị quận công, cao hơn một ít so với chúng ta đó. Sau này, Võ quận công không có nhi tử, nói không chừng sẽ muốn tìm người làm con thừa tự, con thừa tự này đến, không phải là thân đệ đệ của Hoàng quý phi nương nương sao, nơi nào có thân muội muội? Cha, ngươi nói có phải không? Hoàng quý phi nương nương khẳng định cũng sẽ coi trọng thân muội muội của mình, nhà chúng ta nếu có quan hệ thông gia với Hoàng quý phi nương nương, Hoàng quý phi nương nương còn không phải là nương nương của nhà chúng ta sao?"
Lý đại gia xem như cũng suy nghĩ rõ ràng, muội muội ở trong cung không được sủng, căn bản là không có khả năng Đại hoàng tử được lập làm Thái Tử, hơn nữa thân thể Đại hoàng tử không được tốt.
Nếu đã như vậy, còn không bằng nghĩ biện pháp khác, có thể trở thành nhà chồng của muội tử nhà mẹ đẻ Hoàng quý phi nương nương, điều này cũng không có tổn thất gì.
Hơn nữa không cần phải phiêu lưu mạo hiểm lớn như vậy, còn bị người ta lợi dụng!
"Cha, người suy nghĩ cẩn thận một chút, có phải có đạo lý hay không, hiện tại trong lòng Hoàng Thượng chỉ có Hoàng quý phi nương nương, có phải khả năng Tam hoàng tử được lập làm Thái Tử lớn hơn một chút hay không, nếu như vậy, không bằng chúng ta dùng biện pháp này, sau này cam đoan vinh hoa phú quý không thể thiếu phần chúng ta!"
Lý lão gia cũng là bị vài sự kiện đả kích, chuyện gì cũng đều không hoàn thành, còn để mất tước vị, đối với nữ nhi của ông ta mà nói, chuyện về sau có thể để Đại hoàng tử làm Thái Tử hay không, cũng có chút không xác định.
Nhưng việc này có sự hấp dẫn quá lớn, nếu như ngoại tôn của ông ta thành Hoàng Đế, vậy ông ta chính là ngoại tổ phụ của Hoàng Đế, cái này so với cái khác thì rất lớn.
Làm người, đối với sự hấp dẫn trước mặt, đều là chịu không nổi. Lý lão gia cũng không ngoại lệ, hiện tại muốn ông ta buông tha cho ý tưởng lập Đại hoàng tử thành Thái Tử, đó là chuyện không thể nào.
"Cha, con cũng không có nói, muốn buông tha việc lập Đại hoàng tử làm Thái Tử, hiến tại chỉ là chúng ta để qua một bên, chờ thêm vài năm nữa lại nói, không được sao? Đến khi Đại hoàng tử trưởng thành, có thể kết thân, lại tìm cho Đại hoàng tử nhạc gia ( nhà thông gia) có lực, giúp đỡ hắn, đến thời điểm kia chúng ta thêm chút sức lực. Hiện tại lúc này, chúng ta làm giống như người ta có nói, gọi là tránh đi mũi nhọn, trước tiên tạo quan hệ tốt với người Võ gia, chỉ có vài năm không phải cũng có lợi sao? Tóm lại, chúng ta làm như bây giờ, không sợ bị phiền phức!" Lý đại gia nói.
Cuối cùng Lý lão gia cũng bị thuyết phục, chỉ là đặt mối quan hệ với Võ gia như thế nào?
Lý đại gia nói: "Chúng ta có thể phái người đi Võ gia cầu hôn, hoặc là để muội muội ở trong cung nói với nương nương, coi như là muội muội tỏ lòng thành với Hoàng quý phi nương nương, con tin là Hoàng quý phi nương nương nhất định sẽ vui vẻ."
Chung quy thì muội tử của hắn có Đại hoàng tử. Tỏ lòng thành với Hoàng quý phi, như vậy chứng tỏ Đại hoàng tử không muốn cùng bọn họ phân tranh, vậy sẽ bớt đi uy Hi*p, chuyện tốt như vậy, Võ Hoàng quý phi không có khả năng không bằng lòng.
Lý lão gia rốt cuộc cũng hạ quyết tâm, sau đó để cho Lý phu nhân tiến cung tìm Lý dung hoa.
Lý phu nhân nói: "Hiện tại tiến cung sao? Không phải bị người ta chê cười sao?"
Nhà mình không có tước vị, những người trong cung kia còn không cười nhạo ૮ɦếƭ bọn họ sao?
"Không tiến cung, thì sẽ không có người cười nhạo chúng ta sao? Còn có, ngươi nói nữ nhi mau chóng về nhà chồng đi, mỗi ngày ở nhà mẹ đẻ muốn làm chuyện gì?" Lý lão gia không quen nhìn bộ dạng ngu ngốc của tam muội Lý dung hoa tại nhà mẹ đẻ.
"Người nhà chồng nó quá kỳ cục, nhà chúng ta còn chưa có nghèo túng đâu, cứ đối xử với nữ nhi của ta như vậy, cẩn thận bị thiên lôi đánh xuống!" Lý phu nhân tất nhiên là bảo hộ nữ nhi mình, huống chi từ nhỏ đã rất thương yêu nàng ta.
"Tốt, tốt, không nói cái này nữa, ngươi tiến cung một chuyến, nói chuyện này với nương nương." Lý lão gia nói hết sự tình cho Lý phu nhân.
"Cái gì? Muốn con ta cưới một nha đầu thứ xuất, tuyệt đối không được!" Mặc dù là từ nông thôn đến, nhưng Lý phu nhân đối với thứ xuất rất không vừa ý, nhất là lão gia nhà mình còn lấy mấy tiểu thi*p rực rỡ xinh đẹp, những tiểu thi*p này sinh đứa nhỏ, có thể có cái gì tốt? Bà ta cũng không muốn làm hư con trai của mình!
"Thứ xuất cái gì? Đây chính là thân muội tử của Hoàng quý phi, cưới nàng ta về, nói không chừng tước vị của chúng ta sẽ được trả lại, chẳng lẽ ngươi không muốn nhà chúng ta lấy lại tước vị sao?" Lý lão gia căm tức nói.
"Chỉ cần Đại hoàng tử thành Thái Tử, tước vị của chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ trở lại. Chuyện này không được, nhi tử là ta sinh, ta tuyệt đối không thể để cho hắn cưới một nữ tử do tiểu thi*p nuôi, ngươi không đau lòng, ta đau lòng! Ta tuyệt đối không thể để cho hắn cưới cái thứ xuất, chuyện này là lão đại nói với ngươi? Thật tốt, chính hắn không cưới, lại muốn đệ đệ hắn cưới, hắn đây là muốn được an tâm, hắn vì tước vị, để cho đệ đệ chịu ủy khuất, ta cho ngươi biết, không có cửa đâu! Nếu ngươi muốn nói, tự ngươi đi mà nói, ta sẽ không đồng ý!"
"Thật đúng là đàn bà, ồn ào cái gì? Người ta là thứ xuất thì thế nào? Cha người ta là người đọc sách, là Tiến Sĩ, còn có tỷ tỷ là Hoàng quý phi, ngươi so sánh thử xem, nhà chúng ta có cái gì hơn người ta? Hiện tại lão tử ta tước vị cũng không có, chính là lão đầu trọc, ngươi còn muốn cái gì? Lão tử nói cho ngươi biết, chuyện này, ngươi không đi nói, lão tử sẽ bỏ ngươi!" Lý lão gia cũng nổi giận, đồ đàn bà này, mỗi khi có đại sự đều càn quấy nói bậy, không cho bà ta biết lợi hại, bà ta còn không biết mình đang mang họ gì!
"Ngươi được lắm Lý lão miêu, ngươi dám hưu lão nương? Mỗ nương nói cho ngươi biết, ngươi có hôm nay, có thể ngủ với mấy cái tiểu yêu tinh kia, đều là vì lão nương sinh được nữ nhi tốt, nếu không phải nữ nhi của lão nương tốt, hiện tại ngươi có thể hiện mang vàng bạc châu báu sao? Còn muốn bỏ lão nương! Nói cho ngươi biết, nữ nhi của lão nương mà biết, không bóc da của ngươi xuống sao! Còn có ngoại tôn của lão nương, cũng sẽ không tha ngươi. Tất cả mọi thứ trong phòng này, đều do nữ nhi của lão nương kiếm về, ngươi dám không tốt với lão nương, lão nương cho các ngươi cút đi, lại bán toàn bộ mấy cái tiểu yêu tinh của ngươi đến kỹ viện, xem bọn chúng còn cái gì để người ta phải tôn trọng!"
Lý phu nhân lập tức lộ ra nguyên hình, trực tiếp chửi ầm lên.
"Cái mụ đàn bà chanh chua này, xem ngươi thành bộ dáng gì rồi? Nói cho ngươi biết, đừng chậm trễ đại sự của ta, không thì cái gì lão tử cũng mặc kệ, đó là nữ nhi của ngươi, cũng là nữ nhi của lão tử, lão tử cũng không tin, nàng dám không nhận người cha này, lại nói, ngươi cũng đừng quên, trước kia khi nương nương còn ở nhà, ngươi đối xử với nàng thế nào, hiện tại còn nói ra như vậy, thật là mắc cỡ ૮ɦếƭ người, tốt xấu gì lão tử còn đi chơi đùa bỡn với nương nương, cuối cùng nương nương nghe lời ngươi hay nghe lão tử, ngươi nói xem? Lão tử cũng không tin, bỏ ngươi đi, nàng sẽ không nhận lão tử làm cha!"
Lý lão gia cũng kiên cường, cùng Lý phu nhân nói đến cùng.
Hai người nói một lúc thì động thủ, bọn hạ nhân trong nhà ngăn không được, sôi nổi đi gọi mấy người Lý đại gia, tam muội của Lý dung hoa mới về nhà mẹ đẻ cũng tới.
Vừa nhìn thấy cha nương đánh nhau thành cái dạng này, quả thực là không biết nói cái gì cho phải, đây chính là kinh thành, đương gia chủ mẫu nhà ai lại động thủ đánh nhau với lão gia của mình, nhưng hiện tại Lý gia cứ như vậy, giống như trước kia khi còn là lão gia, ba câu không đúng thì bắt đầu động thủ, chuyện này nhiều năm không có xảy ra, bây giờ lại xảy ra, thật là, làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm mà nhìn.
"Cha, nương, các người đang làm cái gì vậy, đi lên kéo ra trước cho ta." Lý đại gia không có nghĩ đến hắn vừa nói xong việc kia với cha hắn, trong nháy mắt cha nương hắn lại đánh nhau, nhiều người nhìn như vậy, thật quá mất mặt!
Mọi người cùng nhau ùa lên, cuối cùng cũng kéo hai người ra, trên mặt Lý phu nhân đều xanh tím, mà trên mặt Lý lão gia cũng có vài dấu móng tay, đều là do Lý phu nhân cào.
Trận trò khôi hài này, thật vất vả mới thu thập được, cuối cùng Lý phu nhân vẫn trình bài tử tiến cung, muốn gặp Lý dung hoa. Không có biện pháp khác, nữ nhân phải nghe nam nhân, Lý phu nhân còn có thể nói cái gì?
Hơn nữa, lần này Lý lão gia cũng dám đánh nhau với bà ta, trong lòng bà ta cũng có chút sợ hãi, tựa như Lý lão gia nói, nương nương trong cung nói không chừng trong lòng còn oán hận lúc trước bà ta đã bán nàng. Chung quy có đại sự gì, đều tìm Lý lão gia thương lượng, chưa bao giờ thương lượng với bà ta, điều này nói rõ cái gì?
Chứng minh nương nương trong cung coi trọng lão nhân đáng ૮ɦếƭ kia hơn bà ta.
Nếu vạn nhất nương nương không làm chủ cho bà ta, đây chẳng phải là không có đường lui sao?
Vì thế vừa vặn để khuôn mặt thương, Lý phu nhân tiến cung gặp nữ nhi của mình.
Ở những sự tình này nọ Triệu Hoàng hậu cũng không làm khó người khác, hiện tại Hoàng Thượng không thích Lý dung hoa, cũng cho Lý phu nhân tới gặp Lý dung hoa.
"Nương nương của ta, sao người lại thành như vậy, sao lại gầy nhiều như vậy?"Lý phu nhân vừa thấy nữ nhi của mình, thì hét lớn, thật sự là Lý dung hoa gầy đi rất nhiều.
Thần sắc thoạt nhìn cũng không tốt, làm Lý phu nhân đau lòng, nữ nhi của mình cũng không thể gặp chuyện không may, không thì trong nhà làm phải làm thế nào.
Lý dung hoa nói: "Mẫu thân đến đây là có chuyện gì?" Từ lúc tách Đại hoàng tử an bài ở nơi khác, Lý dung hoa bị bệnh, đến nay vẫn còn đang xem bệnh.
Ở phương diện tìm thái y xem bệnh Triệu Hoàng Hậu cũng không có hà khắc nàng ta, dù sao thì Lý dung hoa cũng là mẹ đẻ của Đại hoàng tử.
Lý phu nhân nói: "Không có chuyện gì, người cần phải nuôi dưỡng thân thể thật tốt, ngàn vạn lần không thể lại tiếp tục gầy đi nữa."
Lý dung hoa ngồi dậy, nói với Lý phu nhân: "Đến cùng là có chuyện gì, không nói thì sau này không cần nói nữa." Trong nhà nàng ta, vô sự không lên điện tam bảo ( ý là nếu không có chuyện gì thì sẽ không đến gặp), không có chuyện gì, tuyệt đối sẽ không tiến cung gặp mình.
Lý phu nhân sợ Lý dung hoa nổi giận, vội vàng nói sự tình mà người trong nhà thương lượng với Lý dung hoa, sau đó nhìn Lý dung hoa.
Lý dung hoa ảm đạm lên tiếng: "Nói như vậy, trong nhà là muốn ta đi Trường Xuân cung, nói chuyện với Hoàng quý phi, lên tiếng đón dâu?"
Lý phu nhân gật đầu nói, "Tuy rằng cô nương kia là thứ xuất, nhưng mà lại là muội tử của Hoàng quý phi, chúng ta làm như vậy, cũng là vì tốt cho nhà chúng ta có phải không?"
Lý dung hoa cười, đây chính là người trong nhà, thấy mình và Đại hoàng tử không được, liền lựa chọn những người khác.
Nhưng Đại hoàng tử là do mình sinh, nàng không bảo vệ Đại hoàng tử, thì bảo vệ ai?
Con trai của mình là trưởng tử, có tư cách đó làm Thái Tử!
"Các ngươi cho rằng, người ta dựa vào cái gì mà gả cô nương cho các ngươi? Nói đến đây, nhà chúng ta vài chục năm trước là người thường, hiện tại cha ngay cả cái tước vị cũng không có, có khác gì dân chúng bình thường? Còn muốn cưới nữ nhi của quận công? Nói không chừng không lâu nữa, Hoàng Thượng còn muốn ban thưởng cho Võ gia, người ta sẽ vừa mắt chúng ta sao? Trong kinh thành nhiều người như vậy, ai chẳng biết đó là chuyện tốt, còn đến lượt chúng ta sao?
Còn nữa, chúng ta không phải vừa mới phạm sai lầm sao, ngươi còn muốn cưới cô nương nhà người ta? Ta không có mặt mũi đi Trường Xuân cung nói, nếu không, chính ngươi đi nói đi?"
Lý dung hoa nói một phen, mặt Lý phu nhân rất khó xem, bà ta nói: "Dù không tót, đây không phải là tạm thời thôi sao? Cha của người cũng nói là tạm thời, sau này khi Đại hoàng tử lớn lên thành thân, đến lúc đó tìm cho hắn nhạc gia tốt, không phải là được rồi sao? Vài năm nay chúng ta luôn sống không tốt, người không biết, mấy muội muội của người, hiện tại đều bị nhà chồng ghét bỏ, nếu thật không làm gì, đến khi bị hưu về nhà, cũng là nương nương người mất mặt có phải không?"
"Nếu bản cung không đáp ứng, có phải các ngươi không nhận bản cung là nữ nhi phải không?" Lý dung hoa hỏi.
"Sao lại không nhận người, chỉ là cha người nói như vậy rất tốt, kỳ thật, cô nương kia chỉ là thứ xuất, bản thân ta cũng không quá vui vẻ, nhưng cha người nhất định muốn như vậy, ta có thể có biện pháp nào?" Lý phu nhân ở trước mặt Lý dung hoa cho Lý lão gia một cước.
"Vậy ngươi trở về nói với cha, chuyện này bản cung không đồng ý, đừng tự tìm không vui cho mình." Lý dung hoa nói.
Lý phu nhân: "Nếu ông ấy tức giận thì làm thế nào?"
Lý dung hoa nghĩ, sau này còn cần nhà mẹ đẻ làm việc, không thể đắc tội với nhà mẹ đẻ được, nói: "Vậy ngươi trở về nói với cha, ta đi Trường Xuân cung tìm Hoàng quý phi nương nương thử xem, cuối cùng không được, ta cũng không có cách nào."
Giả vờ giả vịt, Lý dung hoa vẫn có thể làm được.
Tuy rằng thật sự tức giận người nhà mẹ đẻ phản chiến, nhưng là người không thể làm việc tuyệt tình, không chừa đường lui cho mình, vì vậy, Lý dung hoa đi Trường Xuân cung nói một câu, có ảnh hưởng gì đâu?
Lý phu nhân có được đáp án hài lòng thì cáo từ rời cung.
Lý dung hoa thu thập một chút, thấy sắc mặt vẫn ổn, đi qua Trường Xuân cung.
"Lý dung hoa tới bái phỏng?" Lý Già La có chút giật mình, trong cung nàng và Lý dung hoa căn bản không có hai chữ bái phỏng này. Bình thường nhiều lắm là khi ở Khôn Ninh cung bái kiến Hoàng Hậu có thể gặp mặt, còn những lúc khác thì không xuất hiện cùng nhau.
Anh Đào nói: "Lý dung hoa không phải bị bệnh sao? Đến đây như vậy, nếu lây bệnh cho nương nương, vậy biết phải làm sao? Nương nương còn đang có thai."
Lý Già La nói: " Cho nàng ta vào đi." Đã đi đến đây, không gặp cũng không tốt, hơn nữa nàng ta nếu như có bệnh thật, cũng không dám tới đây, nếu không mình thật sự bởi vì nàng ta mà ngã bệnh, nàng ta cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, với người có tính tình như Lý dung hoa, sẽ không làm ra loại sự tình này.
"Tần thi*p bái kiến Hoàng quý phi nương nương. Nương nương vạn phúc." Lý dung hoa hành lễ nói.
"Lý dung hoa xin đứng lên, không biết hôm nay Lý dung hoa đến nơi này của bản cung là vì chuyện gì?"
Vị này còn chưa tới đây lần nào, lần này đến đây, là thuộc về vô sự không lên điện tam bảo.
Lý dung hoa ngẩng đầu nhìn Hoàng quý phi, sau đó cúi đầu nói: "Nương nương, tần thi*p thật sự đường đột. Là như vậy, mẫu phi của tần thi*p trong một yến hội thấy được muội muội của nương nương, bà ấy rất thích, cho nên tiến cung tìm tần thi*p, nghĩ có thể cưới một nàng dâu như vậy hay không, tần thi*p cũng thấy mình có chút lớn mật, chỉ là trong nhà tần thi*p nhân khẩu tương đối đơn giản một chút, chỉ cần muội muội của nương nương gả đến nhà chúng ta, chúng ta nhất định sẽ đối đãi thật tốt."
Lý Già La nghe xong, hơi nhíu mày, nói: "Chuyện của muội muội nhà mẹ đẻ, bản cung có nghe mẫu thân bản cung nói, bà ấy đã tìm được người trong sạch, đang chờ ra quyết định, cho nên chuyện này bản cung cũng không làm chủ được. Hơn nữa, bản cung còn có 2 muội muội, tuổi cũng quá nhỏ, vẫn chưa tới lúc định thân, cho nên chỉ có thể xin lỗi."
Lý dung hoa này, cũng không phải là người có tính tình lỗ mãng như vậy, như thế nào mà vừa đến, đã nói tới chuyện này, ngay cả ý tứ uyển chuyển cũng không có?
Lý dung hoa nghe xong, mặt đỏ bừng, nói: "Đều do tần thi*p không phải, là tần thi*p chưa biết rõ ràng mọi việc, nên mới hồ ngôn loạn ngữ, kính xin nương nương không trách tội tần thi*p. Cũng vì Đại hoàng tử đột nhiên tách khỏi tần thi*p, tâm thần không yên, cho nên mới hoảng hốt như vậy, thỉnh nương nương tha thứ."
Lý dung hoa thành khẩn giải thích.
Lý Già La nói: "Người không biết không có tội, thôi, chuyện này cứ như vậy đi. Bản cung hơi mệt một chút, sau này rãnh rỗi sẽ cùng ngươi nói chuyện."
"Hoàng quý phi nương nương, mấy ngày nay tần thi*p lo lắng cho Đại hoàng tử, cả đêm ngủ không ngon giấc, tần thi*p cũng không biết sao lại chọc tức Hoàng Thượng, khiến Hoàng Thượng tách tần thi*p và Đại hoàng tử ra, tần thi*p cũng không có yêu cầu khác, chỉ xin có thể ở thời điểm thích hợp, đi thăm Đại hoàng tử, kính xin nương nương thông cảm cho tấm lòng làm nương của tần thi*p."
Lý dung hoa lại muốn Lý Già La hỗ trợ, giúp nàng ta năn nỉ Hoàng Thượng, để nàng ta có thể thường xuyên đi thăm Đại hoàng tử, thật là giỏi tính toán.
Lý Già La nghe xong nói: "Lý dung hoa, nếu bản cung không giúp ngươi nói với Hoàng Thượng, có phải bản cung sẽ không có tấm lòng của từ mẫu phải không?"
"Tần thi*p, tần thi*p không có ý đó, chỉ là tần thi*p không gặp được Hoàng Thượng, tần thi*p nghĩ nương nương cũng là một người làm mẫu thân, mới có thể hiểu cho tấm lòng của tần thi*p, cho nên mới cả gan qua đây, cầu xin nương nương, đối với nương nương mà nói, chuyện này chỉ là một câu nói, đối tần thi*p thì là ân tái tạo, kính xin nương nương giúp đỡ tần thi*p."
Nguyên lai đây mới là mục đích cuối cùng của Lý dung hoa, chuyện làm mai, cũng chỉ là dẫn đến những lời này.
Muốn Lý Già La năn nỉ giúp một chút, nàng là một người làm nương, muốn thăm nhi tử của mình, yêu cầu hèn mọn như vậy, có thể giải thích được.
Lý Già La nói: "Bản cung hỏi ngươi, Hoàng Thượng vì sao lại muốn chuyển Đại hoàng tử ra ngoài sống, ngươi có biết không?"
Lý dung hoa cúi đầu: "Là bởi vì Đại hoàng tử đã lớn, cho nên phải một mình ở một nơi, nên mới chuyển ra ngoài. Nhưng mà nương nương, tần thi*p đi vấn an Đại hoàng tử, cũng không gây trở ngại cho Đại hoàng tử ở một mình, tần thi*p một tháng đi thăm một lần, cũng có thể được."
Lý Già La nghe xong nói: "Nếu như vậy, ngươi cũng biết yêu cầu này rất hợp lý, ngươi có thể tự mình nói mới Hoàng Thượng tự, tin tưởng hiệu quả sẽ càng tốt."
"Nhưng mà, hiện tại tần thi*p không gặp được Hoàng Thượng, nương nương, ngài nói một câu, khẳng định sẽ được."
"Nếu như là chuyện khác, bản cung có lẽ có thể nói một câu, nhưng dính đến Đại hoàng tử, bản cung nếu nhúng tay vào, sẽ bị người khác nói thành can thiệp vào chuyện của hoàng tử, là người bụng dạ khó lường. Bản cung tin Lý dung hoa cũng sẽ thông cảm bản cung, bản cung còn đang có thai, quả thật không thể bị những chuyện này làm cho mệt nhọc, nếu không thì như vầy, ngươi ở nơi này chờ một chút, Hoàng Thượng sẽ đến đây, ngươi tự mình nói chuyện với Hoàng thượng, ngươi thấy thế nào?"
Lý dung hoa hoảng hốt, vội vàng nói: "Nếu nương nương không tiện, thì không cần nói. Ngài xem, chuyện này, tần thi*p đúng là hồ đồ, là tần thi*p không phải, tần thi*p đã quấy rầy nương nương thời gian dài như vậy, cũng nên cáo từ."
Lý dung hoa giống như con thỏ bị hoảng sợ, cáo từ rất nhanh, nàng ta thật không dám ở lại Trường Xuân cung, nói mấy chuyện này, vốn cho là chuyện rất đơn giản, Hoàng quý phi chỉ cần mở miệng thì sẽ được, còn có thể có danh tiếng tốt.
Ai ngờ Hoàng quý phi thế nhưng lại lấy chuyện của hoàng tử không tiện mở miệng làm cớ, không đáp ứng.
Kế hoạch của nàng ta bị hỏng rồi, cho nên chỉ có thể chạy trối ૮ɦếƭ. Lý dung hoa còn sợ Hoàng quý phi nói chuyện này với Hoàng Thượng, sau đó nói không chừng Hoàng Thượng càng chán ghét mình. Trong lòng hối hận bản thân sốt ruột, nàng ta và Hoàng quý phi không có giao tình gì, cũng nên tạo quan hệ với Hoàng quý phi trước, tặng cho Hoàng quý phi một ít y phục giày dép, sau đó nhắc lại việc này, như vậy mới xem như là nước chảy thành sông.
Nhưng mà, hôm nay bị nhà mẹ đẻ mang tin tức đến, vì kích thích nên khi đến Trường Xuân cun, mới nói những kia yêu cầu.
Thật là, hiện tại hối hận cũng không kịp, nếu Hoàng Thượng nghe xong tức giận, làm cho mình vĩnh viễn cũng không gặp được Đại hoàng tử, vậy biết phải làm sao được.
Lý dung hoa lâm vào sợ hãi, ở trong phòng đi tới đi lui, cũng không có ăn cái gì, cứ run rẩy chờ đợi như vậy. Nhưng đến ngày thứ hai, cũng không thấy tin tức Hoàng Thượng tức giận.
Chẳng lẽ Hoàng quý phi không có nói chuyện đó với Hoàng Thượng?
Nếu là như vậy, Lý dung hoa buông lỏng một hơi, đảo mắt nghĩ, khẳng định là Hoàng quý phi không để nàng ta vào mắt, cảm thấy nàng ta chỉ là một con kiến, tùy tiện là có thể Ϧóþ ૮ɦếƭ, đây là quá coi thường nàng ta, cho nên căn bản là khinh thường không nói với Hoàng Thượng.
Lý dung hoa cười lạnh nói, cho dù là một con kiến, đôi khi cũng có thể cắn ૮ɦếƭ voi.
Bây giờ không thèm nhìn con kiến, sau này khi bị cắn ૮ɦếƭ, xem ai mới là người cười cuối cùng!
Không tin, chúng ta cùng xem đi!
Cuối cùng Lý gia không kết thân với Võ gia, bởi vì mới qua vài ngày, việc hôn nhân của tam cô nương Võ gia đã được định ra. Trước kia đã có ý đó, chỉ là không nói ra, chỉ là gần đây nhiều người hỏi, Vân thị vì không để cho nhiều người tới cửa, nên cho truyền tin tức này ra ngoài, mọi người đều yên tĩnh. Nhưng cũng có người chê cười, muội muội của Hoàng quý phi nương nương sao lại gả cho một thư sinh có gia cảnh bình thường? Đây không phải là gả quá thấp sao?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc