Dịch Dương từ bên trái xuống xe, vòng đến phía bên phải, không nói một lời khom người bế cô ra.
Thân thể bay lên không, Hứa Tân Di giật mình kinh ngạc, theo bản năng ôm chặt cổ Dịch Dương, hai chân lại bởi vì cử động một chút, cảm giác kim đâm càng thêm rõ ràng.
Tràn ngập trong đầu óc của cô đều là...
―― "Đậu má, đậu má nó! Dịch Dương ôm mình! Sau hôn là ôm công chúa, sau ôm công chúa là...."
Sau đó là một đợt đau đớn bị kim đâm tê dại, đầu óc không còn nghĩ gì khác ngoại trừ đau.
"Chậm một chút chậm một chút, đau đau đau!"
Hứa Tân Di cả người ¢ươиg ¢ứиg ở trong lòng иgự¢ của anh, vẫn không nhúc nhích được.
Dịch Dương chỉ đành phải thả chậm bước chân, dáng đi vững vàng, ôm cô bước vào thang máy.
Lên lầu, vào nhà.
Hứa Tân Di ngồi ở trên sô pha xoa sưng to cẳng chân, sau một lúc lâu mới khôi phục lại.
"Còn đau?"
Hứa Tân Di cởi giày cao gót, nhìn một bộ phận gót chân bị trầy tróc, vẻ mặt khổ sắc gật gật đầu.
Dịch Dương từ trong phòng cầm mấy cái băng dán lại đây, giúp cô dán ở phía sau gót chân, lại nhìn thoáng qua cẳng chân sưng to của cô, ngồi ở bên cạnh cô, ở trong ánh mắt mê mang của Hứa Tân Di, cầm cẳng chân cô gác lên trên đùi mình, cẩn thận xoa ấn, mát xa.
Hứa Tân Di giật mình kinh ngạc, ý thức quay trở về não bộ, dưới chân giật giật lại bị đôi tay của Dịch Dương kiềm trụ mắt cá chân: "Đừng nhúc nhích, anh giúp em xoa Ϧóþ, sẽ khỏi nhanh thôi."
"Không cần, đợi lát nữa thì tốt rồi."
Hứa Tân Di nói không tính, chân vẫn là bị kiềm ở trên đùi anh, không nhúc nhích được.
Dịch Dương vừa vào nhà đã ϲởí áօ khoác vest và cà vạt, trên người chỉ mặc áo sơ mi và quần tây. Ống tay áo trắng nõn cuốn lên tới khuỷu tay, Hứa Tân Di nhìn từ bên này nhìn qua, thiếu khí thế cao ngạo ta đây đứng ở trên tất cả lúc mặc tây trang ban ngày, nhiều vài phần thanh xuân tuổi trẻ.
Thật ra, độ tuổi30, vẫn còn rất trẻ.
Vứt lại tất cả những nhân tố bên ngoài, không mang theo bí mật hay bất kỳ tình cảm nhân tố gì, bình tĩnh xem xét, giá trị nhan sắc của Dịch Dương ở trong mắt của Hứa Tân Di có thể đứng vị trí thứ hai. Dĩ nhiên, người đứng đầu là cô...
Hiện giờ, hai người cách cực gần, Hứa Tân Di có thể thấy rõ ràng từng sợi lông mi dày đen của Dịch Dương.
―― "Mình có lý do hoài nghi Dịch Dương đang quyến rũ mình, hơn nữa đã nắm giữ chứng cứ!"
―― "Nếu không, anh ta vô duyên vô cớ hôn mình làm gì, xoa Ϧóþ mát xa chân cho mình làm gì?"
―― "Không được, Hứa Tân Di, mày cần phải bình tĩnh, giữ vững thanh tỉnh, xoa cái chân mà thôi, một chút hạt mè vỏ tỏi việc nhỏ là có thể khiến mày cảm động? Có thể có chút tiền đồ hay không hả Tân Di! Trăm triệu lần đừng dễ dàng bị Dịch Dương dùng viên đạn bọc đường bắt làm tù binh."
Xoa tới xoa lui, xoa từ mắt cá tới bắp chân, đến đầu gối, ngày càng có xu hướng đi lên, cơn đau từ cẳng chân cứng đờ kia Hứa Tân Di không biết có đỡ hay chưa. Nhưng cô càng ngày càng cảm thấy luồng cảm giác đau đau đó đã thay bằng cảm giác tê tê nhột nhột, cảm giác đó càng lúc càng dày đặc.
Như là có một luồng lửa nóng không biết tên đang thiêu đốt từ bắp chân đốt tới tận trong đầu cô, thiêu đến con tim cô đập như trống trận.
―― "Mình có cần hỏi Dịch Dương, lời nói trên chương trình đó, thật sự là bởi vì tôn trọng ý kiến của mình, hay là muốn phủi sạch quan hệ với mình..."
Nghĩ lại lại cảm giác không thích hợp.
―― "Mình hỏi như vậy có phải không tốt lắm hay không? Một chút tín nhiệm giữa hai vợ chồng đều không có, không biết liệu anh ấy có tức giận nữa hay không?"
―― "... Vẫn là nên hỏi rõ ràng cho đỡ suy nghĩ, lỡ như anh ấy chỉ là thuận miệng gạt mình thì sao?"
Đôi mắt ẩn sâu ở trong bóng tối của Dịch Dương tràn ngập tình tố nhìn không rõ.
"Mối quan hệ hôn nhân giữa anh và em... Quyền quyết định anh giao cho em, em cho rằng khi nào công bố thích hợp thì cứ công bố, lúc đó anh chỉ cần phối hợp với em là được."
Hứa Tân Di chớp mắt, vô cùng cảm động, tim đập càng nhanh càng mau, toàn thân nóng như lửa, cô cần thiết phải làm gì đó, nhưng cô lại không biết điều đó là gì...
"Thật hả anh? Ông xã, anh thật quan tâm em, em cảm ơn anh!"
Dịch Dương im lặng, không nghe được lời nói khác, sau một lúc lâu cũng chỉ trở về hai chữ: "Không có gì."
――――
Có lẽ là bởi vì qua lại bôn ba quá mức mỏi mệt, nên đêm nay Hứa Tân Di ngủ vô cùng ngon giấc, sáng sớm bị âm thanh di động chấn động đánh thức, nhìn nhìn vậy mà đã 10 giờ sáng.
Mơ mơ màng màng sờ soạng di động, mở ra tin tức nhìn nhìn xem xem, tất cả đều là tin nhắn của An Nhã, toàn bộ nội dung đều nói về Giang Niệm.
Nguyên nhân chủ yếu là Giang Niêm lên hot search.
Thân phận của Giang Niệm được vạch trần ở chương trình gameshow, công ty nương theo gió đông đẩy một phen, cài view nâng loạt hastag # Giang Niệm ~ thiếu gia nhà giàu đời thứ hai# lên đầu bảng hot search Weibo.
Không ít fans sôi nổi suy đoán đề tài Giang Niệm là thiếu gia gia tộc nào, không khoa trương sống khiêm tốn ra ngoài thể nghiệm sinh hoạt bình dân.
"Trời ạ!!! Giang Niệm của mị lại là thiếu gia nhà giàu ra ngoài thể nghiệm sinh hoạt!!! Có chị em nào thần thông quảng đại biết là thiếu gia nhà ai sao?"
"Thật chấn động, cả đại gia đình đều chấn động hết nha, tôi là fan của Giang Niệm từ lúc anh ấy còn ở trong nhóm BIG_FIVE cho đến bây giờ. Khi đó Giang Niệm chỉ là một thành viên trong nhóm, nên không được chú ý cho lắm, vũ đạo hay các phân đoạn bài hát đều ít hơn những thành viên khác, ăn khá nhiều đau khổ cũng bị khá nhiều ủy khuất. Tôi còn tưởng là một người không có bối cảnh nên mới bị công ty chén ép đến mức rời khỏi nhóm rời khỏi công ty. Vậy mà lại là thiếu gia nhà giàu..."
"Lúc còn hoạt động chung với BIG_FIVE, Giang Niệm bị khá nhiều ủy khuất đó nha, mị nhớ lại mà lòng mị đau."
"Nghe chị em ngày hôm qua tham gia quay chương trình nói, Giang Niệm gọi mội cú điện thoại, người nọ đã cho cậu ấy một triệu nhân dân tệ nha, cái gì mà gia đình bình dân, rõ ràng là trong nhà có quặng nha?"
Giang Niệm đã bị dán mác thiếu gia nhà giàu lên trên người, nhìn nhìn hình tượng bên ngoài, còn rất thích hợp.
Nhưng theo đó mà đến, là những kẻ ghen ăn tức ở, đỏ mắt vì độ nổi tiếng của Giang Niệm đã lục lại quá khứ của cậu, gắng gượng tạo ra tai tiếng, thấy tức mắt phá chơi.
Điều thứ nhất, chính là bằng cấp.
"Giang Niệm? Chắc mấy người không biết rồi, cậu ta sửa đổi thẻ căn cước, mới vừa thành niên không lâu. Hiện tại mới mười tám tuổi, gia nhập BIG_FIVE mới mười sáu tuổi. Mười sáu tuổi không phải đang học THPT sao? Giang Niệm ngay cả bằng cấp ba còn chưa có, phải nói là chưa từng học THPT ngày nào, lấy đâu ra thiếu gia con nhà giàu, có ai thấy con nhà giàu có nào mà gia đình không cho đi học không?"
Thứ hai là gièm pha.
"Đừng đồn thổi lung tung, cái gì mà thiếu gia con nhà giàu, thằng đó mà là con nhà giàu, thì lúc trước đã không đến CLB Ung Phúc uống rượu tiếp mấy ông già có tiền rồi? Cái gì mà anh trai, nói không chừng là ai đó có tiền đang nuôi nó ăn sài."
Thứ ba là mưu đồ.
"Giang Niệm bị đuổi ra khỏi BIG_FIVE nha, chứ không phải tự rời khỏi, lại chạy tới phim trường dán lên Hứa Tân Di, chơi đủ thủ đoạn cùng tâm cơ thâm sâu, làm trợ lý mấy tháng cho Hứa Tân Di, lúc này mới năn nỉ ỉ ôi, Hứa Tân Di mới đồng ý ký hợp đồng với thằng đó, mấy người có từng gặp qua thằng thiếu gia con nhà giàu nào hèn mọn đến như vậy sao?"
Thật đúng là không có.
Hứa Tân Di sáng sớm mới mở mắt đã nhìn thấy An Nhã gửi cho mình một loạt tin khó chịu đó, như một cái tát, tỉnh ngủ ngay.
Dám bôi đen nghệ sĩ công ty cô, thật coi cô là động vật ăn chay?
Hứa Tân Di ngồi không yên, ngủ cũng không được, rời giường mặc quần áo chuẩn bị đến công ty.
Dịch Dương vừa nói chuyện điện thoại công việc xong, đang ở phòng khách, chuẩn bị vào phòng xem cô, thấy cô lật đật chạy ra, chặn ngang đường đi của cô, hỏi: "Đi đâu?"
"Công ty"
"Chuyện gì mà em gấp gáp như vậy?"
Hứa Tân Di đẩy anh qua một bên, đi nhanh đến cửa, nhanh chóng thay giày cao gót, vừa thay vừa oán giận, nói: "Giang Niệm xảy ra chuyện rồi, hiện tại em phải chạy nhanh đến công ty bàn cách giải quyết với mọi người."
Dịch Dương ấn đường hơi nhíu: "Công ty của em không có người sao? Chuyện gì đều phải đích thân bà chủ như em ra mặt?"
Hứa Tân Di mang xong giày cao gót, xoay người lại hỏi anh: "Sao anh còn chưa đi làm?"
"Hôm nay cuối tuần, em còn muốn anh đi làm?"
Hứa Tân Di cười ngượng một tiếng: "Trước đó không phải anh cũng chẳng phân biệt cuối tuần hay ngày thường sao?"
―― "Hừ! Trước kia anh chạy khắp thế giới giờ còn nói em."
"Anh ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, em đi trước."
Rầm ――
Cửa đóng lại.
Dịch Dương phóng ra khí lạnh, làm nhiệt độ trong phòng lạnh run người, ngồi xuống sô pha, nhìn phòng khách trước mắt to như vậy cùng cửa sổ sát đất, cảm nhận được sự yên tĩnh đến cô độc. Cho đến ngày hôm nay, anh mới cảm nhận đầy đủ sáu chữ " nhân quả tuần hoàn báo ứng" đầy khó chịu này.
Tối qua anh ngủ không yên giấc, sáng dậy sớm nên giờ đầu còn hơi ௱ôЛƓ lung. Vậy mà Hứa Tân Di thì ngủ như ૮ɦếƭ, anh làm gì cũng không thức, làm tối qua cùng sáng nay anh phải tắm nước lạnh.
――――
Tối qua.
Tân Di tắm rửa xong lên giường ngủ ngay, còn ngáy o o, vì quá mệt mỏi. Dịch Dương tắm vào thì thấy trên giường nhú nhú lên một cục như bánh sừng trâu. Thở dài, lên giường, tắt đèn, chui vào trong chăn.
Nhắm mắt ngủ, nhưng lại không ngủ được, hễ nhắm mắt là anh lại nhớ đến hình ảnh ở trên xe, nhớ đến thân thể mềm mại, nhớ đến đôi môi mềm ngọt, nhớ đến mái tóc mềm mại, nhớ đến làn da... Càng nghĩ, cơ thể anh càng nóng, anh cần làm gì đó để dập cơn nóng trong người.
Mở mắt, nghiêng người nhìn Hứa Tân Di đang mặt đối mặt, hơi thở thổi phà vào cổ anh, càng làm anh miệng khô cổ khô.
Anh nuốt nuốt nước miếng, hầu kết lên xuống liên tục, anh đẩy đẩy cô, nhỏ giọng: "Tân Di! Tân Di! Hứa Tân Di!"
"Anh muốn chạm vào người em, em không nói chính là đồng ý..."
Anh dán người lại gần cô, giơ tay, ôm cả người cô vào lòng, dùng mũi ngửi ngửi hương thơm trên người cô, một mùi rất ngọt, rất sảng khoái, là mùi sữa tắm. Tuy cả hai đều dùng chung sữa tắm, nhưng không hiểu sao mùi trên cơ thể cô lại ngọt đến như vậy, làm anh không thể kiềm chế được, chỉ muốn nếm thử.
Từ động tác ngửi, anh chuyển sang hôn, như nâng niu vật báu. Anh hôn từ chóp đầu, trán, mày, mắt, hôn dọc mũi, đến mép môi, đến miệng, sau đó hôn ʍúŧ đôi môi Hứa Tân Di.
Dịch Dương ôm chặt cơ thể cô, vuốt ve phần lưng, tay có xu hướng đi xuống, vuốt ve phần đùi, từ từ trượt lên. Tay còn lại lẫn vào trong áo, chạm vào áo иgự¢ của cô, anh cách áo иgự¢ xoa xoa.
Hứa Tân Di tuy ngủ, nhưng bản năng vẫn còn, cô phát ra âm thanh rên rĩ nho nhỏ.
"Ưm... Ưm... A..."
Dịch Dương nghe như tiếng thần, anh càng hôn sâu, dùng lưỡi tách ra hàm răng của cô, tiến vào khám phá, chơi đùa ʍúŧ liếm.
Trong phòng ngủ yên tĩnh chỉ vang lên âm thanh chụt chụt cùng tiếng rên rĩ nho nhỏ của Tân Di, kèm theo tiếng thở dốc của đàn ông.
Từ nằm nghiêng giờ đã thành nam trên nữ dưới, anh dùng sức hơi nâng cơ thể, tránh đè ép cô. Tay kia của anh càng làm càn, nó mò mẫm vuốt ve bờ ௱ôЛƓ căng tròn mịn của cô, anh vuốt rồi nhéo nhéo. Tay còn lại thì luồng vào trong áo иgự¢, hơi đẩy lên, xoa Ϧóþ một bên иgự¢ của cô.
Nụ hôn từ môi di chuyển đến phần cổ, đến xương quai xanh, anh hôn nhẹ nhàng, tránh không lưu lại dấu vết. Sau đó dùng miệng tách ra nút áo ngủ, cởi ra đến đâu, anh hôn đến nơi đó, cho đến khi đến phần иgự¢ của cô, anh hôn phần trên, sau đó ʍúŧ, cắn nhẹ. Tân Di rên to hơn trước một chút, anh dừng động tác lại.
Hai mắt đỏ đầy gân máu, đôi mắt tràn ngập Dụς ∀ọηg. Trong lòng anh hiện có hai âm thanh, một nói anh làm theo bản năng, dù sao người nằm dưới thân anh là vợ hợp pháp của anh, quan hệ xác thịt là nghĩa vụ của cô ấy. Âm thanh còn lại nói, Tân Di còn chưa yêu anh, anh phải đợi cô ấy toàn tâm toàn ý, tự mình hiến dâng, không thể thừa nước ᴆụt thả câu...
Anh đấu tranh trong đầu một hồi lâu, cuối cùng cắn răng dùng hết sức lực đứng dậy, rời khỏi cơ thể ấm áp mềm mại của Tân Di. Bước xuống giường, quay đầu lại nhìn cô, anh thở dài một tiếng.
"Em thật là ông trời phái xuống đày đọa anh..."
"Sau này anh sẽ bắt em trả cả vốn lẫn lời."
Anh vươn tay về phía cô, giúp cô sửa lại quần áo. Anh kéo áo иgự¢ xuống, cài lại cúc áo, sau đó chỉnh lại quần cho cô, anh lưu luyến nhéo ௱ôЛƓ cô một cái, Tân Di ăn đau rên lên một tiếng.
Dịch Dương cắn răng, bước nhanh vào phòng tắm, mở nước lạnh, nhìn cậu em của mình đang dựng đứng sừng sững trước mắt, còn giật giật như tỏ vẻ bất mãn.
"Mày nhìn tao làm gì, đợi ngày sau cho mày ăn no."
Anh dùng mười ngón tay vuốt ve lên xuống tự an ủi. Trong đầu lại hiện lên cơ thể Tân Di, Từ bờ môi, cổ, xương quai xanh, иgự¢, eo, ௱ôЛƓ, cặp chân dài thẳng tấp kia, tay anh hoạt động càng nhanh.
Dịch Dương tắm khá lâu, sau đó là một tiếng như hét như ՐêՈ Րỉ. Một lúc sau, anh quấn một chiếc khăn tắm ngang hông, đi ra ngoài. Dùng khăn chà chà đầu tóc ướt sũng của mình, tầm mắt tỏa định trên giường, bước vào phòng quần áo thay bộ đồ ngủ khác.
Anh bước lên giường, tự mặc niệm trong đầu, ngủ ngủ ngủ, món nợ này ngày sau sẽ đòi... Nhưng ngủ không được, quay đầu nhìn sang người kế bên ngủ như heo, anh vươn tay nhéo nhéo mũi cô, Tân Di khó chịu giật giật mũi, giơ tay đánh.
Dịch Dương cười khẽ, buông tay, anh chuyển sang nằm nghiêng người, ôm Tân Di vào lòng, hai tay ôm chặt người cô vào lòng, hít ngửi mùi thơm trên người cô, hôn hôn trán cô, dần dần chìm vào giấc ngủ lúc nào anh cũng không hay.
Nhưng, anh cũng ngủ không yên, vì trong mộng... Anh làm điều đó với cô...
Góc của ad:
Không biết hành động đó của Dịch Dương là chính nhân quân tử hay là kẻ lợi dụng đây...???