Hào Môn Đoạt Tình - Chương 36

Tác giả: Thịnh Hạ Thái Vi

Bởi vì Mộ Dung Trần rất ít khi qua đêm ở công ty, trong phòng chỉ có một cái giường lớn, một tủ treo quần áo và cộng thêm một phòng tắm, đơn giản đến không thể đơn giản hơn
“Có muốn tắm hay không ?” Mộ Dung Trần sau khi đặt cô lên giường, lên tiếng hỏi. Mặc dù, mới vừa rồi anh rất giận, nhưng bây giờ thấy cô như vậy, tim của anh cũng mềm nhũn
Tình Tình nhắm 2 mắt không nhúc nhích, không muốn trả lời anh ta, cũng không muốn đối mặt với anh ta nữa. Cô mệt ૮ɦếƭ đi được, toàn thân như sắp rã rời, nhưng mà lúc không có người ngoài, cô không muốn có bất kì tiếp xúc gì với anh
“Tiết Tình Tình, em nhất định phải như vậy sao?” Dáng vẻ thái độ của cô lại lần nữa khơi dậy sự tức giận của anh. Mẹ kiếp, vì người đàn ông ૮ɦếƭ tiệt kia, cô đối xử với anh như vậy sao?
“Tôi biết em không ngủ, nói chuyện” Một phen nâng cằm cuae cô lên, ép cô phải mở mắt nhìn anh. Anh không chịu nổi dáng vẻ xa cách của cô
“ Tiết Tình Tình, em không muốn nói chuyện đúng không?. Tôi lập tức dặn dò, khiến cho Dương gia lập tức phá sản” Anh uy Hi*p,dù bây giờ, họ cách giới hạn phá sản cũng không xa
“Nếu như anh chỉ biết dùng thủ đoạn bỉ ổi này để đạt mục đích của mình, anh làm được rồi” Tình Tình không có cách nào không mở mắt, nhưng trong thanh âm không có một chút tức giận
Dù cô có tức giận thì như thế nào đây?. Hoàn toàn không giúp được Dương gia một chút nào. Việc người đàn ông này muốn làm, ai có thể ngăn cản được?. Cô như thế nào lại cho rằng bản thân có thể làm đấng cứu thế, ngay cả bản thân mình, cô còn không cứu được a!
“Em không phải rất quan tâm người đàn ông kia sao?. Em không nghĩ thử xem, nếu như Dương gia phá sản, còn có thể chịu kiện cáo, Dương Bách Lâm đời này coi như xong, thật đúng là một trò chơi thú vị, không phải sao?”
Muốn dùng thái độ thờ ơ này đối với anh đúng không?. Anh cố tình khiêu khích cô, cũng không quan tâm Mộ Dung Nghiễn có còn chờ ở bên ngoài hay không?. Anh muốn dùng phương thức này để khuất phục cô
Dù sao đối xử tốt với cô như thế nào, cô cũng sẽ không không tiếp nhận!
‘Mộ Dung Trần, anh muốn chơi như thế nào, tùy anh” Tình Tình lần nữa nhắm mắt lại, cô thật sự rất mệt mỏi. Không còn hơi sức nào để cãi cọ với anh nữa. Cãi như thế nào cũng không thắng, vậy tranh cãi để làm gì
“ Em cho rằng như vậy là có thể trốn tránh sao?” Không do dự nữa, anh lần nữa hôn lên môi của cô
Tức giận lan tràn, mưa gió lại hồi sinh
Động tác thô lỗ của anh khiến Tình Tình đã mệt mỏi rã rời, trước mặt bỗng trở nên tối sầm, cũng không chịu nổi nữa ngất đi
Chờ anh rốt cuộc đi ra khỏi phòng nghỉ ngơi cũng đã là xế chiều, Mộ Dung Trần cho là Mộ Dung Nghiễn đã đi rồi, nhưng không ngờ, anh ta vẫn kiên nhẫn hơn trong tưởng tượng của anh, thậm chí còn bảo thư ký đem máy tính chuyên dụng của hắn tới, thảnh thơi xử lý công việc trong phòng làm việc của anh
Mộ Dung Trần lạnh lùng nhìn hắn một cái, trực tiếp đi tới bàn làm việc nhấn số điện thoại
“Cố quản gia, lập tức sai người đến phòng làm việc của tôi”
“Đương nhiên là muốn nữ” Cơn tức càng lúc càng lớn, khiến anh lên tiếng rống to. Mộ Dung Trần không chút nghĩ ngợi, trực tiếp cúp điện thoại. Tốt hơn nữa thì thế nào?. Ngọn lửa trong lòng chỉ càng cháy càng cao
Đơn thuần dây dưa thân thể không thể thỏa mãn được anh, nhưng trong lúc đó anh cùng cô tựa hồ càng lúc càng ca. Mới vừa rồi, cô không nhúc nhích nằm yên trên giường, mặc anh muốn làm gì thì làm, khiến anh nóng nảy chỉ muốn tổn thương cô
Nhìn cô bị anh làm cho toàn thân bị thương nằm bất tỉnh ở trên giường, đột nhiên anh cảm thấy mình thật sự giống cầm thú. Nhưng, ngoại trừ như vậy, anh không biết làm thế nào mới có thể lấp đầy lỗ hỏng càng ngày càng lớn trong lòng mình
Vào giờ phút này, anh không muốn gặp lại cô, cho nên mới bảo Cố quản gia phái nữ giúp việc đến mang cô về
Sau khi cúp điện thoại của Cố quản gia, Mộ dung Trần lập tức gọi một cuộc điện thoại khác, nhưng đối phương cũng không nhanh nghe máy như vậy. Không biết chuông vang lên bao lâu, đến nỗi mặt của Mộ Dung Trần ngày càng tối đen muốn đem điện thoại ném từ tầng 42 xuống thì bên kia mới nhận
“Xin chào, tứ thiếu gia, lúc này tìm tôi có việc gì gấp sao?” Đầu kia truyền đến giọng nói trêu chọc của Âu Thánh Nguyên
“Cậu ૮ɦếƭ ở chỗ nào mà nửa ngày không nhận điện thoai, mang 10 chai thuốc lần trước cậu cho tôi đến phòng làm việc của tôi, vậy nha” Mộ Dung Trần hét lớn về phía điện thoại, tâm tình của anh đang không tốt, dù làm thế nào cũng cảm thấy khó chịu
“Đại thiếu gia, thuốc tôi cho cậu cũng không phải chỉ có một loại a” Lớn tiếng thôi, ai sợ ai, cũng không nhìn xem bây giờ là người nào đang cầu xin người nào?. Hắn cũng rất bận có được không?. Vừa đi dạy học vừa đi sở nghiên cứu, hận không thể có thuật phân thân a!. Cũng không phải là đặc biệt ở nhà chờ điện thoại của Mộ Dung tứ thiếu hắn
"Âu Thánh Nguyên!"
Tức giận rống như sư tử, Mộ Dung Nghiễn vừa nghe tiếng rống vừa phải làm bộ trấn tĩnh ngồi trước màn hình máy tính của mình, tay cầm con chuột chợt buông lỏng, hắn không phải nên rời khỏi nơi này sao?
“Chai thuốc dán màu xanh lá, trong vòng nửa giờ, cậu bảo người mang đến phòng làm việc cho tôi” Sau lần rống này, điện thoại trên bàn chính thức tuyên bố án tử của mình, và ૮ɦếƭ tại chỗ
Người đàn ông Dụς ∀ọηg chưa thỏa mãn, bình thường không thể dừng lại, nhưng mà chú tư từ phòng họp về đến phòng nghỉ ngơi, làm lâu như vậy còn chưa thỏa mãn sao?
“ Mộ Dung Nghiễn, không có việc gì thì anh cút cho tôi” Tức giận ngồi trở lại ghế da, ngón tay thon dài của Mộ Dung Trần day day huyệt thái dương
“A Trần, cậu có phải không thoải mái hay không? Tình Tình đâu?” Mộ Dung Nghiễn quan sát Mộ Dung Trần. Thật sự là cơn giận hiếm có a!. Em dâu thật có khả năng a!
“Anh đừng có làm bộ. Đùa giỡn, xem xong rồi còn không đi?” Bây giờ anh không muốn nhiều lời nói cái gì
“ Chú cường bạo cô ấy?” Mộ Dung Nghiễn đứng lên, đi tới ghế trước mặt hắn ngồi xuống, ném một bao thuốc cho hắn
Thời điểm buổi sáng, nếu như không phải hắn tinh mắt nhìn thấy Tình Tình vào phòng họp, , đoán chừng mọi người trong công ty đều biết phó tổng giám đốc bộ phận tài chính sự nghiệp cùng với phụ nữ ở trong phòng họp làm chuyện phong lưu rồi
Dĩ nhiên, khi hắn ở trong phòng làm việc nhìn thấy một màn đặc sắc này. Mặc dù có thể sao chép lại, nhưng hắn lại hy sinh thời gian quý báu của mình, tới đây
Anh thích xem đùa giỡn, nhưng việc của người khác cũng không cần xem
“….” Mộ Dung Trần nhận lấy điếu thuốc, đốt lên, không nói gì. Anh nên xem đó là cường bạo cô chứ?
“Chậc, chậc…” Mộ Dung Nghiễn lần nữa thở dài : “A Trần, đây không phải là tác phong của chú a”
“ Dương gia có thù oán gì với cậu, tại sao cậu phải làm vậy?”
Không có việc gì ngay cả một Dương gia nho nhỏ cũng gây chuyện, không phải tác phong của Mộ Dung Nghiễn chứ?. Mặc dù hắn đã sớm muốn làm chuyện này, chỉ là đã có người thay mặt hắn ra tay trước rồi
Măc dù anh đã biết cũng xem như là ngầm cho phép. Anh đối phó với Dương gia mục đích rất rõ rang. Nhưng còn Mộ Dung Nghiễn?
“A Trần, tôi cũng vì muốn tốt cho cậu thôi” Mộ Dung Nghiễn khẽ thở ra một hơi thuốc, thuận tiện cũng vì một vị khác nhà Mộ Dung cũng khổ sở vì tình
Lúc Mộ dung Trần nghỉ phép hưởng tuần trăng mật, hắn tạm thời thay thế chức vụ của hắn. Thật khéo để anh nhìn thấy phần báo cáo thẩm hạch được phong kín này
Cộng thêm ngày đó buổi tiệc cưới trong vườn hoa, con gái nhỏ nhất của nhà Mộ Dung, Mộ Dung Cầm khóc sướt mướt, Mộ Dung Nghiễn không phải là người nhiều chuyện, nhưng cũng lần đầu tiên lấy việc công để xử lý việc riêng
Vừa đúng lúc, công ty cũng tính độc lập khai thác dự án B11, bằng không nếu như hắn làm vậy, cha với anh cả không lột da của hắn sao
Thanh Vinh thực phẩm cũng được xem như một công ty lớn, nhưng nếu so với tập đoàn Mộ Dung, hoàn toàn không đáng nhắc đến. Thương trường như chiến trường, cá lớn nuốt cad bé, không có tài lực và gia thế ủng hộ vậy chỉ có thể tự trách mình xui xẻo mà thôi
“Vì tốt cho tôi?” Mộ Dung Trần nhịn không được nhếch mày lên :
“ Vì tiểu Thất thôi”Tâm tư nhỏ của Mộ Dung Cầm làm sao anh không biết?. Chỉ là, nếu như Mộ Dung Nghiễn vì lý do này mà làm vậy, hắn không đồng ý
Anh làm sao có thể để cho tên tình địch đó làm rể nhà Mộ Dung?. Nằm mơ?
“Nếu như anh dùng phương pháp này, thì không cần phí sức tôi sẽ không đồng ý”
Chẳng qua, nếu có thể xử lý tốt, cũng không phải không có biện pháp để bọn họ triệt để mất hết hy vọng
“Không ai cần cậu đồng ý” Người trong cuộc đồng ý là được rồi. Đương nhiên chỉ cần ông nội cho phép là ok rồi
“Mộ Dung Nghiễn, anh cút xa một chút cho tôi” Thật vất vả mới kiềm chế sự nóng nảy, lại lần nữa bộc phát, Mộ Dung Trần đứng lên chồm qua mặt bàn nắm lấy cổ áo của anh 2 anh
“Này, A Trần, cậu đối xử với anh 2 cậu như vậy sao?” Mộ Dung Nghiễn gạt tay của hắn ra, sửa sang lại quần áo bẩ mãn nói. Nếu như không phải thấy tâm trạng của hắn không thoải mái, hắn thật sẽ ra tay. Luôn luôn không biết lớn nhỏ còn chưa tính, bây giờ còn muốn ra tay đánh anh
“Anh có đi hay không?” Mộ Dung Trần nhìn Mộ Dung Nghiễn chằm chằm, tựa hồ nếu như hắn còn nói thêm câu nào anh sẽ cho hắn một trận
“Tôi có thể đi sao?” Mộ Dung Nghiễn cười cười, nhìn cánh cửa phòng nghỉ vẫn đang khép chặt : “Chỉ sợ là có người không muốn bị làm phiền. Người ta dù sao vẫn còn là một cô sinh viên, tại sao cậu lại không biết kiềm chế thú tính như vậy a?”
"Nói xong rồi sao?" Đôi bàn tay để trên bàn của Mộ Dung Trần đã nắm chặt thành quyền, sắc mặt âm trầm
“ Những điều nên nói, không nên nói, tôi đã nói xong rồi” Vừa nói vừa không để lại dấu vết lui về phía sau mấy bước
“Vậy thì cút đi a” Mang theo âm thanh sư tử hống, tay đấm mạnh xuống mặt bàn
Tứ thiếu gia nhà Mộ Dung luôn luôn cao quý, ưu nhã, cũng có ngày biến thành bộ dạng này?. Thức thời là trang tuấn kiệt, anh nên đi nhanh một chút, nếu không sẽ gặp nạn!
**
Đã 3 ngày Mộ Dung Trần chưa có về nhà, vừa mới bước vào cửa thì mẹ Thái Chi Lan bước lên đón, nhìn thấy con trai lập tức quở trách một trận
“A Trần, mấy ngày nay con rốt cuộc làm sao vậy?. Công việc bận như vậy sao?. Có phải cãi nhau với Tình Tình không?”
Mấy ngày trước nghe Cổ quản gia nói sáng sớm Tình Tình đã đến công ty tìm con trai, kết quả đến buổi chiều người lại do Cổ quản gia phái đi đón trở về, hơn nữa còn trong tình trạng hôn mê, kì quái hơn là, người luôn luôn yêu thương vợ như con trai cũng không trở về
Hơn nữa, mãi cho đến buổi tối, Tình Tình cũng không tỉnh lại, chờ đến lúc người giúp việc đi lên mới phát hiện nàng sốt cao. Lúc bà lên thăm Tình Tình, sau khi nghe người giúp việc kể lại tình huống nhìn thấy ở công ty, lại nhìn những dấu vết phơi bày trên cánh tay của cô, những dấu vết trên cổ, đại khái bà cũng biết đã có chuyện gì xảy ra rồi
Đứa nhỏ này bình thường làm càn cũng không sao, tại sao dám làm chuyện như thế ở công ty?. Nhưng lúc Tình Tình tỉnh lại, cũng không muốn bà gọi điện cho anh quay lại
Hỏi cô rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?, Cô lại lắc đầu nói không có việc gì.
Không có việc gì tại sao có thể như vậy chứ?. Nhưng mà muốn biết chuyện gì từ miệng của cô e rằng rất khó. Sau đó, A Nghiễn trở về nói, bà mới hiểu được một số việc
Tình Tình, đứa nhỏ này vừa quật cường vừa nặng tình, chuyện của Dương gia cũng không thể hoàn toàn trách cô, nếu muốn trách chỉ có thể trách con trai nhà mình không có chừng mực, đã cưới nhau rồi, còn không biết kiên nhẫn một chút sao?
Lúc đầu, bà cũng cho bằng vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, kết quả, 3 ngày con trai không trở về nhà, con dâu cũng phát sốt liên tục, bà không thể không gọi điện gọi con trai về
Còn tiếp tục tình trạng như vậy thật không hay!
“Mẹ, con về phòng trước” Mộ Dung Trần không muốn nhiều lời về chuyện của bọn họ. Hơn nữa, anh cũng vội vã muốn lên xem cô một chút. Làm sao có thể phát sốt 3 ngày không bớt?
Tại sao đến bây giờ mới thông báo cho anh biết?
“A Trần, bác sĩ đã cho truyền nước biển, đợi Tình Tình tỉnh lại, con không nên kích động nó, có nghe không?. Con là đàn ông, đừng hơn thua với nó, nếu có thể thì nên nhường nhịn nó một chút!”
Thái Chi Lan sau khi gả vào nhà Mộ Dung liên tục sinh 3 đứa con trai, vốn là Mộ Dung Hàng Nhậm không muốn bà tiếp tục sinh, nhưng vì muốn có con gái nên bà mang thai lần thứ tư, kết quả vẫn là con trai
Bây giờ, không dễ dàng gì, con trai mới có thể cưới được một con dâu vừa an tĩnh nhu thuận như vậy, mặc dù không giống quý phu nhân danh môn có tài giao tiếp cao siêu, nhưng lại thỏa mãn ước muốn không có con gái nhiều năm của bà
“Mẹ, con biết rồi” Không để ý đến Thái Chi Lan nữa, Mộ Dung Trần trực tiếp lên lầu.
Đi vào phòng mà 3 ngày anh chưa về, bước chân của Mộ Dung Trần trở nên nhẹ hẳn
Ngày đó, sau khi Âu Thánh Nguyên mang thuốc đến, anh để nữ giúp việc đứng chờ ở ngoài, sau đó anh tự mình tắm rửa cho cô, thoa thuốc rồi ôm cô đang ngủ mê man lên xe để người giúp việc đưa về
Ngày đó cãi nhau, đột nhiên làm cho anh cảm thấy mệt mỏi, mà cô bị anh tổn thương như vậy nhất định sau này sẽ không muốn gặp anh. Nếu như nhìn thấy anh, chỉ làm cho tâm trạng của cô càng thêm kích động, vậy không bằng yên tĩnh một chút
Anh không dám cam đoan, lúc cô kích động, anh có thể giữ được tỉnh táo. Chỉ là, vốn mọi chuyện đang tốt đẹp, tại sao cô lại bị sốt?
"Tứ thiếu gia!" Y tá ngồi ở bên giường nhìn bình nước biển nhỏ từng giọt một thấy Mộ Dung Trần đi vào, lập tức đứng dậy.
“Cô ấy sao rồi?”
Mộ Dung Trần ngồi ở bên mép giường, nhìn thân thể nho nhỏ co rút thành một cục nằm ở trên giường, khuôn mặt vốn bầu bĩnh nay hoàn toàn nhọn, trắng bệch, mỏi mệt, mái tóc đen nhánh giống như hải tảo phủ đầy trên gối, lại khiến cô trông càng mảnh mai hơn
Cặp mắt to trong veo như nước bây giờ đang nhắm thật chặt, đôi môi đỏ thẳm vì mấy ngày sốt cao mà trở nên tái nhợt thiếu sức sống
Đưa tay sờ trán của cô, nhiệt độ hơi cao, nhưng không còn dáng vẻ sốt cao nữa, nhưng tay nhỏ bé của cô tại sao lại lạnh như vậy?
Đáng ૮ɦếƭ ! Tại sao có thể như vậy?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc