Hào Môn Đoạt Tình - Chương 10

Tác giả: Thịnh Hạ Thái Vi

"Không lấy, chính là không lấy. . . . . ."
Đừng tưởng rằng anh ta dùng thân thể to lớn của mình để chèn ép cô là có thể uy Hi*p được cô. Nhưng, tại sao những lời này vừa mới đến miệng lại ngày càng nhỏ dần?
“ Tiết Tình Tình, nếu như đem tất cả tài sản của Tiết Thiệu Trạch ra làm tiền đặt cọc, em có gả hay không?”
“ Chuyện của ông ấy không quan hệ với tôi”
Người đàn ông được gọi là ba đó, ngoại trừ có chung dòng máu với cô, ông ta có thể cho cô cái gì?. Những năm gần đây, mặc dù ở bên cạnh ông, cô có thể không lo cuộc sống cơm áo, nhưng cô cũng không vui vẻ. Ông ta phụ mẹ cô, đây là món nợ mà cả đời ông ấy cũng không trả hết được cũng là chuyện không thể nào thay đổi. Cô vĩnh viễn cũng không tha thứ cho ông ta, là ông ta đã bắt cô và mẹ cô phải chia lìa
Nếu như là nhà Mộ Dung muốn đối phó ông ta , cô không muốn hỏi tới, cũng lười hỏi.
Nếu như không phải ông ấy mang người đàn bà kia về, mẹ cũng không bỏ đi, nếu không phải vì con gái của người đàn bà kia, cô sẽ không có kết cục như ngày hôm nay. Cô còn nên hiếu thảo với ông ấy ư?. Nếu như Mộ Dung Trần muốn dùng điều này uy Hi*p cô, vậy anh ta sai rồi. Cô không quan tâm, tuyệt đối không
Trong lòng Mộ Dung Trần than thở, người phụ nữ này, quả nhiên khác với những người khác. Rõ ràng dung mạo thiện lương, dễ thương, nhưng lòng dạ lại lạnh lùng hơn bất kì ai. Đối với cha ruột của mình cũng không quan tâm. Thật là nghiệp chướng mà, khi anh lại thích cái tính này của cô
“ Em biết không?!. Gần đây ngành thực phẩm vừa mới công khai chính sách an toàn thực phẩm mới” Mộ Dung Trần yên lặng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mờ mịt
“ Chuyện này liên quan gì đến tôi?”
Tình Tình không hiểu người đàn ông này, tự nhiên lại nói với cô những chuyện này làm gì?. Có quan hệ gì với cô sao?
“ Thực phẩm Thanh Vinh, là Dương gia?. Tôi nghe nói cũng nằm trong phạm vi kiểm tra. Mà cửa lớn nhất của Thanh Vinh thực phẩm chính là nhà Mộ Dung”
“ Em không phải muốn biết kết quả như thế nào sao?”
Cố Kỳ Nam là người phục trách điều tra lần này, mà hắn lại là bạn tốt của anh. Thanh Vinh có vấn đề hat không, cũng phải xem người phụ trách kiểm tra có thông qua hay không ?!
“ Anh có ý gì?”
Giống như nghe được cái gì, Tình Tình nhíu mày, anh ta thế nhưng lại lợi dụng cái này để thỏa hiệp với cô sao?
“ Có ý tứ gì?. Mặc kệ thông qua hay không thông qua kiểm tra, nhà Mộ Dung cũng có thể hủy bỏ không tiếp tục giao dịch với bọn họ, điều này sẽ khiến Thanh Vinh thực phẩm trực tiếp đóng cửa. Em ngẫm nghĩ mà xem, loại chuyện này đối với tôi mà nói, có khó khăn gì không?”
Căn bản là chuyện đơn giản giống như ăn cơm, uống nước
"Anh !" Thật hèn hạ! Vốn cho là anh ta cưỡng đoạt trong sạch của cô đã đủ vô sỉ rồi, không ngờ….
“ Anh đã chiếm được tôi rồi, tại sao còn phải như vậy?” Không dám nghĩ tới nếu như Thanh Vinh thực phẩm thật sự vì cô mà đóng cửa, Bách Lâm sẽ chịu đả kích như thế nào
“ Tình Tình, chờ khi anh tốt nghiệp đến công ty thực tập, chờ em tốt nghiệp, chúng ta kết hôn được không?” Những lời nói dịu dàng khi đó vẫn còn văng vẳng bên tai, nhưng, anh không biết, những điều tốt đẹp khi đó, lúc này lại sắp bị hiện thực tàn khốc phá vỡ. Nếu như Bách Lâm biết Dương gia sẽ đối mặt với một tai họa lớn, thì nụ cười tự tin phấn khởi còn xuất hiện trên gương mặt tuấn nhã không?
Người đàn ông từ nhỏ đến lớn luôn thuận buồm xuôi gió như anh, có thể chịu được sao?
“ Cô bé ngốc” Anh bất đắc dĩ thở dài, mang theo nụ cười cưng chiều trên mặt, giống như đối với vấn đề của cô không có biện pháp như nhau : “ Em không phải không biết, một người đàn ông muốn có được một người phụ nữ thì có bao nhiêu điên cuồng” Anh nghĩ phải lấy được cô, dù có đối địch với người của cả thế giới anh cũng làm, huống chi đối với người đàn ông không có liên quan
“ Lấy được tôi?”
Trong mắt của cô xuất hiện tia khổ sở “ Anh rõ ràng, rõ ràng đã có được rồi” Hai người bọn họ đã thân thiết da thịt, anh ta còn muốn gì thêm nữa?
"Không đủ, dĩ nhiên không đủ." Nhìn ra nghi vấn của cô , anh trực tiếp cho đáp án, "Em cho rằng anh là một người như thế nào? Nếu nhìn trúng em , cả đêm như thế đủ sao ?"
Tình Tình thống hận nhìn anh, rốt cuộc anh muốn ђàภђ ђạ cô như thế nào mới thôi?. Tại sao, tại sao nhất định phải cuốn lấy cô không thả?
“ Bây giờ nói cho tôi biết” đến gần bên tai cô, cảm thấy thân thể cô trở nên cứng ngắc : “ Em, Tiết Tình Tình, có muốn gả cho Mộ Dung Trần làm vợ hay không?”
“ Tôi không yêu anh, nếu như hận là thứ có thể duy trì tình cảm của chúng ta, vậy anh cũng muốn cưới sao?” Cô không nghĩ ra, bằng với gia thế, tướng mạo của anh ta, muốn người phụ nữ như thế nào mà không có, tại sao phải dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy để ૮ưỡɳɠ éρ, và miễn cưỡng một cô gái?
Nếu như cô là người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ, vậy cũng có thể chấp nhận được, nhưng cô cũng hiểu chính mình, cô chỉ có vẻ thùy mị, là tạm chấp nhận được. Vậy, lý do để anh ta muốn lấy cô là gì?. Khi anh ta đã có được thân thể của cô, thì cứ xem như trò chơi, xong chuyện thì ai về nhà nấy, còn phải lấy về nhà làm gì?
“ Không sao cả” Nghe lời của cô, đôi mắt hẹp dài của anh tối sầm lại, chỉ là trong giọng nói chỉ còn vẻ không quan tâm : “ Nói cho tôi biết, em có đồng ý gả không?”
“ Tôi, tôi….” Đồng ý như thế nào đây?. Đối với người đàn ông đã ςướק đi trong sạch của cô, cô làm sao có thể cam tâm tình nguyện gả cho anh?. Nước mắt tựa hồ như không thể dừng lại, chảy đầy mặt, Tiết Tình Tình, vì sao mày có thể vô dụng như vậy?. Tại sao luôn muốn khóc ở trước mặt người đàn ông này?
“ Đừng khóc!. Lấy anh uất ức như vậy sao?” Đưa tay, lau đi những giọt nước mắt khiến anh đau lòng, trên tay, sức lực cũng ngày càng nặng
“ Tại sao nhất định phải gả cho anh?”
Cho dù thành thục, cho dù tỉnh táo cũng chỉ là một cô gái 20 tuổi. Ở tiết gia, mặc kệ người đàn bà kia với Tiết Tinh Tinh khiêu khích cô thế nào, có có thể đối xử lạnh nhạt, tại sao thời gian biết người đàn ông này cộng lại không đến 2 ngày, lại có khiến tâm tình của cô mất khống chế?
“ Không lấy, vậy em muốn ℓàм тìин nhân của tôi?. Hả”
Người phụ nữ này, cố ý muốn chọc giận anh như vậy sao?.
“ Tình Tình làm người tình của tôi, em sẽ không thể đi thăm mẹ và em trai của em”
"Anh . . . . . ."
Trong nháy mắt Tình Tình trợn to mắt. Vì sao anh ta biết?. Sao có thể?. Tiết Thiệu Trạch tìm nhiều năm như vậy cũng không biết, vì sao người đàn ông này có thể biết? . Tình Tình cố gắng che giấu kinh ngạc trong lòng.
Cô cho là, đây là bí mật cô cất giấu sâu trong tận đáy lòng, không ai có thể chạm đến, dù là Dương Bách Lâm cô cũng chưa đề cập đến bao giờ . Nhưng, người đàn ông này, lại có thể nói nhẹ như mây trôi nước chảy. Anh ta rốt cuộc biết bao nhiêu?
"Vậy đã nói rõ là em đồng ý kết hôn? Phải không?"
Được rồi, anh thừa nhận những giọt nước mắt không ngừng chảy kia có thể làm anh mềm lòng, nhưng việc nên nói vẫn phải nói :
“ Kết hôn, em có thể làm chuyện em muốn làm, ngoại trừ anh, sẽ không ai biết chuyện này”
Cô có thể nói không sao?. Cô không dám, nhưng đồng ý, hai chữ này cứ như xương ngăn ở cổ họng, không nuốt nổi, mà phun cũng không ra
Nếu như, anh ta nhất định phải cưới, vậy thì cưới đi! Nhưng hắn cưới được , vĩnh viễn chỉ là một một thể xác không có linh hồn, lòng của cô, cô sẽ vững vàng giữ trong tay của mình….
“ Để ăn mừng chúng ta đạt đến thỏa thuận chung, cũng nên chúc mừng…” Nâng lên khuôn mặt đẫm lệ của cô khiến cho anh rối lòng, hôn lên cánh môi lạnh lẽo
Người phụ nữ này dám không có một chút phản ứng?. Trong cặp mắt to kia đều tràn đầy oán hận và bài xích đối với anh, cô không thích anh ᴆụng chạm như vậy sao?
Đè xuống cảm giác bị thương hại trong lòng, đây chỉ là những suy nghĩ và suy đoán trong lòng anh, dùng thủ đoạn để có được một người phụ nữ không cam tâm tình nguyện với mình, thì vốn đã không trông đợi cô sẽ nguyện ý, chỉ là không sao, anh sẽ thay đổi được cô. . Đem thân thể cứng ngắc của cô ôm vào trong иgự¢, môi mỏng của anh mang theo nhiệt tình trước nay chưa từng có từng chút trằn trọc, nhẹ xoa, ʍúŧ đầu lưỡi, sau đó liếm môi của cô, lưu lại trên đó ẩm ướt mờ mờ
"Hé miệng. . . . . ." Người phụ nữ này có phải muốn như khúc gỗ hay không, mặc anh ôm hôn như thế nào cũng không có phản ứng?. Trong lòng Mộ Dung Trần tức giận. Tối hôm qua rõ ràng cô nhiệt tình 10 phần, tại sao bây giờ lại thay đổi thành 1 người hoàn toàn khác?
Còn nữa, không phải trong lòng cô vẫn còn có người đàn ông kia?. Cho nên tự phong bế trái tim mình?. Vừa nghĩ tới cô không có chút cảm giác nào với mình, anh cảm thấy không thoải mái, xem như bây giờ không có được lòng của cô, anh cũng muốn thân thể cô thần phục dưới thân anh, một khi thân thể cô bị chinh phục, thì chuyện có được trái tim cô cũng không phải là việc khó khăn
Đúng vậy, Mộ Dung Trần cho là như vậy.
Đôi môi mỏng dùng sức mạnh mẽ cạy hàm răng của cô ra, sau đó tìm được chiếc lưỡi nho nhỏ phấn hồng của cô, dùng sức ʍúŧ. .
Mà tay của anh, thế nhưng. . . . . .
Tên khốn kiếp này, anh ta rốt cuộc đang làm gì?
Chuyện đang xảy ra khiến cho cô khi*p sợ, trong lòng không ngừng nổ tung, loại hành động này đối với cô mà nói, vừa xa lạ vừa càn rỡ. Cô cùng với Dương Bách Lâm qua lại lâu như vậy, tình cảm của bọn họ có sâu đậm đến đâu nhưng cũng chỉ dừng ở mức ôm, hôn, những lúc thân thiết lắm, cũng chỉ hôn lên môi cô, giống như chuồn chuồn lướt nước thôi
Hôn sâu cùng vuốt ve giống như vậy, đối với cô mà nói là một loại chấn động, mặc dù cuồng loạn suốt đêm qua, bọn họ đã làm những động tác thân mật nhất. Nhưng trí nhớ về chuyện tối hôm qua trong đầu cô chỉ là một mớ hỗn độn, chi tiết như thế nào một chút cô cũng không nhớ rõ
Nhưng, hiện tại….
Người phụ nữ này, còn muốn tính toán, cùng anh giả vờ đến bao giờ?. Mộ Dung Trần chợt buông cô ra, ngẩng mặt lên, lại thấy khuôn mặt cô đỏ ửng, 2 mắt còn ngân ngấn lệ , lông mi còn ươn ướt khẽ chớp động
Là sợ cuối cùng cũng có phản ứng sao?
“ Có phải rất thích anh hôn em hay không ?” Khóe miệng cong lên, anh lần nữa cúi xuống, môi của anh hôn lên gương mặt của cô, chóp mũi của cô, lông mày và tai cô, sau đó ngửi hương thơm nhẹ trên tóc, chậm rãi cắn lấy vành tai của cô
“ Ưm…”
Không nhịn được bật lên tiếng rên khẽ, cô bị chính mình làm cho khi*p sợ. Tại sao, rõ ràng cô muốn kháng cự nhưng cuối cùng lại phát ra thanh âm như vậy?
Mùi vị của anh, hòa tan trong miệng của cô, môi lưỡi của cô cùng môi lưỡi của anh dây dưa
Thân thể của cô run rẩy trong vòm иgự¢ xa lạ. Cô như vậy, so với những cô gái vì tiền mà bất chấp tất cả có gì khác nhau?
Vốn chỉ muốn lướt qua rồi dừng lại ở một cái hon, nhưng sau khi cô có phản ứng, đã khơi dậy Dụς ∀ọηg chiếm hữu nam tính trong lòng anh, bàn tay мơи тяớи chiếc lưng của cô, sau đó trực tiếp vuốt xuống eo, rồi ôm cô lên
“ Anh muốn làm gì?” Cô kinh hô, khắc chế kích động ôm lấy cổ anh. Đột nhiên bị ôm lấy như vậy, bị kinh sợ cũng là chuyện bình thường
“ Dù sao bây giờ em cũng là của anh, không bằng chúng ta ôn lại chuyện tối hôm qua một chút” Tà tà cười một tiếng, sau đó nặng nề hôn môi cô một cái đi tới bên giường
Anh ta đang nói gì?. Cái gì ôn lại chuyện cũ. Anh ta không phải là muốn….. Trời ạ, vậy làm sao có thể?. Cô bây giờ toàn thân còn đau nhức muốn ૮ɦếƭ. tại sao anh lại nói muốn ôn lại chuyện cũ
“ Anh đừng hòng!.Thả tôi xuống, thả tôi xuống” Ở trong lòng anh, liều mạng giãy dụa, muốn thoát ra
Nhưng tại sao giường lại càng lúc càng gần như thế, mới sải mấy bước thôi, mà cả người cô đã bị anh đặt lên giường, cô lăn lộn mấy vòng trên giường lớn, thân thể lại bị một thân thể khổng lồ khác đè lại
“ Em đã đồng ý gả cho tôi…”
Cánh tay anh dùng sức, cô giống như bị khóa sắt nhốt lại giãy dụa như thế nào cũng không được, chỉ có thể ở trong иgự¢ anh thở , anh nói :
“ Sau khi kết hôn những chuyện như thế này cũng không thiếu được, cho nên em giãy dụa cái gì, tránh cái gì?”
Chính miệng cô không nói muốn đồng ý kết hôn, nhưng cũng không từ chối không phải sao?. Cho nên bây giờ cô không thể nói gì. Nhưng những lời kia giống như lưỡi dao sắc bén cứa vào trong lòng cô khiến cô đau đớn không thôi
Khi anh nói muốn kế hôn, cô nên nghĩ tới, cô làm thế nào cũng không trốn khỏi cưỡng chiếm của anh, vậy bây giờ chống cự có ích gì?. Nếu như anh muốn thân xác này vậy cứ cho anh đi. Nếu chuyện của Dương Bách Lâm khiến cô không cách nào cự tuyệt thì mẹ với em trai mãi mãi là nỗi đau của cô, cô căn bản không còn khí lực nào chống lại người đàn ông này
Hơi sức tựa hồ như biến mất, cô ngoan ngoãn nằm trong иgự¢ anh, không hề giãy giụa nữa
Cô đột nhiên nghe lời, biết điều, trong lòng anh lại dâng lên nỗi đau, khiến trái tim anh nhức nhối. Tại sao nhất định phải bắt anh dùng thủ đoạn uy Hi*p, mới có thể khiến cô thuận theo?. Lúc nào anh mới có thể chân chính lấy được cô, để cho cô cam tâm tình nguyện nằm trong lòng anh? . Anh vốn không phải là một công tử háo sắc, đối với người phụ nữ anh yêu nếu như không thể chạm được không phải là tính của anh, kết hôn, là muốn danh chính ngôn thuận có được cô
Đứng dậy, rất nhanh cởi xuống quần áo của mình, cả người bổ nhào lên chiếc giường lớn. Anh ko nhìn gương mặt cô, bàn tay dùng sức, quần áo trên người cô toàn bộ bị anh xé rách ……
Không khí trực tiếp đánh úp đến tra thịt trần trụi của cô, làm cho cô hô hấp cũng trở nên nhanh hơn. Tình Tình nhắm mắt, nắm chặt bàn tay.
Cố gắng ý niệm đang muốn lộ ra trong đầu, không nên nghĩ, không nên nghĩ muốn tận hưởng. Nhưng, không được, cô không có cách nào?. Người đàn ông này muốn cường bạo cô lúc cô tỉnh táo, nhưng anh đè lên thân thể cô, cô không cách nào thoát ra được
Đau đớn đêm qua vẫn chưa lành hẳn, thế nhưng anh lại muốn đối xử với cô như vậy?
Tại sao?. Tại sao muốn cô chịu đựng đau khổ như vậy?. Lòng của cô nhất thời vừa xót vừa đau. Nước mắt cũng không ngăn được mà chảy xuống
Tại sao cô lại khóc?. Mà nước mắt lại chua xót như thế, khiến cô đắng chát cả cổ họng
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc