Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 527

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Nghe được Cảnh Duệ nói, Cảnh Dật Thần sắc mặt tối sầm.
Cái gì mà nói anh ăn lãng phí!
Cư nhiên còn học được cánh hố anh!
Anh ngày thường căn bản đều không dám cho Thượng Quan Ngưng xuống bếp, sợ cô không cẩn thận bị đao cắt vào tay sẽ bị thương, bị phỏng, kết hôn lâu như vậy, anh cũng chỉ ăn qua hai lần đồ Thượng Quan Ngưng làm mà thôi, trong đó một lần vẫn là đi theo Cảnh Duệ thơm lây, ăn bánh bí đỏ mà Thượng Quan Ngưng học được.
Tiểu tử này, cư nhiên mở mồm liền khiến cho người phụ nữ của anh nấu cho ăn, quá kiêu ngạo!
Thượng Quan Ngưng không chú ý sắc mặt khó coi của Cảnh Dật Thần, toàn bộ lực chú ý của cô đều đặt ở trên người con trai.
Hôm nay con trai rất ngoan ngoãn hiểu chuyện!
Chẳng lẽ là bởi vì đã trưởng thành? Bé cuối cùng cũng phát hiện là mẹ tốt?
Mặc kệ là nguyên nhân gì, nhi tử cuối cùng cũng biểu hiện ra bộ dáng của một cái đứa con thân mật với mẹ, Thượng Quan Ngưng rất vui vẻ, trực tiếp đồng ý với bé:
“Được được được, về sau mẹ chỉ làm cho Duệ Duệ ăn! Con muốn ăn cái gì, mẹ sẽ làm cái đó, cam đoan là sẽ làm cho con cường tráng, về sau lớn lên còn thông minh hơn cha!"
“Đúng vậy, mẹ, còn về sau sẽ vượt qua cha, chờ khi nào con lớn, con sẽ bảo vệ mẹ,được không?”
Thượng Quan Ngưng vui vẻ liên tục, cô hôm nay được con ngọt ngào mà vui vẻ không thôi!
Tiểu gia hỏa đột nhiên trở nên hiểu chuyện như vậy, không chê đồ cô làm khó ăn, hơn nữa còn nói phải bảo vệ cô, cô đã cảm động sắp rơi nước mắt!
Cô vui vẻ hôn khuôn mặt nhỏ của con, vành mắt đều có chút hồng hồng: “Duệ Duệ thật quá hiểu chuyện, mẹ rất vui! Chúng ta không cần cha con, về sau con sẽ bảo vệ mẹ!"
Nhanh như vậy đã bị vợ vứt bỏ, sắc mặt Cảnh Dật Thần càng thêm khó coi!
Tiểu tử thúi cư nhiên còn dám đoạt người phụ nữ của anh!
Hừ, về sau huấn luyện cường độ phải tăng lên mới được! Bằng không vật nhỏ này cả ngày sẽ cùng anh phân cao thấp!
Cảnh Duệ ngoan ngoãn tùy ý để Thượng Quan Ngưng hôn má trái rồi lại má phải của mình, thừa dịp Thượng Quan Ngưng không chú ý, bé liền khiêu khích trừng mắt nhìn cha liếc mắt một cái, biểu tình kia chính là đang nói: Xem đi, mẹ hôn con, không có hôn cha, mẹ càng yêu con! Cha hãy tránh sang một bên đi!
Cảnh Dật Thần rất bất mãn: "Con còn nhỏ, em không thể chiều nó như vậy, nó muốn cái gì được cái đó thì về sau rất khó dạy!"
“Con trai thật vất vả mới nguyện ý cùng em nói mấy câu, anh đừng ngắt lời!”
Cảnh Dật Thần rất bất đắc dĩ, địa vị của anh hiện tại trong gia đình đang tràn ngập nguy cơ!
Chỉ số thông minh của con trai quá cao, mới học một chút mà đã biết ngụy trang!
Được, đều do anh dạy con quá tốt, anh cũng sẽ không tỏ vẻ đáng yêu, trực tiếp thua trận vậy!
Cảnh Duệ đánh bại cha, trong lòng rất đắc ý, hai đôi mắt to như quả nhỏ xinh đẹp lóe sáng, lông mi giống như cây quạt nhỏ chớp động, dùng giọng nói non nớt dễ nghe nói: “Mẹ, hôm nay buổi tối con muốn ngủ cùng mẹ, có thể chứ? Con một mình ngủ ở trong phòng ngủ lớn kia, có chút sợ hãi, hơn nữa lại lẻ loi, rất đáng thương.”
Thượng Quan Ngưng nghe con trai nói như vậy, ngay tức khắc liền đau lòng không thôi, cô vốn dĩ cảm thấy để con ngủ một mình thật là quá đáng, thằng bé nhỏ như vậy, phải nên ngủ cùng cha mẹ chứ!
“Có thể có thể, đều có thể! Hôm nay buổi tối mẹ ngủ cùng con, kể chuyện xưa cho con nghe, ru con ngủ, giúp con đắp chăn……”
Cảnh Dật Thần có chút không nói lên lời.
Tiểu tử này, quỷ tinh quỷ tinh!
Lá gan của nó thật lớn, chưa bao giờ biết hai chữ sợ hãi viết như thế nào! Thằng bé sẽ sợ hãi ngủ một mình sa vậy mà Thượng Quan Ngưng cũng tin!
“Không được, con ngủ một mình, mẹ cọ không rảnh, không thể ngủ cùng con! Lớn như vậy rồi mà còn muốn ngủ cùng mẹ, không sợ mất mặt sao!”
Giọng nói Cảnh Dật Thần lãnh đạm vừa nói ra, Cảnh Duệ liền lập tức ngẩng đầu, dùng ánh mắt vô tội to nhìn Thượng Quan Ngưng, mờ mịt hỏi: “Mẹ, con bao lớn rồi?”
Thượng Quan Ngưng không vui, hướng tới Cảnh Dật Thần trừng mắt: “Con trai mới có một tuổi, chứ hề loén? Con nhà người khác một tuổi vẫn còn ăn sữa mẹ đâu, con trai chúng ta tính độc lập đã rất mạnh, em ngủ cùng con một hôm thôi, anh câm miệng, không cho anh nói!"
Được. Cảnh đại thiếu vạn năng đã hoàn toàn bị vứt bỏ!
Một tuổi còn ăn sữa mẹ? Con nhà ai mà không có tiền đồ như vậy?
Cảnh Duệ có chút khinh bỉ đứa bé một tuổi còn ăn sữa mẹ, bé đã sớm cai sữa, hơn nữa còn rất dễ dàng, lợi dụng mẹ, chính là rất thông minh!l
Bé cũng cảm thấy chính mình rất thông minh, ngay cả người cha mình luôn sùng bái cũng đánh bại, cũng không phải là quá thông minh hay sao!
Dọc theo đường đi, Cảnh Dật Thần đều bị lệnh của Thượng Quan Ngưng cưỡng chế không cho xen miệng vào, không cho anh nói, anh chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Cảnh Duệ bán manh làm nũng với Quan Ngưng, giả ngoan lấy lòng, mười tám võ nghệ toàn dùng tới, nịnh nọt làm nũng Thượng Quan Ngưng đến đông tay nam bắt!
Tiểu tử này, hiện tại dù có ném trên đường, cũng không cần sợ bị người khác bắt cóc, nói không chừng người bắt cóc kia cuối cùng ngược lại sẽ bị đứa bé lanh lợi này bán mất!
Về đến nhà, Cảnh Duệ liền ôm đùi Thượng Quan Ngưng không buông tay.
Bé cũng không cho Thượng Quan Ngưng làm bánh bí đỏ, bánh bí đỏ bánh là bé thuận miện nói mà thôi, mẹ mà làm gì đó thì quả thật không thể ăn! Ở phương diện này vẫn là cha tương đối lợi hại, làm cái gì ăn cũng ngon!
Bé quấn lấy Thượng Quan Ngưng tắm rửa cho bé, để mẹ đọc chuyện xưa cho bé, rồi sau đó ôm cánh tay mẹ đi vào giấc ngủ.
Cảnh Dật Thần vừa đi vào phòng ngủ của Cảnh Duệ liền nhìn thấy vợ dùng tư thế thoải mái nhất đem con trai ôm trong Ⱡồ₦g иgự¢, tay chân cô có chút cứng đờ, tựa như sợ Cảnh Duệ tỉnh.
Cảnh Duệ từ lúc sinh ra đến bây giờ, Thượng Quan Ngưng không ôm bé ngủ nhiều lắm, kinh nghiệm có chút khiếm khuyết, nhưng loại tình thương của mẹ lại biểu hiện ra không chút bỏ sót. Mặ. Dù chính mình không thỏai mái cũng muốn người khác thoải mái.
Cảnh Dật Thần nhìn thân ảnh một lớn một nhỏ bé trên giường, nội tâm có một mảnh ôn nhu.
Anh có người vợ ôm nhu tốt nhất thế giới, có con trai đáng yêu thông minh nhấy thế giới, cuộc sống của anh thật hoàn mỹ.
Anh tắm rồi thay một thân quần áo ngủ thoải mái, sau đó đeo dép lê đi vào phòng ngủ của con.
Anh nhẹ nhàng đem Cảnh Duệ xê dịch vào bên trong, cái động tác này làm cho Thượng Quan Ngưng bừng tỉnh.
Cô mở mắt ra, nghi hoặc nói: “Anh làm gì?”
“Anh muốn ngủ cùng hai mẹ con, bên kia giường quá lớn, anh ngủ một mình không thoải mái."
Cảnh Dật Thần nói, liền nằm xuốn bên cạnh,Thượng Quan Ngưng.
Cứ như vậy, Cảnh Duệ liền ngủ ở tít tận trong, Thượng Quan Ngưng ngủ ở giữa, còn Cảnh Dật Thần ngủ ở mạn sườn.
Thượng Quan Ngưng cười hôn cằm anh, cô biết, Cảnh Dật Thần cũng không thích ngủ một mình.
Cũng may, lúc trước cô còn lo lắng Cảnh Duệ ngủ một mình sẽ rơi từ trên giường xuống. Cho nên khi bé mười tháng liền thay cho bé một chiếc giườnv loén, bằng không giường em bé căn bản không chứa đượ ba người bọn họ!
Ngày hôm sau là ngày tổ chức đám cưới của Triệu An An và Mộc Thanh, Thượng Quan Ngưng cùng Cảnh Dật Thần rời giường từ rất sớm, mang theo Cảnh Duệ cùng đi Triệu gia.
Triệu An An xuất giá ở Triệu gia, Thượng Quan Ngưng cùng Cảnh Dật Thần đều là người thân của nhà gái, đương nhiên phải đi giúp đỡ.
Hôn lễ của cô là sự kết hợp giữa Trung và Tây, sáng sớm liền rời giường trang điểm, trên người chiếc sườn xám màu đỏ chót, cả người cô đều thấy không được tự nhiên.
“Này không đúng, khẳng định không đúng!”
Thượng Quan Ngưng kỳ quái hỏi: “Cái gì không đúng?”
“Các người khẳng định là lừa tớ, từ tước tới nay tớ đều không thích mặc váy, chuyện này tuyệt đối không nhớ lầm!”
Sự yêu thích của một người sẽ không bởi vì mất trí nhớ mà thay đổi, ví như người lúc bình thường thích quần áo nhạt màu dù mất trí nhớ thì vẫn sẽ thích như vậy, mà không phải thích quần áo lòe loẹt, thích ăn đồ ngọt cũng sẽ không bởi vì mất trí mà không thích nữa.
Triệu An An vẫn luôn cảm thấy, chính mình trước kia không thích mặc váy, nhưng Mộc Thanh và Thượng Quan Ngưng đều nói cô thích mặc váy, cô liên tưởng kí ức mơ hồ của cô đều là nhớ nhầm.
Kết quả sau khi thử rất nhiều lần, cô phát hiện căn bản không phải!
Cô vẫn chỉ thích mặc quần, không thích mặc váy!
“Trời ạ, có phải những chuyện khác mọi người cũng lừa tớ hay khônh, nhưng tớ căn bản không biết? Tên vô lại Mộc Thanh nói dối còn chưa tính, cậu là bạn tốt nhất của tớ, tại sao có thể hợp lực với sói, lừa gạt cô gái đơn thuần lương thiện lại còn mất trí nhớ như tớ!”
Thượng Quan Ngưng rốt cuộc nhịn không được xì một tiếng bật cười.
Triệu An An da mặt dày như vậy tự khen mình, làm cô có một cảm giác quen thuộc mãnh liệt, trước kia cô ấy cũng không biết xấu hổ tự khen mình như vậy, tuy rằng cụ thể Thượng Quan Ngưng không nhớ rõ, nhưng loại cảm giác quen thuộc lại vui vẻ này trong trí nhớ của cô vẫn còn.
“Tớ không lừa cậu, là chỉ số thông minh của cậu quá thấp, tùy tiện tin tưởng người khác. Cậu cũng thấy rồi, những người này đều không có ai là người tốt, cho nên về sau cậu phải ăn nhiều hạch đào bổ não một chút, đừng dễ dàng đem quên hết những chuyện trước kia!”
Thượng Quan Ngưng cảm thấy, trước kia cô đã tàn nhẫn lừa gạt Triệu An An một hồi, hiện tại nhìn thấy cô ấy như vậy, trong lòng luôn có một cảm giác không thể nói rõ, giống như có chút áy náy lại có chút kiêu ngạo.
Không được, chuyện này trở về phải hỏi Cảnh Dật Thần một chút, rốt cuộc cô đã lừa Triệu An An chuyện gì!
Trịnh Luân rất nhanh đã tới, nhưng Trịnh Kinh lại không đến đây, hôm nay hắn là phù rể của Mộc Thanh đang phải ở bên kia giúp đỡ.
Dựa theo tập tục, giữa trưa chú rể và phù rể sẽ dẫn theo người đến nhà của cô dâu đón người, trước lúc này những người ở bên nhà trai không thể đi vào trong nhà.
Ký ức của Trịnh Luân là đầy đủ nhất, cô chỉ bị mất một số ký ức không quan trọng, về việc của Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An cô đều nhớ rất rõ ràng.
Nhưng mà Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An đối với ấn tượng về Trịnh Luân lại có chút mơ hồ, lúc hai người mới vừa tỉnh lại, tất cả đều không nhớ rõ dáng vẻ của Trịnh Luân.
Đương nhiên, trải qua vài lần tiếp xúc, loại cảm giác quen thuộc này rất nhanh đã quay trở lại, rốt cuộc ba người các cô vẫn hợp tính nhau, xây dựng sự ăn ý cùng sự thân thiết vẫn rất dễ dàng.
“An An, hôm nay cậu thật xinh đẹp!”
“Ha ha, đây là công lao của mẹ tớ mời chuyên viên trang điểm đó!”
Chuyên viên trang điểm được Triệu đại tiểu thư khen ngợi liên tục lắc đầu, cô là chuyên viên trang điểm chuyên dụng của các ngôi sao đang ưa thích, ngày thường vẫn luôn trang điểm cho các ngôi sao nổi tiếng, hiện tại Triệu An An cái này không thích cái kia cũng không thích, cô cũng chưa có biện pháp ra tay!
Giống như hiện tại ——
“Ai nha, đừng đừng đừng, đừng dính lông mi giả này, quá dài quá giả!”
Đây là lông mi đã được cắt ngắn, không thể ngắn thêm nữa có được hay không?
“Đợi chút, màu son này sao lại đỏ giống như màu máu vậy? Lau đi, không được tự nhiên!”
Đại tiểu thư a, hôm nay cô kết hôn a, hơn nữa lại là lần đầu, tôi không dùng son màu đỏ rực cho cô chẳng lẽ phải dùng màu hồng nhạt?
“Không được, phấn quá dày, tôi vừa bước đi sẽ rơi xuống từ mảng a! Lau đi, trắng toát giống như cương thi vậy.”
Chuyên viên trang điểm hoàn toàn bị Triệu An An đánh bại, kỹ thuật trang điểm của cô có kém như vậy sao? Loại kem cô vừa dùng cho Triệu An An là kem BB nổi tiếng quốc tế, không phải phấn a, sao có thể rơi xuống được, sức tưởng tượng của cô gái này cũng quá phong phú!
Cuối cùng vẫn là Thượng Quan Ngưng mạnh mẽ ấn Triệu An An ngồi xuống không cho cô lộn xộn, chuyên viên trang điểm mới thành công hoàn thành lần trang điểm cho cô dâu khó khăn nhất từ trước tới nay.
Cuối cùng cũng không gắn lông mi giả cho cô, nhưng chuyên viên trang điểm vì để hiệu quả chụp ảnh tốt hơn, cô đã ngầm chỉnh sửa lại đôi mắt, khiến lông mi của Triệu An An cao hơn, đậm mà thon dài.
Triệu An An cảm thấy cả nửa thế giới đều bị lông mi dài của mình che khuất, cô muốn dùng tay giật lông mi của chính mình.
Thượng Quan Ngưng một phen đập rơi tay của cô ấy: “Chịu đựng, không được lộn xộn! Hôm nay là lễ kết hôn, cần phải trang điểm, nếu cậu để mặt mộc, người nhà Mộc gia sẽ cảm thấy cậu có ý kiến với nhà bọn họ, đợi chút khách khứa của nhà bọn họ đều sẽ nhìn thấy cậu, nếu cậu làm lông mi giả bị rơi sẽ rất mất mặt!”
“Được, tứo nhịn.”
Triệu An An cực kì không cam lòng thỏa hiệp.
Tiếng pháo vui mừng vang lên mang ý nghĩa chú rể đã đến để đón cô dâu.
Mộc Thanh mừng rỡ cho Thượng Quan Ngưng và Trịnh Luân một bao lì xì thật dày, sau đó lôi kéo Triệu An An đi mời trà Triệu lão thái thái và Triệu Chiêu.
Lão thái thái cả người một màu hồng rực rỡ, cười đến không khép được miệng, cuối cùng bà đã có thể nhìn thấy cháu gái đi lấy chồng, thật là không dễ dàng a!
Vành mắt của Triệu Chiêu cũng hồng, nhưng hôm nay là ngày vui của con gái, không thể rơi nước mắt, bà vẫn luôn dùng sức chịu đựng.
Bà kéo tay của Triệu An An đặt vào trong tay của Mộc Thanh: “Mộc Thanh, mẹ giao An An cho con, con bé đã bị mẹ chiều hư, con nhường nhịn con bé một chút.”
Trên mặt Mộc Thanh đầy ý cười, giọng nói lại có chút trịnh trọng: “Mẹ yên tâm, con sẽ làm An An hạnh phúc!”
Hắn gọi “Mẹ” trôi chảy như vậy, Triệu Chiêu cũng không khỏi nở nụ cười, cái này làm cho bà có cảm giác mình nhiều hơn một đứa con trai.
Đem Triệu An An giao cho Mộc Thanh, thật ra bà rất yên tâm, không người nào có thể ổn thỏa bằng Mộc Thanh.
“Tốt tốt tốt, chúc các con cả đời đều hạnh phúc!”
“Cám ơn mẹ!”
Triệu An An có chút buồn cười nhìn Mộc Thanh, hắn hôm nay cực kì đẹp trai, ngay cả tóc cũng cố tình tạo kiểu, lúc này gọi Triệu Chiêu là “Mẹ” so với cô còn thân mật hơn, bày ra dáng vẻ một con rể tốt!
Từ Triệu gia đi ra, đoàn người liền thẳng đến Mộc gia.
Đoàn xe đón dâu dài dằng dặc đi hơn một nửa thành phố A, lúc đến Mộc gia, đã lập tức bị phóng viên cũng người dân ở thành phố A cho lên trang nhất!
Đi đầu chính là một chiếc xe Bugatti màu trắng, theo sau là gần hai mươi chiếc Rolls-Royce, còn có hơn hai mươi chiếc Ferrari lộng lẫy chói mắt.
Hai chiếc máy bay trực thăng chụp toàn bộ hành trình dùng để làm thành phóng sự cưới.
Đội hình xa hoa như vậy, lập tức liền khiếm mọi người vây xem tán thưởng cực kỳ hâm mộ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc