Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 500

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Biệt thự lớn như vậy, lúc có Mộc Thanh thì Triệu An An còn cảm thấy rất thoải mái rất xinh đẹp, nhưng hắn vừa rời khỏi, cô lại cảm thấy rất cô đơn.
Lúc hắn ở bên cạnh cô cũng không có cảm giác gì, hắn rời đi cô mới phát hiện sự quan trọng của hắn.
Hy vọng Mộc Thanh có thể xử lý tốt mọi việc, bằng không Mộc lão gia tử lại mắng hắn, thậm chí sẽ không quan tâm mà ra tay đánh hắn.
Ngoài miệng thì cô chê cười Mộc Thanh, trên thực tế trong lòng còn khẩn trương hơn bất kì ai, sợ Mộc Vấn Sinh lại cảm thấy Mộc Thanh không đủ vững vàng, đòi lại chức viện trưởng của hắn, thậm chí đem hắn đuổi khỏi bệnh viện Mộc thị.
Ngoại trừ bệnh viện Mộc thị thì Mộc Thanh không có gì hết.
Tất cả tuổi thanh xuân và tinh lực của hắn đều cống hiến cho bệnh viện, tình cảm của hắn đối với bệnh viện là rất sâu đậm.
Triệu An An đứng một mình ở trước cửa sổ, nhìn hoa hồng tươi đẹp và bể bơi ở bên ngoài, lại không có cảm giác hạnh phúc giống như trước.
Không có Mộc Thanh, hoa cũng không còn sự xinh đẹp.
Triệu An An thay quần áo, qua loa ăn bữa sáng, sau đó gọi tài xế đưa cô đến trường học.
Kỳ thật, hôm nay là thứ Bảy, vốn dĩ cô có thể không đi làm, nhưng ngày hôm qua trong trường học có một màn cầu hôn long trọng như vậy, hôm nay khẳng định sẽ không yên bình, cô phải đến trường học nhìn một chút, miễn cho xảy ra chuyện gì.
Trên đường đi đến trường học, Triệu An An nhận được điện thoại của Triệu lão thái thái.
“An An, cháu đồng ý lời cầu hôn của Mộc Thanh rồi hả?”
Hiển nhiên, bà ngoại cũng xem tin tức.
Tối hôm qua Mộc Thanh đã gọi điện cho Triệu lão thái thái, vì Triệu An An không thể về nhà, hắn khẳng định phải nói với lão thái thái một tiếng để bà đỡ lo lắng.
Nhưng hắn cũng không đề cập đến chuyện cầu hôn, bởi vì Triệu An An căn bản chưa đồng ý, hắn không thể nói ra để mất hết mặt mũi.
Tối hôm qua lão thái thái thoải mái đồng ý để Triệu An An ngủ lại ở chỗ Mộc Thanh, nhưng sáng hôm nay xem tin tức bà mới biết tại sao Mộc Thanh lại muốn Triệu An An ở lại!
Hóa ra là cầu hôn!
Hơn nữa còn long trọng như vậy, chưa từng có lần cầu hôn nào sáng suốt như vậy!
Càng làm cho lão thái thái vui vẻ là trên tin tức nói Triệu An An đồng ý lời cầu hôn của Mộc Thanh!
Chẳng lẽ cháu gái cuối cùng cũng thay đổi?!
Nhưng lão thái thái đang kích động hưng phấn liền bị Triệu An An dội một gáo nước lạnh: “Không có, cháu không đồng ý!”
“Cái gì?!”
Não của lão thái thái có chút chậm lại, một hồi lâu mới tiếp nhận được, vội vàng hỏi: “Tại sao không đồng ý? Trên tin tức đều nói cháu đồng ý rồi a! Hơn nữa có người quay lại video Mộc Thanh cầu hôn, trong video bà cũng nghe rõ ràng rành mạch, cháu nói đồng ý!”
Triệu An An có chút hổ thẹn, lại da mặt dày nói: “Cháu nói đồng ý thì bà liền tin sao, chỉ là nói chơi thôi đừng coi là sự thật!”
Lão thái thái tức giận đập bàn ăn “Phanh” một tiếng, làm cho bát đĩa trên bàn kêu lên loảng xoảng.
“Càn quấy! Cầu hôn có thể nói chơi sao?! Đồng ý chính là đồng ý, chuyện này sao có thể đổi ý được?”
“Cháu da mặt dày, việc đổi ý còn thiếu hay sao?”
Lão thái thái rất tức giận, giọng nói có chút lạnh lùng: “Chuyện khác thì có thể đổi ý, chuyện này thì không được, bằng không cầu hôn còn có ý nghĩa gì? Cháu ở đâu, bà cho người đưa sổ hộ khẩu qua.”
Triệu An An kinh ngạc: “Sổ hộ khẩu? Làm gì?”
Lão thái thái gằn từng chữ một nói: “Đi đăng kí kết hôn!”
“Đừng đùa a, bà ngoại!”
Triệu An An nóng nảy, chân tay luống cuống nói: “Cháu rốt cuộc có phải cháu ruột của bà nữa không, làm sao có thể kiên quyết đẩy cháu ra ngoài như vậy a! Cháu không gả, cái kia cái kia…… Cái kia Mộc Thanh cũng đồng ý a!”
“Nó đồng ý?” Lão thái thái có chút ngoài ý muốn.
“Đúng vậy đúng vậy, anh ấy đồng ý!”
“Nó để mặc cháu đổi ý sao? Cháu nói không gả liền không gả? Không sợ người khác chê cười nó?”
Mộc Thanh tốn nhiều công sức để cầu hôn như vậy, hiện tại toàn bộ người ở thành phố A đều biết hắn cầu hôn, Triệu An An lại nói không gả cho hắn, mặt mũi hắn ném đến chỗ nào a!
Triệu An An sợ bà ngoài bắt cô đi đăng kí, chạy nhanh nói: “Đúng đúng đúng, anh ấy đều nghe cháu, anh ấy nói không ép cháu, chỉ cần cháu không gả cho người khác, thế nào cũng được!”
Lão thái thái nghe cô nói, rất lâu cũng không nói chuyện, cuối cùng mới thở dài một hơi: “Ai, Mộc Thanh cũng quá nuông chiều cháu, chiều đến hư rồi.”
Cúp điện thoại, Triệu An An thở phào một hơi, xụi lơ xuống ghế.
Thật là dọa ૮ɦếƭ cô, bà ngoại lại trực tiếp bắt cô đi đăng kí!
Bà ngoại không sợ sau khi đăng kí chẳng may cô ૮ɦếƭ đi sẽ hại đến Mộc Thanh sao?
Bà ngoại nói Mộc Thanh quá nuông chiều cô, bà không phải cũng như thế sao?
Bà ngoại cũng biết, để cô gả cho Mộc Thanh đối với Mộc Thanh là không công bằng, hiện tại cô chỉ sợ mang thai đã rất khó khăn, giữ mạng sống còn khó hơn, như những người đàn ông khác nếu không phải là vì tiền thì có ai chịu để ý cô?
Bà ngoại chẳng qua quá yêu thương cô, muốn cho cô một kết cục tốt, mặc kệ cô có thể sống bao lâu, đều có thể có người chăm sóc cô —— bà ngoại biết mình đã lớn tuổi, sống không được mấy năm, bà luôn hy vọng cháu gái duy nhất sẽ có gia đình của chính mình.
Trên đường đi Triệu An An suy nghĩ rất nhiều, thiên thần và ác quý trong lòng không ngừng giao chiến.
Một mặt cực kỳ khát vọng gả cho Mộc Thanh, trở thành vợ hắn, một mặt lại nỗ lực khắc chế sự nhớ nhung và khát vọng của mình, cô cảm thấy mình sống không được lâu lắm, theo thời gian trôi qua, dự cảm này càng ngày càng mãnh liệt.
Cô không biết thuốc mà Mộc Thanh đang nghiên cứu phát minh có thể có tác dụng với mình không, cô chỉ biết là, nước Đức có sự hiểu biết sâu sắc với bệnh ung thư cũng như có thiết bị tiên tiến nhất, cũng không có cách nào cam đoan có thể giữ lại mạng sống cho cô.
Ngược lại bác sĩ của cô đã từng nói qua, khả năng có thể sự được mạng sống của cô rất thấp.
Được, không nghĩ nữa, trước cứ như vậy đi!
Mỗi lần Triệu An An nghĩ đến những việc này, liền đau khổ vạn phần, nếu cô không phải là một người có tính cách rộng rãi, cứ tiếp tục thừa nhận áp lực về sự sống ૮ɦếƭ thế này chẳng mấy chốc cô sẽ sụp đổ.
Tới trường học, mới vừa xuống xe, các phóng viên lập tức tiến lên, sau đó điên cuồng chụp ảnh, đèn flash lóe lên liên tục làm cô lóa mắt!
“Triệu tiểu thư, tôi là ký giả của báo Y, xin hỏi ngài chính hiệu trưởng mới của trường đại học X sao?”
Câu hỏi này có phải quá vô nghĩa không? Cô không phải chẳng lẽ hắn mới đúng!
Triệu An An che lại đôi mắt, ở trong lòng chửi thầm.
“Triệu tiểu thư, tôi là phóng viên của giải trí XX, cô có gì muốn nói về màn cầu hôn ngày hôm qua không? Cô có lời nào muốn nói với những cô gái còn độc thân không?”
Tôi muốn nói, anh câm miệng thật là ồn ào! Được không?
Triệu An An bỏ tay ra, mới vừa mở to mắt, liền bị một ánh đèn flash lóe lên, thế giới tức khắc một mảnh tái nhợt!
“Triệu tiểu thư, cô và Mộc tiên sinh định lúc nào kết hôn? Ngày hôm qua hắn mới vừa cầu hôn, tại sao hôm nay lại không đưa cô đi làm? Tình cảm hai người có sự rạn nứt sao?”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Triệu An An nghe xong lời này, tức giận không thôi, cái gì mà cảm tình xuất hiện biến cố! Nếu không phải do đám phóng viên các người sáng sớm liền chạy tới bệnh viện Mộc thị ầm ĩ, thì sao cậu ấy có thể không tới đưa cô sao?
“Tiểu thư Triệu, cô mới hai mươi tám tuổi liền trở thành thành hiệu trưởng của trường đại học X trăm năm ở phố A, là Mộc tiên sinh tìm quan hệ đưa cô tiến vào sao?”
“Triệu tiểu thư, nghe đồn cô cùng tập đoàn Cảnh Thịnh Tập có quan hệ thân mất không muốn mọi người biết, có thể nói người đó là ai, có quan hệ gì với cô hay không?"
“Triệu tiểu thư, nhà cô là làm gì? Nghe nói cô là con nhà có tiền, trước kia còn nguyện ý cùng người khác đánh nhau, lúc trước chính là bởi vì đánh nhau mà bị trường học đuổi, tất cả là sao?”
……
N vấn đề che trời lấp đất vang lên bên tai Triệu An An, vấn đề sau còn sắc bén xảo quyệt hơn vấn đề sau, làm cho cô phản ứng không kịp!
Đôi mắt bị đèn flash làm cho sáng mù, lỗ tai bị những người này làm điếc, không khí xung quanh như bị đoạt lấy hết!
Triệu An An tựa như bị những người này ép hỏi cho không thở nổi!
May mắn thay sau khi cô trở thành hiệu trưởng trường đại học X, đã vô số lần đối mặt qua màn ảnh, may mắn thay cô đã thích ứng với loại phương thức công kích ác ý này, thật đúng là muốn cảm tạ những lão biến thái trong trường môci ngày đều tìm việc khiêu khích cô, bằng không cô hiện tại không có khả năng chấn tĩnh nhanh như vậy.
Cô hít sâu một hơi, kiềm chế nỗi kinh hoàng trong tâm. Nỗ lực bảo trì thần sắc bình tĩnh, sau đó dựa theo những gì mà thầy giáo nghi lễ dạy cô lúc trước, tư thế ngẩng đầu ưỡn иgự¢ nhẹ nhàng phất tay với đám phóng viên, trên mặt lộ ra nụ cười khéo léo ưu nhã.
Nhưng cô một chữ cũng không nói, cô rất muốn đem đám phóng viên này mắng cho một trận!
Những vấn đề và những hiểu lầm, cô không hề giải thích.
Dưới tình huống như vậy, giải thích cũng vô ích, đều sẽ đưa tới những suy đoán ác ý, mặc kệ là bọn họ nói gì, thì cũng không thể là nghĩ tốt.
Rất nhanh, trợ lý mà Cảnh Dật Thần giao phó cho Triệu An An liền liều mạng đi qua đám phóng viên, đi đến bên người Triệu An Ani, vươn cánh tay che chở cô, nhàn nhạt nói với các vị phóng viên: “Tôi là trợ lý Kim Ninh của hiệu trưởng, hiệu trưởng của chúng tôi không tiếp nhận bất luận cuộc phỏng vấn nào, cầu hôn là việc tư của cô ấy, mong rằng các vị phóng viên không cần quấy rầy cuộc sống của hiệu trưởng chúng tôi, cũng không cần nhiễu loạn trật tự trường học. Xin nhường đường, hiệu trưởng có việc phải đi.”
Kim Ninh nói, liền phất tay với Lý Phi Đao bên ngoài, sau đó Lý Phi Đao liền mang theo mười hai thủ hạ, dẹp loạn vòng vây, che chở cho Triệu An An đi ra ngoài.
Kim Ninh vừa che chở Triệu An An, một mặt nhanh chóng thấp giọng nói bên tai cô: “Tiếp tục mỉm cười vẫy tay.”
Triệu An An hiểu ý, ý kim Ninh là, hai người bọn họ một người diễn vai phản diện còn một người đóng vai thẹn thùng.
Hắn phụ trách đoang vai cao lãnh ngăn cản phóng viên, mà cô thì phải biểu hiện sự thiện ý, người trong giới đều là như thế này, cho là mình rất thân thiện, nhưng trợ lý lạo vô cùng hung hãn.
Cô cười càng thân thiện hơn trước, thỉnh thoảng vẫy tay với phóng viên, một bộ dáng như tôi rất dễ nói chuyện, nhưng là do trợ lý tôi không cho tôi nói bậy.
Từ khi Triệu An An xuống xe, đến cửa văn phòng, rõ ràng chỉ có hơn mười mét, vậy mà đi hết mất mười phút! Vậy trung bình mỗi phút chỉ đi được một mét, tốc độ này có khác nào ốc sên!
Hơn nữa trong khoảng thời gian này, vẫn luôn có phóng viên ở không ngừng đặt câu hỏi, không ngừng chụp ảnh, bọn họ căn bản là không muốn sống, chỉ cần có thể có tin tức hấp dẫn, liền trực tiếp nhào lên trên.
Hôm nay nếu không có Lý Phi Đao lực lớn vô cùng vẫn luôn ở che chở Triệu An An, thì đám phóng viên này sẽ làm cô bị thương.
Khó khăn lắm mới vào được văn phòng, bỏ lại đám phóng viên đó, Triệu An An mới nhẹ nhàng thở ra.
Trời ạ, ít nhiều cô cũng không phải minh tinh!
Nếu mà là minh tinh thì hôm nay phóng viên khẳng định còn phiền hơn!
Trách không được rất nhiều minh tinh khổ không nói nổi vì đám paparazzi với phóng này, hóa ra là bị người lì lợm la liếm đi theo như vậy thì thật là thống khổ!
Triệu An An xụi lơ ở ghế trên uống từng ngụm nước, kim Ninh cũng ngồi ở trên sô pha lau mồ hôi trên trán.
May mắn bên là bên ngoài còn có Lý Phi Đao dẫn người bảo vệ, bằng không những phóng viên đó khẳng định sẽ vọt vào!
“Ai nha, sức chiến đấy của đám phóng viên này quá lớn! Đôi mắt của tôi bây giờ còn có chứt trắng xóa, cái gì nhìn cũng không rõ!"
Triệu An An dùng sức dụi dụi mắt, sau đó lại ngoáy lỗ tai: “Lỗ tai tôi không biết sao cũng ong ong!”
Kim Ninh cười khổ không thôi: “Hiệu trưởng, cô hiện tại là người thành danh, mấy ngày nay khẳng định đều sẽ có phóng viên đi theo cô, nhớ kỹ đừng nói bậy. Mặc kệ bọn họ nói lời nói khó nghe thế nào, đều không thể chửi, càng không thể động thủ.”
Nếu có người dám xía vào chuyện của Triệu An An, tính tình tiểu thư của cô nổi lên thì còn quản gì mà phóng viên với chằn không phóng viên, Thiên Vương lão tử cô cũng đánh a!
Kim Ninh sợ cô không biết nặng nhẹ, đành phải cẩn thận dặn dò cô.
Đạo lý này Triệu An An vẫn hiểu, hơn nữa cô chưa từng coi Kim Ninh trợ thủ, mà vẫn luôn coi hắn như thầy giáo, nghe vậy liền lập tức gật gật đầu: “Được được được, tôi nghe anh tuyệt đối không động thủ!”
Kim ninh nhẹ nhàng thở ra, hắn hiện tại là trợ lý của Triệu An An, quả thật hắn là người của Cảnh Dật Thần, biết rõ ràng thân phận của Triệu An An.
Cũng may Triệu An An mấy tháng nay đều rất tôn trọng ý kiến của hắn, ban đầu hơi nháo ra, thì về sau không có bất kì vấn đề gì sai lầm, hiện tại cho dù không có hắn bên người thì cô cũng có thể tự ứng phó nhiều nguy cơ.
Cảnh Dật Thần giao cho hắn nhiệm vụ chính là, muốn đem Triệu An An từ một đại tiểu thư kiêu ngạo cái cái gì cũng đều không hiểu biến thành một người gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói được cả tiếng quỷ!
Với tính cách tùy tiện không có tâm cơ như Triệu An An thì biến thành yêu tinh ít nhất phải cần tu luyện 500 năm!
Kim Nin không dám hy vọng xa vời có thể đem cô biến thành yêu tinh, nhưng hắn có thể làm cô thay đổi thành một người phụ nữ có học thức, để cô một mình đảm đương một phía cucng đã rất ghê gớm!
Triệu An An ở bên này gặp phóng viên bao vây, Mộc Thanh bên kia cũng như thế, hơn nữa so Triệu An An bên này càng điên cuồng hơn, bởi vì người tới tìm cậu không chỉ có phóng viên, mà còn có rất nhiều phụ nữ điên cuồng ái mộ cậu!
Những người phụ nữ đó đều không ngoại lệ, đều chỉ có một mục đích: Muốn làm quen!
Mộc Thanh ứng phó với đèn flash Và phóng viên còn có kinh nghiệm hơn Triệu An An.
Cậu đã từng ở trên nhiều đại hình học thuật quốc tế diễn thuyết, hơn nữa đến quá nhiều nơi để nhận giải thưởng y học, đối mặt với vô số ánh đèn flash và phóng viên.
Bởi vậy cậu cũng không hoảng loạn, có thể trả lời một số vẫn đề của phóng viên, những lời đồn đại thất thiệt về Triệu An An hắn đều phủ nhận, đề cập đến thân phận của Triệu An An cậu chỉ mỉm cười, cũng không hề trả lời.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc