Mấy ngày nay Cảnh Dật Thần không có đi làm, hắn một mực ở nhà chăm sóc cho Thượng Quan Ngưng, để thân thể cô sớm hồi phục. Thời gian rảnh rỗi còn lại, hắn dành để dạy Cảnh Duệ nói chuyện. Sự nghiêm túc và kiên nhẫn của hắn, ngay cả người làm mẹ như Thượng Quan Ngưng cũng cảm thấy mặc cảm vì mình không bằng.
Hiện tại, các công việc như cho Cảnh Duệ 乃ú, thay tã, tắm rửa cho con, hắn làm đến vô cùng thuần thục. Công việc bảo mẫu của chị Nguyệt đã hoàn toàn bị hắn ςướק mất.
Thượng Quan Ngưng trêu hắn: "Anh rất có tiềm năng trở thành ✓ú nuôi ưu tú nha!"
Vẻ mặt Cảnh Dật Thần có chút tự hào: "Còn còn nhỏ như vậy, không thể để xảy ra sơ sót gì, nhất định phải chăm sóc thật tốt."
Buổi tối, Cảnh Dật Thần kể chuyện cổ tích cho Cảnh Duệ nghe, sau đó dỗ nó đi ngủ. Mặc dù Cảnh Duệ căn bản chưa có khả năng nghe hiểu được, nhưng mà hắn vẫn kể một cách say sưa chuyên chú, còn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con, tập trung dạy nó viết chữ.
Chờ Cảnh Duệ ngủ, Cảnh Dật Thần mới đi tắm rửa chuẩn bị nghỉ ngơi.
"Ôi, cuối cùng anh cũng buông được con xuống rồi sao? Em còn cho là đêm nay anh sẽ ngủ cùng con nữa chứ!"
Giọng điệu của Thượng Quan Ngưng phảng phất vị dấm chua, làm Cảnh Dật Thần cười không ngớt.
"Bảo bối, không phải ngay cả con mà em cũng có thể ăn dấm chứ? Em đã lưu luyến anh như thế, anh cũng không thể không có hồi đáp, anh sẽ đi tắm thật nhanh, lát nữa gặp nhau trên giường!"
Kết quả, không đợi đến lúc lên giường, bọn họ đã xxx trong phòng tắm.
Thượng Quan Ngưng bị hắn cởi chỉ còn một cái ҨЦầЛ ŁóŤ, vừa tức vừa xấu hổ, nói: "Không phải đã nói gặp nhau trên giường sao? Anh tắm đi, buông em ra!"
"Đã đến nước này, quần áo đều ẩm ướt, em cảm thấy anh có thể bỏ dở nửa chừng sao?"
Cảnh Dật Thần nào còn quan tâm đến việc trên giường hay phòng tắm. Dù sao đều là vợ của hắn, hắn muốn ở nơi nào thì ở nơi đó, phòng tắm còn có thể tăng thêm tình thú. Mỗi lần làm trong phòng tắm, Thượng Quan Ngưng lại càng dễ lên đỉnh.
Trong phòng tắm tràn ngập hơi nước, mùi hương thơm ngát của sữa tắm bao quanh hai người. Nhiệt độ nước cũng rất thích hợp, thế nhưng Thượng Quan Ngưng lại cảm thấy nước hôm nay quá nóng, nóng đến mức toàn thân cô đều ửng hồng. Bị Cảnh Dật Thần ôm trong иgự¢, cô chỉ cảm thấy toàn thân mình đang run rẩy.......
Thượng Quan Ngưng giống như không có xương, toàn thân mềm nhũn tựa vào người Cảnh Dật Thần. Nếu như không phải hắn ôm lấy eo cô, căn bản bây giờ cô cũng không thể đứng nổi.
Sau khi đã đỡ thèm, Cảnh Dật Thần không tiếp lăn qua lăn lại trong иgự¢ cô nữa. Thân thể của cô mới khôi phục, không thể vận động quá kịch liệt, nếu không thì chắc chắn ngày mai cô sẽ không xuống giường được.
Nhưng mà, hiện tại hắn đã rất thỏa mãn, nhất là khi nhìn thấy trên gia thịt trắng nõn của Thượng Quan Ngưng tất cả đều là dấu vết do hắn để lại, hắn liền nở nụ cười ôn nhu.
Thời kỳ cho con 乃ú, Thượng Quan Ngưng so trước kia càng thêm quyến rũ động lòng người, trước иgự¢ cô là hai khối mềm mại, một bàn tay của Cảnh Dật Thần căn bản đã không thể bao trọn nữa rồi.
Cảnh Dật Thần dùng giọng nói trầm thấp đầy khêu gợi, kề bên tai Thượng Quan Ngưng thấp giọng hỏi: "Có trướng hay không?"
Hơi thở nóng bỏng của hắn lờn vờn bên tai Thượng Quan Ngưng, làn tai của cô nhanh chóng ửng đỏ.
Ngữ khí của hắn quá mức ái muội, Thượng Quan Ngưng cảm thấy trên người càng thêm không có khí lực.
Trước иgự¢ quả thật rất trướng, bởi vì cả ngày hôm Cảnh Dật Thần đều bận rộn chăm sóc Cảnh Duệ, còn chưa kịp hút giúp cô.
Thế nhưng là lúc này Thượng Quan Ngưng làm sao nói ra được!
Cô đỏ mặt lắc đầu: "Không có không có, chúng ta nên ra ngoài đi!"
Cảnh Dật Thần trừng phạt, đưa bàn tay nhéo nhéo cô, thấp giọng nói: "Khẩu thị tâm phi cũng không phải là một phẩm chất tốt, em không cho anh uống vậy để người nào uống?"
Thượng Quan Ngưng tức giận, Ϧóþ mạnh vào cái hông rắn chắc của hắn. Cái người, này càng ngày càng nói ra mấy lời nói ái muội, không sợ làm người ta ngượng ngùng gì cả.
"Anh im miệng, không cho nói! Không có một câu nào nghiêm chỉnh!"
"Ừm, anh quyết định, về sau loại phúc lợi này anh cũng phải có, dù sao chỉ một mình con trai căn bản ăn cũng không hết, em cảm thấy thế nào?"
Cảnh Dật Thần đặt Thượng Quan Ngưng trên tường đá cẩm thạch đầy hơi nước, thân thể hai người không một khe hở mà dính chặt vào nhau, cả hai đều có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trên người đối phương.
Thượng Quan Ngưng không dám di chuyển, miễn cho lại dẫn lửa thiêu thân, hiện tại quả thật cô không còn sức nữa.
Cô cắn cắn môi, nói: "Không tốt lắm đâu, đều là của Duệ Duệ, không có phần của anh!"
"Anh đối với con trai tốt như vậy, chắc chắn con sẽ nguyện ý đem một nữa khẩu phần chia lại cho anh, em nói không tính."
Tay Cảnh Dật Thần không thành thật vuốt ve đường cong thân thể cô, buộc Thượng Quan Ngưng phải đồng ý sau này sẽ cho mình hưởng thêm phần phúc lợi nào đó.
Thượng Quan Ngưng xấu hổ đỏ cả mặt, hai mắt cũng có chút phiếm hồng.
"Nào có loại người như anh chứ! Loại chuyện cũng có thể lấy ra nói, có biết xấu hổ hay không?"
Người này, trước và sau khi cưới là có hai bộ mặt khác nhau mà!
Hiện tại thế mà có thể rất tự nhiên thảo luận với cô về vấn đề sữa này, Thượng Quan Ngưng mắc cỡ ૮ɦếƭ đi được!
Thế nhưng, cô đã hoàn toàn đánh giá thấp da mặt dày của Cảnh Dật Thần. Về chuyện phúc lợi của bản thân sau này, Cảnh Dật Thần làm sao có thể tuỳ tiện nhượng bộ, thủ đoạn đàm phán của vẫn còn rất cao minh.
"Nếu không thể, sau này con trai uống sữa bột, anh 乃ú sữa mẹ. Anh thấy con rất thích uống sữa bột, còn có rất nhiều loại khẩu vị, em chỉ có một loại khẩu vị thôi, đoán chừng con đã uống đủ rồi."
Thượng Quan Ngưng dở khóc dở cười, ngẩng đầu lên cắn môi của hắn, hung hăng nguýt hắn một cái, uy Hi*p nói: "Chuyện này sau này hãy nói đi, hiện tại không cho nói nữa, em muốn đi ngủ!"
Nhưng mà, cô lại không biết, ánh mắt của cô không có một chút lực sát thương nào, ngược lại tràn đầy vẻ nghi ngờ. Trong con ngươi đen láy của cô long lanh ánh nước, làm cho tim ai đó đập thình thịch.
Cảnh Dật Thần không thể khống chế mà hôn cô, một hồi lâu mới buông ra, thấp giọng nói: "Vậy không được, hiện tại còn chưa thảo luận xong vấn đề này, em không thể ngủ. Đương nhiên, anh sẽ thuyết phục em, đến khi em đồng ý mới thôi."
Trên khuôn mặt anh tuấn của hắn lộ ra một nụ cười tự tin, sau đó ôm Thượng Quan Ngưng, hai người vẫn tiếp tục dây dưa trong phòng tắm.
Tiếp tục tắm rửa còn đỡ, Thượng Quan Ngưng chịu không nổi hắn vẫn đang càn rỡ trên thân thể mẫn cảm của cô. Như thế mất một lúc, một lần nữa hô hấp cô trở nên dồn dập, toàn thân nóng lên.
Cô bất đắc dĩ cắn nhẹ lên bả vai Cảnh Dật Thần, dùng thanh âm thật thấp, nói: "Được rồi, em đồng ý là được chứ gì."
Khoé môi Cảnh Dật Thần lộ ra một nụ cười đắc ý, cầm một cái khăn tắm lau khô người cho cô, sau đó dùng một cái khăn tắm sạch sẽ khác, bao lấy toàn thân cô, trực tiếp ôm ra phòng tắm, trở về phòng ngủ.
Thượng Quan Ngưng ôm cổ của hắn, có chút ngượng ngùng thấp giọng nói: "Em trướng đến có chút đau, anh giúp em một chút."
Trong con ngươi thâm trầm của Cảnh Dật Thần lập tức bắn ra tia lửa, hắn cười thấp giọng nói: "Tuân mệnh, bà xã!"
Hắn cảm thấy, bản thân kiên quyết không cho Thượng Quan Ngưng mua dụng cụ hút sữa, thật sự là một quyết định quá sáng suốt!
Nếu không, đời nào cô sẽ dùng đến hắn chứ!
Ngày hôm sau rời giường, Thượng Quan Ngưng liền phát hiện Cảnh Dật Thần vẫn còn bên người mình, cô buồn ngủ ௱ôЛƓ lung hỏi: “Sao anh còn chưa đi làm?”
Cảnh Dật Thần cái mũi nhỏ nhắn của cô, cười nói: “Tối hôm qua còn thích anh như vậy, buổi sáng hôm nay đã muốn đuổi anh đi? Cục cưng, em cũng quá tuyệt tình, ngày hôm qua anh phục vụ không tốt sao? Bằng không, em thử lại một lần nữa?”
Thượng Quan Ngưng không đợi hắn nói cho hết câu, gương mặt nóng lên lập tức duỗi tay đi che miệng hắn: “Câm miệng, không đi làm thì không đi, không được bắt nạt em!”
Cảnh Dật Thần cười lấy tay cô ra, tính tình tốt nói: “Được, đều nghe em, không bắt nạt em, dậy ăn bữa sáng.”
Qua một đêm, trước иgự¢ Thượng Quan Ngưng lại trướng lên, Cảnh Dật Thần thoáng thử một lần liền biết, lúc này cô đang rất khó chịu.
Ánh mắt hắn hơi hơi sáng ngời, nhẹ giọng nói: “A, xem ra anh có sẵn bữa sáng dinh dưỡng!”
Thượng Quan Ngưng không để ý hắn, tự mặc tốt quần áo đi rửa mặt.
Cảnh Dật Thần ngồi ở trên giường, nhìn dáng người tốt đẹp của vợ biến mất ở trong phòng, tâm trạng rất tốt rời giường đi xem con trai.
Hắn đương nhiên cố ý không đi làm, gần đây tất cả việc của công ty hắn đều xử lý ở nhà, bởi vì vấn đề của Đường Thư Niên còn chưa giải quyết, hắn không yên tâm để Thượng Quan Ngưng một mình ở nhà với con.
Ngày hôm qua đã phát hiện tung tích của Đường Thư Niên, Tiểu Lộc đã đi theo để Gi*t hắn.
Nhưng vẫn luôn chưa có tin tức gì, Cảnh Dật Thần biết, Tiểu Lộc cũng không được thuận lợi lắm.
Đường Thư Niên cực kì giảo hoạt, hắn ta tuyệt đối không có khả năng dễ dàng để lộ hành tung của mình, hiện tại nhìn như “Không cẩn thận” bị lộ, trên thực tế rất có khả năng là cái bẫy rập.
Cũng may Tiểu Lộc năng lực xuất chúng, kể cả là bẫy rập cũng không cần quá mức lo lắng.
……
Tiểu Lộc đã rất lâu không nhận nhiệm vụ Gi*t người.
Cô là một sát thủ đứng đầu có hiệu suất cao, bình tĩnh, chấp nhất, không sợ bất luận khó khăn gì, cô đã từng coi việc Gi*t người để kiếm sống, dùng Gi*t người đổi lấy số tiền kếch xù để tiến hành thay máu giữ mạng sống của mình.
Từ trình độ đó mà nói, vừa mới bắt đầu làm sát thủ mấy năm, cô đã dùng mạng của người khác đổi lấy mạng của mình.
Hôm nay đi Gi*t Đường Thư Niên, thật ra cũng là để bảo vệ mạng sống của mình.
Cô thiếu Cảnh gia quá nhiều, trước kia Cảnh Trung Tu cũng tốt Cảnh Dật Thần cũng được, chưa bao giờ đưa ra yêu cầu gì với cô, đi Gi*t Đường Thư Niên là do cô chủ động xin đi.
Gi*t người mà thôi, đây là điểm mạnh của cô, cũng là kỹ năng duy nhất của cô để cô có thể kiêu ngạo.
Một trung tâm thương mại dưới lòng đất ở thành phố B, đèn đuốc sáng trưng, thỉnh thoảng có khách hàng tốp năm tốp ba đi vào các cửa hàng tìm kiếm những món đồ yêu thích.
Cửa hàng ở dưới lòng đất thế này có giá thuê thấp hơn bình thường rất nhiều, bởi vậy đồ cũng rẻ hơn, rất nhiều người bình thường ở thành phố B đều thích tới chỗ này dạo phố mua sắm.
Tối ngày hôm qua, sau khi Tiểu Lộc lần theo dấu vết của Đường Thư Niên đến đây hắn ta liền biến mất không thấy tăm hơi.
Thị lực và thính lực của Tiểu Lộc vượt trội, tốc độ lại là hạng nhất, khứu giác cũng cực kì nhanh nhạy, trong tình huống bình thường, cô sẽ không mất dấu mục tiêu.
Nhưng mà sau khi đi vào trung tâm thương mại dưới lòng đất này, Tiểu Lộc gặp phải vấn đề khó.
Cô đồng thời phát hiện bốn Đường Thư Niên!
Bốn người này, cao gầy mập béo gần như giống nhau như đúc, mặc quần áo cũng hoàn toàn giống nhau, trên người dùng cùng một loại nước hoa, mọi người vừa nhìn thấy, liền cảm giác dung mạo cực kì giống nhau.
Lấy tốc độ của Tiểu Lộc, nhiều lắm chỉ có thể đuổi theo Gi*t ૮ɦếƭ hai người, hai người còn lại chắc chắn sẽ trốn thoát.
Nhưng đây cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là, Tiểu Lộc xác định giữa bốn người này có Đường Thư Niên thật hay không!
Cô đã xem qua tất cả tư liệu và ảnh chụp của Đường Thư Niên, đồng thời đã từng gặp Đường Thư Niên ở vương quốc ngầm, nhưng một lần gặp mặt kia chỉ là một chốc nhìn thoáng qua lúc mở cửa mà thôi, không phải nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt hắn ta.
Trước kia khi Tiểu Lộc nhận nhiệm vụ, dạng người gì cũng có, trong đó 99% đều là không gặp qua mục tiêu mà chỉ thấy quá ảnh chụp cùng tư liệu cơ bản, nhưng cô trước nay chưa từng thất thủ.
Bởi vì cô đối với mục tiêu luôn có một loại trực giác kinh người, mỗi lần sau khi nhìn thấy ảnh chụp, cô đều có thể khắc sâu ấn tượng với mục tiêu, lúc Gi*t người cũng không bởi vì chưa thấy qua mà Gi*t nhầm người.
Hôm nay bốn người, không có một người nào cho cô cảm giác là mục tiêu chân chính.
Tiểu Lộc có thể khẳng định, bốn người này khẳng định không có ai là Đường Thư Niên thật, nhưng xuất hiện bốn người này thì Đường Thư Niên chắc chắn đang ở quanh đây.
Cô là sát thủ, am hiểu nhất là âm thầm lấy đi mạng sống của mục tiêu, tuy nhiên cô đánh nhau tay đôi cũng cực kì xuất sắc, gần như không có người nào có thể địch lại, nhưng phương pháp ngu ngốc này cô sẽ không dùng tới.
Có thể sử dụng một viên viên đạn hoàn thành chuyện này thì cô sẽ không ngu xuẩn tiêu hao thể lực của mình dùng nắm đấm đi đánh nhau với người khác.
Thích tiêu hao thể lực của người khác, đem họ tra tấn sống không bằng ૮ɦếƭ lại không chịu cho họ ૮ɦếƭ thoải mái, chỉ có Đường Thư Niên tâm lý nghiêm trọng vặn vẹo mới làm.
Tiểu Lộc có chút kỳ quái tại sao mình lại bị lộ, từ việc Đường Thư Niên chuẩn bị bốn thế thân để dụ cô rời đi, hắn ta hẳn đã biết có người sẽ đến Gi*t mình.
Nhưng rõ ràng cô đã che dấu rất tốt, hắn ta làm sao lại phát hiện được?
Tiểu Lộc trên mặt tình cảm không có gì sôi nổi, nhưng việc Gi*t người như thế này, trời sinh cô có trực giác cực kì mạnh mẽ, hơn nữa sau khi trải qua thời gian dài huấn luyện liên tục, cô đã hiểu biết rất nhiều phương thức Gi*t người, có thể kín đáo suy nghĩ những việc nhỏ không đáng kể.
Cô dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo một người trong số đó, nhìn cũng không nhìn cho hắn một viên đạn trí mạng xuyên tim.
Súng trong tay được trang bị ống giảm thanh, Gi*t một người, trừ bỏ phát ra một tiếng trầm thấp, cũng không còn âm thanh nào khác.
Sau khi cô Gi*t người, nhanh chóng quyết đoán rời đi, cũng không đi xử lí thi thể ở cuối hành lang kia, cô biết rất nhanh sẽ có người phát hiện ra khối thi thể kia, sau đó nơi này sẽ trở nên cực kì hỗn loạn, việc này rất có lợi để cô ẩn nấp, cũng sẽ giúp cô phán đoán ra nguyên nhân bản thân bị lộ.
Cả người cô mặc một bộ quần áo màu đen, chạy nhanh xuyên qua trung tâm thương mại dưới lòng đất, tìm được thế thân thứ hai nhanh chóng Gi*t ૮ɦếƭ.
Mà lúc này, thi thể đầu tiên đã bị người ta tìm ra, trong trung tâm thương mại một mảnh hỗn loạn, tiếng những cô gái thét chói tai cùng tiếng khóc của trẻ con tràn ngập trong không khí, huyên náo đến mức khiến lòng người có chút hoảng sợ.
Tiểu Lộc không đuổi theo thế thân thứ ba, bởi vì nơi này rất lớn, hơn nữa khẳng định Đường Thư Niên đã xây dựng mật đạo sâu dưới lòng đất, mặt khác hai thế thân này khẳng định sẽ chạy đến trong đường hầm để tránh né bị đuổi Gi*t, nếu như cô đi theo khẳng định sẽ bị Đường Thư Niên mai phục.
Vẻ mặt của Tiểu Lộc bình tĩnh, tim đập vững vàng, cũng không bởi vì liên tục Gi*t hai người mà xuất hiện cảm xúc dao động.
Cô thừa dịp hỗn loạn, đem chính mình giấu trong bóng tối, giống như chim ưng chờ đợi con mồi xuất hiện.