Cảnh Dật Nhiên đặt ngón tay lên cánh môi căng đầy đỏ mọng của Tiểu Lộc, nhẹ nhàng vuốt ve, nhìn cô với ánh mắt mê người, nói bằng âm lượng gợi cảm đến cực điểm: "Dùng miệng."
Căn bản Tiểu Lộc không bị ánh mắt của hắn làm cho tê dại, cô là vật cách điện, đối với những cái như ánh mắt câu dẫn kia hay lời tâm tình, tất cả đều miễn nhiễm.
Cô dùng đôi mắt to trắng đen rõ ràng nhìn Cảnh Dật Nhiên, từ từ ý thức được một vấn đề: "Bây giờ anh đang đùa bỡn tôi sao?"
"Ồ, không, với quan hệ hai hiện tại của chúng ta, cái này không gọi diễn màn trêu ghẹo vui vẻ, cái này gọi là tình thú!"
Cảnh Dật Nhiên nhìn cô bĩu môi, không khỏi liếm liếm đôi môi của mình.
Giữa hắn và Tiểu Lộc hầu như không có hành động thân mật quá mức, đã hôn môi mấy lần, nhưng mỗi lần đều thất bại thảm hại.
Bởi vì, cơ bản Tiểu Lộc cũng không thích hôn môi, hơn nữa xem như cô là người bị hôn, hoàn toàn không có phản ứng gì.
Mỗi lần Cảnh Dật Nhiên cảm xúc dâng trào, muốn thân thiết với cô, cũng sẽ bị thái độ thờ ơ của cô làm tổn thương, sau đó tất cả cảm xúc đều biến mất, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ.
Nghĩ đến một người đàn ông vừa khí chất lại có sức quyến rũ như vậy, thế mà không chinh phục được một cô gái nhỏ chưa từng trải qua bất kì mối tình nào, thật là một điều thất bại lớn nhất trong đời hắn!
Lúc hắn ở bên Tiểu Lộc, chung quy chỉ cảm thấy giống như anh em mà không giống như người yêu.
Có điều gần đây tình hình đã tốt hơn nhiều, Tiểu Lộc không giống trước đây cứ luôn làm theo ý mình, không thèm để ý đến chuyện tình cảm.
Ví dụ như hiện tại, Tiểu Lộc biết rõ hắn đang cố ý đùa cô, mà cô cũng không phá hư bầu không khí, nói chuyện nghiêm túc với hắn.
Cô học động tác của hắn, duỗi ra ngón tay trong suốt như ngọc, vuốt ve môi của hắn.
Cảnh Dật Nhiên ngạc nhiên nhìn Tiểu Lộc, hôm nay con bé này lại còn chủ động, quả nhiên là bắt lấy dạ dày con gái liền tóm được lòng phụ nữ sao?
Động tác này mập mờ như thế, có dễ dàng kích lên ngọn lửa hay không?
Hắn đầy hứng thú nhìn cô gái đáng yêu nhỏ nhắn như trẻ con trước mắt, rất muốn cắn nàng một cái, nhưng lại sợ cắt ngang động tác của nàng.
Hiện tại Tiểu Lộc biết rõ, không nghi ngờ đúng là Cảnh Dật Nhiên không đói bụng, đối với việc ăn uống hắn không có hứng thú, không giống cô, có cái ăn thì sẽ quên hết mọi thứ, và cũng không thể nghĩ được điều gì khác.
Hắn là giây giây phút phút lại đang nghĩ khác, muốn ᴆụng chạm cô một chút, hiện tại rất tự nhiên hôn lên trán của cô, mà cô cũng không còn bài xích giống ban đầu, đến bây giờ đã thành thói quen, thậm chí còn ưa thích.
Đúng vậy, cô thích Cảnh Dật Nhiên hôn trán của cô.
Môi của hắn vô cùng mềm mại, trên người hắn lại đặc biệt có mùi hương riêng, cảm xúc ấm áp kia, thời gian dần trôi qua làm cho cô bắt đầu mê luyến.
Đối với tình cảm, cô rất chậm chạp, không có nồng nhiệt, hoặc là nói bên trong con người cô chỉ biết Gi*t người, không biết dùng thân phận một người phụ nữ ở chung với một người đàn ông như thế nào.
Có đôi khi cô cảm thấy mình giống như là người máy, một người máy không có bất cứ tình cảm gì.
Virus trong người không chỉ cải tạo lại thân thể, cũng đồng thời biến đổi tình cảm con người cô.
Hiện tại cô giống như là một đứa trẻ tập tễnh học theo, dưới chỉ dẫn của Cảnh Dật Nhiên, chậm rãi đi về phía trước.
Cô suy nghĩ một biện pháp tương đối hữu hiệu, về sau Cảnh Dật Nhiên đối với cô ra sao, cô liền đối với Cảnh Dật Nhiên như vậy.
Như hiện tại hắn vuốt ve môi của cô, mặc dù cô không cho rằng đây là một hành động có ý nghĩa, nhưng vẫn bắt chước động tác của hắn.
Mà thần sắc Cảnh Dật Nhiên thể hiện ra, hắn là rất hài lòng, rất là cao hứng.
Canh cá dần dần lạnh, bầu không khí trong phòng khách lại càng ngày càng nóng.
Cảnh Dật Nhiên hưởng thụ vuốt ve ôn nhu của cô trong chốc lát, rồi ôm cô ngồi trên đùi của mình, cánh tay dài vòng cả người cô trong иgự¢.
Loại kĩ thuật ôm này, cho thấy một người đàn ông đang muốn chế ngự mãnh liệt, có điều đối với mấy cái này Tiểu Lộc cũng không rõ ràng mà thôi.
Cứ cho là cô rõ ràng, cũng sẽ không để ý. Nếu như Cảnh Dật Nhiên muốn cưỡng chế cô, vậy liền để cho hắn cưỡng chế, hiện tại cô cũng không bài xích bị hắn chế ngự chút nào.
Ngược lại cô rất thích Cảnh Dật Nhiên an bài làm chủ tất cả, bởi vì cô thật không am hiểu những thứ này, cho dù an bài cũng không an bài thỏa đáng bằng hắn.
Trong mắt Tiểu Lộc, căn bản Cảnh nhị thiếu gia không được xem là người đứng đắn cho lắm.
Dưới gầm trời này, luôn có một người thích hợp với ta, chỉ là ta có gặp được hắn hay không.
Hiển nhiên Cảnh Dật Nhiên và Tiểu Lộc có thể nói là rất thích hợp, khuyết điểm trên người hắn trong mắt Tiểu Lộc căn bản không tính là gì. Xưa nay cô cũng không coi trọng tiền bạc, hắn là thiếu gia Cảnh gia cũng tốt, là một thanh niên nghèo túng bình thường cũng tốt, cô đều cảm thấy hắn rất tốt.
Hiện tại áp trong иgự¢ của hắn, nghe tiếng hắn hô hấp đều đều, cô thở dài thỏa mãn.
Cảnh Dật Nhiên thấy cô không nói lời nào, chỉ là nép vào trong иgự¢ hắn, ngón tay vô thức vuốt ve môi của hắn, biết rõ hiện tại cô đang hưởng thụ loại cảm giác ấm áp này.
Hắn ôm cơ thể quyến rũ của cô, từ trên ghế sa lon đứng lên, nhanh chân đi về phía phòng ngủ.
Lần đầu tiên đối với loại sự tình này, Tiểu Lộc phản ứng nhanh nhẹn, theo bản năng nói: "Anh muốn làm chuyện xấu phải không?"
Cảnh Dật Nhiên cười vui vẻ: "Này, em thế mà cũng hiểu sao, vậy nếu tôi không làm chuyện xấu thì rất có lỗi với em rồi!"
Hắn đặt Tiểu Lộc lên giường, sau đó đè cả người lên.
Tiểu Lộc trừng to mắt, ánh mắt vô tội nhìn Cảnh Dật Nhiên, có vẻ như vô cùng lạnh nhạt.
Trời sinh cô có một gương mặt bé con, kết hợp ánh mắt vô tội kia, tất cả biến thành một người không rành thế sự, 乃úp bê Lolita bé nhỏ, Cảnh Dật Nhiên ép trên người cô trong lúc nhất thời lại không nỡ hủy hoại cô.
Cảm giác kiều diễm kia lại một lần nữa biến mất.
Có điều Cảnh Dật Nhiên không hề từ bỏ, hắn khẽ vuốt mái tóc mềm mại của Tiểu Lộc, nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào sáng bóng của cô, thấp giọng nói: "Ngoan, nhắm mắt lại."
Tiểu Lộc ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Cảnh Dật Nhiên ngắm đôi môi của cô, từ từ cúi đầu, nhẹ nhàng tới gần, lúc khoảng cách chỉ còn một li, Tiểu Lộc bỗng nhiên lại mở to mắt, nói câu làm Cảnh Dật Nhiên thiếu chút nữa hộc máu: "Tại sao anh còn chưa hôn? Đợi anh hôn thì hoa cũng tàn!"
Con bé ૮ɦếƭ tiệt kia, học của ai mà nói cái này?
Trước kia không nghi ngờ gì cô sẽ không nói như thế, nhiều lắm là chỉ nói nửa câu đầu!
Lần này đúng thật là phá hư hết cả bầu không khí, loại người già đời tình trường như Cảnh Dật Nhiên cũng không thể tiếp tục nữa.
Con bé này là cố ý!
Cảnh Dật Nhiên tức giận trừng mắt nhìn cô: "Lúc hôn môi không cần nói!"
"Anh cũng nói chuyện, tại sao tôi không thể nói?" Tiểu Lộc không phục, chỉ là hôn môi mà thôi, có gì ghê gớm đâu, Cảnh Dật Nhiên một bộ dáng như táo bón, làm cho nàng cảm thấy rất kỳ quái.
"Cái đó không giống! Lời nói của tôi có thể làm cho bầu không khí trở nên tốt hơn, em vừa nói ra liền trực tiếp tống tôi xuống mười tám tầng trong địa ngục!"
Cảnh Dật Nhiên nhíu mày im lặng, tay dùng lực nắm lấy cằm của nàng, thấp giọng uy Hi*p: "Lần sau không cho nói, có nói cũng phải nhỏ nhẹ, bé con thì phải có dáng vẻ của bé con, nếu không thì sẽ không cho ăn cơm ăn ba ngày!"
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Với tình trạng thân thể của Tiểu Lộc, mười ngày nửa tháng không ăn cơm cũng không đói ૮ɦếƭ, nếu thật sự vẫn luôn không ăn cơm, virus trong cơ thể cô có thể sẽ tự ђàภђ ђạ cắn nuốt tế bào, chế tạo năng lượng cho cô tồn tại cho đến khi toàn bộ tế bào của cô tử vong.
Chính là cô không thể chịu đựng được cảm giác đói này, cho dù không đói ૮ɦếƭ thì cô mỗi ngày đều phải ăn rất nhiều đồ ăn, nếu không cô sẽ cảm thấy rất khó chịu.
Ba ngày không ăn cơm, việc này quả thực không thể nhịn!
“Này không được,quá hà khắc rồi, em không ôn nhu nói chuyện, vậy thì em sẽ đói bụng sao, anh vừa rồi còn nói về sau đều cho em ăn ngon, hiện tại lại nói như vậy?”
Khóe miệng Cảnh Dật Nhiên hơi hơi cong lên, hắn sao lại quên mất, để Tiểu Lộc học những người phụ nữ khác dùng bộ dáng yêu kiều nói chuyện, còn khó hơn bước lên sao hỏa!
Hơn nữa, cô cư nhiên biết cò kè mặc cả!
Hắn có phải dạy dỗ cô quá tốt.
“Hơn nữa anh vừa mới xác thật là để em đợi thật lâu a, cho tới bây giờ anh cũng không hôn em!”
Trong giọng nói Tiểu Lộc thế nhưng có chút oán trách, Cảnh Dật Nhiên không khỏi có chút kinh ngạc.
Hắn không xác định hỏi: “Em muốn cho anh hôn em?”
Hôm nay mặt trời mọc phía tây sao?
Trước kia mỗi lần hắn muốn hôn Tiểu Lộc, cô sẽ luôn mang vẻ mặt ghét bỏ nói: “Vì cái gì mà anh muốn chúng ta suốt ngày gặm tới gặp đi như những người đó vậy? Anh thích ăn nước miếng em? Nhưng em lại không thích ăn nước miếng của anh, em chỉ muốn ăn móng heo.”
Đàn ông bình thường, nghe xong lời này chỉ sợ cũng sẽ không có bất luận Dụς ∀ọηg mong được hôn môi gì!
Cho nên cho tới bây giờ, Cảnh Dật Nhiên nhiều lắm cũng chỉ hôn lên cái trán của cô, và sẽ không hôn cánh môi đỏ bừng của cô.
Loại việc hôn môi này, cần phải hai người đều thích mới làm được, nếu không người ta lại coi mình móng heo, làm sao có thể nhiệt tình triền miên theo đối phương!
Mà hiện tại Tiểu Lộc lại ngại hắn không hôn cô, cô là muốn hôn mội với hắn hay lại là tưởng tượng gặm móng heo đi?
Vừa mới vừa ăn cơm xong, hơn nữa ăn còn rất no, chắc không phải là muốn gặm móng heo đi.
Ánh mắt Cảnh Dật Nhiên sáng ngời, ngay sau đó liền nghe thấy lời Tiểu Lộc nói: “Em không muốn cho anh hôn em, nhưng bất quá nếu anh muốn hôn em như thế, em đương nhiên muốn phối hợp với anh, việc này không phải anh nói sao?”
Hoá ra cô vẫn là không thông suốt!
Hóa ra chỉ là vì phối hợp với hắn, việc này lại không phải diễn kịch!
Khi tình cảm thật sâu, đói không phải là khát vọng bình thường sao?
Cảnh Dật Nhiên hoàn toàn bị Tiểu Lộc đánh bại.
Hắn tựa như không biết bản thân vì cái gì mà lại phát sinh tình cảm mãnh liệt với Tiểu Lộc, trên người cô không thể làm cho người khác sinh ra hormone cảm giác này!
Trước kia hắn đối với những người phụ nữ xinh đẹp đó đều sẽ có sự xúc động, đối với Tiểu Lộ có xúc động cực lớn cũng sẽ ở trong khoảnh khắc nào đó bị cô diệt sạch.
Trời ạ, hắn đời trước đã tạo nên nghiệt gì, đời này mới gặp phải sự trừng phạt như vậy!
Cảnh Dật Nhiên vô lực ghé vào trên người Tiểu Lộc, một hồi lâu sao mới sốc lại tinh thần, oán hận dùng sức cắn một ngụm ở đôi vai non mịn của Tiểu Lộc.
Tiểu Lộc đối đau đớn cũng không quá mẫn cảm, bởi vì cô đã từng chịu qua rất nhiều viết thương, sớm đã thành thói quen, bởi vậy với cái cắn của Cảnh Dật Nhiên chỉ như cào ngứa.
Cô cũng cắn lại lên vai Cảnh Dật Nhiên một ngụm.
“A!”
Cảnh Dật Nhiên ăn đau, lập tức hô to.
Hắn nhìn nhìn chiếc vai của mình, rồi lại nhìn nhìn vai Tiểu Lộc, phát hiện rõ ràng vết cắn của Tiểu Lộc còn nghiêm trọng hơn vết cắn của hắn, dấu răng càng sâu, chính là Tiểu Lộc chẳng những không hé răng, thậm chí mày cũng không có nhăn một chút.
Có một cô bạn gái xếp hạng đệ nhị bảng xếp hạng sát thủ, thể chất dị thường làm bạn gái, Cảnh Dật Nhiên cảm thấy chính mình thật bất hạnh.
Bởi vì hắn hoàn toàn không thể biểu hiện được sự ưu thế của một người đàn ông, Tiểu Lộc còn cường tráng hơn hắn gấp trăm lần, so với hắn còn có thể chịu khổ hơn, còn có khả năng hơn hắn, cũng không cần hắn ôn tồn, việc này làm cho hắn cảm thấy bản thân mình thật vô dụng.
Cảnh Dật Nhiên nhẹ nhàng sờ sờ khuôn mặt Tiểu Lộc, rồi sau đó có chút suy sụp đứng dậy, thần sắc uể oải đi vào phòng khách dọn dẹp chén đũa, sau đó đi vào phòng bếp rửa chén.
Tiểu Lộc đối cảm tình trì độn là không giả, nhưng cô không ngốc, lúc này rất nhanh liền phát hiện ra Cảnh Dật Nhiên không vui.
Cô có chút mờ mịt không rõ lý do, trong lòng lại có một suy đoán.
Cô cũng đứng dậy, đi theo Cảnh Dật Nhiên vào phòng bếp, sau đó học tập bộ dáng của hắn mang lên một bộ găng tay cao su, cùng hắn rửa chén.
“Anh giận sao?”
“Không có.”
“Vì cái gì mà anh giận?”
“Đã nói rồi, không giận.”
“Khẳng định là anh giận rồi, em có thể cảm giác được.”
“Được rồi, đừng đoán mò, em đi nghỉ ngơi đi, một mình anh rửa chén là được rồi.”
“Anh là một người trưởng thành rồi, không thể giận dỗi với em.”
Cảnh Dật Nhiên bị cô nói cho dở khóc dở cười.
Cô còn học được cách giáo huấn hắn!
Hắn giận dỗi với cô bao giờ? Nếu hắn thật sự tức giận, giận dỗi, thì lúc này còn phản ứng lại với cô.
Hắn lại không phải là ngày đầu tiên biết Tiểu Lộc, cậu đã sớm biết tính cách của Tiểu Lộc ra sao, cũng bắt đầu chuẩn bị tâm lý, cô đạm mạc và không thông suốt hắn đã sớm đã lĩnh giáo rồi, mỗi lần muốn hôn cô, đều sẽ xuất hiện các loại tình huống, lần này tình huống vẫn là nhẹ nhất.
Hắn tháo bao tay cao su xuống, đem cô gái nhỏ ôm vào trong Ⱡồ₦g иgự¢ mình, cúi đầu hôn lên sợi tóc mềm mượt của cô: “Không giận dỗi, cũng không tức giận, chỉ là có chút không biết làm sao, tôi không biết nên làm cái gì bây giờ, rất ảo não.”
“Bởi vì không hôn được em sao? Chính là do em không cho anh hôn sao, là chính anh không hôn.”
Thật là, cô gái có thể chất và mạch não như người ngoài hành tinh này, thật sự không có cách nào dùng ngôn ngữ trái,đất giao tiếp được.
Hơn nữa, như thế nào mà cô vẫn luôn nhớ mãi không quên việc hôn vừa nãy?
Sẽ không thật sự muốn cho anh hôn cô đi?
Cảnh Dật Nhiên nâng cằm cô lên, cũng mặc kệ Tiểu Lộc dùng cặp mắt to ướƭ áƭ kia nhìn mình, cúi đầu trực tiếp hôn lên.
Cánh môi hơi lạnh, mềm mại mà thơm, như là nếm đường mềm, làm người ta muốn ngậm lấy không bao giờ buông ra.
Bất quá, Cảnh Dật Nhiên vẫn còn chút tự chủ. Hắn không thâm nhập vào trong miệng của Tiểu Lộc, bởi vì hắn biết cô cũng không thích.
Hắn chỉ là có chút ôn nhu hôn lên cánh môi cô, mang cho cô sự vỗ về sâu đậm.
Bỗng nhiên bị hôn, Tiểu Lộc đôi mắt trừng lớn, lúc sau liền nhớ tới Cảnh Dật Nhiên lúc trước có nói, dưới loại tình huống này là phải nhắm mắt lại.
Lông mi dài của cô hơi hơi rung động, lúc sau liền nhắm hai mắt lại.
Nhắm mắt lại, cảm giác liền càng thêm nhạy bén.
Môi răng gian ᴆụng vào mềm ấm, cũng không có mang đến cho Tiểu Lộc cảm giác sướng nào, nhưng cô cũng hoàn toàn không bài xích.
Trước kia, cô không quá thích như vậy, bởi vì làm việc này sẽ làm cô cảm thấy không thoải mái.
Bất quá, Cảnh Dật Nhiên lần này hôn môi chỉ là lướt qua liền thôi, cô cũng không có cảm thấy không thoải mái.
Cảnh Dật Nhiên cũng phát hiện, lúc này đây Tiểu Lộc cũng không có nhíu mày, cũng không có đẩy ra hắn, với sức lực của Tiểu Lộc, muốn đẩy ra là rất dễ dàng.
Xem ra vẫn là muốn từ từ tiến tới, một chút một đẩy mạnh, coi cô trở thành một cô nhóc ngoan ngoãn, không thể đem cô coi như một người vị thành niên nữ tính, đối với việc nam nữ, cô tuy rằng biết một ít, nhưng rất hiển nhiên, trên hân thể của cô chưa bao giờ tiến hành bất luận việc gì cho nên mới có chút bài xích.