Cảnh Dật Thần biết rõ hắn giả vờ, nhưng vẫn như trước tới đó, bởi vì bỏ qua lần này, lần sau hắn sẽ có khả năng chờ thời gian rất lâu mới có thể bắt được kẻ thù xảo trá này.
Hắn không thể buông tha cho kẻ thù mà luôn luôn ở chỗ tối ngấp nghé tới vợ con của hắn.
Tuy Cảnh Dật Thần dẫn theo rất nhiều người, nhưng Đường Thư Niên ước chừng đã chuẩn bị mười một năm, tính toán xong mọi thứ, cho nên Cảnh Dật Thần và A Hổ đều bị bắt.
“Thế nào, tư vị khuất nhục năm đó, mày thấy sao?”.
“Cảm giác bị người đàn ông yêu thương như thế nào? Có ghê tởm tới mức muốn nôn hay không? Ha ha ha! Nhớ năm đó, sau khi Đường gia rách nát, tao sống trong sự khuất nhục, mấy trăm ngày! Mỗi ngày đều bị những ông già bà già có tiền cho rằng tao là đồ chơi, ngày nào cũng muốn ૮ɦếƭ, ngày nào cũng muốn Gi*t người!”.
Giọng nói Đường Thư Niên từ tính giống như người dẫn trên radio quanh quẩn trong tầng hầm trống trải, hắn nhìn khuôn mặt tái nhợt của Cảnh Dật Thần, trên mặt mang theo ý cười tàn nhẫn, tựa hồ chỉ dùng ngôn ngữ, là có thể Gi*t người vô hình.
Mặc dù sắc mặt Cảnh Dật Thần có chút trắng bệch, nhưng vẻ mặt vẫn lạnh lùng, ánh mắt tràn ngập lãnh khốc, cũng không gặp một tia bối rối nào.
Hắn bây giờ, sớm đã không còn là hắn của mười một năm trước.
Cho dù Đường Thư Niên so với mười một năm trước càng tàn nhẫn hơn, bố trí càng chu toàn hơn, nhưng hắn cũng không sợ chút nào.
Lúng túng và sỉ nhục hoàn toàn bị vạch trần, lúc ban đầu Cảnh Dật Thần trải qua phản ứng sinh lý mãnh liệt, nôn hết tất cả thức ăn trong dạ dày ra, ngược lại hắn cảm thấy quá khứ cũng không thống khổ lắm.
Ngay cả thời điểm thống khổ nhất hắn không thể chịu nổi cũng đã trải qua, hiện tại hắn vẫn có thể sống như cũ.
Hắn cũng phải sống, vượt qua tâm lý chướng ngại của chính mình, nếu bị Đường Thư Niên đả bại, vậy Thượng Quan Ngưng và Cảnh Duệ làm sao bây giờ!
Tình hình này, so với mười một năm trước đã tốt hơn nhiều lắm, tuy rằng A Hổ bị thương, nhưng ít nhất hắn (AH) còn kiên định đứng ở bên cạnh mình, hắn (CDT) không giống như trước đây, tứ cố vô thân.
Huống chi, hắn đã sớm bố trí ngoài sân rất tốt, hắn và A Hổ khẳng định sẽ không bị nhốt lâu.
“Thắng làm vua thua làm giặc, Đường gia các người phản bội Cảnh gia, Cảnh gia không đuổi tận Gi*t tuyệt, đã rất nhân từ, kết cục của Đường gia các người là do tự các người tìm đường ૮ɦếƭ!”.
Cảnh Dật Thần đứng ở giữa một đống thi thể, cả người đều là hơi máu, nhưng mà, máu trên người hắn không phải của hắn, hắn cho tới bây giờ, trên người không có miệng vết thương nào, rất rõ ràng, là A Hổ liều mạng bảo vệ hắn.
Thi thể dưới chân, có thuộc hạ của hắn, cũng có rất nhiều gương mặt xa lạ, những gương mặt xa lạ này, không hề nghi ngờ là người Đường Thư Niên.
Hắn không hề đồng tình với Đường Thư Niên một chút nào, hắn chỉ cảm thấy, năm đó Cảnh Trung Tu ra tay không đủ tàn nhẫn, kẻ thù phản bội như này, căn bản không cần hạ thủ lưu tình. Cảnh gia khẳng định đã từng ưu ái Đường gia rất nhiều lần, giúp Đường gia phát triển, mà Đường gia lại dám âm thầm cấu kết với thế lực khác, cùng đối phó với Cảnh gia.
Gia tộc như vậy, ૮ɦếƭ không đá tiếc!
Đường Thư Niên, càng đáng ૮ɦếƭ hơn!
Đường gia năm đó ngoại trừ sinh ý bị thua, lưng đeo món nợ lớn, Cảnh Trung Tu cũng không có Gi*t người nào của Đường gia, tất cả bọn họ đều còn sống, sau đó một người tiếp nối một người ૮ɦếƭ đi, tất cả đều do 乃út tích của Đường Thư Niên.
Bởi vì hắn không chỉ oán hận Cảnh gia, càng oán hận Đường gia đắc tội người Cảnh gia, nếu không phải bọn hắn quá mức tham lam, ngấp nghé tài sản khổng lồ của Cảnh gia, câu kết với thế lực khác ý đồ thâu tóm Cảnh gia, căn bản Đường gia sẽ không thất bại, hắn cũng sẽ không từ một công tử cẩm y ngọc thực biến thành một người đê tiện dựa vào việc bán thân mà sống.
Cho nên, sau khi Đường Thư Niên có năng lực, thứ hắn ta Gi*t đầu tiên, không phải Cảnh Trung Tu, mà là gia chủ Đường gia, cha ruột của hắn, Đường Nghị!
Đường Nghị có bốn con trai, Đường Thư Niên là con trai nhỏ nhất của ông, cũng là con trai mà ông không quan tâm chăm sóc nhất, không phải Đường Nghị không thương hắn ta, mà là ông đã sớm quyết định giao gia tộc cho con lớn có năng lực mạnh nhất, bởi vậy ông mới dồn toàn lực vun đắp con trưởng, làm chuyện gì đều đã mang theo con trưởng, còn con út Đường Thư Niên, có cha và ba anh trai bảo hộ, tuy vô cùng phong quang, nhưng kỳ thật cũng không có thực quyền gì, cũng chưa từng tham dự quyết sách trọng đại gia tộc.
Đường Thư Niên vô cùng thông minh lại là người rất có dã tâm, trông hắn ta chỉ vẻn vẹn có ba mươi tuổi đã bò lên tới vị trí thị trường thì biết, năng lực hắn rất mạnh, hơn nữa rất giỏi về việc luồn lách.
Chẳng qua, hiện tại hắn đã có tâm lý vặn vẹo rất nghiêm trọng, xem việc Gi*t người như là hưởng thụ, lấy tra tấn người khác làm niềm vui.
Hắn đem tra tấn khuất nhục mình từng chịu qua, đều trả thù ở trên người người khác, cố ý tra tấn Cảnh Dật Thần, chỉ có như vậy, tâm lý của hắn mới có thể cảm thấy cân bằng.
“Đường Thư Niên, nếu như mày luôn luôn che dấu, có lẽ tao căn bản không bắt được mày, nhưng mày cố ý ᴆụng vào họng súng, hôm nay sẽ là kỳ ૮ɦếƭ của mày!”.
“Kỳ ૮ɦếƭ của tao? Ha ha ha, Cảnh Dật Thần, đến bây giờ mày còn không biết rõ tình huống của mày sao? Đầu óc mày bị máu loãng trở nên choáng váng? Mày mở to hai mắt nhìn xem, toàn bộ thuộc hạ của mày đã ૮ɦếƭ hết, ngoại trừ một đứa ngốc ૮ɦếƭ nửa sống nửa, mày còn cái gì?!”.
Tố chất thần kinh của Đường Thư Niên bị cuồng tiếu, giơ tay chỉ vào Cảnh Dật Thần, giống như hắn ta vô cùng buồn cười.
“Cái phòng dưới đất này, tao bỏ ra bảy trăm ngàn, dùng thời gian hơn sáu năm xây dựng nên, mày cho là, bằng hai người các mày có thể từ chỗ Ⱡồ₦g giam kiên cố này thoát ra ngoài sao? Mơ mộng hão huyền! Tất cả vách tường ở đây đều do tấm thép và bê tông đúc mà có, hơn nữa có ba tầng, đừng nói sức người, ngay cả dùng đại pháp bắn cũng không vỡ!”.
Giọng điệu Đường Thư Niên vô cùng đắc ý, nhìn Cảnh Dật Thần giống như hắn là một người sắp ૮ɦếƭ vậy.
“Mày yên tâm, lối ra chỉ có một mình tao biết, trong chốc lát, tao sẽ đưa tới cho mày đủ loại người đàn ông, những người này, tất cả đều sẽ bị nhốt ở trong đây, một người cũng trốn không thoát! Mày sẽ không may mắn giống như mười một năm trước nữa, có thể tìm được lối ra rồi đào thoát, mày ở trong này hưởng thụ thật tốt, tao sẽ đứng xem ở một chỗ mà mày vĩnh viễn không tìm thấy, cho đến khi mày trút hết một hơi cuối cùng!”.
Cảnh Dật Thần lạnh lùng nhìn hắn, ngữ khí đạm mạc nói: “Người ૮ɦếƭ khẳng định là mày, điều này không cần hoài nghi. Nhiều năm như vậy, mày cho là chỉ có một mình mày chuẩn bị sao? Tao nghĩ, tao sẽ cho mày một kinh hỉ rất lớn!”.
Dữ tợn trên mặt Đường Thư Niên dần dần tiêu tán, khóe môi treo một tia mỉm cười, như là nhớ tới chuyện gì rất thú vị, căn bản không đem lời nói của Cảnh Dật Thần để ở trong lòng.
“Kinh hỉ? Ồ, đúng rồi, mày không nói tao đã quên, tao cũng chuẩn bị cho mày một kinh hỉ rất lớn! Mày thông minh như vậy, nhất định có thể đoán được”.
Sắc mặt Cảnh Dật Thần nhất thời biến đổi.
Dựa theo tàn nhẫn của Đường Thư Niên, hắn không có khả năng dễ dàng buông tha vợ và con trai của hắn!
“Quào, nhanh như vậy đã đoán được?”. Đường Thư Niên nhìn vẻ mặt Cảnh Dật Thần chợt phát sinh biến hóa, tiếng cười trở nên đặc biệt vui sướng, thật giống như hắn đã sắp thắng rồi.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
“Quả nhiên đủ thông minh, hơn nữa cũng rất giống những tin đồn kia, rất quan tâm người phụ nữ tên Thượng Quan Ngưng kia!”
Trên mặt Đường Thư Niên đang cười nhưng trong ánh mắt lại không hề có ý cười, chỉ có nồng đậm ghen ghét cùng sát khí.
Thân phận của hắn ta là giả, hóa ra Du Mặc đã bị hắn ta Gi*t ૮ɦếƭ, con trai Du Mặc vẫn do hắn ta nuôi nấng, chuẩn bị bồi dưỡng thành người thừa kế của mình.
Nhưng mà chung quy cũng không phải con trai ruột của mình, hắn ta cũng không có vợ.
Hắn ta không có, Cảnh Dật Thần cái gì cũng có, cho nên hắn ta vẫn luôn muốn khiến Cảnh Dật Thần giống hắn ta, trở thành hai bàn tay trắng!
Cảnh Dật Thần lạnh lùng nhìn về phía Đường Thư Niên, giọng nói trầm thấp lãnh khốc, giống như đến từ địa ngục: “Nếu anh muốn động vào cô ấy, anh sẽ sẽ biết, cái gì gọi là sống không bằng ૮ɦếƭ! Anh cho rằng, cuộc sống trước kia của anh không thể chịu nổi sao? Không, anh sai rồi, anh còn chưa từng nếm trải qua cảm giác đau đớn hơn, sau khi trải qua anh sẽ cảm thấy một giây cũng không sống nổi!”
“Ha ha ha, phải không? Tôi phải nếm thử mới được!”
Đường Thư Niên tâm lý vặn vẹo, hắn ta đối với sự uy Hi*p của Cảnh Dật Thần một chút cũng không để trong lòng, mười một năm trước hắn ta cũng giống như Cảnh Dật Thần, đối mặt với cái ૮ɦếƭ, gian nan hiểm trở gì cũng hoàn toàn không sợ hãi, bởi vì hiện tại chỉ có đau đớn mới có thể làm hắn cảm nhận được chính mình còn sống!
“Tôi nghe nói, anh có thói quen sạch sẽ rất nghiêm trọng, không thể bị người khác chạm vào, nam hay nữ đều không được, thậm chí chỉ chạm vào quần áo của anh cũng sẽ khiến anh co rút nôn mửa. Thật tốt, tôi cũng có tật xấu này, chẳng qua tôi với anh có một chút không giống nhau, chỉ cần người khác chạm vào tôi tất cả đều phải ૮ɦếƭ!”
Đường Thư Niên từ trên người lấy ra một điếu thuốc, sau đó lại lấy ra một chiếc bật lửa bằng vàng số lượng có hạn, bật lửa lên châm thuốc.
Hắn hít sâu một hơi, trên mặt dần dần lộ ra sung sướng.
“Đương nhiên, anh với tôi cũng có chút không giống nhau, anh không thể bị người khác chạm vào, nhưng lại có thể để Thượng Quan Ngưng ᴆụng chạm, tôi không thể không nói anh quá may mắn! May mắn đến mức làm người khác cảm thấy cực kì ghen ghét!”
Đường Thư Niên phun ra một làn khỏi màu trắng, đem mặt mình bao vây trong làn khói, đem đáy lòng nhiều năm vẫn luôn che giấu nói ra.
“Nhiều năm như vậy, tính thích sạch sẽ của tôi càng ngày càng nghiêm trọng, ngay cả phụ nữ cũng không thể ᴆụng vào! Tôi đã sống cuộc sống hòa thượng mười mấy năm, ban đêm ác mộng không ngừng, chỉ có Gi*t người, mới có thể làm tôi cảm thấy cả người thoải mái! Mà đầu sỏ gây tội, chính là Cảnh gia, là Cảnh Trung Tu, làm hại tôi người không ra người quỷ không ra quỷ! Thậm chí tên thật của mình cũng không dám dùng, nhiều năm như vậy, tôi có bao nhiêu khổ sợ, chỉ có mình tôi biết!”
“Anh lại có thể chạm vào phụ nữ, không chỉ kết hôn, thế nhưng còn có con! Tôi còn không biết người phụ nữ này là cái dạng gì lại có thể chữa được tính thích sạch sẽ của anh. Có lẽ, cô ấy dịu dàng và xinh đẹp, cũng có thể chữa khỏi tâm bệnh của tôi! Đã rất nhiều năm tôi chưa chạm vào phụ nữ, đã quên mùi vị của phụ nữ như thế nào! Thân thể của cô ấy có phải cực kì mềm mại? Giọng nói của cô ấy có phải cực kì dễ nghe? Tôi đã xem qua ảnh chụp, cô ấy đúng là một mỹ nhân thanh nhã khó gặp!”
Cảnh Dật Thần đứng tại chỗ, trên người phát ra sát khí mãnh liệt, nếu không phải nơi xa có người vẫn luôn lấy súng ngắm chuẩn vào hắn và A Hổ, hắn nhất định sẽ đi lên vặn gãy cổ của Đường Thư Niên, nhổ từng cái răng của hắn ta!
Đường Thư Niên bỗng nhiên cười ha ha, rất nhanh liền cười ra nước mắt.
“Như thế nào, anh tức giận sao? Anh có phải vẫn luôn thấy rất kỳ quái, tôi tại sao lại cho người đến xung quanh nhà anh, nhưng lại trước nay không có làm việc gì thương tổn người đẹp?” Đường Thư Niên lau nước mắt, trong ánh mắt lại hiện ra một chút dịu dàng.
“Thù hận là chuyện của chúng ta, Cảnh gia hại cả nhà tôi, làm hại tôi trở nên nghèo túng phải nhặt rác rưởi để ăn, tôi đương nhiên sẽ không bỏ qua Cảnh Trung Tu, anh là con của ông ta, đương nhiên cũng phải ૮ɦếƭ! Nhưng mà Thượng Quan Ngưng chỉ là một cô gái, hơn nữa còn là một cô gái xinh đẹp, tôi còn không có được, làm sao có thể để cô ấy dễ dàng ૮ɦếƭ? Tôi phái nhiều người như vậy, chẳng qua là muốn chụp ảnh cuộc sống hàng ngày của cô ấy mà thôi, anh xem ngay cả ảnh trên điện thoại cũng là hình của cô ấy.”
Đường Thư Niên nói xong liền giơ điện thoại ra cho Cảnh Dật Thần xem.
Tuy rằng hai người cách nhau hơn mười mét, nhưng Cảnh Dật Thần chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra, trên màn hình điện thoại của Đường Thư Niên chính là ảnh của Thượng Quan Ngưng!
Thì ra là thế!
Hóa ra Đường Thư Niên phái người đến lúc ẩn lúc hiện ở tiểu khi Lệ Cảnh là muốn chụp lén Thượng Quan ngưng!
Nhưng mà sau khi Cảnh Dật Thần biết được chân tướng thật, so bất luận cái gì đều phẫn nộ hơn!
Từ lúc quen biết Thượng Quan Ngưng đến bây giờ, hắn vẫn luôn đều cưng chiều cô trong lòng bàn tay, che chở cô, chăm sóc cô, thậm chí kể cả Mộc Thanh tiếp xúc với cô để xem bệnh hắn cũng sẽ ghen tuông.
Phương diện này hắn là một người đàn ông cực kì keo kiệt, hắn tuyệt đối không cho phép có người mơ ước vợ mình!
Hắn cũng không thể chấp nhận nổi, có một người đàn ông khác, dùng ảnh vợ mình để làm màn hình điện thoại, mỗi ngày đều lấy ảnh của cô ra xem! Hơn nữa trong điện thoại của Đường Thư Niên, rất có thể vẫn còn rất nhiều ảnh của Thượng Quan Ngưng!
Đây là sự sỉ nhục và không tôn trọng lớn nhất với Thượng Quan Ngưng!
Càng là sự sỉ nhục với người chồng là hắn!
Cảnh Dật Thần đau lòng tột đỉnh, hắn chán ghét người khác bắt nạt Thượng Quan Ngưng, cho dù là một tấm ảnh cũng không được!
Phẫn nộ cùng đau lòng, khiến cho Cảnh Dật Thần vì nhớ lại quá khứ đen tối mà cảm thấy ghê tởm buồn nôn, hắn đã xem nhẹ những hình ảnh máu me thối nát kia, chỉ có lửa giận đến từ sâu trong lòng.
Nếu không thể bảo vệ tốt Thượng Quan Ngưng, hắn sẽ cảm thấy cực kì tự trách, sẽ vô cùng thống hận chính mình.
Giống như Cảnh Trung Tu vậy, ông không thể bảo vệ tốt Triệu Tình, khiến bà bởi vì một người phụ nữ khác mà xảy ra sự cố, ông hận chính mình rất nhiều rất nhiều năm, cho tới bây giờ, ông như cũ cũng không thể tha thứ cho mình, không chịu chạm vào người phụ nữ khác một ngón tay!
Cảnh Dật Thần đã từng thề trong lòng, đời này tuyệt đối sẽ không giống ba mình, làm vợ mình xảy ra chuyện gì, hắn muốn để cô sống thật hạnh phúc!
Hắn gắt gao nắm chặt tay, dùng sức quá độ làm đốt ngón tay phát ra âm thanh.
“Tôi cảnh cáo anh, Đường Thư Niên, không được chạm vào vợ của tôi!”
Giọng nói Cảnh Dật Thần lạnh lẽo, phẫn nộ, hốc mắt hơi có chút đỏ lên, thoạt nhìn giống như một sư tử lúc nào cũng có thể nổi giận.
Nhưng mà cho dù hắn cực kì phẫn nộ, lại không bởi vì lời nói của Đường Thư Niên mà mất đi lý trí, hắn biết, Thượng Quan Ngưng rất cẩn thận, hơn nữa bên người cô có rất nhiều bảo vệ cô, sẽ không dễ dàng bị Đường Thư Niên bắt được.
“Anh yêu cô ấy tới vậy sao? Đáng thương cho em gái Đường Vận của tôi, con bé yêu anh đến mức không thể tự thoát ra được, ngày đêm mơ ước trở thành Thiếu phu nhân Cảnh gia, kết quả trong lòng anh không có con bé, chỉ có một mình Thượng Quan Ngưng! Vốn dĩ nó không có thù hận gì với tội, lại cùng ba mẹ sinh ra, tôi cũng không muốn để nó đi tìm ૮ɦếƭ, chỉ vì nó quyết tâm phải gả vào Cảnh gia, bị sự giàu sang của Cảnh gia và vẻ ngoài của anh mê hoặc, tôi nhìn rất chướng mắt nên phải để con bé đi chịu ૮ɦếƭ.”