Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 388

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Từ lúc Thượng Quan Ngưng sinh con, có không ít người tới thăm cô, trừ bỏ Mạc Lan không để ý đến Cảnh Dật Thần thường xuyên tới, Hoàng Lập Hàm tới hai lần, Trịnh Kinh mang theo Trịnh Luân cũng đã tới rất nhiều lần.
Trịnh Luân nhìn thấy Cảnh Duệ bé xíu, tình thương của mẹ lập tức tràn lan, ôm bé không chịu buông tay.
Cô rất thích trẻ con, hơn nữa làn da Cảnh Duệ rất trắng, bàn tay mập mạp mềm mại không chịu nổi, đặc biệt đáng yêu.
Thượng Quan Ngưng nhìn thoáng qua Trịnh Kinh, cười trêu ghẹo Trịnh luân: “Thích thì nhanh chóng sinh một bé đi!”
Kỳ thật đây là một câu vui đùa bình thường mà thôi, không nghĩ tới sắc mặt Trịnh Luân lập tức đỏ, ấp úng nói không ra lời.
Trịnh Kinh cũng hơi hơi có chút xấu hổ, chẳng qua da mặt hắn dày hơn Trịnh Luân nhiều, rất nhanh liền khôi phục như thường, cười trêu đùa Cảnh Duệ.
Thượng Quan Ngưng nhìn giữa hai bọn họ cảm cảm giác ái muội cùng ăn ý, rồi lại cảm thấy bọn họ có chút giữ khoảng cách, quan hệ hai người khiến người ta có cảm giác quái dị, rõ ràng cực kì thân mật nhưng lại cứng rắn nhìn không ra chút thân mật nào.
Thượng Quan Ngưng lắc đầu, cảm thấy việc của hai anh em này người ngoài rất khó nhúng tay vào.
Trịnh Luân là một cô gái tốt khó có được, tấm lòng lương thiện hồn nhiên, ngoại trừ việc không am hiểu cách xã giao, cô ấy thật là một tài nữ và mỹ nữ danh xứng với thực, tính cách dịu dàng lại hiền lành, về sau khẳng định sẽ là một người vợ tốt.
Một người đẹp dịu dàng như nước vậy, cũng khó trách Trịnh Kinh động lòng.
Chẳng qua, hiện tại bọn họ đoán chừng đang có một mối quan hệ tế nhị, hai người đều tuân thủ quan hệ anh em, thoạt nhìn còn chưa đến mức sống ૮ɦếƭ có nhau.
Thượng Quan Ngưng không có sức lực đi nhúng tay vào việc của hai người họ, cô lo lắng nhất chính là Triệu An An.
Ở cữ không thể tùy ý ra ngoài, cô mỗi ngày liền gọi Triệu An An tới, mỗi ngày đều rất bình tĩnh thăm dò thái độ của Triệu An An, trong lời nói đều khen Mộc Thanh rất tốt.
Tuy rằng Triệu An An cũng không chịu tiếp lời, nhưng lại không giống trước kia tùy tiện nói sẽ không gả cho Mộc Thanh.
Cô ấy không đề cập đến việc không gả, đó có phải là ý cô nguyện ý gả hay không?
Chỉ là đã có chuyện Triệu An An rời nhà trốn đi rồi, Thượng Quan Ngưng cũng không dám ép quá, không muốn kích thích tâm lí phản nghịch của cô ấy, lại khiến cô ấy chạy trốn.
Chẳng qua đối phó với Triệu An An, Thượng Quan Ngưng vẫn có biện pháp, tuy rằng không nắm chắc mười phần, nhưng có tám phần là được rồi.
Nhưng biện pháp của cô yêu cầu Mộc Thanh phải phối hợp, còn cần nhiều người hỗ trợ, cô tính toán vừa hết thời gian ở cữ liền đánh Triệu An An một cái trở tay không kịp!
Thượng Quan Ngưng nghĩ đến biện pháp của mình liền cảm thấy rất đã, có thể làm khó Triệu An An, làm cô cảm thấy rất sảng khoải! Nha đầu này suốt ngày đem người khác giày vò đến ૮ɦếƭ, chính cô ấy lại tung tăng nhảy nhót, sống dễ chịu như vậy, Mộc Thanh vì cô ấy cũng gầy thành cái dạng gì!
Hơn nữa từ lúc Mộc Thanh trở về, liền mỗi ngày bị Mộc lão gia tử gọi về nhà mắng, ngay cả bệnh viện Mộc thị hắn cũng không được tiếp nhận, vẫn luôn để Mộc Đồng đảm nhiệm chức viện trưởng, Mộc Thanh chỉ có thể làm trợ lý cho Mộc Đồng, khiến cho Mộc Thanh từng làm viện trưởng mất hết mặt mũi, ánh mắt những người ở bệnh viện nhìn hắn đều mang theo nghi ngờ cùng tìm tòi nghiên cứu.
Viện trưởng đã biến mất hơn nửa năm, sau khi trở về vừa đen vừa gầy, hơn nữa còn bị tước đoạt quyền lực của viện trưởng, tất cả mọi người đều suy đoán Mộc Thanh có phải đã phạm vào tội lỗi lớn gì hay không mới bị Mộc gia xử phạt!
Thượng Quan Ngưng cảm thấy Mộc Thanh cưới vợ cũng không dễ dàng gì, hiện giờ đã hoàn toàn về một phe với Mộc Thanh, hợp tác đối phó Triệu An An.
Cảnh Dật Thần biết Thượng Quan Ngưng vẫn luôn muốn tác hợp Triệu An An và Mộc Thanh, khiến hai người nhanh chóng kết hôn.
Hắn đối với chuyện này cũng không quan tâm.
Hoặc là nói, trừ bỏ Thượng Quan Ngưng cùng Cảnh Duệ, hắn đối với việc của người khác đều không thèm quan tâm, Triệu An An và Mộc Thanh cũng tốt, Trịnh Luân và Trịnh Kinh cũng được, chuyện tình cảm của bọn họ hắn sẽ không hỏi đến, cũng không can thiệp, cũng sẽ không rảnh rỗi đi tác hợp.
Tính cách của hắn lạnh lùng, tình cảm rất lạnh nhạt, cũng không nhiều chuyện, càng không có hứng thú làm bà mai, loại việc như vậy thông thường đều là của phụ nữ.
Hắn mỗi ngày ngoài việc chú ý sự khôi phục của cơ thể Thượng Quan Ngưng cùng sự trưởng thành của Cảnh Duệ, sức lực còn lại đều đặt lên công việc.
Hắn là đàn ông, là người thừa kế của Cảnh gia, tất cả trọng trách của Cảnh gia đều đặt lên vai hắn, hắn cần phải lấy lại cổ phần của tập đoàn Cảnh Thịnh, hơn nữa còn muốn tận lực cầm lại giấy tuyên bố từ bỏ quyền thừa kế!
Việc này không chỉ cực kì khó khăn, Cảnh Dật Thần còn phải đem hết toàn lực tìm kiếm Dương Mộc Yên!
Bởi vì Dương Mộc Yên cùng những giấy tờ kia biến mất không thấy!
Đối với Cảnh Dật Thần mà nói, tuyệt đối không phải là một tin tức tốt.
Cô ta hẳn đã nhận ra Quý Bác có sự thay đổi, biết bọn họ đã hợp tác, biết Quý gia đã sẽ không che chở cô ta.
Cảnh Dật Thần tung hoành hai giới hắc bạch nhiều năm như vậy, chưa từng thấy ai giống như Dương Mộc Yên tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn cao minh lại là một người phụ nữ cực kì nhạy bén, ngay cả đàn ông cũng kém cô ta!
Dương Mộc Tên từ bé đã được gọi là thiên tài, nghe đồn chỉ cần cô ta gặp qua cái gì thì sẽ không bao giờ quên, chỉ số thông minh rất cao, những lời đồn đãi ở thành phố A về cô ta, ngoài nói cô ta rất xấu ra thì chính là sự thông minh của cô ta.
Loại người này giống như rắn độc, một khi đã ẩn nấp tránh ở chỗ tối, ra một đòn trí mạng, hậu quả là không thể tưởng tượng.
Chỉ có ngàn ngày làm ςướק, không có ngàn ngày để đề phòng ςướק.
Mâu thuẫn của Dương Mộc Yên với Cảnh gia không thể hóa giải, trong đó phải có một bên biến mất, mà người nên biến mất nhất định là Dương Mộc Yên!
Cảnh Dật Thần nửa tháng này đều không tìm được Dương Mộc Yên, nhưng trong quá trình tìm Dương Mộc Yên, ngoài ý muốn một tin tức khiến người khác khi*p sợ: Cảnh Dật Nhiên chưa ૮ɦếƭ!
“Cậu nói cái gì?! Lặp lại lần nữa!”
Cảnh Dật Thần rất ít khi khi*p sợ giống như bây giờ, khó có thể tin, cũng rất ít khi nghi ngờ tin tức do A Hổ điều tra được, chính là hiện tại căn bản không thể tin!
Hắn đứng ở bên người Cảnh Dật Nhiên tự mình thân thủ nổ súng, tận mắt nhìn thấy hắn ta không còn hô hấp!
Sao có thể còn sống!
Viên đạn bắn vào đầu, xác suất còn sống không được một phần vạn!
A Hổ cũng có chút khó có thể tin, nhưng lúc hắn được thuộc hạ báo tin cho, tự mình đi xem qua, cho nên mặc dù khó có thể tin, hắn vẫn đúng sự thật miêu tả lại những gì mình thấy.
“Thiếu gia, tôi xác thật đã nhìn thấy nhị thiếu gia, hắn hiện tại ở nước Mỹ. Mấy ngày đầu người của chúng ta tìm Dương Mộc Yên, có rất nhiều lần nhìn thấy Tiểu Lộc mang theo một cái rương màu đen lên thuyền, cô ta đổi phương tiện rất nhiều lần, vốn dĩ không có đặc biệt chú ý cô ta, nhưng vài thủ hạ đều thấy cô ta, hơn nữa đều báo cáo với tôi, tôi liền cảm thấy có chút kỳ quái, cô ta liên tục đổi thuyền, không ngồi máy bay, hơn nữa cái rương màu đen kia có chiều dài không khác chiều cao một người lắm, tôi liền sinh ra nghi ngờ.”
A Hổ nói, trên mặt cũng có chút nghiêm trọng, hắn làm sao cũng không rõ, Cảnh Dật Nhiên rốt cuộc làm sao có thể sống sót.
“Tôi phái người đến chỗ Tiểu Lộc an táng nhị thiếu gia, lấy tro cốt của hắn, nhưng trải qua giám định, những phần tro cốt đó căn bản không phải nhị thiếu gia!”
Cảnh gia có số liệu DNA của Cảnh Dật Nhiên, tro cốt chỉ cần giám định một chút thì lập tức phát hiện sự khác thường.
Cảnh Dật Thần giờ phút này đã trấn tĩnh xuống, lông mày tuy vẫn hơi hơi nhăn, nhưng sắc mặt đã khôi phục sự thong dong.
Hắn nhàn nhạt hỏi A Hổ: “Cậu tận mắt nhìn thấy hắn sao? Có thể chắc chắn không?”
A Hổ gật gật đầu: “Tôi tận mắt nhìn thấy ồi, dáng vẻ giống y hệt Nhị thiếu gia, nghe người của bệnh viện miêu tả, tính cách cũng giống Nhị thiếu gia, nhưng tôi không dám quá tới gần, sợ bứt dây động rừng. Hơn nữa bởi vì Tiểu Lộc vẫn luôn ở bên cạnh hắn, người của chúng ta căn bản không có biện pháp tới gần, nên không thể trăm phần trăm khẳng định người nọ chính là Nhị thiếu gia, đang tìm cơ hội lấy tóc của hắn mang đi giám định DNA để xác định.”
Tuy dáng vẻ A Hổ hàm hậu, nhưng làm việc không chút cẩu thả, học đủ mười phần tính cách nghiêm cẩn của Cảnh Dật Thần.
Cảnh Dật Thần trầm mặc một lát, dùng giọng khẳng định nói: “Không cần nghi ngờ, cũng không cần điều tra, người cậu nhìn thấy chính là Cảnh Dật Nhiên!” Hắn chỉ trong thời gian rất ngắn cũng đã phán đoán ra, Cảnh Dật Nhiên thật sự còn sống.
Thật ra A Hổ cũng cảm thấy người nọ chính là Cảnh Dật Nhiên, trên thế giới làm sao có hai người giống nhau hoàn toàn, trừ phi là anh em song sinh!
“Vậy thiếu gia, chúng ta có cần ra tay hay không?”
Ý tứ của A Hổ là đi Gi*t Cảnh Dật Nhiên, Cảnh Dật Thần lại lắc đầu: “Trước không nên động thủ, người của chúng ta cũng không cần để ở đó quá nhiều, không thể để Cảnh Dật Nhiên phát hiện ra. Trước mắt hắn sẽ không tạo ra sự uy Hi*p quá lớn, tập trung tinh lực tìm Dương Mộc Yên, nhìn đến cô ta thì trực tiếp Gi*t, không cần băn khoăn gì cả.”
Không phải Cảnh Dật Thần mềm lòng với Cảnh Dật Nhiên, hắn là người lạnh lùng, tuy là anh em cùng cha khác mẹ với Cảnh Dật Nhiên, nhưng trước nay đều không coi Cảnh Dật Nhiên là người nhà, Gi*t Cảnh Dật Nhiên cũng không mang lại gánh nặng tâm lý với Cảnh Dật Thần.
Cảnh Dật Thần kiêng kị, là Tiểu Lộc.
Hắn biết thân phận thật của Tiểu Lộc, hiểu rõ thực lực mà Tiểu Lộc đang che giấu!
Cô là sát thủ xếp thứu hai toàn thế giới, là một chiếc máy Gi*t chóc danh xứng với thực, sự bảo vệ của cô đối với Cảnh Dật Nhiên quá rõ ràng, trước khi Cảnh Dật Nhiên có hành động thiếu suy nghĩ thì người của hắn tuyệt đối không thể động thủ trước, nếu không đi một người ૮ɦếƭ một người, đi hai người ૮ɦếƭ một đôi!
Cảnh Dật Thần không muốn để thuộc hạ đi chịu ૮ɦếƭ, Tiểu Lộc Gi*t người cũng không hề nháy mắt, chỉ cần có sự uy Hi*p đến cô, cô sẽ không chút do dự nổ súng, hơn nữa có thể nhanh chóng thoát thân, không lưu hậu hoạn cùng nhược điểm.
Nếu không cô làm sát thủ nhiều năm như vậy, Gi*t nhiều người có quyền thế địa vị như vậy, đã sớm bị kẻ thù cấp Gi*t ૮ɦếƭ.
Cảnh Dật Thần không tin Cảnh Dật Nhiên trúng một phát súng còn có thể giống người bình thường tiêu dao tự tại, hắn cũng không tin sau khi Cảnh Dật Nhiên ૮ɦếƭ một lần có thể bỗng nhiên từ bỏ ân oán trước kia, đây là mối thù sống ૮ɦếƭ, Cảnh Dật Nhiên sớm hay muộn cũng sẽ tìm hắn báo thù, hắn không sốt ruột.
Đối phó cảnh dật nhiên, cảnh dật thần có nắm chắc, bởi vì bọn họ tranh đấu như vậy nhiều năm, hắn đối cảnh dật nhiên phi thường quen thuộc.
Hắn giải quyết tai họa ngầm là Dương Mộc Yên trước.
Chỉ cần Dương Mộc Yên không giống Triệu An An bị giam giữ nghiêm ngặt như vậy, cô ta nhất định sẽ để lại dấu vết, nhất định có thể tìm được cô ta.
Tìm Dương Mộc Yên đương nhiên không cần Cảnh Dật Thần tự mình ra mặt, thuộc hạ của hắn sẽ giăng thiên la địa võng để tìm kiếm.
Cảnh Dật Thần phải làm đó là lấy lại cổ phần của Cảnh Thịnh.
Hắn đã tìm được người đang cầm di chúc của Cảnh Dật Nhiên, hôm nay sẽ mang theo người kia cầm di chúc của Cảnh Dật Nhiên đến ngân hàng để mở két sắt, lấy giấy chuyển nhượng cổ phần ở bên trong, sau đó xé hết giấy tờ, như vậy cổ phần sẽ quay lại trong tay Cảnh Dật Thần.
Tuy hiệp nghị luôn ở trong két sắt chưa được lấy ra, sẽ không ảnh hưởng đến cổ phần trong tay Cảnh Dật Thần, bởi vì sau khi Cảnh Dật Nhiên lấy được giấy chuyển nhượng còn chưa kịp lập hồ sơ, số cổ phần này cũng không hoàn toàn thuộc về hắn ta, mà thuộc người đăng ký lập hồ sơ đó là Cảnh Dật Thần.
Nhưng một khi phần hiệp nghị này bị lấy ra, người thừa kế trên di chúc có thể lấy đi lập hồ sơ, như vậy cổ phần sẽ lập tực bị chuyển giao.
Người thừa kế mà Cảnh Dật Nhiên lựa chọn là lão đại của một thế lực ngầm, tên là Hồ Nhất, người trên giang hồ vẫn gọi hắn là Hồ lão đại, thế lực của hắn tên là Địa Đầu Bang, tên cũng như ý nghĩa, ý tứ bọn họ là rắn độc.
Vốn thế lực hắc đạo lớn nhất thành phố A là Hắc Hồng, chẳng qua Hắc Hồng bị một tay Cảnh Dật Thần sửa trị rất thảm, đầu tiên tên lão phó của hắn bị Cảnh Dật Nhiên giam giữ sau đó bị Cảnh Dật Thần tra tấn đến ૮ɦếƭ, bọn họ tránh Cảnh gia như tránh rắn rết.
Ngay cả Hắc Hồng thuộc hạ đông đảo cũng phải kiêng kị Cảnh Dật Thần mười lần, người được Địa Đầu Bang cử đi giúp Cảnh Dật Thần cũng phát run.
Hồ lão đại quen biết Cảnh Dật Nhiên rất sớm, cũng thay Cảnh Dật Nhiên làm không ít chuyện, tỷ như bán tài sản và đồ cổ mà Cảnh Dật Nhiên lấy được từ chỗ Mạc Lan, mấy thứ này từ chợ đen đầu cơ trục lợi, thường thường có thể bán được giá cực cao, hơn nữa chợ đen chỉ nhận tiền không nhận người, bán yên tâm, mua cũng yên tâm.
Hồ lão đại là người cực kỳ khôn khéo, hắn ta vừa không dám có quan hệ quá thân mật với Cảnh Dật Nhiên, lại không dám quá kiêng dè, bởi vì quá thân mật dễ dàng đắc tội với sát thần Cảnh Dật Thần này, quá kiêng dè lại dễ dàng khiến cho tên yêu nghiệt như Cảnh Dật Nhiên bất mãn, hắn ta đành phải xu nịnh trái phải, hai bên đều không dám đắc tội.
Nhưng hắn ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, Cảnh Dật Nhiên đã ૮ɦếƭ, đã ૮ɦếƭ còn chưa tính, hắn còn muốn lừa hắn ta một phen!
Tất cả các thế lực đều có một bộ phận thu thập tin tức, hiện tại rất nhiều người đều biết, Nhị thiếu gia Cảnh gia đã ૮ɦếƭ, hơn nữa là bị Đại thiếu gia Cảnh Dật Thần Gi*t ૮ɦếƭ!
Hơn nữa mọi người còn biết, Cảnh Dật Nhiên trước khi ૮ɦếƭ lưu lại một phần di chúc, nội dung di chúc chính là đem tất cả tài sản mà hắn sở hữu, bao gồm cả cổ phần của tập đoàn Cảnh Thịnh, tập đoàn Quý thị cùng nhau chuyển cho người ngoài.
Mọi người không biết rốt cuộc ai có vận khí nghịch thiên như vậy, có được số tài sản phú khả địch quốc!
Chỉ có Hồ Nhất tự biết, số tài sản kếch xù có thể khiến người ta ngạc nhiên rớt cằm này rơi xuống đầu hắn, kém chút nữa đập ૮ɦếƭ hắn!
Đương nhiên, mới đầu Hồ Nhất cũng không biết mình là người thừa kế trên di chúc của Cảnh Dật Nhiên, đến khi người của Cảnh Dật Thần tìm được hắn, hắn hỏi một hồi lâu mới mơ hồ biết, bánh có nhân nện ở trên đầu hắn.
Nhưng người người đều hận không thể cắn một ngụm vào tài sản của Cảnh gia, có thể dễ dàng chiếm tiện nghi như này sao?!
Đừng nói Cảnh Dật Nhiên để lại phân nửa cổ phẩn Cảnh Thịnh cho hắn, kể cả chỉ cho hắn một chút ít, hắn cũng phải nhanh chóng trả lại cổ phần cho Cảnh Dật Thần!
Đưa chậm một chút thôi đầu cũng phải chuyển nhà!
Có tiền thì cũng phải có mạng để hưởng a!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc