Thượng Quan Ngưng không ngờ, bây giờ Thượng Quan Ngưng lại ngang ngược như thế!
Trước kia, Thượng Quan Ngưng là người rất dễ nói chuyện, sao mà càng ngày lại càng có khí thế thế này!
La Nhung đang đứng ở bên cạnh cũng bị Thượng Quan Ngưng làm cho trợn mắt há mồm.
Hắn chưa từng thấy Thượng Quan Ngưng tuỳ hứng như vậy.
Đúng vậy, chính là tuỳ hứng!
Hắn đã làm việc rất lâu ở khoa học kỹ thuật Lập Ngữ, đa số thời điểm, Thượng Quan Ngưng đều là người dễ nói chuyện, còn đối xử với nhân viên rất tốt.
Hắn còn nhớ khoảng thời gian công ty vừa mới bắt đầu, ngày nào cô cũng tăng ca đến khuya cùng với nhân viên, liều mạng học tập tri thức kỹ thuật buồn tẻ, cùng nhân viên ăn trưa bằng loại cơm phần mua từ bên ngoài, không sợ khổ không sợ mệt, không khác với những nhân viên khác cho lắm.
Cô chưa từng lên mặt vì mình là chủ công ty, mỗi lần gặp nhân viên đều mỉm cười chào hỏi thân thiết, có bao giờ tuỳ hứng như vậy đâu chứ?
La Nhung cảm thấy, hình như hắn làm sai chuyện gì rồi.
Nhưng mà, hắn vẫn kiên trì nói thay Tạ Trác Quân.
“Bà chủ, tôi cảm thấy, sản phẩm của Tạ gia rất tốt, so với những công ty khác thì chúng ta được lợi nhất, chúng ta có thể tiết kiệm được chút tiền, hơn nữa...”
La Nhung còn chưa nói xong, đã bị Thượng Quan Ngưng lạnh lùng đánh gãy: “Tôi thiếu tiền? Thứ tôi có chính là tiền! Tôi có tiền thì tại sao tôi phải hợp tác với người tôi không vừa mắt? Vì chút tiền mà làm bản thân không thoải mái, anh nhìn thấy tôi nghèo thế sao?”
Thượng Quan Ngưng không biết, giờ phút này, giọng nói và thần thái của cô y chang Cảnh Dật Thần, nhất là cảm giác cả người cô đều lộ ra hơi thở quý tộc tao nhã, giọng nói cũng áp bức như phong cách của Cảnh Dật Thần!
Hai vợ chồng bọn họ ở bên nhau cả ngày, lúc không phát hiện đã bị đối phương ảnh hưởng, phong cách xử sự thẩm thấu cho nhau, cho nên hai người ngày càng giống nhau.
Những lời La Nhung định nói đều bị Thượng Quan Ngưng đẩy ngược trở lại.
Hắn ngại ngùng đứng ở nơi đó, cảm thấy thật mất mặt!
Sớm biết như vậy, hắn sẽ không giúp Tạ Trác Quân! Chính là, ai kêu vừa rồi hắn thu được lợi từ chỗ Tạ Trác Quân, nhưng không phải hắn không muốn nói giúp Tạ Trác Quân, mà là không còn gì để nói.
Hiện tại Thượng Quan Ngưng không muốn làm mình khó chịu, bởi vì cô còn có cục cưng, cần phải giữ tâm tình thoải mái.
Cho nên, cô không để ý đến gương mặt tím như gan heo của Thượng Quan Ngưng, cũng không quan tâm La Nhung đang hổ thẹn, trực tiếp đi đến văn phòng của mình.
Một lát sau, Thượng Quan Ngưng tổ chức cuộc họp cao tầng trong công ty, mọi người báo cáo công trạng tháng trước và kế hoạch công tác của tháng sau.
Bây giờ Thượng Quan Ngưng đã không còn là chú chim non mới vừa ra đời nữa rồi, cô ở Cảnh Thịnh lâu như vậy, học tập rèn luyện nhiều ngành như vậy, bởi vì tham dự cuộc họp lớn nhỏ hơn trăm lần cho nên cô học được rất nhiều thứ, hơn nữa cô còn đi theo bên cạnh Cảnh Dật Thần, cho nên cũng có khứu giác buôn bán nhanh nhạy sâu sắc như anh.
Mỗi khi có người đưa ra ý tưởng hoặc đề nghị, kêu đều có thể tiến hành phân tích.
Cô đã quăng chuyện Tạ Trác Quân ra sau đầu, vô cùng chăm chú thảo luận ưu khuyết điểm của sản phẩm mới trong công ty, còn đề ra doanh thu mà bọn họ cần phải đạt được.
La Nhung, thân là tổng giám, đương nhiên cũng phải tham dự hội nghị.
Hắn nhìn thấy Thượng Quan Ngưng đã khôi phục dáng vẻ yên lặng ôn hoà, giống như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.
Trong lòng La Nhung run rẩy, Thượng Quan Ngưng còn mạnh hơn hắn tưởng, tốc độ chuyển đổi cảm xúc nhanh như vậy, một cô gái mà có thể nhanh chóng bình ổn lại cảm xúc bản thân, sao có thể giống loại người dễ nói chuyện như hắn nghĩ chứ!
Thượng Quan Ngưng không biết suy nghĩ La Nhung, nhưng cho dù biết, cô cũng không để ý.
Vừa rồi, cô ở trong cuộc họp biết được, công ty chuẩn bị mua số lượng lớn vải dệt cao cấp, thưởng cho nhân viên nhân dịp tết nguyên đán.
Trải qua việc so giá, giá cả của công ty dệt may của Tạ gia đúng là thấp nhất, giúp công ty cô tiết kiệm được nhiều nhất.
Thượng Quan Ngưng trực tiếp gạt bỏ đề nghị này.
Nếu là ngày thường, cô sẽ không quản chuyện này, phòng vật tư cũng có nhân viên, cứ làm theo quy trình là được, cô cũng không thể nào đi theo xem xét toàn bộ quy trình.
“Trực tiếp thưởng tiền đi, căn cứ vào biểu hiện công tác của nhân viên, quy thành tiền thưởng, thấp nhất là một ngàn. Ngoài ra cũng có thể mua vật dụng gia đình với giá cả phải chăng mà phân phát, dựa theo không khí vui mừng của tết nguyên đán, giúp mọi người đều vui vẻ.”
Không thể nghi ngờ, tiền là thiết thực nhất.
Thưởng cho mỗi người một khúc vải giá một ngàn, rất nhiều người đều cảm thấy như vậy quá xa xỉ và lãng phí, không bằng trực tiếp thưởng một ngàn đồng còn thoải mái hơn.
Nhưng còn có quà tặng kèm theo, hai cái kết hợp, không thể nghi ngờ là càng khích lệ tấm lòng nhân viên, gia tăng lòng trung thành.
Phương pháp này, Thượng Quan Ngưng học được từ tập đoàn Cảnh Thịnh.
Những ngày quan trọng, Cảnh Thịnh thường thưởng tiền cho nhân viên, tuy cũng có tặng quà, nhưng đều là đồ dùng cuộc sống có giá trị thấp.
Thế nhưng hiệu quả lại rất tốt, không ai cảm thấy bất mãn, mọi người đều cảm thấy, thưởng tiền mới là thực tế nhất.
Thật ra, rất nhiều công ty không trực tiếp thưởng tiền, mà là các loại quà tặng, đáng quan ngại chính là lãnh đạo cao tầng sẽ thông qua việc tặng quà mà vơ vét của cải.
Ví dụ như nói, phòng vật tư báo giá một khúc vải là một ngàn hai, nhưng thực tế thì sao? Có ai biết Tạ Trác Quân bán giá một ngàn hai cho La Nhung không?
Đương nhiên là phải có hoa hồng.
Qùa tặng giá trị càng cao thì tiền boa sẽ càng lớn, mà đồ dùng cuộc sống thì lại có giá ổn định hơn, chỗ có thể kiếm lời đã bị ép đến cực hạn, không thể nào lại có người dám ghé vào ăn hôi.
Thượng Quan Ngưng hiểu rõ đạo lý nước quá trong ắt sẽ không có cá, cho nên bình thường cô đều nhắm một mắt mở một mắt, không yêu cầu quá hà khắc.
Nhưng mà, chuyện hôm nay đã chạm đến mấu chốt của cô rồi, đây là chuyện cô không thể nào tha thứ.
Cô đã hiểu mưu kế của La Nhung, hắn tính lừa gạt cô, không cho cô biết vật tư công ty mua là của công ty dệt may Tạ gia.
Có loại nhân viên này, đúng là đáng sợ, không biết khi nào thì bị hắn bán đi!
Cho nên, sau khi hội nghị kết thúc, Thượng Quan Ngưng tìm La Nhung nói chuyện.
Từ trong văn phòng Thượng Quan Ngưng đi ra, vẻ mặt La Nhung đã hoàn toàn nguội lạnh.
Công việc của hắn không hề khó khăn, lương cao, thoải mái, ổn định, lợi ích nhỏ thu vào cũng không hề gián đoạn, bây giờ bị công ty khai trừ, hắn đi đâu tìm công việc vừa thoải mái lại có thể diện như thế đây!
Gia cảnh nhà hắn bình thường, đến giờ hắn cũng chưa kết hôn, bởi vì áp lực kết hôn rất lớn, giá nhà lại không ngừng tăng cao, hắn còn chưa có thực lực kinh tế để nuôi sống một cô gái xinh đẹp xuất sắc.
Hắn giúp đỡ Tạ Trác Quân, cũng là cảm thấy Tạ Trác Quân đáng thơng, về chuyện Tạ Trác Quân nói, sau khi thành công sẽ không thiếu chỗ tốt cho hắn!
Chính là hiện tại, chưa bắt được ưu đãi, mà đã đánh mất công việc!
La Nhung biết, cầu xin Thượng Quan Ngưng là vô ích.
Không được, hắn có thể đi tìm Tạ Trác Quân khóc lóc kể lể.
Bởi vì Tạ Trác Quân mà hắn mất việc, Tạ Trác Quân không thể nào ngồi yên mặc kệ đúng không?
Ngày hôm sau, Thượng Quan Ngưng ngồi trong văn phòng ở tập đoàn Cảnh Thịnh, đang xử lý nhưng văn kiện bị đọng lại của thời gian trước, Tiểu Lộc lại giống như trước kia, ngồi ở một bên sô pha, ôm một que kẹo to như mặt cô ấy vui vẻ ăn mừng.
Thượng Quan Ngưng hiện tại đã quen với hai dáng vẻ của Tiểu Lộc, tuy rằng trong lòng có chút ngạc nhiên, nhưng mơ hồ cũng biết chuyện như thế nào, cũng không truy hỏi đến cùng.
Tới gần giữa trưa, tiếp tân Anna ở dưới sảnh gọi cho cô, nói có vị Tạ tiên sinh tìm cô.
Thượng Quan Ngưng vừa nghe là họ Tạ, cả người đều lạnh.
Cô tuy rằng không muốn thấy Tạ Trác Quân, nhưng lại không thể không thấy, nếu không có việc hắn căn bản là không chịu đến Cảnh Thịnh.
Cảnh Dật Thần hôm nay cũng đến tập đoàn, từ sau khi bọn họ tổ chức hôn lễ, hắn trở lại Cảnh Thịnh đi làm, truyền thông đã bắt đầu công bố các tin túc về tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn Cảnh Thịnh.
Cảnh Dật Thần lấy phương thức oanh tạc xuất hiện trước công chúng, khí chất của hắn lạnh lùng cao quý, khuôn mặt đẹp trai hoàn mỳ, thực lực vô cùng lớn, làm mọi người cực kỳ hâm mộ bối cảnh gia tộc của hắn, các tin tức cực kì chấn động.
Hiện tại hắn xuất hiện còn nhiều hơn các mình tinh khác, đặc biệt là ngày hôm qua hắn tiếp nhận phỏng vấn của kênh tài chính và kinh tế của thành phố A, đã nhanh chóng trở thành đề tài nóng hổi nhất của thành phố A.
Tuy rằng nữ MC về tài chính và kinh tế liên tục dò hỏi tình huống hôn nhân của Cảnh Dật, hắn có xác nhận mình đã kết hôn, nhưng như cũ không ngăn cản được những cô gái ở thành phố A điên cuồng mê luyến cùng ái mộ.
Từ đứa bé còn bi bô tập nói, đến các cô gái trẻ mơ mộng, đến các bạn gái trung niên đã trải qua thăng trầm cuộc sống, lại đến các bà lão đã tám mươi tuổi, chỉ cần là phụ nữ, liền không có ai không cuồng nhiệt.
Rất nhiều người điên cuồng mạnh mẽ xông vào tòa nhà của Cảnh Thịnh, sôi nổi mong muốn chụp ảnh chung với Cảnh đại thiếu hoặc là xin ký tên, cầu hôn……
Gần đây nhưng lý lịch đến xin việc ở tập đoàn, gần như tất cả đều là nữ giới, đương nhiên, cũng có rất nhiều thanh niên thoạt nhìn rất đẹp trai, bọn họ ái mộ Cảnh đại tổng tài càng thêm điên cuồng mãnh liệt!
Ở bộ phân quan hệ xã hội, đã thu được rất nhiều các quà tặng của fan hâm mộ cả nước. Ở tập đoàn Cảnh Thịnh, người khác gửi quà tặng đến cho tổng giảm đốc, tất cả đều do bộ phận quan hệ xã hội tiếp nhận, mở ra xem xét rồi nhập kho, sau đó báo cáo lại với tổng giám đốc.
Nếu muốn gửi đồ cá nhân cho Cảnh Dật Thần, sẽ không gửi đến tập đoàn.
Hơn nữa trong những quà tặng đó không thiếu vật có tính nguy hiểm, không thể để tổng tài bị đe dọa, cho nên của ải của bộ phận xã hội xét duyệt cực kì nghiêm khắc.
Đương nhiên, ngoại trừ những người bên ngoài cực kì cuồng nhiệt với Cảnh Dật Thần, cũng duy trì ham thích rất lớn với thân phận vợ hắn —— ham thích đi khai quật từng chút từng chút một thân phận Thiếu phu nhân Cảnh gia, hận không thể đem tổ tông mười tám đời của Thượng Quan Ngưng tất cả đều đào ra.
Nhưng mà Cảnh Dật thần đối với việc này đã sớm có chuẩn bị, đã đem tất cả thông tin về Thượng Quan Ngưng đều ẩn giấu, những thứ mà người ta có thể điều tra ra rất ít.
Hôm nay Thượng Quan Ngưng thậm chí còn không đi chung xe với hắn đi làm, mà là điều đoàn xe có thể so sánh với xe tăng nhỏ đưa cô đi làm.
Thân phận của cô có chút mẫn cảm, Thượng Quan Ngưng trên cả đường đi đều có chút lo lắng, hôm nay Tạ Trác Quân lại tới tìm cô, cô cần phải mau chóng xử lý, hơn nữa phải xử lý thật tốt, không thể lưu lại bất kì tai hoạ ngầm nào.
Nếu không chẳng may truyền thông bắt được tiếng gió, nói cô cùng Tạ Trác Quân có cái gì đó, vậy không ổn.
Hơn nữa, Thượng Quan Ngưng cực kì bận tâm tới cảm giác của Cảnh Dật Thần, hắn là một người kiêu ngạo, lại là yêu cô như vậy, cô không nghĩ bởi vì một Tạ Trác Quân, mà xảy ra mâu thuẫn với Cảnh Dật Thần.
Hiện tại ở tầng một có rất nhiều người phụ nữ đang chen chúc, tuy rằng bảo vệ của tập đoàn Cảnh Thịnh đã kéo ra giải ngăn cách, không cho các cô ấy tới gần, nhưng ở tầng một vẫn không an toàn như cũ.
Thượng Quan Ngưng nhìn thấy Tạ Trác Quân ở phòng khách lầu ba.
Hôm nay Tạ Trác Quân, so với ngày hôm qua thoạt nhìn có chút tinh thần, tuy rằng vẫn cực kì mệt mỏi như cũ, trên mặt che kín tang thương, nhưng ít nhất toàn thân trên dưới đều là tây trang và áo sơmi cao cấp hoàn mỹ, tóc cũng được chải chỉnh chỉnh tề tề.
Nháy mắt nhìn thấy Thượng Quan Ngưng, Tạ Trác Quân vẫn không khỏi có chút hoảng hốt.
Hắn chưa từng nghĩ đến, bọn họ sẽ biến thành như bây giờ, hắn nghèo túng thất bại sắp sửa phá sản, mà cô rực rỡ lóa mắt, phát triển không ngừng, tình yêu và sự nghiệp tất cả đều thành công, cả người cô như một đóa hoa hồng được tắm qua mưa gió, phát ra ánh sáng lóa mắt, hắn như cỏ khô bị mưa gió thổi bay, nghiền tђàภђ ђạt bụi.
Hối hận sao?
Trong lòng Tạ Trác Quân chua xót cùng đau đớn nháy mắt đem hắn chôn vùi.
Hối hận.
Không chỉ là hối hận, là đau thấu tim gan, hận tới nghiến răng nghiến lợi, hận hắn năm đó quá ngây thơ quá khinh cuồng, hận mình có mắt không tròng, để mất một cô gái lộng lẫy bắt mắt như vậy.
Hôm nay Thượng Quan Ngưng mặc một bộ đồ công sở màu đen, áo khoác cởi một nút, ống quần thẳng tắp bao vây lấy cặp chân thon dài, trên chân đi một đôi giày màu đen đế bằng, trên giày điểm xuyết những khối kim loại màu trắng, bên trong tây trang là áo sơmi màu trắng đồng phục của tập đoàn Cảnh Thịnh, theo số đo mà may ra, ngắn gọn tinh xảo, giỏi giang mà ưu nhã.
Cô đeo dây chuyền rubi đỏ, khuyên tai kim cương, nhẫn cưới bạch kim, còn có một chiếc đồng hồ trị giá ngàn vạn.
Nhưng tất cả các đồ trang sức này, đối với cô mà nói, thật sự cũng chỉ là vật trang trí mà thôi, rubi và kim cương đều không thể ςướק đi ánh sáng trong đôi mắt cô, đều bị làn da tuyết trắng của làm cho ảm đảm phai mờ.
Tạ Trác Quân không phải chưa từng gặp qua mỹ nữ trẻ trung, tương phản, hắn cũng được vô số mỹ nữ chào đón, Thượng Quan Nhu Tuyết chính là một trong số đó.
Nhưng mà, hắn đối với Thượng Quan Ngưng vẫn có chút thất thần, người con gái như vậy, chỉ cần an an tĩnh tĩnh đứng ở nơi đó, chính là một phong cảnh tuyệt đẹp, hắn biết rõ, chính mình không xứng với cô, có lẽ, trước nay đều chưa từng xứng với cô.
Thượng Quan Ngưng nhìn Tạ Trác Quân nhìn mình ngây người, trong lòng dâng lên một chút không vui.
“Tạ tiên sinh, tôi đã nói rất nhiều lần, không có việc gì đừng tới công ty của tôi, tôi rất bận, nếu anh tới để nói chuyện hợp tác, vậy rất xin lỗi, tôi sẽ không hợp tác với anh, lập trường của tôi sẽ không vì bất kì cái gì mà thay đổi, hy vọng anh có thể rõ ràng, hy vọng anh lập tức rời đi.”
Thượng Quan Ngưng giọng nói hờ hững, nghe không ra bất luận oán khí hoặc ý châm chọc gì, chỉ có sự xa cách rõ ràng.
Tạ Trác Quân từ trong cảm xúc đau long giãy giụa bò ta, hắn tận lực khiến chính mình bình tĩnh: “Tôi tới không phải để nói chuyện hợp tác với cô, tôi muốn cô để La Nhung quay trở lại làm việc. Cô không thể khai trừ hắn, chuyện này không liên quan đến hắn, là ân oán của hai chúng ta, tại sao phải liên lụy đến người vô tội.”