Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 338

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Mạc Lan bị lời nói của Cảnh Trung Tu làm cho cứng lại, hơi hơi phát run duỗi tay chỉ vào ông, tức giận nói: “Mày…… Mày hiện tại một chút đều không đem tao để vào mắt! Không sai, tao không phải họ Cảnh, nhưng tao là mẹ mày! Mày là do tao sinh ra! Màu nói chuyện với tao như vậy sao?! Tao lúc trước sinh ra mày làm gì, để mày chọc tức tao, mày là muốn hai bà cháu tao không sống được đúng không?!”
Giờ phút này lửa giận trong lòng Cảnh Trung Tu còn nhiều hơn Mạc Lan gấp trăm lần, ông hận không thể trực tiếp một chưởng đánh ૮ɦếƭ Cảnh Dật Nhiên! Nếu không phải nhiều năm qua đã tạo thành sự tự chủ cực lớn, lúc nãy khi đá Cảnh Dật Nhiên ông đã không khống chế được mà đá ૮ɦếƭ hắn!
Cũng may ông còn có một tia lý trí, ông không thể thật sự đánh ૮ɦếƭ con trai của mình.
Nhưng mà ông không bao giờ muốn nhìn thấy Cảnh Dật Nhiên xuất hiện trước mặt ông, không bao giờ muốn giữ hắn ở trong Cảnh gia!
Hắn sinh ra hoàn toàn là một sai lầm!
Về sau hắn sẽ càng phạm sai lầm lớn hơn, nếu không trục xuất hắn khỏi Cảnh gia, Cảnh gia sớm muộn gì cũng sẽ bị hủy trong tay Cảnh Dật Nhiên!
“Tôi vẫn luôn kính trọng ngài, lời không nên nói cũng chưa từng nói qua!” Cảnh Trung Tu vẻ mặt lạnh nhạt nhìn mẹ mình, trong lòng ông so với mặt còn lạnh lùng hơn, ông đối với Mạc Lan chỉ có lễ nghi cơ bản nhất cùng tôn trọng mà thôi, tuyệt đối không có tình cảm mẹ con như gia đình bình thường.
Tình cảm mẹ con bọn họ vốn dĩ có chút lạnh nhạt, từ khi Triệu Tình ૮ɦếƭ, tình cảm của Cảnh Trung Tu đối với Mạc Lan liền phai nhạt, ngày thường sẽ không nhiều lời một câu.
“Nhưng hôm nay không giống nhau, tôi muốn đem tên nghiệp chướng này trục xuất khỏi Cảnh gia, ngài lại muốn đuổi tôi ra khỏi Cảnh gia, tôi không làm gì sai lầm, ngài cũng không có quyền đuổi tôi đi! Tôi nói đều là lời nói thật, ngài vốn dĩ không có tư cách đuổi người thừa kế của Cảnh gia, không chỉ tôi mà còn bao gồm cả Dật Thần, ngài đều không có quyền đuổi đi! Nếu ngài nhất quyết ngăn cản, tôi có quyền trục xuất ngài ra khỏi Cảnh gia!”
Mạc Lan nghe ông nói xong, tức giận tới mức run run.
“Làm càn!” Mạc Lan hô to, “Mày muốn làm phản đúng không! Mày còn muốn đuổi tao ra khỏi Cảnh gia, mày bây giờ việc gì cũng có thể làm! Mày chính là chướng mắt hai bà cháu tao, muốn đuổi chúng tao ra ngoài! Mày ghi hận cái ૮ɦếƭ của Triệu Tình năm đó, hận một mình tao là được! Một mình tao làm ra việc đó, A Nhiên không liên quan!”
Mạc Lan nhắc tới Triệu Tình, làm vẻ mặt Cảnh Trung Tu bỗng nhiên biến đổi.
Vẻ mặt Cảnh Dật Thần đang đứng sau lưng Mạc Lan cũng thay đổi, trong ánh mắt tất cả đều là tia sáng lạnh lẽo.
Bà ta còn có mặt mũi nhắc đến mẹ hắn --- Triệu Tình?!
Nếu không phải bà ta cố chấp, mẹ hắn làm sao có thể ૮ɦếƭ?!
Triệu Tình là nỗi đau ở sâu trong đáy lòng Cảnh Trung Tu, ngày thường không ai dám ᴆụng vào, chỉ có duy nhất một vì tranh chấp quyền thừa kế với Cảnh Dật Thận, chính bởi vì Cảnh Dật Thần nhắc tới Triệu Tình, ông mới cho hắn một bạt tai.
Hiện tại Mạc Lan lại nhắc tới, hơn nữa, Mạc Lan lại là đầu sỏ gây ra cái ૮ɦếƭ của Triệu Tình!
Cảnh Trung Tu gắt gao nắm chặt nắm tay, hàm răng gắt gao cắn ở bên nhau, dùng sức quá độ, khiến cơ bắp hai bên má ông hơi hơi phồng lên.
“Tình nhi ૮ɦếƭ như thế nào, ngài rõ ràng! Tôi không hận ngài, tôi chỉ hận chính mình, vì cái gì không ở dưới tình huống đó, trực tiếp Gi*t Chương Dung! Tôi vẫn luôn giáo dục Dật Thần, phải là một người quả quyết sát phạt, hắn làm được, đáng tiếc tôi không làm được! Nếu không, hậu hoạn ngày hôm nay sẽ không tồn tại! Năm đó chỉ vì tôi nhân từ mà hại ૮ɦếƭ vợ mình, làm hại con trai mất mẹ, làm hại Cảnh gia gặp phải nguy cơ sụp đổ!”
Hận ý trong lòng Cảnh Trung Tu từ nhiều năm trước tới nay toàn bộ phát ra, ông không hề ẩn nhẫn, cũng không hề che dấu, dùng giọng lạnh lẽo nói: “Tôi cùng con trai đều biến thành xác không hồn, biến thành cương thi không có tình cảm, ngài vừa lòng chưa? Ha hả, đều không phải ngài sai, đây đều là tôi sai, tôi là con làm sao có thể trách mẹ mình?”
Lời nói trong miệng ông rõ ràng không nói Mạc Lan sai, nhưng mà ai cũng nghe ra ông đang nói tất cả đều do Mạc Lan!
Mạc Lan đối với cái ૮ɦếƭ của Triệu Tình vẫn luôn áy náy, nhưng lúc này bị Cảnh Trung Tu chọc tức đã không còn chút áy náy nào, bà ta chỉ nghĩ bảo vệ cháu trai của mình! Không để Cảnh Dật Nhiên bị đuổi khỏi Cảnh gia!
Bà lấy ra khuôn mặt mạnh mẽ thường ngày, cao giọng nói: “Chuyện quá khứ đều đã qua đi, mày muốn đem lão thái bà này đuổi khỏi Cảnh gia, tao đi là được, nhưng A Nhiên tuyệt đối không thể rời khỏi Cảnh gia! Trên người hắn có dòng máu của Cảnh gia, vĩnh viễn đều là một phần của Cảnh gia, là thiếu gia của Cảnh gia!”
Rõ ràng là bà ta nhắc tới quá khứ trước, hiện tại rồi lại không cho nói tiếp, thật là tuổi càng lớn, càng sẽ càn quấy!
Cảnh Trung Tu cười lạnh một tiếng, dùng giọng nói không khác với giọng của Cảnh Dật Thần hờ hững nói nói: “Tôi đã nói rồi, Cảnh gia hiện tại do tôi quyết định, ngài nói không tính! Tên nghiệp chướng này hôm nay phải cút khỏi Cảnh gia! Cảnh gia chúng tôi không có người ăn cây táo rào cây sung như vậy! Mặt khác, tất cả đồ thuộc sở hữu của Cảnh gia, tôi sẽ thu hồi toàn bộ, một phân tiền hắn cũng không được mang đi!”
Cảnh Dật Thần đến bây giờ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ nghe được Cảnh Trung Tu nói Cảnh Dật Nhiên “Ăn cây táo, rào cây sung”, bỗng nhiên mày nhăn lại, nhìn về Cảnh Dật Nhiên sắc mặt tái nhợt không nói một lời.
Cảnh Dật Nhiên cảm nhận được ánh mắt của Cảnh Dật Thần, nâng lên đôi mắt nhìn về phía hắn, trong con ngươi có tia nhìn châm chọc cùng âm ngoan chợt lóe lên biến mất, trở nên bình tĩnh không gợn sóng.
Cảnh Dật Thần mày không khỏi nhăn càng sâu hơn.
Hắn không có nhìn sai trong ánh mắt của Cảnh Dật Nhiên có sự châm chọc.
Lúc này, Cảnh Trung Tu đang muốn đuổi hắn ta ra khỏi Cảnh gia, vì sao hắn ta còn dùng ánh mắt như vậy nhìn mình?!
Cảnh Dật Thần chưa kịp suy nghĩ sâu xa, đã bị lời nói Mạc Lan làm cho kinh ngạc!
“Mày là ba của A Nhiên nhưng sao lại ác độc như vậy?! Nó chỉ đem cổ phần bán trao tay mà thôi, chuyện này căn bản không quan trọng như vậy, mày đem lí do này đuổi nó ra khỏi cửa sao?! Cổ phần trong tay của A Thần đã rất nhiều rồi, dùng những cổ phần đó, nó đã có thể hoàn toàn khống chế toàn bộ tập đoàn, bán đi một chút cũng tạo thành bất kì uy Hi*p gì, Cảnh gia cũng sẽ không bởi vậy mà suy sụp! Mày đơn giản là viện cớ!”
Cảnh Dật Nhiên, thế nhưng đem cổ phần Cảnh Thịnh bán trao tay!!
Hắn làm sao dám!
Mạc Lan thế nhưng còn nói chuyện này không quan trọng, chẳng lẽ, một hai phải đem toàn bộ Cảnh Thịnh đều cho người khác, đây mới là việc trọng đại sao?!
Cảnh Thịnh là tâm huyết của Cảnh Trung Tu, là tâm huyết của Cảnh Thiên Viễn!
Cảnh Dật Nhiên trong tay có 20% cổ phần, nếu hắn bán tất cả, sao có thể không ảnh hưởng đến sự phát triển của Cảnh Thịnh! Này sẽ làm cho Cảnh Thịnh có lỗ hổng lớn!
Cảnh Dật Thần không chút nghĩ ngợi một tay kéo Cảnh Dật Nhiên từ trong иgự¢ Mạc Lan ra ngoài, “Phanh” một tiếng đem ném hắn lên mặt đất, sau đó một chân dẫm lên иgự¢ Cảnh Dật Nhiên ngồi xổm xuống.
“Cậu đem cổ phần bán cho ai?!”
Trong ánh mắt của Cảnh Dật Thần toàn là tia sáng khiến người khác sợ hãi, trên khuôn mặt anh tuấn hoàn toàn lạnh lẽo.
Hắn đã đoán được Cảnh Dật Nhiên đem cổ phần bán cho ai, nhưng hắn không từ bỏ muốn hỏi cho rõ ràng.
Cổ phần của một công ty, căn bản không thể tùy ý chuyển nhượng, nếu không sẽ làm công ty rơi vào tình cảnh bị động, càng không thể đem cổ phần bán cho đối thủ cạnh tranh, sẽ là một vấn đề rất lớn!
Mạc Lan không nghĩ tới Cảnh Dật Thần sẽ đột nhiên ra tay, bà nhìn thấy Cảnh Dật Nhiên bị Cảnh Dật Thần đẩy ngã trên mặt đất, sau đó bị hắn dùng chân dẫm lên người, trong lòng đau đớn dữ dội, cuống quít tiến lên cản Cảnh Dật Thần.
“A Thần, cháu mau thả em cháu ra, hắn vừa mới bị cha cháu đánh, không thể tiếp tục bị thương! Cháu làm vậy sẽ đánh ૮ɦếƭ hắn!”
Nhưng sức lực của bà căn bản không có khả năng chống lại Cảnh Dật Thần, Cảnh Dật Thần một chân dẫm lên bụng Cảnh Dật Nhiên, một chân dẫm lên sàn nhà, Mạc Lan kéo thế nào hắn cũng không nhúc nhích.
Cảnh Dật Thần đối với lời nói của Mạc Lan ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Cảnh Dật Nhiên, lại một lần nữa lặp lại câu hỏi của mình: “Cậu đem cổ phần bán cho ai?!”
иộι тạиg của Cảnh Dật Nhiên lại một lần nữa chịu chấn động dữ dội, khóe môi đã bắt đầu tràn ra máu tươi.
Chỉ cần có thể khiến Dảnh Dật Thần tức giận, hắn ta đều nguyện ý đi làm, hiện tại nhìn thấy Cảnh Dật Thần tức giận muốn Gi*t người, dù cho giờ phút này cả người Cảnh Dật Nhiên đều đau đớn giống như kim đâm, khóe môi vẫn cong lên lộ ra một nụ cười tà khí.
Hắn ta không nói lời nào, Cảnh Trung Tu lại áp chế tức giận, nhàn nhạt nói: “Bán cho tập đoàn Quý thị, hiện tại, tập đoàn Quý thị nắm giữ 20% cổ phần của tập đoàn Cảnh Thịnh, trừ con ra là đại cổ đông lớn thứ hai.”
Lòng Cảnh Dật Thần rơi vào vực sâu.
Hắn vừa mới đánh cược với Quý Bác thu được thắng lợi, châm ngòi quan hệ giữa mấy người thừa kế Quý gia, làm Quý Mẫn Quyết ký một bản hợp đồng đối với bọn họ cực kì có lợi, trong nháy mắt, tình thế chuyển biến bất ngờ!
Quý thị khống chế 20% cổ phần của Cảnh Thịnh!
Đây là khái niệm gì!
Này tương đương với việc mấy thế hệ người của Cảnh gia cực cực khổ khổ, dốc hết sức lực kinh doanh tạo ra một để quốc thương nghiệp, phải bỏ ra một phần năm đưa cho Quý gia!
Về sau, mỗi khi Cảnh Dật Thần kiếm được một trăm triệu thì phải chia cho Quý gia hai mươi triệu!
Thật là đáng ૮ɦếƭ!
Cảnh Dật Nhiên lại có thể âm thầm chọc ra một lỗ thủng lớn như vậy!
Lúc trước hắn tiêu xài hết tài sản của tổ tiên Cảnh gia, Cảnh Dật Thần đã cực kì khó khăn để thu mua lại, hơn nữa 20% cổ phần này, muốn lấy lại toàn bộ còn khó hơn lên trời!
Quý Bác khống chế cổ phần này, tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tay, đến lúc đó, Cảnh gia khẳng định bị tập đoàn Quý thị khống chế rất nhiều!
Cảnh Dật Thần chậm rãi đứng lên, đem chân đặt trên bụng Cảnh Dật Nhiên thu lại.
Hắn sợ chính mình thu chậm, sẽ khống chế không được một chân dẫm ૮ɦếƭ Cảnh Dật Nhiên!
“Rất tốt, Cảnh Dật Nhiên, cậu tặng Quý Bác một món quà tân hôn thật lớn!” Cảnh Dật Thần lạnh lùng mở miệng, trong giọng nói lại lạnh thấu xương, làm Mạc Lan không khỏi rùng mình một cái, trong lúc nhất thời đã quên đi đỡ Cảnh Dật Nhiên đứng dậy.
“Quý Bác khẩu vị cũng thật lớn! 20% cổ phần của Cảnh Thịnh, có thể nuốt dễ dàng vậy sao?! Hắn cũng không sợ nghẹn ૮ɦếƭ! Hắn lấy cái gì mua được nhiều cổ phần như vậy? Hiện tại Quý gia không có khả năng tài chính lớn như vậy!”
Cảnh Dật Thần từ trên cao nhìn xuống Cảnh Dật Nhiên, trong ánh mắt lạnh có sát ý lạnh thấu xương.
Cảnh Trung Tu cũng dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn chằm chằm Cảnh Dật Nhiên.
Việc Cảnh Dật Nhiên đem cổ phần bán trao tay cho tập đoàn Quý thị, ông cũng vừa mới biết được, vì tin tức này, một nội gián mà ông sắp xếp ở tập đoàn Quý thi đã bị lộ, về sau hắn không thể tiếp tục báo cáo các thông tin cơ mật.
Ông còn phải tiêu phí thời gian và tinh lực, một lần nữa bồi dưỡng một nội gián mới.
Nhưng Cảnh Trung Tu cũng chỉ biết Cảnh Dật Nhiên đem cổ phần bán trao tay cho tập đoàn Quý thị, cũng không biết tập đoàn Quý thị tập trả cho Cảnh Dật Nhiên bao nhiêu tiền.
Ông đã cho người tra tài khoản của Cảnh Dật Nhiên, gần đây tài khoản của hắn cũng không có một khoản tiền lớn nào được chuyển vào.
Cảnh Dật Nhiên bị bọn họ nhìn chằm chằm, vẻ mặt lại không có biến hóa quá lớn, hắn phun ra một ngụm máu tươi, cười lạnh một tiếng, lại không chịu nói một chữ.
Mạc Lan thấy hắn phun ra máu, đau lòng rớt nước mắt, bà mặc kệ Cảnh Dật Nhiên rốt cuộc đem cổ phần bán được bao nhiêu tiền, Cảnh gia không thiếu tiền, bà một chút cũng không đau lòng, bà chỉ đau lòng cháu trai mình bị đánh sắp ૮ɦếƭ!
“Quản gia, mau gọi bác sĩ tới! Ông đứng ở chỗ đó làm, tốn nhiều tiền thuê ông như vậy, để ông đứng xem trò vui sao?!”
Mạc Lan khóc lóc quát quản gia, giọng bà luôn rất lớn, giờ phút này giọng nói lại càng dọa người.
Quản gia cung kính khom lưng với bà, thấp giọng nói: “Lão phu nhân, đã gọi, lập tức liền tới rồi.”
Mặc kệ thế nào, Cảnh Dật Nhiên vẫn không thể xảy ra chuyện gì, trong lòng quản gia rất rõ ràng, kể cả Cảnh Trung Tu tức giận tới mức muốn đánh ૮ɦếƭ nhị thiếu gia, cũng sẽ không thật sự đánh ૮ɦếƭ hắn.
Bác sĩ rất nhanh liền tới, mang theo hai trợ lý, dùng cáng nâng Cảnh Dật Nhiên ra ngoài.
Nếu không chữa trị, Cảnh Dật Nhiên thật sự sẽ bởi vì иộι тạиg xuất huyết mà tử vong.
Mạc Lan đi theo Cảnh Dật Nhiên cùng bác sĩ rời đi, phòng khách, chỉ còn lại hai ba con Cảnh Trung Tu cùng Cảnh Dật Thần.
“Ba, chuyện này giao cho con.”
Yên tĩnh một lúc, Cảnh Dật Thần nhàn nhạt mở miệng.
Hắn đã thật lâu không gặp phải tình huống khó giải quyết như vậy, đại đa số thời điểm, hắn đều là người thắng, bởi vì đối thủ so với hắn còn yếu hơn nhiều, kể cả Quý Bác được thành phố A công nhận là thanh niên tài tuấn, ở trước mặt hắn cũng không có một chút sự công kích nào!
Nhưng tình huống khó giải quyết này cũng không làm Cảnh Dật Thần lui bước, mà ngược lại hiện tại ý chí chiến đấu của hắn sục sôi, tức giận qua đi, hắn rất nhanh liền bình tĩnh lại, bắt đầu suy nghĩ đối sách.
Đây là kết quả của việc Cảnh Trung Tu tiến hành huấn luyện lâu dài với hắn, từ trong xương cốt của hắn đều là sự tự tin và cơ trí, đối với khó khăn, trước nay hắn đều sẽ không chịu thua, trong từ điển của hắn không có phai chứ này.
Lừa giận của Cảnh Trung Tu cũng đã bình ổn xuống, quyết định của ông không ai có thể thay đổi, Cảnh Dật Nhiên, ông nhất định sẽ trục xuất hắn ra khỏi Cảnh gia!
Nhìn Cảnh Dật Thần, trong lòng ông cuối cùng cũng có chút vui mừng.
Hai đứa con trai chênh lệch rõ ràng như thế, Cảnh Dật Nhiên chỉ biết chơi bời tiêu xài, mà Cảnh Dật Thần không chỉ kế thừa hết sự ưu tú của ông, còn có chỉ số IQ và EQ cực cao, hơn nữa theo năm tháng tích lũy lại, trầm ổn, nội liễm, không nóng vội, không chịu thua. Trên người hắn không hề có thói hư tật xấu nào của các công tử bột, chỉ có tính cách cứng cỏi, đầu óc thông minh.
Những việc giao cho Cảnh Dật Thần đi làm, Cảnh Trung Tu cực kì yên tâm.
“Được, giao cho con. Nếu con cần phải dùng đến thế lực của gia tộc, liền nói với ba, ba và ông nội sẽ giúp đỡ con.”
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt gật đầu: “Con có thể xử lý, không cần ba và ông nội ra tay.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc