Vài cô gái cẩn thận bước từng bước cho thật thoải mái, trong mắt đều là không cam lòng và không mong muốn.
Người đàn ông tốt như vậy, tại sao mình lại không gặp được?
Thượng Quan Ngưng không chút khách khí trừng những cô gái kia, ôm cánh tay Cảnh Dật Thần thật chặt, giống như sợ anh bị ςướק đi.
Cảnh Dật Thần bật cười, nắm tay cô chậm rãi bước ra ngoài.
Bọn họ ở bên trong chơi hơn hai tiếng, Cảnh Dật Thần sợ Thượng Quan Ngưng mệt mỏi, muốn dẫn cô trở lại xe nghỉ ngơi.
“Bảo bối, em có mệt không? Muốn về nhà hay là ngồi nghĩ một lát rồi lại chơi tiếp?”
Thượng Quan Ngưng lập tức nói: “Em mệt chứ, sao có thể không mệt, vừa rồi em đã dùng hết sức để trừng người ta, nếu ánh mắt của em có thể Gi*t người, những cô gái đó sẽ mất mạng hết! Con gái bây giờ đều nhiệt tình như vậy hả? Em còn đang đi bên cạnh anh đó, vậy mà muốn bổ nhào vào người anh, nếu em không ở bên cạnh anh, chẳng phải là trực tiếp yêu thương nhung nhớ hay sao!”
“Aiz, bình dấm chua nhà anh bị nghiêng mất rồi, ở rất xa mà còn ngửi được mùi chua nữa. Tối nay về nhà, anh sẽ không phải vừa quỳ vừa ăn mì ăn liền chứ?”
“Không cần, sao em nỡ bắt anh vừa quỳ vừa ăn mì ăn liền chứ? Qúa đẹp trai cũng không phải lỗi của anh.”
Thượng Quan Ngưng lập tức đổi thành bộ dáng người vợ tốt rộng lượng hiền thục, Cảnh Dật Thần nhìn cô bằng ánh mắt quái dị: Đây tuyệt đối không phải là phong cách của cô! Sao cô có thể rộng lượng như thế, lần trước Thượng Quan Nhu Tuyết còn chưa chạm vào người anh, cô đã tát ả rồi, mười phần ghen tuông!
Quả nhiên, ngay sau đó liền nghe cô nói: “Nhưng mà, đã đẹp trai còn đi trêu chọc con gái chính là sai lầm của anh, đêm nay về nhà quỳ sầu riêng là được rồi!”
“Anh trêu chọc hồi nào.” Cảnh Dật Thần muốn cười, nhưng vẫn nhịn xuống, “Ngay cả một cái liếc mắt mà anh còn không cho họ, em đây là xử oan cho anh, tấm lòng của anh đều đặt trên người em, sắp thành người đàn ông sợ vợ luôn rồi.”
“Ừ, còn kém không nhiều lắm.” Thượng Quan Ngưng cười đắc ý, đương nhiên là cô biết Cảnh Dật Thần không coi trọng những người đó, chỉ là người đàn ông của mình bị người đời mơ ước, trong lòng cô cũng chỉ ghen một chút mà thôi.
Đi dạo hơn hai tiếng, đúng là có hơi mệt mỏi, hơn nữa đã trưa rồi, nên ăn trưa thôi.
“Anh phải mời em ăn trưa, an ủi tâm hồn bị thương của em, nếu không sau này em sẽ tố cáo với con, nói anh ngược đãi mẹ con em!”
“Đi, không thành vấn đề, em muốn ăn gì anh cũng mời!”
“Em muốn ăn lẩu!”
“Không được, đổi cái khác!”
“Em muốn ăn mứt ghim!”
“Cũng không được, đổi cái khác!”
“...”
Mãi cho đến khi hai người lên xe, Thượng Quan Ngưng còn chưa chọn được món sẽ ăn.
“Này cũng không được, kia cũng không được, anh muốn em và con đói ૮ɦếƭ hả?”
Khoé môi Cảnh Dật Thần khẽ cong lên, trong đôi mắt toàn là ý cười: “Em là phụ nữ có thai cho nên không thể ăn những thứ đó, này cũng không nên trách anh.”
Thượng Quan Ngưng trừng anh, chợt nhớ đến nhà hàng tây Victoria của Triệu An An cách đây không xa, lập tức cao hứng nói: “Chúng ta đến nhà hàng của An An ăn bò bít tết!”
Cuối cùng cũng tìm được món mà phụ nữ có thai cũng có thể ăn, Cảnh Dật Thần cười gật đầu: “Được, đi ăn bò bít tết, sẵn tiện ôn lại kỷ niệm lần đầu chúng ta gặp mặt.”
Thượng Quan Ngưng cũng nghĩ như vậy.
Victoria là nơi đầu tiên cô và Cảnh Dật Thần gặp nhau, đối với bọn họ mà nói, nó có ý nghĩa đặc biệt.
Hơn nữa, hôm nay Cảnh Dật Thần chạy chiếc xe Aston Martin màu xám bạc giống như trước kia, lần đầu Thượng Quan Ngưng nhìn thấy chiếc xe này, cũng có ấn tượng rất sâu đậm.
Khi đó, cô còn tưởng rằng, A Hổ là chủ nhân chiếc xe thể thao xa hoa này.
Nhớ đến lần đầu gặp mặt, trong lòng Thượng Quan Ngưng gợn sóng, trong đầu cô đều là bộ dáng lạnh lùng hờ hững của Cảnh Dật Thần khi đó, nhưng mà, bây giờ nhớ lại, lại cảm thấy cực kỳ ấm áp.
“Ngày đó khi anh chuyển đến, em thấy vài chiếc xe tải lớn đậu dưới lầu, em còn tưởng là có đến vài người đến ở đó!”
Cảnh Dật Thần hơi ngạc nhiên: “Em biết ngày anh chuyển đến à?”
Thượng Quan Ngưng cười cười, giọng điệu nhẹ nhàng: “Đúng vậy, sáng hôm đó em ra ngoài chạy bộ, đúng lúc nhìn thấy A Hổ, anh ấy đứng trước chiếc xe này, chỉ huy những người đó dọn gia dụng. Lúc đó em còn tưởng đó là của A Hổ, không ngờ anh ấy chỉ đến để chuyển nhà cho anh.”
“Nhưng mà, em thấy xe của anh rất đẹp, cả A thị chỉ có một chiếc như vậy, cho nên khi đến đến nhà An An ăn cơm nhìn thấy xe anh dừng trước cửa, liếc mắt một cái liền nhận ra. Chỉ là không nhìn thấy chủ nhân của nó mà thôi.”
Thượng Quan Ngưng không ngờ, Cảnh Dật Thần mới là chủ nhân của chiếc xe này, mà cô đã trở thành nữ chủ nhân của nó.
Thế giới này, chính là kỳ diệu như vậy, nếu đã có duyên phận, thì có trốn cũng không thoát.
Đã bao lâu rồi, bọn họ quen nhau chưa được một năm, thế nhưng cuộc sống đã xảy ra biến hoá đến long trời lở đất, sau đó hoàn toàn hoà hợp cùng nhau, trở thành hai người thân mật nhất trong thế giới này.
Một tay Cảnh Dật Thần nắm tay lái, tay còn lại nắm tay Thượng Quan Ngưng, mỉm cười nghe cô nói ấn tượng lúc đầu về anh.
Thật ra, trong lòng anh còn xúc động hơn cả Thượng Quan Ngưng.
Chưa từng có cô gái nào, giống như cô, hoàn toàn đi vào sinh mạng anh, làm bạn với anh, vượt qua xuân hạ thu đông, giống như ánh mặt trời ấm áp, chiếu sáng cả người anh.
Anh đã từng nghĩ, mình sẽ cô đơn hết quãng đời còn lại.
Sau khi quen biết Thượng Quan Ngưng, thế giới tăm tối lạnh lẽo của anh dần dần sống lại, dần dần tràn ngập màu sắc diễm lệ loá mắt.
Tính cách Thượng Quan Ngưng hoạt bát, thích nói thích cười, đơn giản lại thuần khiết, lần đầu gặp mặt đã cho anh cảm giác thoải mái, giống như bây giờ, cô ríu rít kể lại những chuyện nhỏ trong quá khứ, lúc đầu trong xe rất yên tĩnh, nhưng đã bị giọng nói vui vẻ và sự thản nhiên của cô hoà tan.
“... May mà có An An ngăn chặn trước, nói cho em biết tính cách của anh, anh đúng là lạnh lùng mà, cũng chỉ có người có tính tình như em mới có thể chịu đựng được sự hờ hững lúc đó của anh.”
“Nhưng mà, dù sao thì anh cũng đẹp trai đến mù mắt, gương mặt lạnh lùng cũng không che giấu được điều đó, em đành phải xem anh như tượng điêu khắc, cho nên khi ăn cơm mới có thể vui vẻ như thế.”
“Lúc đó em cảm thấy, tính cách của anh không thích hợp để sống chung, thân thiết với anh cũng là do An An ép buộc! À, đúng rồi, sau này An An lỡ miệng nói ra, khi em ấy giới thiệu em cho anh, mẹ em ấy còn thưởng cho em ấy mười vạn tiền tiêu vặt đó!”
Cảnh Dật Thần còn chưa biết chuyện Triệu An An lợi dụng anh để kiếm tiền, nghe vậy lập tức bật cười: “Chỉ mười vạn? Sao em lại không đáng tiền như thế! Còn nữa, nhìn dáng vẻ của em, bị em ấy bán còn vui vẻ kiếm tiền dùm, còn mang ơn nữa chứ!”
Lời này, Thượng Quan Ngưng đã muốn mắng Triệu An An từ lâu, bây giờ thì tốt rồi, bị Cảnh Dật Thần chê cười.
Nhưng mà cô đúng là mang ơn mà!
Nếu không có Triệu An An, sao cô lại quen biết Cảnh Dật Thần được chứ!
“Bị An An bán cho anh, em cũng không thiệt thòi, có người chồng như anh, em là buôn bán lời đó! Bây giờ giữa chúng ta, nhà là của em, xe là của em, tiền gửi ngân hàng cũng là của em, đều là của em, lời rồi!”
Hai vợ chồng một đường nói nói cười cười đi đến nhà hàng của Triệu An An.
Đúng lức ăn cơm trưa, trong nhà hàng không hề ít người, trước cửa đỗ không ít xe, Cảnh Dật Thần tìm được một vị trí đỗ xe, vừa muốn dừng lại, một chiếc xe không biết từ đâu lao tới muốn ςướק vị trí đỗ xe.
Vẻ mặt Cảnh Dật Thần lập tức lạnh lùng, sau đó tiến lên một chút, lấy dáng vẻ cực kì hung hăng, không chút khách khí đem xe đậu vào chỗ đó.
Dừng xe xong, hắn cùng Thượng Quan Ngưng đi xuống.
Cảnh Dật Thần nắm tay Thượng Quan Ngưng, vẻ mặt lạnh băng nhìn về phía chiếc xe Cayenne màu đen kiêu ngạo không ai sánh kịp.
Chủ xe Cayenne cũng hùng hùng hổ hổ xuống xe, vừa nhìn thấy Cảnh Dật Thần, tức khắc ngây ngẩn cả người, sau đó xem xét chiếc xe Aston Martin xa hoa, còn có biển số xe A12345 cực kì bắt mắt, lập tức toát mồ hôi lạnh.
Sự phách lối cùng kiểu ngạo trên mặt người đàn ông trung niên biến mất không thấy dấu vết, lập tức cung kính cúi đầu: “Cảnh thiếu, tôi vừa rồi không biết là xe của ngày, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, đừng để trong lòng, tôi tới nhận lỗi với ngài, lần sau cũng không dám nữa.”
Ông ta ăn nói khép nép nhận lỗi, Thượng Quan Ngưng kinh ngạc nhìn ông một cái, có chút không xác định gọi ông: “Hiệu trưởng Mẫn?”
Mẫn Phong ngẩng đầu, nhìn thấy cô lập tức mở to hai mắt nhìn: “Thượng Quan Ngưng!”
Thế lực Mẫn gia ở thành phố A tuy ít, nhưng ở lân cận thành phố cũng là gia tộc giàu có số một, Cảnh gia có qua lại với không ít các thương nghiệp. Mẫn Phong tuy rằng không có gặp qua Cảnh Dật Thần, nhưng lại đã sớm từ người cầm quyền gia tộc nghe nói qua vô số chuyện về Cảnh Dật Thần, biết hắn có một chiếc xe thể thao độc nhất vô nhị xe, biết biển số xe của hắn, thậm chí biết đại khái diện mạo của hắn.
Nhưng mà về vợ Cảnh Dật Thần, người cầm quyền Mẫn gia cũng chưa từng gặp qua, chỉ là biết người không gần nữ sắc như Cảnh Dật Thần, cực kì cưng chiều vợ mình, bảo vệ cô rất tốt, thân phận rất là thần bí.
Giờ phút này, Mẫn Phong nhìn Thượng Quan Ngưng cùng Cảnh Dật Thần tay nắm tay, rúc vào bên người hắn, hai người cử chỉ thân mật, vừa thấy liền biết quan hệ không ít!
Chẳng lẽ, Thượng Quan Ngưng thế nhưng lại là người vợ tiếng tăm lừng lẫy của Cảnh Dật Thần, là Thiếu phu nhân Cảnh gia!?
Tin tức này khiến Mẫn Phong khi*p sợ một hồi lâu cũng chưa phục hồi tinh thần được!
Phải biết rằng, mùa đông năm trước, chính ông ta tự mình khai trừ Thượng Quan Ngưng ra khỏi trường học!
Không sai, Mẫn Phong chính là hiệu trưởng của trường đại học X, đã từng là người lãnh đạo trực tiếp của Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An, lúc Quách Soái náo loạn sự kiện kia, vu hãm Thượng Quan Ngưng câu dẫn học sinh trong trường, khiến Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An bị trường đại học X khai trừ!
Mẫn Phong trên người toàn mồ hôi lạnh gấp gáp, người cầm quyền Mẫn gia đã từng nhiều lần dặn dò ông ta, ở thành phố A xung đột với ai cũng không có vấn đề, Mẫn gia đều có thể thay ông ta giải quyết, duy nhất không thể trêu chọc Cảnh Dật Thần, chọc hắn, chọc Cảnh gia, Mẫn gia sẽ không bảo vệ ông ta!
Cảnh Dật Thần căn bản không quen biết Mẫn Phong, đối với việc ông ta biết mình lại không kinh ngạc, chỉ là Thượng Quan Ngưng giống như quen biết người đàn ông trung niên hói đầu trước mắt có chút kinh ngạc.
Thượng Quan Ngưng nhanh chóng giới thiệu với Cảnh Dật Thần: “Vị này chính là hiệu trưởng trường đại học X, Mẫn Phong, trước kia là lãnh đạo của em và An An.”
Giọng nói của cô nghe có chút không tốt, Cảnh Dật Thần hiểu rất rõ cô, biết trong lòng cô không thoải mái, không khỏi nhíu mày.
Hắn nghĩ tới, mùa đông năm trước, Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An đều bị trường đại học X khai trừ, sau khi Triệu An An bị khai trừ không bao lâu bệnh ung thư liền tái phát, đi Đức trị liệu, mà sau khi Thượng Quan Ngưng bị khai trừ liền đến Cảnh Thịnh làm việc.
Mẫn Phong chậm chạp không trở lại trong xe, những người ngồi trong xe Cayenne đều trước sau bước xuống.
Tổng cộng bốn người, Thượng Quan Ngưng đều quen biết, bởi vì bốn người đó đều là giảng viên và giáo sư trường đại học X, trước kia đều là đồng nghiệp của cô và Triệu An An.
Bốn người cũng đều quen biết Thượng Quan Ngưng, mùa đông năm trước khi sự kiện kia bị náo loạn rất lớn, cô nổi tiếng trong bộ phận giáo viên toàn trường, thế cho nên rất lâu sau khi cô bị sa thải đều trở thành đối tượng khiến người khác bàn tán.
Bốn người này không quen biết Cảnh Dật Thần, nhưng cũng không gây trở ngại bọn họ suy đoán thân phận Cảnh Dật Thần, trước không nói chiếc xe thể thao siêu xa hoa cùng biển số xe phong cách của hắn, nhưng nhìn từ dung mạo khí chất, liền biết Cảnh Dật Thần xuất thân không tầm thường.
Quan trọng hơn là, hiệu trưởng Mẫn vẫn luôn luôn phách lối kiêu ngạo đối với Cảnh Dật Thần cực kì cung kính!
Bối cảnh gia tộc của Mẫn Phong bọn họ cũng biết rõ ít nhiều, biết ông ta là người không sợ trời không sợ đất, khi nào nhìn thấy ông ta đối xử với một người trẻ tuổi khiêm nhường như vậy!
Bởi vậy bốn người đều rất thông minh dùng thái độ thân mật chào hỏi Thượng Quan Ngưng.
“Thượng Quan, đã lâu không gặp! Càng ngày càng xinh đẹp!”
“Thượng Quan, gần đây làm việc ở đâu, trường học rất nhiều người thích cô học sinh đều nhớ thương cô đấy! Hiệu trưởng mấy ngày hôm trước còn nói, năng lực dạy học của cô xuất chúng, muốn mời cô quay lại trường!”
“Đúng vậy, Thượng Quan, chúng tôi đều rất nhớ cô! Sự việc năm đó khẳng định là hiểu lầm, đều là bọn học sinh bịa đặt náo loạn, bọn họ đều bị hiệu trưởng xử phạt rất nặng!”
“Thượng Quan, cô đã kết hôn sao? Kết hôn cũng không mời chúng tôi đi uống rượu mừng, quá không có suy nghĩ! Vị này chính là chồng cô sao? Tuấn tú lịch sự, hai người thật là xứng đôi!”
Người không biết, nhìn vào trường hợp này, nhất định sẽ cảm thấy, Thượng Quan Ngưng cùng những người này quan hệ tốt giông như anh chị em thân thiết!
Chỉ có Thượng Quan Ngưng biết, những người này tất cả đều là giả vờ.
Cô quen biết bọn họ lâu như vậy căn bản không thân thiết đến mức này!
Hơn nữa, bọn họ cũng thật biết nói dối, lừa ai vậy, năm trước lúc Mẫn Phong khai trừ cô căn bản không thèm hỏi rõ đúng sai phải trái! Muốn mời cô quay lại trường? Quả thật trợn mắt nói nói dối!
Chẳng qua chỉ là diễn kịch thôi, ai không biết? Mấy năm nay cô đi theo ảnh hậu Thượng Quan Nhu Tuyết học không ít kỹ xảo diễn kịch đấy!
Thượng Quan Ngưng trên mặt khéo léo tươi cười, khách sáo nói: “Mấy vị giáo sư cũng càng ngày nhìn càng trẻ tuổi, cảm ơn mọi người quan tâm, chúng ta đã rất lâu không gặp, hôm nào rảnh sẽ mời mọi người ăn cơm. Vừa nãy tôi bị hiệu trưởng Mẫn dừng xe gấp nên bị dọa rồi, tôi nhát gan, hiệu trưởng thấy đừng cười!”
Lời nói ccủa cô nghe cực kì khách khí, chính là những người ở đây, lập tức nghe ra sự châm chọc trong giọng nói của cô.
Cố tình cô lại bày ra vẻ mặt tươi cười, mỗi câu mỗi chữ đều nghe không ra vấn đề gì, bọn họ một đám người căn bản nhìn không ra chút sai lầm của vô.
Cảnh Dật Thần lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ một cái, cuối cùng nhìn về phía Mẫn Phong, dùng giọng không có chút cảm tình hờ hững nói: “Ông làm vợ tôi bị hoảng sợ. Về sau tốt nhất không cần xuất hiện ở trước mặt tôi, nếu không biết đâu đại học X lại thay đổi người quản lý.”
Hắn nói xong, liền mang theo Thượng Quan Ngưng xoay người rời đi, lập tức vào nhà hàng.
Bỏ lại Mẫn Phong cùng một đám người sững sờ tại chỗ.
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, Cảnh Dật Thần thế nhưng lại ngạo mạn như thế, so với Mẫn Phong còn phách lối hơn nhiều!
Có người thật cẩn thận hỏi: “Hiệu trưởng, hắn là ai, như thế nào……”
Làm sao dám đối với ông ta không khách khí như thế, thế nhưng muốn bãi miễn hiệu trưởng!
Mẫn Phong xoa xoa cái trán hói, cái gì cũng không chịu nói, chỉ là tính tình không táo bạo như bình thường nói bốn người lên xe, mang theo bọn họ đi chỗ khác ăn cơm.
Thân phận của Cảnh Dật Thần không thể tùy ý lộ ra, Mẫn Phong không dám nói.
Bốn người thấy ông ta thế nhưng ngay cả tên đều giữ kín như bưng, tất cả đều ý thức được, đối phương khẳng định là người không tầm thường.
Về sau, nhìn thấy Thượng Quan Ngưng còn phải khách khí thân mật hơn so với hôm nay!