Ngày hôm sau, Thượng Quan Ngưng cũng đã biết việc Cảnh Dật Thần bị lừa.
Cảnh Dật Thần không nói, Mộc Thanh và Trịnh Kinh càng sẽ không nói bậy, nhưng không thể kìm được cái mồm của Triệu An An!
Thượng Quan Ngưng nhận được điện thoại của Triệu An An là vào lúc sáng sớm.
Chuyện lớn như vậy, cô chỉ có thể kìm một buổi trưa mà không gọi cho Thượng Quan Ngưng đã là kỳ tích!
Treo điện thoại, trong lòng Thượng Quan Ngưng có chút khó chịu, lại có chút nhẹ nhàng.
Điều khó chịu chính là, Cảnh Dật Thần vẫn luôn cho rằng, Đường Vận đối anh là thật tình thực lòng tốt, cứ cho rằng Đường Vận là người duy nhất nguyện ý vì anh mà đỡ đạn, là người duy nhất coi anh là sinh mệnh. Cô ta lừa gạt Cảnh Dật Thần, hơn nữa rất có khả năng toàn bộ một màn đấu súng lúc đó và việc mười năm sau mới trở về là kế hoạch của cô ta. Cảnh Dật Thần vẫn luôn bị cô ta âm mưu tính kế, người kiêu ngạo như anh, chỉ sợ rất khó tiếp nhận được sự thật như vậy.
Mà điều khiến Thượng Quan Ngưng cảm thấy nhẹ nhàng chính là, Cảnh Dật Thần từ nay về sau sẽ không bao giờ phải cảm thấy hổ thẹn với Đường Vận nữa, anh không nợ Đường Vận, vẫn luôn không nợ, anh về sau sẽ không bao giờ nghe Đường Vận giương nanh múa vuốt nói, “mạng của anh là của em, không có em thì anh đã sớm ૮ɦếƭ”.
Cảnh Dật Thần nằm ở bên cạnh Thượng Quan Ngưng, Triệu An An nói với cô, tuy rằng nghe không rõ ràng lắm toàn bộ nội dung, nhưng cũng có thể nghe đại khái.
“Em biết rồi?”
Mới tỉnh ngủ, giọng của anh nói hơi hơi khàn khàn, lại càng thêm gợi cảm dễ nghe.
Thượng Quan Ngưng buông di động, ôm lấy Cảnh Dật Thần, kề sát bên anh, nhẹ giọng nói: “Ân, em đã biết.”
Cảnh Dật Thần nhẹ nhàng cười cười, thấp giọng nói: “Em xem, tấm lòng của anh đã chịu tổn thương thật lớn, em làm vợ, có phải nên an ủi anh hay không?"
Thượng Quan Ngưng cảm giác ngữ khí của anh có chút ái muội, bỗng nhiên ngẩng đầu, chớp chớp mắt nói: “Ngày hôm qua không phải đã an ủi anh rồi sao?”
Cảnh Dật Thần kéo bàn tay nhỏ mềm mại tinh tế tay nhỏ lên phần thân dưới, oqr bên tai cô phả hơi nói: "cái loại việc an ủi này anh muốn càng nhiều thì mới đủ...."
Ngón tay Thượng Quan Ngưng ᴆụng chạm đến nơi nào đó cứng rắn, ngay lập tức khuôn mặt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cảnh Dật Thần, anh càng ngày càng tệ! Em đang mang thai, sao anh có thể làm vậy……”
Cô nói không được nữa, rất xấu hổ.
“Anh vẫn luôn rất xấu, không phải bà là người rõ ràng nhất hay sao? Bởi vì em là phụ nữ có thai cho nên phúc lợi của em anh đều không có, cho nên em càng phải bồi thường cho ta.”
Thượng Quan Ngưng vừa xấu hổ lại vừa tức giận, há mồm liền dùng hàm răng cắn hai bên иgự¢ của Cảnh Dật Thần.
Trước иgự¢ anh bị cô cắn có chút đau, có chút ngứa, Cảnh Dật Thần đột nhiên liền cảm thấy tâm tình tốt lên, bàn tay to với vào áo ngủ của Thượng Quan Ngưng, cầm lấy nơi đẫy đà của cô nhẹ nhàng vuốt ve, anh dùng giọng nói trầm thấp nói: “Bảo bối, sao anh lại cảm thấy nó càng ngày càng to ra, một bàn tay nắm còn không hết....”
Hàm răng Thượng Quan Ngưng hơi hơi dùng một chút lực, Cảnh Dật Thần kêu đau một tiếng.
Con ngươi của anh hiện lên sự nguy hiểm, xoay người đem Thượng Quan Ngưng đè xuống dưới thân, thấp giọng nói: “Bảo bối, đây chính là em trêu chọc anh, anh sẽ không khách khí……”
“Không nên không nên, bị thương đến bảo bảo thì làm sao bây giờ……”
Những lời còn lại đều bị Cảnh Dật Thần chắn ở trong miệng, cô rõ ràng không muốn tiếp tục cùng Cảnh Dật Thần, nhưng thân thể của cô còn phản ứng nhanh hơn cả đại não, theo bản năng liền hôn lại anh, chờ đến lúc cô phản ứng lại thì cô đã cùng với Cảnh Dật Thần hôn môi, tuy hai mà một.
Cảnh Dật Thần sợ ảnh hưởng đến Thượng Quan Ngưng, liền lật thân qua, đem cô ôm lên trên người chính mình, bàn tay to vẫn gắt gao chế trụ vòng eo mảnh khảnh của cô, cắn cắn vành tai trắng nõn của cô nói: “Lần trước không phải cũng không có việc gì sao, anh sẽ nhẹ nhàng cẩn thận, sẽ không làm bị thương đến con, em đừng lộn xộn, bằng không anh sẽ nhịn không được."
Ngày mùa thu sáng sớm, ấm áp mà tốt đẹp, Thượng Quan Ngưng phát hiện, Cảnh Dật Thần rất thích làm việc thân mật này với cô vào sáng sớm, thật làm cô thẹn thùng.
Cảnh Dật Thần động tác cũng không kịch liệt, thậm chí có thể nói là kìm chế mà ôn nhu, Thượng Quan Ngưng lại cảm thấy toàn thân như bị đốt cháy, chỉ muốn tiếp xúc với an càng nhanh càng gần.
Toàn thân cô điều bị Cảnh Dật Thần hôn môi vuốt ve mà trở nên cực kì mẫn cảm, rất nhanh liền lên đỉnh.
Cảnh Dật Thần sủng nịch cười cười, ôm cô đi vào phòng tắm.
Trong phòng tắm, Thượng Quan Ngưng bị anh ôm vào lòng, cho đến khi cả người cô trở nên mềm vô lực, Cảnh Dật Thần mới lưu luyến buông tha cô.
Lúc sau tắm rửa song, Thượng Quan Ngưng thay một bộ quần thể thao thoải mái, Cảnh Dật Thần cũng mặc một bộ quần áo thể thao.
Từ lúc biết Cảnh Dật Thần đến giờ, trừ lúc đánh tennis thì Cảnh Dật Thần mặc quần áo thể thao ra, còn ngày thường đều là mặc quần tây áo sơmi trắng, Thượng Quan Ngưng không chống cự được với sơ mi trắng, nhưng hôm nay Cảnh Dật Thần mặc một bộ quần áo thể thao màu trắng thì Thượng Quan phát hiện là chính mình không có sức mà chống cự.
Dáng người của anh thật đẹp, toàn thân không có chỗ nào thừa thãi, cao lớn đĩnh bạt, mặc quần áo gì cũng đều rất đẹp, hơn nữa trên người anh có một loại khí chất ưu nhã quý tộc, cho dù có mặc quần áo thể thao đơn giản cũng rất quý phái.
Thượng Quan Ngưng bất tri bất giác nhìn có chút mê mẩn, hoàn toàn quên mất vừa rồi còn ghét bỏ anh đòi hỏi vô độ, làm cho cô eo lưng đau mỏi.
Cảnh Dật Thần quay người lại, liền nhìn thấy ánh mắt mê ly nhìn của vợ nhìn chằm chằm mình, không khỏi tiến lên ôm eo cô, cười nhẹ nói: “Thế nào, chồng của em rất đẹp trai đi?”
Thượng Quan Ngưng lấy lại tinh thần, nhẹ nhàng đấm lên trước иgự¢ anh, giận dỗi nói: “Đẹp trai gì chứ, anh tự kỷ!”
“Anh tự kỷ là không sai, nhưng có người còn mê luyến anh hơn, chứ không sao lại mạnh miệng tàn nhẫn như vậy.”
Cảnh Dật Thần nói, kéo kéo cô áo thể thao ra, lộ ra vết cắn còn để lại nguyên dấu răng trên vai anh.
Trên mặt Thượng Quan Ngưng nổi lên một tầng đỏ ửng nhợt nhạt, lúc bọn họ thân mật, cô luôn thích cắn anh, mỗi lần song việc thì trên người anh để lại rất nhiều dấu răng của cô, Cảnh Dật Thần toàn khoe ra “Chứng cứ” để chứng mình cô mất kiểu xoát ra sao.
Cũng may Thượng Quan Ngưng bị anh trêu chọc quá nhiều lần, hiện tại đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Nàng nhìn bờ vai rắn chắc của Cảnh Dật Thần, quả thật rất muốn cắn thêm một cái, nhưng lại sợ kích ngọn lửa trong lòng Cảnh Dật Thần, cho nên cô đành phải áp xuống xúc động muốn cắn anh, ngón tay kéo kéo quần áo anh, nhẹ giọng nói: “Anh hôm nay mặc quần áo thể thao làm gì, không đến công ty làm sao?"
Anh không muốn đến công ty làm, đây không phải là “Hôn quân” sao? Có mỹ nhân rồi thì không cần giang sơn nữa?
Thượng Quan Ngưng nghĩ trong lòng, cảm thấy chính mình so sánh có chút hơi quá, cầm lòng không được liền nở nụ cười.
“Anh đưa em đi ra ngoài chơi, tâm tình của phụ nữ có thai rất quan trọng, anh muốn cam đoan tâm tình của em được vui vẻ thoải mái. Cho nên công việc của công ty tối qua anh đã xử lý song, chồn em là tổng giám đốc, muốn bỏ bê công việc ai dám nói ra nói vào!
Cảnh Dật Thần nói sẽ đi dạo cùng với Thượng Quan Ngưng, đúng là đi cùng, anh dẫn cô đến A thị tham quan thế giới đáy biển vô cùng nổi tiếng trên cả nước.
Thật ra Thượng Quan Ngưng đã đến đây vài lần, trước đây khi còn nhỏ thì cậu có dẫn cô đến, nhưng từ khi trưởng thành đến giờ thì chưa từng quay lại.
Nhưng thật ra đối với Cảnh Dật Thần, thì chưa từng đến thế giới đáy biển -- Thời thơ ấu của anh đều là vượt qua thi cử và thách thức, những thứ có quan hệ với chơi đùa, anh chưa bao giờ được tiếp xúc.
Thế giới đáy biển không có thay đổi kiến trúc gì nhiều, nhưng mà có thêm rất nhiều sinh vật biển mới lạ và xinh đẹp mà trước kia cô chưa nhìn thấy, cô và Cảnh Dật Thần hào hứng nắm tay nhau đi dạo xung quanh.
Thế giới đáy biển hoàn toàn nằm trong nước, bên trong có rất nhiều loại cá ngũ sắc và san hô, con người hoà mình vào trong đó, giống như bị màu xanh của biển bao vây, các loại cá bơi qua bơi lại cách một tầng thuỷ tinh trong suốt, cảm giác này thật là đặc biệt.
Mặc dù Thượng Quan Ngưng đã tới đây hai lần, bây giờ lại đến chơi lần nữa, nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ rung động và hưởng thụ.
Cô và Cảnh Dật Thần tay trong tay bước từng bước trong đường hầm dưới biển, thỉnh thoảng lại hưng phấn chỉ vào con cá nhỏ nào đấy rồi gọi tên anh, Cảnh Dật Thần bị sự vui vẻ của cô cuốn hút, khoé môi cũng lộ ra ý cười như có như không.
Hai người thân mật dựa vào nhau, hai trái tim như hoà làm một, bây giờ bọn họ rất giống người yêu đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt.
Cảnh Dật Thần không có nghiên cứu chuyên sâu về các loại cá, hiểu biết về sinh vật biển của anh kém hơn Thượng Quan Ngưng, điều này làm cho lòng tự tin của Thượng Quan Ngưng nổ tung.
“Thật là không dễ, anh mà cũng có lúc biết ít hơn em!”
Gương mặt nhỏ nhắn của Thượng Quan Ngưng bị nước biển chiếu thành màu lam, trong con ngươi trong suốt ấy, không hề che dấu sự vui vẻ và đắc ý.
Cảnh Dật Thần cười cưng chiều, một chút cũng không cảm thấy rằng không biết tên những loại cá nhỏ bé này thì có gì là bẽ mặt.
“Anh cứ tưởng em nhìn thấy cá thì chỉ biết ăn thôi, ai ngờ còn biết tên chúng, xem ra em vẫn là người ham ăn có văn hoá.”
Thượng Quan Ngưng chớp mắt, nhìn chằm chằm vào con cá nhỏ đang bơi qua bơi lại, nói: “Ơ, có thể ăn bọn nó à? Nhưng mà đừng ăn, đáng yêu như vậy, ăn rất đáng tiếc!”
Cảnh Dật Thần bật cười, nhẹ nhàng Ϧóþ Ϧóþ chóp mũi cô: “Anh nói giỡn thôi, nếu em thật sự muốn ăn, cũng không thể ăn cá này, nó là cá kiểng. Em mà ăn nó, người không biết còn tưởng anh bỏ đói em, vậy mà đánh chủ ý lên những con cá trong thế giới đáy biển!”
“Anh cũng cắt xén lương thực của em mà, ngay cả nước ô mai mà cũng không cho em uống, bánh sơn tra cũng không cho em ăn, không cho em ăn rất rất rất nhiều thứ!”
“Đó không gọi là cắt xén, tình huống bây giờ của em rất đặc biệt, phải ăn kiêng, nếu em muốn trách, thì chờ đứa con sinh ra rồi tính sổ với nó thì hơn, không có liên quan gì tới anh hết.”
Hai người vừa đấu võ mồm vừa đi dạo vòng quanh thế giới đáy biển, trên đường còn gặp buổi biểu diễn nàng tiên cá, Thượng Quan Ngưng hưng phấn lôi kéo Cảnh Dật Thần đứng xem toàn bộ buổi diễn.
Có rất nhiều người tụ tập ở đây xem diễn, chờ đến khi kết thúc, rất nhiều người, nhất là con gái, đều không muốn đi.
Lúc đầu Thượng Quan Ngưng không có chú ý mọi người vẫn đứng ở đây, thế nhưng cô lập tức phát hiện ra vấn đề.
Bởi vì những cô gái đến thế giới đáy biển đều nhìn chằm chằm vào Cảnh Dật Thần!
Hơn nữa, vẻ mặt của những cô gái đó đều là kích động, hai má đỏ bừng, ánh mắt toả sáng.
“Nhìn kìa, người đàn ông đó thật là đẹp trai! Là ngôi sao hả?”
“Oa, hình như còn đẹp hơn ngôi sao trên TV nữa!”
“Sao dáng người ảnh lại hoàn mỹ như thế! Bạn gái ảnh thật là hạnh phúc, mỗi ngày đối mặt với người đẹp trai như vậy, cô ấy có thể kiềm chế bản thân được không đây?”
“Tớ muốn cạnh tranh công bằng với bạn gái ảnh, mấy bạn cảm thấy tớ có hy vọng hay là bạn gái ảnh có hy vọng hơn vậy? Vẻ ngoài của tớ cũng rất được đó!”
...
Tiếng thảo luận xung quanh càng ngày càng lớn, hoàn toàn không hề kiêng kị người vợ chính quy là Thượng Quan Ngưng còn đang ở bên cạnh Cảnh Dật Thần, đã vậy còn táo bạo đến mức muốn ςướק người đàn ông của cô!
Cảnh Dật Thần khôi ngô tuấn tú, khí chất xuất chúng, đi đến đâu cũng là vật sáng. Nhưng mà trước kia khi Thượng Quan Ngưng và anh ra ngoài, quá lắm thì cũng chỉ có một vài cô gái nhìn chằm chằm vào anh, bình thường sẽ không gặp được nhiều người như thế này, lại còn không ngừng làm trò trước mặt cô và Cảnh Dật Thần!
Này đúng là, chú nhịn được nhưng thím không nhịn được!
Thượng Quan Ngưng hắng giọng, ôm cánh tay Cảnh Dật Thần, cố ý dùng giọng nói đủ cho mọi người nghe thấy, nũng nịu kêu: “Ông xã—”
Âm cuối kéo rất dài, giọng điệu rất là yếu ớt.
Ban đầu, khi Cảnh Dật Thần bị những cô gái xung quanh nhìn chằm chằm, cả người anh đều tản ra ý lạnh, nhưng mà bị Thượng Quan Ngưng cố ý gọi như vậy, anh lập tức mỉm cười: “Vợ, em có gì muốn nói hả?”
“À, ông xã, em đột nhiên nghĩ ra, nếu không thì chúng ta gọi cục cưng là Tiểu Ngư Nhi đi, anh xem, những con cá này thật đẹp, con em chắc chắn sẽ đẹp hơn bọn chúng!”
Cô nói xong, còn nhẹ nhàng vuốt ve vùng bụng của mình, dùng hành động thực tế nói cho những cô gái mê trai đó biết, người đàn ông vĩ đại trước mặt là chồng cô, không phải bạn trai, hơn nữa bọn họ đã có con, mấy người nhanh kiếm chỗ nào mát mẻ mà ngồi ngốc đi, ít đánh chủ ý lên người chồng tôi là được rồi!
Có ai đem con mình so sánh với cá chưa? Chắc là vừa rồi nhìn thấy nàng tiên cá biểu diễn cho nên muốn đặt tên như thế!
Tiểu Ngư Nhi...
Có phải là nếu sinh song bào thai, em sẽ gọi đứa còn lại là Hoa Vô Khuyết!
Vợ à, em thật sự muốn gọi như thế hả! Anh đoán nếu con biết em chọn tên cho nó tuỳ tiện như vậy, có lẽ nó sẽ ở mãi trong bụng không chịu đi ra.
Trong lòng Cảnh Dật Thần đang oán thầm, nhưng trên mặt lại mỉm cười ôn nhu, ôm thắt lưng cô, dẫn cô đi về phía trước, cực kỳ chiều chuộng: “Đi thôi, gọi gì cũng được, chỉ cần em vui, đều nghe theo em, đều nghe theo em, được chứ?”
Vợ chồng hai người không coi ai ra gì, cực kỳ âи áι, trực tiếp hạ gục những cô gái có mặt tại hiện trường.
Thì ra là vợ chồng, không phải người yêu, còn có con!
Đã kết hôn và có con rồi mà còn nồng nhiệt như vậy, làm bọn họ hiểu lầm, thật là!
Nhưng mà làm trò trước mặt nhiều người như vậy, âи áι thẳng mặt như vậy, có vui không? Đây chẳng phải là ngược ૮ɦếƭ cẩu độc thân hay sao?!
Thượng Quan Ngưng mới mặc kệ nhiều chuyện như vậy, có người đánh chủ ý lên người chồng cô, cô rất không vui! Cô không vui, những người này cũng đừng mong sẽ được vui vẻ!
Nhưng mà, chiêu này của cô vẫn dùng tốt như thường, ban đầu có nhiều người vây quanh Cảnh Dật Thần, nhưng sau khi biết được bọn họ là vợ chồng, còn có đứa nhỏ, đa số đều phẫn nộ rời đi.
Quan niệm đạo đức truyền thống có ràng buộc rất mạnh đối với đại đa số mọi người, những người phụ nữ bình thường, sẽ không tuỳ tiện đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.
Còn nữa, nhìn dáng vẻ của Cảnh Dật Thần, rõ ràng là cực kỳ sủng ái vợ mình, trong mắt anh không hề có người khác.
Nhưng mà, càng làm như vậy, mị lực của anh lại càng lớn, vợ mang thai, anh cẩn thận chăm sóc, không quan tâm đến oanh oanh yến yến xung quanh, điều này chứng minh anh là người đàn ông có trách nhiệm.