Triệu An An có thể trải nghiệm cảm giác của Thượng Quan Ngưng.
Ba mẹ của cô đã li dị với nhau, bởi vì ba cô không chịu nổi cô đơn, thích một cô người mẫu nhỏ hơn ông mười tuổi.
Lúc ba mẹ ly hôn, Triệu An An mới mười hai tuổi, đã hiểu chuyện, đã biết ba không cần cô và mẹ.
Lúc đó cô cực kì căm hận cô người mẫu kia, nhưng sau lại càng hận ba của mình hơn, bởi vì kể cả không cô người mẫu kia, ông cũng sẽ phải lòng người phụ nữ khác, khiến ông phản bội hôn nhân của mình.
Xét đến cùng, sự cám dỗ của người ngoài chỉ chiếm một phần nhỏ nguyên nhân, nguyên nhân lớn hơn tất cả là người đàn ông không có trách nhiệm.
Triệu An An ban đầu không phải Triệu, là theo họ của ba, sau khi ba mẹ ly hôn, cô mới sửa lại theo họ của mẹ.
Cô và mẹ Triệu Chiêu đã sớm không qua lại với người ba đó, ai lo phận nấy, mặc dù là như vậy mỗi khi nhớ tới ba của mình, Triệu An An vẫn sẽ hận nghiến răng nghiến lợi.
Mẹ của cô ---- Triệu Chiêu không chỉ xuất thân là thiên kim tiểu thư của hào môn, hơn nữa còn một đại mỹ nhân khó có được, nghe nói năm đó cùng dì Triệu Tình là hai đóa kim hoa nổi danh thành phố A nổi, người theo đuổi vô số kể.
Kết quả ba cô vẫn có mới nới cũ, kết hôn mười mấy năm liền thích người phụ nữ khác.
Tình huống của Thượng Quan Ngưng so với cô ấy còn khó sống hơn, cô ấy là do mẹ cứu sống, mẹ ruột bị mẹ kế bức tử, cô ấy có thể nguyên vẹn lớn lên thật là không dễ dàng!
Thượng Quan Ngưng quá lương thiện, nếu đổi lại là cô, không cần chờ đến khi mình lớn lên, đã sớm tìm cơ hội đem đôi gian phu dâm phụ đó độc ૮ɦếƭ!
Triệu An An đi đến bên cạnh Thượng Quan Ngưng, nhẹ nhàng ôm lấy cô ấy an ủi nói: “Tất cả đều đã qua, cái người nửa ૮ɦếƭ nửa sống, chúng ta phải tra tấn tốt một chút, làm cô ta nếm trải cái gọi là sống không bằng ૮ɦếƭ!”
Thượng Quan Ngưng hiện tại đã không giống trước kia, nhắc tới người mẹ đã ૮ɦếƭ, liền sẽ không khống chế được đau lòng lo lắng. Cô hiện tại vẫn sẽ đau lòng vì bà lựa chọn hy sinh mạng của mình, nhưng có lẽ bởi vì nguyên nhân đã báo thù, cảm xúc của cô vẫn rất bình tĩnh.
Nếu mẹ vẫn còn sống, bà nhất định sẽ hy vọng con gái mình hạnh phúc, vui vẻ!
Trước khi bà tự sát không hề nói cái gì với Thượng Quan Ngưng, cũng không có đem sự việc tiết lộ cho anh trai duy nhất Hoàng Lập Hàm, có lẽ, bà không hy vọng Thượng Quan Ngưng về sau đều sống trong hận thù, không hy vọng cả đời cô đều vì báo thù cho bà mà sống.
Thượng Quan Ngưng ôm lấy Triệu An An, trên mặt lộ ra tươi cười nhợt nhạt: “Ừ, tớ muốn tra tấn Thượng Quan Nhu Tuyết thật lâu!”
“Không không không, người đẹp, cậu không cần tự mình ra tay, cậu cứ ngồi ở chỗ này xem diễn là được! Tớ không phải đã nói, đạo diễn là tớ. Trường hợp này không thích hợp với trẻ nhỏ, đừng nên để cháu trai bé nhỏ tiếp xúc nhiều quá, bằng không để hắn học hư, đến lúc sinh ra lại tùy tiền cầm roi đánh người thì phải làm sao!”
Triệu An An lập tức ấn Thượng Quan Ngưng ngồi xuống, tính cách cô tùy tiện không sai, nhưng cô cũng có một mặt thỏa đáng thận trọng.
Hiện tại Thượng Quan Ngưng là đối tượng bảo vệ trọng điểm, một chút sơ xuất đều không thể được, tốt nhất cách xa hai người phụ nữ nguy hiểm này, ai biết hai người bọn họ có chiêu trò gì khác, chẳng may để Thượng Quan Ngưng bị thương thì mất nhiều hơn được.
Triệu An An nói xong, liền xoay người đi trở về phía giường bệnh.
Côg vươn tay tới khuôn mặt trắng nõn của Thượng Quan Nhu Tuyết “Bạch bạch bạch” vỗ nhẹ nhẹ vài cái: “Hóa ra cô cũng không phải thứ gì tốt, ít nhiều có Đường tiểu thư nhắc nhở, nếu không tôi đã buông tha cho cô rồi! Cô cũng phải cảm ơn Đường tiểu thư một chút, cô ta lo lắng cho cô tới mức nào, chính mình khiêng không được, liền nhanh chóng kéo cô xuống nước!”
Triệu An An nói, quay đầu lại nhìn về phía Đường Vận đang nằm trên một giường khác, hé miệng nở nụ cười với cô ta: “Cám ơn, cô thật đúng là người tốt! Xét thấy cô rất phối hợp diễn xuất với bản đạo diễn, màn đâm dao nhỏ này liền giữu lại, cô nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa chúng ta sẽ trao đổi xem nên diễn như thế nào!”
Đường Vận bị nụ cười của cô làm da đầu tê dại, trong lòng lập tức vắt óc suy nghĩ những việc gần đây của Thượng Quan Nhu Tuyết, tùy lúc chuẩn bị bán đứng cô ta.
Tuy rằng cô ta và Thượng Quan Nhu Tuyết là đồng minh, hai người đều có chung một mục tiêu, đó chính là Thượng Quan Ngưng và đứa bé, nhưng hiện tại tai vạ đến nơi, Đường Vận còn quan tâm đồng minh hay kẻ thù cái gì, trước bảo vệ mạng của mình rồi nói sau!
Ý đồ châm ngòi ly gián của Triệu An An cực kì rõ ràng, cô là muốn bọn họ nghi kị vạch trần lẫn nhau, cô chỉ việc ngư ông đắc lợi.
Rất rõ ràng cô đã thành công, chiêu này đối với hai người ích kỉ đó dùng rất tốt!
Thượng Quan Nhu Tuyết đã “Anh anh anh” khóc lên, cô ta cùng Đường Vận không giống nhau, cô ta khóc lên rất xinh đẹp, rất yếu đuối vô tội, quả thực làm người khác không đành lòng xuống tay.
“An An, cô không cần nghe Đường Vận nói linh tinh, tôi đối xử với chị tôi luôn rất tốt, là chị ấy luôn hiểu lầm tôi! Việc ngày hôm qua, đều là chủ ý của Đường Vận cùng Cảnh Dật Nhiên, tôi là bị bọn họ uy Hi*p, mới không thể không đi theo! Tôi không nghĩ thương tổn người khác, chị ấy hiện tại là người thân duy nhất của tôi!”
Triệu An An rất có hứng thú nghe Thượng Quan Nhu Tuyết nói chuyện, đôi mắt trừng thật lớn: “Ồ, phải không? Cô vô tội? Nhưng mà mẹ cô là do A Ngưng ép tự sát, cô không hận cô ấy sao?”
Thượng Quan Nhu Tuyết nghe giọng nói Triệu An An đã buông lỏng, vội vàng rèn sắt khi còn nóng nói: “Không hận không hận, tôi từ nhỏ đến lớn đều ở cùng với chị ấy, tôi làm sao có thể hận chị gái mình, trước kia đều là tôi rất xin lỗi chị ấy, tôi vẫn luôn muốn xin lỗi, thỉnh cầu chị ấy tha thứ cho tôi!”
“Việc của mẹ tôi, không thể trách chị gái, là mẹ tôi gieo gió gặt bão, bà đã làm chuyện xấu thì phải nhận trừng phạt! Nhưng những việc mà mẹ làm tôi đều không hề biết, nếu tôi biết, tôi nhất định sẽ ngăn cản bà không để bà làm như vậy!”
Nếu không hiểu rõ cô ta, hiện tại nghe lời Thượng Quan Nhu Tuyết nói, nhất định sẽ cảm thấy Thượng Quan Nhu Tuyết là một cô gái tốt, lương thiện lại dịu dàng, nhất định sẽ cảm thấy Thượng Quan Ngưng quá xấu xa, đã bức ૮ɦếƭ mẹ ruột của em gái còn không chịu từ bỏ ý đồ, hiện tại lại muốn bức ૮ɦếƭ em gái mình.
Thượng Quan Nhu Tuyết đã từng dùng cách như vậy lừa gạt những người bên cạnh Thượng Quan Ngưng, chỉ ở lúc không có người khác cô ta mới giơ nang múa vuốt với Thượng Quan Ngưng, chính mình chiếm hết chỗ tốt, khiến Thượng Quan Ngưng phải gánh tội thay, để cô thừa nhận tất cả các áp lực và chửi rủa, dễ như trở bàn tay đẩy Thượng Quan Ngưng lên đầu sóng ngọn gió.
Thượng Quan Ngưng ngồi trên ghế ở cửa ra vào, dựa vào người Tiểu Lộc, nghe Thượng Quan Nhu Tuyết đổi trắng thay đen, nghe cô ta nói chính mình lương thiên vô tội, biểu cảm trên mặt không một chút dao động.
Nhưng thật ra Tiểu Lộc nghe Thượng Quan Nhu Tuyết nói xong liền nhíu mày, rồi sau đó kinh ngạc liếc mắt nhìn Thượng Quan Ngưng một cái, nhàn nhạt nói: “Cô rất bình tĩnh.”
Tiểu Lộc vẫn luôn cảm thấy, Thượng Quan Ngưng là cô gái may mắn hạnh phúc nhất trên thế giới, mỗi ngày cô ấy đều sống như ánh mặt trời, tính cách cũng ôn hòa rộng rãi, đối với ai cũng rất tốt, thoạt nhìn như một thiên kim đại tiểu thư chưa từng trải qua khó khăn nào. Cô còn tưởng rằng, Thượng Quan Ngưng là một đóa hoa trong nhà kính.
Hóa ra căn bản không phải.
Cô ấy ôn hòa rộng rãi tươi cười, trong lòng cũng có trăm ngàn vết thương, bất luận ai trải qua những việc đó, đều sẽ sinh ra bóng ma tâm lý thật lớn.
Nhưng mà cô ấy không có, vẫn có cuộc sống nhiệt tình yêu đời như cũ, vẫn lương thiện lạc quan.
Thượng Quan Nhu Tuyết là em gái cô ấy, hiện tại làm trò lật ngược phải trái trước mặt cô ấy, nói mình tốt đẹp lại nói xấu Thượng Quan Ngưng, nghĩ đến trước kia không biết đã làm bao nhiêu việc, tính cách của Thượng Quan Ngưng không thích tranh đấu, chỉ sợ trước kia đã chịu rất nhiều thiệt thòi.
Tiểu Lộc cảm thấy, chính mình nên nghĩ lại một chút, bệnh của cô, tất cả đều bởi vì tâm lý không đủ mạnh mẽ.
Thượng Quan Ngưng nghe Tiểu Lộc nói, hơi hơi quay đầu, cười nói: “Tôi đã quen.”
Cô ấy nói, đem ánh mắt nhìn nơi xa, nhìn Thượng Quan Nhu Tuyết nôn nóng giải thích với Triệu An An, Thượng Quan Ngưng tự giễu cười.
“Thượng Quan Nhu Tuyết diễn kịch đã hai mươi năm, từ nhỏ đã có tài năng cực cao làm diễn viên, ngay từ đầu tôi cũng bị cô ta lừa, sau đó mới biết được cô ta chỉ giả vờ. Cô ta rất hưởng thụ sự giả vờ của mình, rõ ràng là một người cực kì ác độc, nhưng là tất cả mọi người khen cô ta ngây thơ lương thiện, lừa nhiều người như vậy, thành công rất nhiều lần!”
Tiểu Lộc im lặng một lát, bỗng nhiên nói: “Cô vẫn còn mềm lòng, loại người này trực tiếp Gi*t là được, không cần lo trước lo sau.”
Thượng Quan Ngưng lắc đầu: “Gi*t người nào có đơn giản như vậy, cô ta ૮ɦếƭ, tôi cũng đi theo vào tù, vì người như cô ta, không đáng chôn vùi chính mình.”
Tiểu Lộc coi mạng người không đáng giá tiền, cô Gi*t người vô số, nhưng vẫn có thể chạy thoát, nói đến cùng, chẳng qua có Cảnh gia chống lưng cho cô mà thôi.
Đương nhiên, dựa vào tính cách của Tiểu Lộc, kể cả không có Cảnh gia chống lưng, cô cũng sẽ Gi*t người —— cô không quan tâm mạng sống của người khác, cũng không quan tâm mạng sống của mình, sống hay ૮ɦếƭ, cô đều không sao cả. Dù sao cô cũng chỉ có một mình, ૮ɦếƭ đi cũng không có ai đau lòng rơi lệ vì cô.
Trên giường bệnh, Thượng Quan Nhu Tuyết mồm mép nói thẳng hết ra, Triệu An An vẫn nghi ngờ cô ta.
“…… Cô thật sự không hận A Ngưng? Vậy ngày hôm qua cô sao còn có dáng vẻ muốn liều ૮ɦếƭ với cô ấy, tôi cảm thấy cô cùng Đường Vận là muốn mạng hai chúng tôi đi? Hay là tôi hoa mắt? Trí nhớ rối loạn rồi hả?”
Triệu An An cầm dao phẫu thuật sáng loáng trong tay nghịch, một ngón tay nhẹ nhàng lướt qua lưỡi dao sắc bén, lộ ra một nụ cười ác ý xấu xa.
Thượng Quan Nhu Tuyết nhìn cô lộ ra hàm răng trắng sáng, giống như muốn ăn thịt người, gấp tới mồ hôi đầy đầu, lại liều mạng nhịn xuống xúc động muốn mắng chửi người, dùng giọng nói vô tội đáng thương nhất từ lúc cô ta sinh ra tới giờ: “An An, lời tôi nói đều là thật, tôi bị bắt buộc. Bởi vì…… Bởi vì tôi phải bảo vệ con tôi a! Con tôi vừa mới sinh ra không được mấy ngày, làm sao có thể nhanh như vậy khiến bé xảy ra chuyện a!”
“Ồ?” Triệu An An quả nhiên bị cô ta gợi lên hứng thú, dao nhỏ vốn dĩ muốn vẽ mấy dấu trên mặt cô ta cũng ngừng lại.
“Cô còn có con? Nhìn cô thon thả như vậy, không giống như những người vừa mới sinh con!”
“Có có có, tôi đã sinh con! Đường Vận cùng Cảnh Dật Nhiên dùng đứa bé để ép buộc tôi, bọn họ nói, nếu tôi không tới liều mạng với chị tôi, bọn họ sẽ Gi*t con của tôi!”
“Thượng Quan Nhu Tuyết, cô nói láo, tôi căn bản cũng không biết cô có con, lấy cái gì để uy Hi*p cô!”
Đường Vận không quan tâm tất cả thét chói tai, sợ Triệu An An thay đổi chủ ý, cầm dao nhỏ chọc lên người cô ta.
“An An, cô đừng nghe cô ta nói linh tinh, sai khiến cô ta là một người khác, tôi không hề liên quan! Lần này mang theo nhiều người đi tìm các người như vậy, đều do người khác chuẩn bị trước, tôi bị Thượng Quan Nhu Tuyết mê hoặc, mới có thể đi theo cô ta! Cô ta đang đổi trắng thay đen!”
Thượng Quan Ngưng ngồi cách đó không xe, nghe Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết tố cáo lẫn nhau, bỗng nhiên cảm thấy, Triệu An An có lẽ có thể đi theo Trịnh Kinh, cô ấy rất biết cách tra tấn ép cung!
Nhưng cô cũng không biết Thượng Quan Nhu Tuyết đã sinh đứa bé.
Nếu Thượng Quan Nhu Tuyết không sinh non, đứa bé đến bây giờ cũng mới được bảy tháng mà thôi, làm sao có thể sinh sớm như vậy? Cô ta sẽ không tàn nhẫn đến mức mạnh mẽ dùng thuốc trợ sản, ở lúc đứa bé còn chưa đủ tháng đã sinh ra chứ?
Thượng Quan Ngưng cẩn thận nghĩ nghĩ, cảm thấy dựa theo tính cách của Thượng Quan Nhu Tuyết, cô ta thật sự có thể làm ra việc như vậy! Cô ta tàn nhẫn, luôn luôn không ngừng tàn nhẫn với người khác, đối với mình còn ác độc hơn!
Trước kia, vì có thể làm người xung quanh đều hoài nghi người làm chị là cô, Thượng Quan Nhu Tuyết đều sẽ không từ thủ đoạn khiến cô ta bị thương, thậm chí vì đòi lại sự trong sạch nhiều lần nhảy xuống biển. Dùng thuốc trợ sản, đối với Thượng Quan Nhu Tuyết mà nói, chỉ là việc rất nhỏ!
Nhưng mà nếu cô tâ thật sự đã sinh con, vậy Tạ Trác Quân cũng đã lên chức làm ba, không biết Tạ Trác Quân có biết hay không, hắn tâm tâm niệm niệm yêu một cô gái lâu như vậy, cô ta lại có thể tàn nhẫn sinh đứa bé khi chưa đủ tháng!
Thượng Quan Ngưng rất muốn nhìn biểu tình tức giận thống hận của Tạ Trác Quân sau khi biết chuyện. Đáng tiếc, cô không nhìn được, bởi vì cô đã sớm một chút cũng không muốn nhìn thấy Tạ Trác Quân, cô đã hoàn toàn loại bỏ người này ra khỏi cuộc sống của mình.
Triệu An An cũng rất vừa lòng với mình. Nhìn xem, còn chưa động dao đâu, hai người này liền gấp không chờ nổi đem những việc mình biết nói hết ra!
Cứ tiếp tục như vậy, lòng tự tin của cô lại tăng cao hơn rồi!
Còn có người ở đằng sau muốn giúp đỡ hai người phụ nữ điên này, người này là ai? Phải bắt được người đó, ngàn dao bầm thây mới được!
Ngày hôm qua kém chút nữa đã hù ૮ɦếƭ cô, khẩn cấp lại nguy hiểm như vậy, nếu có một lần nữa thì mạng nhỏ cũng không còn.
Triệu An An chớp mắt mấy cái với Thượng Quan Ngưng, sau đó ngồi lên ghế dựa, cực kì nhàn nhã bắt chéo hai chân ngồi ở giữa hai cái giường, dùng mũi dao sắc bén nhẹ nhàng xẹt qua mặt cả hai người, nhàn nhạt nói: “Hai người ông nói ông có lý bà nói bà có lý, rốt cuộc tôi nên tin tưởng ai a?”
Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết trăm miệng một lời nói: “Tin tôi!”
Thượng Quan Nhu Tuyết vội vàng giải thích: “Tôi đúng là bị ép buộc, Cảnh nhị thiếu nói nếu tôi không phối hợp, liền Gi*t ૮ɦếƭ con tôi, người đi cùng chúng tôi, tất cả đều là người của Cảnh nhị thiếu, không liên quan đến chúng tôi!”
“Nói láo, Thượng Quan Nhu Tuyết, những người đó có một nửa là người của cô! Có phải cô cảm thấy người ૮ɦếƭ thì không thể nói chuyện, cô liền nói linh tinh vu khống chúng tôi! Có bản lĩnh chúng ta tìm Cảnh Dật Nhiên tới ba mặt một lời đi!”
Triệu An An thấy Đường Vận đỏ mặt tía tai, không khỏi cầm dao nhỏ đặt bên tai cô ta, cười nói: “Tới đây, cô đem kế hoạch của các người nói từ đầu tới cuối cho tôi nghe coi, nếu nói dối, tôi liền cắt đứt lỗ tai của cô, để cô biến thành quái vật một tai! Ha ha, nếu lời cô nói đều là sự thật, tôi liền cắt đứt một lỗ tai của Thượng Quan Nhu Tuyết, thế nào, công bằng chứ?”