Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 327

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Thượng Quan Ngưng cười gật đầu: “Được, tôi mỗi ngày đều sẽ uống, đó là đồ quý giá của lão gia tử, tôi cũng sẽ không lãng phí! Rượu thuốc kia uống vào một chút mùi rượu cũng không có, ngược lại hương thơm phảng phất, ngửi thấy liền muốn uống, mỗi ngày uống nó đều là một loại hưởng thụ.”
Thượng Quan Ngưng nói, bỗng nhiên nhớ tới ngày hôm qua lúc đối mặt với Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết, chính mình ngửi được một mùi thơm nồng nặc gay mũi.
Cô suy đoán đó là xạ hương, nhưng ở cùng một chỗ với bọn họ lâu như vậy, cô một chút phản ứng cũng không có, thật sự có chút kỳ quái.
Cô mới mang thai hơn một tháng mà thôi, là lúc thai nhi dễ xảy ra vấn đề nhất, xạ hương không phải rất dễ khiến bị lưu sản sao, vì sao cô không có chuyện gì?
“Bác sĩ Mộc, xạ hương sẽ làm cho phụ nữ có thai lưu sản sao?”
Thượng Quan Ngưng có nghi vấn, liền lập tức hỏi ra, Mộc Thanh là bác sĩ so với cô càng hiểu rõ công dụng của xạ hương hơn.
Mộc Thanh sắc mặt khẽ biến, có chút khẩn trương hỏi: “Chị dâu, chị ở đâu ngửi phải xạ hương? Thứ này đương nhiên sẽ làm cho sinh non, đặc biệt là khi thai nhi chưa đủ ba tháng vẫn chưa ổn định!”
Cảnh Dật Thần ngồi bên cạnh Thượng Quan Ngưng cũng nhíu mày: “A Ngưng, vì sao em lại hỏi cái này?”
“Ngày hôm qua trên người Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết giống như có mùi xạ hương, bọn họ cố tình nói chuyện lâu với em và An An như vậy, nói rất nhiều lời vô nghĩa, sau đó em mới ý thức được bọn họ cố ý kéo dài thời gian, vì đợi xạ hương trên người phát huy công hiệu.”
Thượng Quan Ngưng lập tức đem việc ngày hôm qua nói một lần.
“Nhưng mà em chưa từng ngửi mùi xạ hương, chỉ cảm thấy hương vị này rất độc đáo, chắc là xạ hương. Em cùng bọn họ ở chung khoảng nửa giờ, nhưng lại không có việc gì, chẳng lẽ trên người bọn họ không phải xạ hương?”
Thượng Quan Ngưng vừa nói như vậy, Mộc Thanh lập tức nghĩ tới.
Ngày hôm qua lúc hắn quay lại bệnh viện, Tiểu Lộc đã mang theo ba người kia đến bệnh viện, ba người đều bị thương, đặc biệt là Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết, hai người họ đều trúng đạn, đã nhanh chóng đưa vào phòng cấp cứu.
Lúc Mộc Thanh đi vào phòng cấp cứu, còn ngửi thấy trên người Đường Vận tỏa ra một mùi hương cực kì nồng đậm, ngay cả nước sát trùng cũng không át được mùi này.
Hắn cười nói: “Chị dâu, tôi đã biết, mùi chị ngửi được rất giống mùi xạ hương, nhưng lại không phải là xạ hương, là Long Tiên Hương. Hai thứ này mùi cũng không khác nhiều lắm, nhưng mà Long Tiên Hương lại không có công dụng khiến phụ nữ có thai bị sinh non.”
Thượng Quan Ngưng nhẹ nhàng thở ra, bắt lấy tay Cảnh Dật Thần, nhẹ giọng nói: “Vẫn còn tốt, không phải xạ hương.”
Cảnh Dật Thần cầm lại tay Thượng Quan Ngưng, hắn hơi hơi dùng sức, nắm có chút chặt, bởi vì giờ phút này trong lòng hắn rất không bình tĩnh!
Hóa ra chủ ý ngày hôm qua của Đường Vận và Thượng Quan Nhu Tuyết là chuyện này!
Rất rõ ràng mục đích của bọn họ, chính là dùng xạ hương khiến Thượng Quan Ngưng sinh non, nhưng sau lại không biết làm sao hương liệu bị đổi mất.
Vấn đề là, rốt cuộc là ai đem hương liệu thay đổi?
Thượng Quan ngưng trong lòng cũng có nghi vấn này, cô so với bất kì ai đều rõ ràng hơn, Đường Vận cũng cho rằng chính mình trên người mang theo mùi xạ hương, nhưng mà Mộc Thanh lại nói kia không phải xạ hương.
Cảnh Dật Thần nhìn biểu tình của Thượng Quan Ngưng liền biết cô suy nghĩ cái gì, hắn nhàn nhạt nói: “Không có việc gì, chuyện này anh sẽ điều tra rõ ràng.”
Bên phía Dương Mộc Yên vậy mà lại có người giúp đỡ Thượng Quan Ngưng, mặc kệ là ai, cuối cùng cũng là chuyện tốt.
Lúc ba người bọn họ đang nói chuyện, Triệu An An đầu đầy mồ hôi đẩy cửa chạy vào, sau đó cầm lấy cốc của Mộc Thanh, mặc kệ cái cốc này vừa mới bị Mộc Thanh dùng qua, cầm lấy tu ừng ực ừng ực liền uống sạch nước bên trong.
“Khát ૮ɦếƭ người, mau cho em một cốc nữa!”
Mộc Thanh cầm cái cốc bất đắc dĩ đứng dậy, đi bình nước cách Triệu An An không xa rót thêm nước cho cô.
“Bà cô à, thật là anh đời trước thiếu nợ em, ngay cả nước uống cũng phải hầu hạ em.”
Triệu An An căn bản không để ý tới hắn, cô nhìn thấy Thượng Quan Ngưng, tâm trạng rất tốt, ha ha cười nói: “A Ngưng, cậu có muốn đi xem tuồng không?”
Thượng Quan Ngưng không hiểu ra sao: “Xem tuồng gì? Phim?”
Triệu An An chớp chớp mắt, đột nhiên gật đầu: “Ừ ừ, phim! Một bộ phim lớn! Diễn viên chính là Đường Vận, Thượng Quan Nhu Tuyết, đạo diễn chính là anh hùng cô địch Triệu An An đứng trước mặt cậu, bộ phim tên là…… tên là ‘ đại tàn sát ’!”
“A? Hai người bọn họ đang ở bệnh viện sao?” Thượng Quan Ngưng có chút kinh ngạc, rồi lại thoải mái, hai người này hẳn là bị Tiểu Lộc đưa tới nơi này tới, mà người ra lệnh cho Tiểu Lộc, không hề nghi ngờ là Cảnh Dật Thần.
Cảnh Dật Thần hẳn là không muốn bọn họ ૮ɦếƭ nhanh như vậy, mới có thể để Tiểu Lộc đem người đưa tới bệnh viện chữa trị.
Nhưng mà xem dáng vẻ của Triệu An An, có lẽ hai người này ở bệnh viện cũng không có ngày nào yên thân.
Thượng Quan Ngưng không có do dự lâu lắm, đứng dậy nói: “Đi, tớ đi xem diễn!”
Cô mới vừa đi ra ngoài hai bước, đã bị một bàn tay to ấm áp nắm lấy.
Thượng Quan Ngưng quay đầu lại, Cảnh Dật Thần nhìn đôi mắt trong suốt của cô nhàn nhạt nói: “Cẩn thận một chút, không cần chấp nhặt loại người này, mặc kệ bọn họ nói cái gì, em cũng không cần tức giận. Chờ bọn họ hết giá trị lợi dụng, một người cũng không thể sống sót, anh cam đoan với em.”
Thượng Quan Ngưng cười cười, gật gật đầu: “Được, em là đi xem diễn, lại không diễn chung với bọn họ, yên tâm đi, không có việc gì.”
Cô nói xong, Cảnh Dật thần mới buông tay ra, để cô cùng Triệu An An rời đi.
Bệnh viện Mộc thị là bệnh viện quý tộc của thành phố A, bởi vậy hoàn cảnh phòng bệnh đều cực kì tốt, cách trang trí bên trong phòng bệnh cao cấp đều là hạng nhất, ngay cả phòng bệnh bình thường cũng không khác gì khách sạn năm sao.
Nhưng mà sau khi Thượng Quan Ngưng đi theo Triệu An An vào phòng bệnh này, lại phát hiện, phòng bệnh tuy rằng rất rộng rãi, nhưng bên trong một cái cửa sổ cũng không có, giường bệnh cũng chỉ là giường gỗ giản dị, trong phòng ẩn ẩn có một mùi ẩm mốc, giống như đã một thời gian dài không có quét dọn.
Triệu An An đắc ý dào dạt nói: “Thế nào, bản đạo diễn chọn lựa sân khấu không tồi đi? Vì để hai vị nữ diễn viên tìm một phòng bệnh thích hợp, tớ đã phải tìm khắp bệnh viện Mộc thị mấy lần, khó khăn lắm mới tìm được một phòng kho như vậy, nhìn xem tớ rất là chuyên nghiệp!”
Hóa ra nơi này trước đó là kho hàng, trách không được không có cửa sổ, cũng không có người quét dọn!
Nhưng mà để Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết vào năm ở đây, Triệu An An hẳn đã tìm người dọn dẹp hết đồ vật trong này đi.
Thượng Quan Ngưng có chút buồn cười, Triệu An An thật đúng là có thù tất báo, vì không cho kia hai người kia tốt, thế nhưng còn đặc biệt tìm một “Phòng bệnh” như vậy cho bọn họ ở.
Nhưng mà lúc Thượng Quan Ngưng tiến vào, lực chú ý không có ở trên giường bệnh nhân, mà là một thân ảnh nhỏ xinh ngồi trên ghế gần của ra vào.
“Tiểu Lộc, sao cô lại ở chỗ này? Cô vẫn luôn canh chừng nơi này sao?”
Tiểu Lộc nhìn Thượng Quan Ngưng liếc mắt một cái, nhàn nhạt gật gật đầu, không nói gì.
Tiểu Lộc, có hai tính cách đối lập, cho dù Thượng Quan Ngưng đã gặp qua nhiều lần, nhưng cô vẫn có chút không quen.
Mỗi lần nhìn thấy Tiểu Lộc, cô luôn là hoài nghi, Tiểu Lộc có phải có chị em song sinh hay không, nếu không thì tại sao cô ấy lại có hai tính cách trái ngược như vậy.
Nhìn thì thấy Tiểu Lộc rõ ràng là người bình thường, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hai người Đường Vận, còn lại thì cô cũng không quá để ý.
Không trách Cảnh Dật Thần luôn yên tâm khi cô đi theo Triệu An An đến đây, hóa ra anh đã xớm điều Tiểu Lộc ở chỗ này.
Triệu An An hiện tại đã thích ứng với bộ mặt thiên sứ và tính cách ma quỷ của Tiểu Lộc, cô không cảm thấy có cái gì không tốt, ngược lại thì rất hâm mộ, thậm chí còn sùng bái Tiểu Lộc.
“Ai, A Ngưng, nếu tớ cũng có vệ sĩ khỏe như Tiểu Lộc thì thật tốt! Tớ trước kia đánh nhau sẽ không phải mệt mỏi như vậy, về sau sẽ không hải sợ hãi nữa!Thật là không công bằng, cô gái này lớn lên xinh đẹp hơn tớ còn chưa tính, công phu còn cao như vậy, sức lực cũng khỏe hơn tớ, tính tình ác hơn tớ, tính tình so với tớ còn ngang ngược hơn, không có thiên lý! Tại sao tất cả ưu điểm lại đều tập trung ở trên người cô ấy!”
Thượng Quan Ngưng tuy rằng biết mạch não Triệu An An không giống người bình thường, nhưng đa số thời gian đều bình thường, hiện tại nói ra những lời như vậy, cô thật không biết nói gì cho tốt!
Đây mà gọi là ưu điểm?! Cũng chỉ có một người thích đánh nhau như Triệu An An mới coi là ưu điểm!
Không chỉ riêng Thượng Quan Ngưng cảm thấy Triệu An An kỳ quái, người vẫn luôn không có biểu tình gì như Tiểu Lộc cũng không khỏi nhìn An An một cái.
Đây vẫn là lần đầu tiên có người khích lệ cô như vậy.
Các cô đứng ở cửa nói chuyện, hai người trên giường đã không còn nằm im được mà hô to gọi nhỏ.
Hai người nằm oqr hai chiếc giường khác nhau, một người kêu cứu mạng, một người thì không ngừng mắng Triệu An An và Thượng Quan Ngưng.
Triệu An An đi đến mép giường, nhìn từ trên cao xuống nói: “Kêu đi, kêu tận tình vào, kêu lớn tiếng một chút, tốt nhất là có thể nói cho cả bệnh viện nghe thấy tiếng kêu thê lương thảm thiết của các ngươi! Tôi rất mong bệnh viện này đóng cửa, các cô quả là giúp tôi một việc lớn!”
“Triệu An An, cô nhanh cho tôi ૮ɦếƭ một cách thống khoái đi! Chứ cứ tra tấn hai người phụ nữ mềm yếu như chúng tôi, cô không thấy mất mặt sao?!"
Đường Vận nhe răng trợn mắt khóc lóc kêu, giọng nói đều đã khản đặc, nừa nghe là biết là do kêu gào quá nhiều nên bị khản.
Thượng Quan Ngưng cũng đến gần hai người Đường Vận, sau đó liền thấy rõ bộ dạng thê thảm của hai người họ
Hai người đều bị trói vào trên giường bệnh, căn bản là không động đậy được.
Thượng Quan Nhu Tuyết còn đỡ một chút, tuy rằng sắc mặt tái nhợt, đầu tóc hỗn độn, nhưng trừ hai vết lằn bàn tay trên mặt ra, thì trên người cũng không bị thương mấy. Chẳng qua người luôn luôn xinh đẹp sạch sẽ như cô ta giờ phút này quần áo đã nhăn bèo nhèo, trên người dính đầy vết máu, trên trân cũng bó đầy băng gạc, thoạt nhìn rất chật vật.
Vì Triệu An An không quen biết cô ta, cũng không có xích mích gì lớn nên cũng không hề biết cô ta đã từng làm gì với Thượng Quan Ngưng, hơn nữa Thượng Quan Nhu Tuyết giả vờ nhu nhược đáng thương, Triệu An An cũng không xuống tay với cô ta quá tàn nhẫn.
Người thê thảm đến cực điểm chính là Đường Vận!
Cô ta hiện tại trên người không tìm được nơi nào không bị thương, trên mặt tất cả đều bị thương, khóe miệng và mũi đều không ngừng đổ máu, đôi mắt đã thâm thành mắt gấu trúc, tóc giả đã sớm không biết chạy đi đâu, lộ ra phần tóc ngắn, nhìn kĩ cũng không rõ là nam hay nữ.
Cô ta căn bản là một người không biết sống ૮ɦếƭ, vẫn luôn khiêu khích Triệu An An, thù mới hận cũ, Triệu An An sao có thể dễ dàng buông tha cho cô ta!
Giờ phút này nghe được cô ta còn ồn ào, Triệu An An duỗi tay đem Thượng Quan Ngưng kéo ra đằng sau, mang một bộ dáng để tớ phán xử nói: “Thượng Quan tiểu thư, phiền cậu lui ra sau một chút, tớ muốn thọc cho cô ta một dao, đứng đó không nhỡ đâu lại dính máu vào người.”
Nghe An An nói muốn thọc dao, Thượng Quan Ngưng một chút cũng không đồng tình với Đường Vận, chỉ cảm thấy cách làm của Triệu An An rất hả dạ.
Đường Vận chính là một kẻ điên, người như cô ta, chỉ cần có được cơ hội thì sẽ không ngừng gây chuyện, nếu có một ngày Thượng Quan Ngưng và Triệu An An rơi vào trong tay cô ta, căn bản thì sẽ không có cái kết cục tốt đẹp gì, sẽ còn thê thảm hơn cô ta nhiều.
Triệu An An kéo Thượng Quan Ngưng đến một vị trí an toàn, rồi lúc này mới chậm rãi đi đến bên người Đường Vận, sau đó lấy từ túi ra mấy cây châm, sau đó nhắm ngay vào đỉnh đầu Đường Vận, cắm vào.
Đường Vận lập tức kêu gào thảm thiết, rất nhanh toàn thân cô ta đều bắt đầu co rút run rẩy, hàm răng cắn kẽo kẹt vang lên, tựa như nhận một sự thống khổ không hề nhỏ.
Triệu An An thấy cô ta đau sắp ngất đi, lúc này mới đem châm trên đỉnh đầu cô ta rút ra.
“Thế nào, y thuật tôi mới học không tồi chứ? Hôm nay vẫn là lần đầu tiên dùng, thật là dùng khá tốt, không trách được Mộc Thanh hỗn đản kia hay hạ châm với người khác! Đây quả thật là một vuc khí săc bén!”
Đường Vận dừng một hồi lâu, mới khóc lóc nói: “Không phải cô nói đâm tôi một dao sao? Đây là châm, không phải dao!”
Cô ta hiện tại bị Triệu An An tra tấn đến muốn ૮ɦếƭ, hận không thể để Triệu An An trực tiếp dùng một dao đâm ૮ɦếƭ mình, như vậy cô ta sẽ không cần phải đối mặt với sự tra tấn nhục nhã của Triệu An An nữa.
Triệu An An đem châm cất vào túi xách, bừng tỉnh đại ngộ nói: “À, hóa ra cô thích dao à!Không thành vấn đề, cái nguyện vọng này của cô tôi có thể thỏa mãn!"
Đường Vận không thể nhịn được nữa, trong đầu chợt lóe lên, lập tức rống lớn nói: "Cô vì cái gì mà chỉ tra tấn tôi, Thượng Quan Nhu Tuyết mới là kẻ địch đích thực của các cô! Mẹc của cô ta ςướק cha của Thượng Quan Ngưng, bức ૮ɦếƭ mẹ cô ấy, còn đoạt đi vị hôn phu của cô ấy, hiện tại lại tới câu dẫn anh Dật Thần, người cô nên đánh là cô ta, đừng đánh tôi!”
Triệu An An chưa từng nghe Thượng Quan Ngưng nói về quá khứ của mình, càng không biết cô có ân oán sâu sắc với Thượng Quan Nhu tuyết như thế, cô không khỏi sửng sốt, sau đó liền ngẩng đầu nhìn lại Thượng Quan Ngưng.
“A Ngưng, lời Đường Vận nói đều sự thật?”
Hai người cách xa hơn mười mét, Triệu An An cảm thấy biểu tình của Thượng Quan Ngưng có chút mơ hồ, nhưng giọng nói của cô lại rõ ràng mà bình tĩnh: “Ân, lời cô ta nói đều là sự thật. Nhung bây giờ tớ cũng đã bức chế mẹ của Thượng Quan Nhu Tuyết rồi, hơn nữa còn suýt đem cha tớ bức ૮ɦếƭ, chỉ là Thượng Quan Nhu Tuyết đi trước một bước, cho cha tớ một súng. Hiện tại, người đáng ૮ɦếƭ đều đã ૮ɦếƭ, có một người không ૮ɦếƭ, cũng nửa ૮ɦếƭ nửa sống nằm ở trước mặt chúng ta.”
Triệu An An nghe xong lời cô nói, mới biết được thân thế của Thượng Quan Ngưng lại đau đớn như vậy, không trách vì sao từ trước tới nay đều không nhắc tới người nhà của chính mình.
Cô nói nhẹ nhàng, "bức ૮ɦếƭ mẹ của Thượng Quan Nhu Tuyết", "bức ૮ɦếƭ cha của mình", trên đời này mấy ai có thể làm được điều đó. Dựa vào tính cách của Thượng Quan Ngưng mà nói, nếu không đem cô dồn vào chân tường thì cô tuyệt đối sẽ không ђàภђ ђạ tàn nhẫn với bọn họ như vậy.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc