Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 220

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Bức ૮ɦếƭ

A Hổ cảm thấy quái lạ, đây là lần thứ hai cậu ta có cảm giác Tiểu Lộc không giống như ngày thường, một mặt cậu ta vẫn lái xe, một mặt quay đầu lại nhìn cô ấy một chút, lại dường như thấy cô không có gì quá đặc biệt, sau đó quay đầu tiếp tục lái xe.
Chỉ có Cảnh Dật Thần không có nhiều phản ứng, như cũ ngồi trên ghế phó lái, lạnh lùng lật văn kiện, thỉnh thoảng dùng di động gởi mail.
Tiểu Lộc im lặng một lúc lâu, cuối cùng cũng mở miệng: “Em không biết có phải mình bị bệnh hay không, nhưng em nghĩ, em nghĩ như vậy!”
Vẫn là giọng nói lanh lảnh như em bé, nhưng ngữ khí phát ra lại khác nhau, khiến người ta có cảm giác giống như cô bị biến thành một người khác!
Thượng Quan Ngưng không biết đến cùng cô ấy bị gì, hôm nay thật sự rất không bình thường, khiến cô lo lắng.
Cô nhẹ nhàng ôn Tiểu Lộc vào trong иgự¢, cảm nhận được cơ thể cô ấy cứng đờ, nhưng vẫn không buông Tiểu Lộc ra, mà nhè nhẹ vỗ sau lưng cô ấy, giọng nói dịu dàng: “Không sao, Tiểu Lộc của chúng ta không bị bệnh, rất khỏe mạnh, chỉ là đôi khi trẻ con một chút, đôi khi lại trưởng thành một chút, chuyện này rất bình thường, mỗi người đều có những thời điểm tâm trạng không tốt thì xấu, không có gì to tát. Nếu em thấy không thoải mái, lần sau nói với chị, chị sẽ cho em về nhà nghỉ ngơi thật tốt, không cần đi theo chị chạy khắp nơi.”
Tiểu Lộc nghe những lời cô nói xong, cơ thể cứng nhắc cũng thả lỏng một chút, nhưng không giống như trước đây, ôm lấy eo Thượng Quan Ngưng, vùi đầu cọ cọ trong иgự¢ cô.
Đến nhà Thượng Quan, cô đi xuống đầu tiên, Cảnh Dật Thần đi phía sau cô, nhưng vừa đi được hai bước, Tiểu Lộc tiến lên trước, giơ tay ngăn cản cô.
“Có nguy hiểm, cẩn thận! Em đi lên trước, chị và Cảnh đại ca đi theo sau em!”
Một gương mặt trẻ con tinh xảo trắng nõn, hơn nữa âm thanh lanh lảnh, từ trong miệng Tiểu Lộc nói ra ba chữ “Có nguy hiểm”, thật sự là không phù hợp.
Nhưng Thượng Quan Ngưng theo bản năng lựa chọn tìn tưởng cô ấy, ngay lập tức đi sau Tiểu Lộc, nhưng không quên dặn dò cô ấy: “Tiểu Lộc, em cũng cẩn thận một chút.”
Cảnh Dật Thần nắm tay Thượng Quan Ngưng, trên mặt chẳng hề có tí xiu gì lo lắng hay bất an, tựa như đang đi dạo trong sân vườn xuyên qua ngàn hoa đang rực rỡ, còn thản nhiên hỏi Thượng Quan Ngưng: “Trồng anh đào đến khi ra quả cũng không tệ, về nhà anh sẽ trồng một cây như thế này.”
Thượng Quan Ngưng thích ăn anh đào, anh vẫn luôn nói muốn tự tay trồng cho cô ăn.
Vốn dĩ Thượng Quan Ngưng vì những lời nói của Tiểu Lộc mà hơi khẩn trương, nhưng đột nhiện lại thả lỏng, cô lộ ra nụ cười nhàn nhạt: “Cây này là em trồng, cậu nhờ người mua cây giống, khi đó chỉ giống như một gốc cây, em và Hoàng Tâm Di còn tranh nhau trồng, còn đánh nhau một trận nữa chứ, cuối cùng em thắng, nên liền đem cây này về nhà, có điều nhiều năm rồi không thấy nó ra quả, em gần như quên bẵng, không ngờ rằng năm nay lại ra quả!”
Hai người vừa nói, vừa đi vào phòng khách căn biệt thự.
Trong phòng khách một người cũng không có, A Hổ gọi một cú điện thoại, Lý Nhiều dùng một tay kéo người phụ nữ đầu tóc rối bời từ trên tầng hai đi xuống.
Cậu ta rầm một tiếng ném lên sàn nhà, sau đó đúng chuẩn chào Cảnh Dật Thần, Thượng Quan Ngưng.
“Thiếu gia, Thiếu phu nhân, tôi đã mang người đến, ngoài ra, Nhị thiếu gia cũng đến, cậu ta còn đưa không ít người đi theo, cha Thiếu phu nhân đang ở cùng Nhị thiếu gia.”
Lý Nhiều nói xong, nét mặt Cảnh Dật Thần vẫn như cũ không một chút biến hóa, thần sắc cực kì lạnh lùng, giống như đã đoán ra từ trước, trong khi đó Thượng Quan Ngưng đứng bên cạnh chân mày nhíu lại.
Tại sao Cảnh Dật Nhiên đến đây?! Tên này đúng là bám dai như đỉa!
Chắc chắn là Thượng Quan Chinh gọi cho cậu ta, rốt cuộc thì từ khi nào hai người kia thân thiết với nhau như vậy!
Thượng Quan Ngưng còn đang suy nghĩ, Cảnh Dật Nhiên cùng người của cậu ta nghênh ngang đi xuống, phía sau cậu ta, rõ ràng là Thượng Quan Chinh mặt mũi hăng hái!
Cảnh Dật Nhiên đi xuống cầu thang, một mặt vỗ bả vai Thượng Quan Chinh cười lớn: “Cha vợ à, con rể nhất định sẽ bảo vệ người chu đáo, yên tâm đi! Những lời trước đây đều là Tiểu Ngưng tức giận nói, người cũng đừng để bụng, cô ấy là được chiều hư, chỉ cần được tôi dạy dỗ một chút, tự nhiên sẽ tốt lên thôi!”
Thượng Quan Ngưng bị Cảnh Dật Nhiên vỗ liêm sỉ làm cho tức giận đến mũi cũng muốn vẹo!
Gã vừa gọi ai là cha vợ?! Gã muốn dạy dỗ ai?! Đồ tâm thần!
Hiển nhiên Thượng Quan Ngưng phải tức giận, nhưng có người còn tức giận hơn Thượng Quan Ngưng, mà hậu quả của việc người này tức giận, chính là Cảnh Dật Nhiên từ trên cầu thang trực tiếp té xuống, đợi đến khi cậu ta có thể tự mình đứng lên, thì mặt mũi cũng bầm dập hết trơn!
Cảnh Dật Thần vẫy vẫy tay, ra hiệu cho Lý Nhiều lui về phía sau, anh lạnh lùng nói: “Hậu quả của miệng lưỡi lợi hại, chính là gãy tay gãy chân, có điều, nếu muốn để một người vĩnh viến câm miệng, ngoài việc được câm, là ૮ɦếƭ! Tôi có thể cho cậu sống đến giờ, không phải bởi vì tôi sợ cha, mà bởi vì, cậu chỉ là một sinh mạng thụ động được sinh ra, cậu chỉ là đứa con riêng bé nhỏ không đáng giá. Điểm quan trọng chính là cậu không nên ᴆụng vào tôi, nếu không, cái kết của cậu sẽ càng thê thảm hơn mẹ mình!”
Cảnh Dật Nhiên đẩy người đỡ cậu ta, vẻ mặt âm u nhìn Cảnh Dật Thần: “Sao, anh muốn thừa nhận mẹ tôi ૮ɦếƭ trong tay anh à? Ha ha ha, không phải anh không chịu thừa nhận sao? Không phải anh vẫn luôn giả vờ sao? Giờ không thể kiềm chế được bản thân, nên không thèm giả vờ nữa sao?!”
Con ngươi Cảnh Dật Thần dày đặc băng lạnh, lạng lùng nói: “Bà ta có phải ૮ɦếƭ trong tay tôi hay không không quan trọng, quan trọng là, cậu cho rằng bà ta ૮ɦếƭ trong tay tôi. Và, giống như, tôi có ૮ɦếƭ trong tay cậu hay không không quan trọng, quan trọng là, cậu muốn tôi ૮ɦếƭ! Nhưng, cậu quá ngây thơ rồi, cậu thật sự cho rằng, Quý Bác có thể lật đổ tôi, lật đổ Cảnh gia?! Cảnh Dật Nhiên, cậu sẽ sẽ phải trả giá đắt cho những hành động của mình! Ngày cậu ૮ɦếƭ, không xa nữa đâu!”
Cảnh Dật Nhiên nổ đom đóm mắt, cả người chìm trong trạng thái nổi điên: “Anh tiếp tục theo dõi tôi?! Không, không đúng! Lần này rõ ràng không đến theo dõi! Chai rượu kia bị gắn thiết bị nghe lén!”
“Nghe lén? Ồ, thật xin lỗi rồi, tôi không cần! Chuyện cậu nói với Quý Bác, nguyên vẹn chuyển tiếp với tôi, cậu có thể đi hỏi anh ta, tại sao lại làm như vậy! Rồi sau đó cậu chờ được đuổi khỏi nhà, đi lang thang trên phố mà ăn xin! Còn bây giờ, cậu có thể cút, ở đây có người muốn tự tử, nếu cậu muốn can thiệp, sau đó cũng có thể mở rộng ra số người muốn tự tử, như vậy lúc cậu xuống địa ngục cũng có người hầu hạ cậu, cũng không quá tịch mịch!”
Cảnh Dật Nhiên hoàn toàn ngây ngẩn cả người, cậu ta không thể tin tưởng nói: “Không thể nào, anh nói dối! Quý Bác không có khả năng! Anh ta không có lí do gì bán đứng tôi!”
Cảnh Dật Thần không thèm quan tâm đến cậu ta, anh lãnh đạm nhìn Thượng Quan Chinh nói: “Có thể bắt đầu tự tử, chuẩn bị cắt cổ tay đi!”
Thượng Quan Chinh không nghĩ tới, Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần thật sự muốn ông ta ૮ɦếƭ! Ông ta hoảng sợ đá ngã Dương Văn Xu trên sàn nhà, la lớn: “Ả đàn bà ૮ɦếƭ tiệt, mau ૮ɦếƭ đi! Lúc trước Lập Ngữ bị mày bức ૮ɦếƭ, Gi*t người thì đền mạng, mày nhanh tự sát đi! Đừng hòng kéo tao xuống theo!”
Dương Văn Xu giãy dụa muốn đứng lên, nhưng căn bản không còn một chút sức lực nào.
Ba ngày trước bà bị Thượng Quan Ngưng hung hăng đâm hai nhát, chảy rất nhiều máu, mấy ngày nay người hầu tuy rằng giúp bà xử lý miệng vết thương, phòng ngừa bà ૮ɦếƭ nhưng căn bản là không có chăm sóc bà ta tốt!
Trước kia bà ta đối với người hầu trong nhà cực kì hà khắc, thường xuyên trong lúc Thượng Quan Chinh không ở nhà đánh chửi, còn sẽ lấy các loại lý do khấu trừ tiền lương, dùng các loại thủ đoạn uy Hi*p người hầu sẽ đuổi bọn họ, người hầu đối bà ta rất sợ hãi.
Hiện tại, có cơ hội tốt như vậy, bọn họ đều trả thù tiến hành ngược đãi, chẳng những không cho bà ta cơm ăn, hơn nữa lấy cớ tiêu độc cho vết thương, hướng miệng vết thương của bà ta rải muối, muốn đem bà ta chỉnh ૮ɦếƭ!
Thượng Quan Chinh càng hận ૮ɦếƭ bà ta, mỗi ngày nhớ tới liền phải tay đấm chân đá một phen, phát tiết đủ rồi mới có thể dừng tay.
Mới qua thời gian ba ngày, bị tra tấn làm bà ta sống không bằng ૮ɦếƭ! Tất cả mọi người có thể đối với bà ta tùy ý đánh chửi, bà ta lại không có sức đánh trả, chỉ có thể nhận người dẫm đạp!
Toàn thân bà ta không có chỗ nào hoàn hảo, xương cốt nhiều chỗ bị gãy, khuôn mặt mặc dù đã ở Hàn Quốc tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ, hiện tại vẫn dữ tợn như cũ, sưng to hoàn toàn nhìn không ra dáng vẻ của bà ta!
Ba ngày này, bà ta đã trải qua đau đớn không thể chịu đựng được, thân thể cùng tâm lý của bà ta gần như hỏng mất, chỉ sợ qua mấy ngày nữa bà ta sẽ không chịu đựng được! Toàn thân bà ta không có chỗ nào không đau đớn, mỗi một chỗ đều đau đến xuyên tim, vẫn luôn bào mòn ý chí của bà ta, đến bây giờ, bà ta đã chỉ còn lại một ý niệm, đó chính là nhanh chóng ૮ɦếƭ đi!
Bà ta chịu không nổi! Bà ta đau đến mức muốn ૮ɦếƭ!
Vì cái gì con gái còn chưa tới cứu bà ta?! Vì cái gì nó còn không có đem những người này tất cả đều Gi*t sạch!
Dương Văn Xu đau đớn vạn phần nghĩ nghĩ, biệt thự đột ngột vang lên một tiếng súng xé rách không gian!
“Phanh” một tiếng, viên đạn bay nhanh phóng tới, xuyên thấu vào tim Thượng Quan Chinh máu tươi bắn tung tóe!
Thượng Quan Ngưng không nghĩ tới sự tình đột biến, cô theo bản năng hô một tiếng “Ba”, muốn tiến lên phía trước, lại bị tiếng súng của Tiểu Lộc bên cạnh đóng đinh tại chỗ.
Thượng Quan Chinh trừng lớn hai mắt, một tay che lại иgự¢, chậm rãi ngã xuống trên mặt đất.
Cùng lúc đó, tiếng súng của Tiểu Lộc vang lên, trong một góc của biệt thự vang lên âm thanh ՐêՈ Րỉ đau đớn vì trúng đạn.
Thượng Quan Ngưng bị Cảnh Dật Thần che ở sau người, cô nhìn súng ở tay phải Tiểu Lộc không biết lấy từ đâu, trên mặt toát ra sát khí cũng mặt mũi cô bé không tương xứng, cả người khí thế hoàn toàn thay đổi, giống như một sát thần đi ra từ địa ngục, không thể ngăn cản!
Thượng Quan Ngưng cảm thấy, người này căn bản không phải Tiểu Lộc!
Cảnh Dật Nhiên hiện tại mới phát hiện Tiểu Lộc hôm nay cũng ở đây, hắn nhìn Tiểu Lộc sát khí lạnh thấu xương vẻ mặt lại cực kì bình tĩnh, trong lòng lại nổi lên cảm giác quen thuộc, nhưng mà chỉ chợt lóe rồi biến mất, nhanh tới mức không kịp bắt lấy thì cảm giác này đã biến mất.
Cảnh Dật Thần vẻ mặt bình tĩnh, giọng nói như cũ thong dong trầm ổn: “Tiểu Lộc, hắn đã ૮ɦếƭ. Nơi này còn có những người khác hay không?”
Tiểu Lộc cảm ứng một chút, ngay sau đó lưu loát trả lời: “Lúc nãy có tiến vào hai người, một người đã ૮ɦếƭ, người còn lại đã chạy thoát!”
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt gật đầu, nói với A Hổ: “Tìm người theo dõi, trước không cần đánh ૮ɦếƭ.”
A Hổ rõ ràng ý tứ của hắn, hắn muốn lợi dụng cái người chạy trốn kia, dẫn hắn tới chỗ người đứng sau.
Hắn cung kính đáp lời, sau đó liền gọi điện thoại, phân phó xuống dưới.
Cảnh Dật Nhiên đây là lần đầu tiên nhìn thấy Cảnh Dật Thần xử lý sự việc đột ngột phát sinh, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một cảm giác quái dị, giống như mọi việc đều trong sự khống chế của Cảnh Dật Thần!
Nếu sự kiện ám sát xảy ra trên người hắn, sát thủ kia lại ra tay chuẩn xác như vậy, nếu hắn ta muốn Gi*t bất cứ người nào trong sân, chỉ sợ không ai có thể may mắn thoát khỏi! Mà Cảnh Dật Thần lại như cũ bình tĩnh không gợn sóng, ánh mắt căn bản không có lộ ra nửa điểm hoảng loạn, từ đầu đến cuối đều trấn định như vậy!
Đối với việc hắn xuất hiện, Cảnh Dật Thần đồng dạng cũng không cảm thấy kinh ngạc, chỉ có Thượng Quan Ngưng bên cạnh hắn trên mặt không giấu được sự kinh ngạc trong lòng!
Chuyện này không có khả năng!
Hắn không có khả năng có năng lực như vậy đem tất cả các mặt đều đoán được.
Chỉ có thể nói hắn có năng lực ứng biến cực kỳ cường hãn, có thể lập tức hóa bị động thành chủ động, hoặc là nói kỳ thật tất cả các việc phát sinh hắn cũng không để ý những việc này, với hắn mà nói đều là việc nhỏ! Cho nên hắn mới có thể xử lý thuận buồm xuôi gió như vậy!
Chẳng lẽ hắn cùng Cảnh Dật Thần chênh lệch lớn tới như vậy sao?!
Cảnh Dật Nhiên còn đối với biến hóa của Tiểu Lộc có hứng thú rất lớn, hiện tại đã bất chấp Tiểu Lộc còn nhỏ, sự tình phát triển lại một lần vượt qua hắn đoán trước, ra khỏi khả năng khống chế của hắn, Thượng Quan Chinh đã ૮ɦếƭ! Những suy tính của hắn mấy ngày nay toàn bộ đều thất bại trong gang tấc!
Thật là được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!
Hắn có đối thủ mạnh như thần, còn có loại này đồng đội ngu như heo, còn thắng cái rắm!
Còn Quý Bác đáng ૮ɦếƭ kia!
Hắn ta rốt cuộc là đồng bọn với ai!? Mấy ngày hôm trước mới từ chỗ hắn thu được lợi ích, quay đầu liền bán hắn, nương nhờ Cảnh Dật Thần! Cái tên vương bát đản, hắn nhất định phải làm Quý Bác hối hận về quyết định của hắn ta!
Mạng của Cảnh Dật Thần, hắn muốn chắc rồi!
Cảnh gia về sau tất cả đều là của Cảnh Dật Nhiên! Hắn muốn khống chế toàn bộ gia tộc, nắm giữ tài sản khổng lồ cùng toàn bộ mọi người, kinh doanh tập đoàn Cảnh Thịnh đế quốc buôn bán, trở thành người quyền thế nhất thành phố A! Về sau, không người nào có thể tùy ý ςướק đi đồ vật mà hắn để ý!
Nguy hiểm được hóa giải, Thượng Quan Ngưng buông tay Cảnh Dật Thần, chậm rãi đi đến gần thi thể Thượng Quan chinh đã dần dần lạnh băng.
Cô không rơi một giọt nước mắt nào, ba cô đã ૮ɦếƭ, cô thế nhưng không có cảm thấy khổ sở!
Thượng Quan Ngưng trong lòng phức tạp, cô muốn Thượng Quan Chinh ૮ɦếƭ, nhưng là chờ ông thật sự ૮ɦếƭ, trong lòng cô lại cảm thấy ông ૮ɦếƭ quá nhanh quá đột ngột. Cuối cùng mấy phút trước ông còn đứng trước mặt cô khí thế mười phần, ngay sau đó ông đã thành một khối thi thể, sự tương phản thật sự là quá lớn!
Ông vừa mới đánh Dương Văn Xu liền bị người nổ súng Gi*t ૮ɦếƭ, cho nên rất có khả năng là bởi vì đối phương không muốn Thượng Quan Chinh tra tấn Dương Văn Xu, mới có thể tùy tiện ra tay, nếu không, cục diện hôm nay sẽ càng phức tạp hơn!
Còn có ai sẽ đến cứu Dương Văn Xu, còn có ai sẽ vì bà ta lưng đeo một mạng người!
Chẳng lẽ, Thượng Quan Nhu Tuyết thật sự còn sống?!
Mặc kệ cô ta sống hay ૮ɦếƭ, hôm nay Dương Văn Xu sẽ phải ૮ɦếƭ không thể nghi ngờ!
Thượng Quan Ngưng không nghĩ để bà ta sống lâu thêm một ngày!
Ba mẹ cô hiện tại đều đã ૮ɦếƭ, Dương Văn Xu nếu còn sống, vậy thật xin lỗi người đã khuất.
Thượng Quan Ngưng ném một con dao ở trước mặt Dương Văn Xu, giọng có chút khàn khàn nói: “Nếu bà không muốn tiếp tục chịu tra tấn, liền lập tức tự sát! Mẹ tôi ૮ɦếƭ như thế nào, bà liền ૮ɦếƭ như thế, tôi sẽ vẫn luôn ở chỗ này, nhìn bà chảy máu tới ૮ɦếƭ!”
Dương Văn Xu đã bị tra tấn một lòng chỉ muốn ૮ɦếƭ thật nhanh, toàn thân từ trong ra ngoài đều đau đớn, cắn nuốt ý chí của bà!
Bà chưa từng giống như bây giờ, cảm thấy sống thêm một giây lại gian nan khổ sở như vậy!
Đau đớn lịch liệt, đã làm, bà hoàn toàn không cảm giác được đói hay không, nhưng lại có thể làm bà cảm giác được khát khô khó mà nhịn được, ba ngày nay người hầu chỉ cho bà uống một chút nước, nếu không phải sợ cô không cẩn thận mà khát ૮ɦếƭ, bọn họ sẽ không cho bà ta uống tí nước nào.
Ngày đầu tiên, bà kiên cường chống chọi, bà tin tưởng con gái sẽ đến cứu mình!
Chỉ là tới ngày hôm sau, bà cũng đã không thể chống đỡ được!
Ngày thứ ba, bà đã từ bỏ tôn nghiêm của chính mình, thống khổ chỉ nghĩ đến ૮ɦếƭ!
Bà rốt cuộc biết, Thượng Quan Ngưng vì cái gì còn muốn cho bà sống thêm ngày! Hóa ra Thượng Quan Ngưng muốn cha tấn bà, vì muốn cho bà nếu thử việc sống không bằng ૮ɦếƭ là như thế nào!
Quá thống khổ, bà muốn ૮ɦếƭ! Thật sự muốn ૮ɦếƭ!
૮ɦếƭ là có thể kết thúc hết tất cả thống khổ, ૮ɦếƭ rồi sẽ không bao giờ bị những người này đạp dưới lòng bàn chân nữa, khi bà ૮ɦếƭ sẽ hóa thành quỷ lệ để tới trả thù bọn họ.
Miệng vết thương trên người Dương Văn Xu đều đã nhiễm trùng thối rữa, bà mấy ngày hôm nay vẫn liên tục phát sốt, hiện tại ý thức của bà đã bắt đầu mơ hồ, nếu Thượng Quan Ngưng không bức bà tự sát, thì bà cũng sống không được lâu lắm.
Bà theo bản năng cầm lấy con dao Thượng Quan Ngưng vứt trên mặt đất, run rẩy đâm tới cổ tay của chính mình.
Lưỡi dao sắc bé, khoét sâu trên cổ tay, lộ ra một miệng vết thương thật sâu, trong người Dương Văn Xu không có mạch máu chìm lắm, ngay lập tức mạch máu đứt ra, phụt ra,ngoài.
Chỉ một lát sau, dưới thân bà, cũng đã tràn đầy một bãi máu! Mùi máu tanh ngay lập tức tràn ngập toàn bộ phòng khách, đem nơi này biến thành nơi khủng bố ở nhân gian giống như địa ngục!
Thượng Quan Ngưng nhìn một màn này, trong đầu vô pháp ức chế hiện ra hình ảnh khi cô mười tuổi, nhìn thấy mẹ tự sát!
Nước mắt cô không tự giác chảy xuống, cô ở trong lòng mặc niệm: Mẹ, con đã báo thù được cho mẹ rồi, người đàn,bà này đáng ra nên sớm ૮ɦếƭ, tha thứ cho con gái vô năng, qua nhiều năm như vậy mới tìm được hung thủ. Hy vọng mẹ sẽ không trách con, sẽ không trách con trên tay dính phải vết máu của ác nhân, sẽ không trách con bức ૮ɦếƭ cha. Mẹ vì con mà có thể hy sinh tính mạng của mình, con chỉ có thể làm như vậy, hy vọng có thể cho mẹ được an ủi mà ra đi thanh thản.
Cảnh Dật Nhiên vô cùng khi*p sợ nhìn một màn này, hắn căn bản không nghĩ đến, Thượng Quan Ngưng thiện lương như vậy cũng có lú. Tàn nhẫn!
Cô nhìn thế mà có thể ép buộc Dương Văn Xu phải tự sát! Việc này không phải là việc siêu tàn nhẫn mà người nham hiểm mới làn sao?!
Dương Văn Xu quả thật không còn sống được bao lâu, lại không để cho bà ta ૮ɦếƭ tự nhiên, mà lại muốn bức bà cắt cổ tay tự sát!
Con thỏ bị áp bức, lúc nóng nảy cũng sẽ cắn người!
Thượng Quan Ngưng hiện tại chính là một con thỏ phát điên, cô đã biết chân tướng của cái ૮ɦếƭ của mẹ mình, nên không chút do dự mà xuống tay.
Hơn nữa Thượng Quan Chinh lúc trước có xin hắn giúp đỡ, nói Thượng Quan Ngưng muốn bức ૮ɦếƭ ông! phải tàn nhẫn đến mức nào mới có thể bức ૮ɦếƭ ૮ɦếƭ cha ruột của mình như thế!
hóa ra trong xương cốt của cô vũng tàn nhẫn và tuyệt tình giống như Cảnh Dật Thần, căn bản là không giống sự ôn hòa như bên ngoài.
Cảnh Dật Nhiên “Tấm tắc” hai tiếng, giọng nói trào phúng đột ngột vang lên trong phòng khách: “Cô so với tôi còn tàn nhẫn hơn nhiều! Kẻ thù hại ૮ɦếƭ mẹ tôi đứng trước mặt, nhưng tôi không thể bắt hắn tự sát, cô có thể ném cho Dươnh Văn Xu một con dao, bà ta có thể đi tìm ૮ɦếƭ ngay! Tôi bên học hỏi cô, làm cho mẹ tôi được chút an ủi!"
Thượng Quan Ngưng lạnh lùng trả lời: “Tôi đã nói rồi, chuyện mẹ cậu ૮ɦếƭ không liên quan với Dật Thần. Nếu cậu dám động vào chồng tôi, kết cục hôm nay của Dương Văn Xu cũng chính là kết cục của anh, tôi nói được là làm được! Bất quá tôi không định bức cậu tự sát. bởi vì, cậu căn bản không phải đối thủ của Dật Thần! Anh ấy nếu muốn Gi*t cậu thì dễ như trở bàn tay!"
Cảnh Dật Nhiên nói cô thế nào cũng đều không ngại, hắn cảm thấy cô tàn nhẫn cũng tốt, cảm thấy cô vô tình cũng thế, cho dù thế cô cũng không hề quan tâm, cô chỉ an tâm đến sự an toàn của Cảnh Dật Thần!
Cảnh Dật Nhiên cười nhạo một tiếng, tà khí nói: “Chúng ta có thể nhìn xem, rốt cuộc là ai ૮ɦếƭ trước! Các người muốn sống lâu một chút, nếu tôi động thủ, các ngươi liền ૮ɦếƭ sạch."
Hắn nói xong này câu này, liền ngẩng cao đầu, mang theo thủ hạ của hắn rời đi.
Cảnh Dật Thần đi đến bên cạnh Thượng Quan Ngưng, đem bả vai chính mình cho cô dựa vào, nhẹ giọng nói: “Thân thể em đã run thành như vậy, còn cậy mạnh, hứa với anh lần sau không bao giờ làm như vậy nữa. Bà ta vốn dĩ chính là người đáng ૮ɦếƭ, em là hợp tình hợp lý đứng ở chỗ này. Cha em ૮ɦếƭ là việc ngoài ý muốn, em không cần lo lắng, hung thủ anh sẽ tra được."
Thượng Quan Ngưng dựa vào trong Ⱡồ₦g иgự¢ anh, ổn định thân thể chính mình vừ khuôn mặt trắng bệch gật gật đầu.
Qua một hồi lâu, cô mới nhẹ giọng nói: “Anh giúp em an táng cha ở bên cạnh mộ mẹ em đi!"
Hoàng lập ngữ tử vong, cũng vẫn luôn yêu chồng của mình, chẳng sợ bà biết ông đã phản bội bà, bà sẽ lại lựa chọn tha thứ cho ông như cũ, bà đã yêu ông đến tận xương tủy.Thượng Quan Ngưng tuy rằng cảm thấy Thượng Quan Chinh không xứng với tình yêu của mẹ, không xứng để an táng bên cạnh mẹ cô, nhưng cô không muốn làm trái ý nguyện duy nhất của mẹ khi còn sống, là bà muốn an táng hai bọn họ bên cạnh nhau.
Thi thể của Thượng Quan Chinh say khi được hoả tán, liền được đưa vào phần mộ của Hoàng Lập Ngữ, hai vợ chồng lại ở bên nhau.
Thượng Quan Ngưng nhìn ảnh trên bia mộ, trong lòng lại cảm thấy vắng vẻ. Lúc Thượng Quan Chinh còn sống, một lần lại một lần đem cô bán đi, đem cô tặng người làm giao dịch để đổi lấy ích lợi, trong lòng cô chỉ tràn ngập sự phẫn nộ và bi thương, căn bản là đã không nhận cái người cha này rồi, hiện tại ông đã ૮ɦếƭ, mọi việc quá khứ đã đi tan thành mây khói, trong lòng cô đã không còn hận, chỉ còn sự thương cảm vô hạn.
Từ hôm nay trở đi, cô chính là một người không cha không mẹ.
Cảnh Dật Thần từ phía sau đem cô ôm lại, giọng nói trầm thấp ở bên tai cô vang lên: “A Ngưng, em còn có anh, chúng ta cùng nhau hạnh phúc sống hết đời, chuyện quá khứ cứ để nó trôi qua đi, không cần thương cảm. Chúng ta còn có rất nhiều việc tình yêu cần phải làm, chờ những việc này đều kết thúc, chúng ta làm một cái hôn lễ, anh muốn choem trở thành cô dâu hạnh phúc nhất trên thế giới này."
Thượng Quan Ngưng vẫn luôn ức chế nước mắt, rốt cuộc cũng không khống chế được mà rơi xuống.
Giọng cô nghẹn ngào hướng về bia mộ nói: “Mẹ à, mẹ xem, con có một người chồng tốt nhất thế giới, anh ấy yêu con như sinh mệnh, mẹ có thể yên tâm!”
Cảnh Dật Thần ôn nhu lau nước mắt cho cô, cũng nhẹ giọng nói: “Mẹ, A Ngưng về sau cứ giao cho con, có con ở đây, không có người nào có thể khi dễ cô ấy.”
Anh nói xong, liền cõng Thượng Quan Ngưng trên tấm lưng dày rộng, đưa cô chậm rãi rời đi.
“A Ngưng, đừng khóc, nếu mẹ tưởng anh bắt nạt em thì làm sao bây giờ? Chúng ta nói về chuyện hôn lễ đi, chuyện này không thể chậm trễ, lần này em lại lấy cớ kéo dài thì anh sẽ lập tức công bố cho toàn thế giới, anh là Cảnh Dật Thần, có vợ là Thượng Quan Ngưng……”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc