"Hai vạch rồi?"
"Có bầu rồi?"
Niên Hoa ở trong nhà vệ sinh không kìm được hét lên. Hạo Khương lập tức đá cửa xông vào, lúc nhìn thấy que thử thai trên tay cô thì không khỏi thẫn người. Nhưng ngay sau đó liền ôm chầm lấy cô, nhấc bổng lên, cười hạnh phúc.
Niên Hoa đến bây giờ vẫn không thể tin được, cô đưa tay che miệng bộc lộ sự kinh ngạc khó tả. Bà Cẩm sau khi biết tin cũng bất ngờ không kém, cầm tay cô, rưng rưng nước mắt.
"Quả nhiên là mẹ không nhìn lầm người, con thực sự là một cô gái tốt, xứng đáng để mẹ gửi gắm con trai và cháu nội"
Bố mẹ cô sau khi biết tin cũng vô cùng vui mừng, có vẻ như hai người đã làm lành và hiện tại còn tình tứ đến mức cùng nhau đi du lịch vòng quanh châu Âu.
Từ sau khi Niên Hoa có thai, chế độ ăn uống, ngủ nghỉ và sinh hoạt của cô đều do một tay Hạo Khương quản lí. Kiến thức của anh về mảng này khiến cô nghi ngờ có khi còn lớn hơn cả sáng tác nhạc, hưm, chẳng lẽ là từ lâu đã âm thầm chuẩn bị sẵn cho bản thân, sợ rằng sẽ có ngày cần dùng tới.
Aiza tiếc quá, tôi đã bẻ thẳng anh quá sớm!
Người đàn ông này tức lúc cô có bầu, liền như một bạn đỉa nhỏ bấu chặt không buông, ngoại trừ lúc phải gặp đối tác thì mọi công việc đều đem về nhà làm, cả họp cũng online.
Niên Hoa có thể cảm nhận được sự quan tâm của anh dành cho cô và đứa nhỏ này rất lớn.
Tối nọ, Niên Hoa tỉnh dậy từ giấc ngủ thấy phòng làm việc vẫn sáng đèn, cô tò mò ngó vào thì thấy Hạo Khương đang bàn việc với cấp dưới nên định lẳng lặng khép cửa lại nhưng vẫn loáng thoáng nghe lọt mấy câu.
"Khải Dương, cậu vẫn ở Pháp chứ?"
...
"Ừm, có chuyện muốn nhờ cậu"
...
"Phải, quan trọng lắm"
...
"Mua tã cho con tôi"