Hạo Khương, Niên Hoa - Chương 16

Tác giả: Nôm Na

"Tiếc thế, đang định khoe mấy cái sịp lọt khe"
"Anh ơi Trà Đan đâu rồi?"
Vừa đúng lúc Niên Hoa về đến nhà, cô đặt túi đồ ăn xuống bàn, hỏi vọng lên. Hạo Khương bước từ trên gác mái xuống, vừa phủi bụi từ tay áo vừa đáp:
"Lúc nãy nói việc bận đột xuất, đêm nay không ngủ lại được"
Niên Hoa cũng không hỏi gì thêm, bỏ đồ ăn từ trong túi ra bày lên mặt bàn, hỏi:
"Ăn đêm không?"
"Ăn"
"Muốn ăn món nào?"
"Em"
Đồ ăn đã nguội mà vẫn chưa có người ᴆụng đũa, trong không gian đậm mùi ám muội, tiếng chuông điện thoại vang lên chói tai như muốn phá vỡ bầu không khí. Hạo Khương cau có ngồi dậy, nhăn nhó bắt máy, đầu dây bên kia lập tức nói:
"Con mau đến đồn cảnh sát đi, người ta cần xác nhận"
Hạo Khương ngơ người nhìn lại màn hình điện thoại, đây đúng là số mẹ anh mà.
"Đến xác nhận cái gì cơ hả mẹ?"
"Lúc nãy có người quen của mẹ đi qua cổng nhà con thấy có đứa con gái trông khả nghi lắm, cứ đứng mãi ở cổng nhìn ngang nhìn dọc, người ta gọi báo mẹ rồi kêu bảo an rước lên phường rồi"
Hạo Khương và Niên Hoa lập tức thay đồ, đi đến đồn cảnh sát. Trên đường đi, trong lòng cô cứ có cảm giác khó hiểu và do dự cồn cào trong lòng, quả nhiên đến nơi đã thấy Trà Đan đang ngồi kê khai trong đồn.
Niên Hoa ngạc nhiên hỏi cô ta: "Sao cậu lại ở đây? Còn ăn mặc thế này?"
Trà Đan xấu hổ, ú ớ nói không nên lời, lúc chạy ra khỏi nhà Hạo Khương, trên người cô ta chỉ mặc có chiếc váy ngủ, bây giờ tuy đã mượn thêm áo để khoác nhưng chung quy lại nhìn vẫn rất phản cảm. Bà Cẩm ngồi bên cạnh ngứa mắt không chịu được bèn nói thay:
"Ăn mặc như cởi trần thế này là thích mồi chài đàn ông chứ còn sao nữa"
Hạo Khương ở bên cạnh chẳng nói chẳng rằng, còn Niên Hoa thì đã nói không nên lời. Nửa đêm nửa hôm bạn cô lại ăn mặc hở hang chạy qua chạy lại ngay trước mặt bạn trai cô, chuyện này quả thực không thể bỏ qua dễ dàng.
Trà Đan cúi gằm mặt xuống, rưng rưng nước mắt. Bà Cẩm thấy mọi chuyện cũng không đến nỗi phải đem pháp luật ra xử lí nên đã đồng ý thả cho cô ta về. Hạo Khương muốn lên tiếng phản đối nhưng liên hoa đã kịp giữa tay anh lại, nói nhỏ:
"Chuyện này em muốn tự giải quyết"
Ra đến cửa đồn cảnh sát, bà Cẩm đi đằng sau Trà Đan mấy bước chân, nhìn thấy bộ dạng của cô ta rồi lại nhớ đến Niên Hoa lúc mặc bộ váy ngủ mình đưa cho hôm đầu gặp Hạo Khương, trong lòng tự trào lên cảm giác mặc cảm dùm cô ta.
Lúc Hạo Khương cùng Niên Hoa đi lấy xe, bà Cẩm nhìn Trà Đan đứng bên đường chờ taxi thì không kìm được, tí ta tí tởn chạy lại bên cạnh ghé sát vào tai cô ta, nói bằng giọng khinh bỉ:
"Muốn quyến rũ con trai tôi? ௱ôЛƓ còn phải độn nhiều"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc