"Thực ra hiện tại tôi đang hứng thú với mối quan hệ đồng tính giữa bố vợ với con rể hơn"
"Thưa bác tình cảm không phải là thứ có thể đem ra đùa cợt được đâu ạ"
Hạo Khương đặt mạnh tách trà xuống bàn, cự tuyệt không hề do dự, anh thật sự lo lắng nếu ở bên cạnh người bố này lâu thêm chút nữa, có khi ý thức của cô sẽ bị ông Ϧóþ đến méo mó mất.
Niên Thạc vẫn giữ chất giọng ôn tồn, bình tình đáp lại:
"Thật sự không đồng ý sao Cẩm thiếu gia? Tôi đây đã thích cậu từ cái nhìn đầu tiên rồi đấy"
"Không thích, thực sự không thích. Niên tổng, đến giây phút này tôi vẫn cung kính coi ông là trưởng bối vì ông là bố của việc vợ tôi, vậy nên ông cũng nên biết giữ chừng mực thì hơn, lời này không thể nói bừa đâu"
Hạo Khương đanh mặt lại, nói bằng giọng cực kì khó nghe, đây đã là giới hạn chịu đựng cuối cùng của anh rồi. Sao lại có thể ngang nhiên bày tỏ ý muốn cùng anh ở trong một quan hệ như vậy chứ?
Đúng lúc này, Niên Hoa bê một khay sứ đựng chè từ dưới bếp đi lên, cô thấy bầu không khí có vẻ căng thẳng nên đã lên tiếng giảng hoà:
"Hai người nói chuyện gì vậy? Con có thể tham gia không?"
Thấy con gái bước đến thì vui vẻ nói: "Bố mới kiểm tra thử chàng rể tương lai, tuy là hàng second hand nhưng chất lượng ổn lắm..."
Dừng một lúc để ngẫm nghĩ gì đó, ông mới nhận xét tiếp: "Thẳng đứ đừ luôn con ạ"
Lúc này, cả Niên Hoa và Hạo Khương đều bị ông xoay đến ngu người, anh khó hiểu hỏi ông:
"Vậy những điều bác nói lúc nãy chỉ là...?"
"Tôi đang kiểm tra xem anh còn khả năng bỏ con gái tôi chạy theo thằng khác như lúc trước không ấy mà"
Như lúc trước... Là cái ngày mà anh đi gặp Trịnh Cẩn, để cô tự về một mình. Nghĩ đến đây Hạo Khương bỗng giật mình liếc sang khuôn mặt vẫn đang hiền từ nhìn anh, hoá ra nhất cử nhất động của anh ông đều biết rõ, trước đây chỉ là nhắm mắt cho qua thôi. Hạo Khương run rẩy thanh minh:
"Chuyện đó, là cháu có lỗi..."
Thây bố mình trêu người quá đáng, Niên Hoa không nhịn được nữa, khẽ cấu vào bắt đùi ông, sẵng giọng:
"Bố này"
"Được rồi, bố sai rồi, bố xin lỗi được chưa?"
Niên Thạc cầm lấy li chè sương sa từ tay cô, cười thoải mái: "Đã nói rồi mà, chuyện gì đã qua rồi để nó qua đi, đừng đặt trong lòng nữa"
Tối hôm ấy, mọi người đều rất vui vẻ, Hạo Khương còn ngồi uống rượu với ông đến nửa đêm, ngủ gục ra bàn. Thấy chàng rể tương lai dù có say vẫn không quên lấy áo đắp cho con gái mình, Niên Thạc mãn nguyện nói nhỏ:
"Phải chi lúc nãy cậu đồng ý, nhà tôi đã có thêm bình rượu quý làm từ đầu người"