Hạo Khương, Niên Hoa - Chương 06

Tác giả: Nôm Na

"Bố đường, vừa lòng chưa?"
"Giàu như anh mà cũng cần bao nuôi sao?"
"Cô...tin thật à?"
Hạo Khương cười khẩy, lông mày nhếch lên nhìn Niên Hoa, hai tay đút túi quần ra vẻ yên phận nhưng chân lại không ngừng ép cô vào tường.
Ui badboy bật mode tạm thẳng để trêu gái.
Khoang thang máy chật hẹp, Niên Hoa mới lùi vài bước đã hết đường lui, khoảng cách giữa mặt cô với xương quai xanh của Hạo Khương lúc này rất gần, hít hít một cái thưởng thức mùi thơm thơm.
Không phải chó nhưng cũng muốn ʍúŧ xương thì làm sao?!
Hạo Khương cúi xuống, nhìn thẳng vào mắt cô, dùng ngón trỏ nâng cằm Niên Hoa lên, đưa môi kề sát môi cô...
Đúng lúc đó cửa thang máy bật mở, Niên Hoa giật mình như sợ bị ai nhìn thấy, dùng hết sức bình sinh đẩy...đạp...đẩy rồi chạy biến.
Thật may bên ngoài không có ai. Niên Hoa vuốt vuốt иgự¢ như trút bỏ được nỗi sợ trong lòng, lúc này cô mới nhớ ra một vấn đề còn nan giải hơn.
Hạo Khương vẫn ở trong tháng máy từ nãy, mặt mày tím tái, cả người co rúm lại, đau đến thở không ra hơi, hai tay ôm lấy phần dưới rốn 5 phân của mình, không ngừng lải nhải:
"Con lạy chín phương trời, con lạy mười phương đất, mất gì thì mất không thể mất giống"
"A...anh có sao không?"
Niên Hoa hốt hoảng chay lại đỡ Hạo Khương dậy. Lúc này trông mặt anh đã đau đến không còn sức lực nhưng vẫn không quên đe doạ:
"Tôi sẽ...đuổi việc...cô"
"Nếu anh muốn bị chặt đầu"
Hạo Khương im bặt, anh đáng lẽ ra không nên giữ lại con đàn bà này bên cạnh, đúng là nuôi ong tay áo.
Cả ngày hôm ấy, Hạo Khương nhốt mình trong phòng làm việc một mình không giao lưu với ai, Niên Hoa ở ngoài bưng trà rót nước nhưng lần nào gõ cửa định bước vào cũng bị quát đuổi ra, tâm trạng đầy lo lắng nhưng cũng không dám bắt chuyện, sợ lại bị lừ cho cháy mặt.
Chỉ cần nghĩ lại khoảnh khắc trong thang máy lúc nãy, mặt cô lại không tự chủ được mà đỏ bừng lên. Hai mang tai nóng rực, bờ môi bất chợt căng mọng lên, cảm giác ngưa ngứa cứ râm ran mãi trong lòng.
Thật tiếc, anh lại không thích cô!
Mặt trời lặn dần sau từng khoảng xế tà, trong studio rộng lớn chỉ còn tiếng thở dài nặng nề và âm thanh phát ra từ bộ hài kịch truyền thông trên màn hình điện thoại.
Cánh cửa bật mở, Hạo Khương bước ra, thần sắc đã tốt hơn lúc sáng một chút, anh ném cho cô chia khoá xe rồi dặn:
"Tôi có việc, cô tự lái xe về nhà, có thẻ ngân hàng để ở ngăn kéo thứ hai trên bàn làm việc trong phòng tôi, cứ tự nhiên gọi đồ"
Niên Hoa đón lấy chìa khoá rồi nhìn anh vội vã rời đi. Dù Hạo Khương không có vẻ gì là tức giận nhưng cô vẫn cảm thấy rất có lỗi.
Hôm ấy chiếc Maybach đường dài lần đầu tiên đi trên quốc lộ với tốc độ 25km/h, mặc dù Niên Hoa sợ đi nhanh sẽ làm xước "cục vàng di động" nhưng tốc độ này quả thật có chút sỉ nhục anh em tổ lái và nhà sản xuất quá đi.
Về đến nhà đã là hơn 7 giờ tối, tắm rửa, thay đồ, dọn dẹp nhà một vòng, Niên Hoa chỉ cảm thấy cuộc sống xa hoa này thật ra chỉ là cái vỏ ngoài trống rỗng, Hạo Khương sống một mình thật cô đơn.
Bụng cồn cào, cô nhớ đến lời dặn của anh lúc rời đi nhưng cả miệng nhạt nhẽo không có khẩu vị, lại sợ mang tiếng ăn bám tiêu hoang, cô đành mò xuống bếp cắm nước, úp mì.
Nhìn bát mì tôm lõng bõng nước, cô mở tủ lạnh ra định lấy thêm chút đồ ăn cho vào nhưng lục tìm một hồi mới phát hiện...
Trong tủ ngoài bia Tiger chỉ còn có Heineken con người này truyền nước có bọt để sống qua ngày à?!
Đúng lúc đó chuông cửa vang lên báo có người vừa về nhà, Niên Hoa vội đóng cửa tủ lại, chạy ra định chào Hạo Khương, nhưng chỉ vừa mới bước đến hành lang đã thấy anh đang nằm bệt ở bục cửa, quần áo xộc xệch, tóc rối bù xù, mắt đỏ ngầu, thở dốc không ngừng.
Khi nhìn thấy cô, mắt anh sáng lên trong phút chốc nhưng rồi lập tức thay đổi sắc mặt, quát lên:
"Cô mau biến về phòng cho khuất mắt tôi"
"Tôi..."
"Cút"
Niên Hoa lập tức quay lưng chạy lên nhà, trong lòng ấm ức không thôi. Bỗng cổ tay cô bị siết chặt, cả người bị một luồng hơi nóng bỏng bao quanh.
Cô ngây ngốc bị hắn ôm đến không thở nổi, lưng áp vào bờ иgự¢ Hạo Khương, dù cách hai lớp áo nhưng Niên Hoa vẫn cảm nhận được trái tim đang đập loạn nhịp của anh.
Trái tim cô cũng bắt đầu thổn thức, giọng run rẩy:
"Không phải anh nói không thích người khác giới sao?"
"Vậy thì đừng làm người khác giới nữa, làm người của tôi đi"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay