Hạnh Phúc Trong Tầm Tay - Chương 01

Tác giả: Lữ Mộng

" Ngạn, em đẹp không? "
" Rất đẹp... "
" Vậy anh yêu em không? "
" Anh yêu em... "
Cô mĩm cười nhìn hắn, nụ cười có chút miễn cưỡng. Khoé mắt có chút cay cay, chân mày chau chặt lại.
Nhưng nụ cười vẫn còn nở trên môi.
" Vậy... Ngày mai , anh có thể không cưới cô ấy được không? "
Ánh mắt cô nhìn Vũ Ngạn chứa đầy sự mong chờ, tay run lên trong vô thức choàng lấy tay hắn.
Vũ Ngạn hất mạnh cô ra, hắn nhẹ nhàng nâng cằm cô lên rồi nở nụ cười chế giễu , ánh mắt tràn đầy sự chán ghét nhìn cô.
" Lạc Nhiên, em nên nhớ thân phận bây giờ của em. "
Thanh âm ấm áp, dịu dàng nhưng lại khiến người nghe sợ hãi vô cùng.
Câu nói của hắn như sét đánh bên tai Lạc Nhiên, hắn chỉ là đang muốn nhắc nhở thân phận \' Tình nhân \'của cô.
Lạc Nhiên thoạt nhìn có chút ngơ ngác, im lặng vài dây. Trên khuôn mặt không hề lộ ra bất kì cảm xúc nào.
Không lâu sau cô mới có thể định thần, chất giọng dần trầm đi.
" Em chỉ đùa với anh thôi!"
" Em biết thân phận của em là gì. Và thân phận của cô ấy là gì mà "
Đôi mắt rưng rưng như muốn khóc , cô cố nén buồn bã vào bên trong không để lộ biểu cảm xấu xí đó ra bên ngoài.
Cô biết hắc rất ghét thấy cô ghen, bởi vì cô không có tư cách để ghen với người khác.
Vĩnh viễn cũng không!
Vũ Ngạo cau mày, trong lòng có chút giận. Nhưng vẫn cố gượng ôm lấy Lạc Nhiên vào lòng.
Dịu dàng vỗ dành.
" Biết là tốt, cố ấy là con gái của Tập đoàn PR, tập đoàn kinh doanh lớn nhất nước A. Em nên hạng chế ra ngoài đừng để gặp phải cô ấy. "
Hắn nhẹ nhàng hôn lên chiếc lưng trắng trẻo , nuột nà của Lạc Nhiên. Từng câu từng chữ đều mang hàm ý khác.
Cô đưa mắt nhìn ra phía sau, ánh mắt mabg theo nỗi sợ hãi. Sợ là sau đêm nay cô có thể sẽ bị hắn lãng quên mãi mãi.
Tim cô rất đau, đau đến nổi hơi thở cũng khó khăn.
" Anh sẽ đến thăm em chứ? "
Lạc Nhiên nắm lấy tay Vũ Ngạn. Nhỏ giọng, khuôn mặt nhợt nhạt dường như đang chờ đợi điều gì đó.
Nhưng chờ mãi vẫn không thể chờ được...
Vũ Ngạn тһô Ьạᴏ ôm chặt lấy eo Lạc Nhiên, đôi bàn tay lành lạnh ngày càng siết chặt. Miệng lại cắn mạnh vào vai.
" Không biết. "
Thái độ vô cùng lạnh lùng.
Rốt cuộc tại sao lại tuyệt tình đến vậy? Trước đêm tổ chức lễ cưới hắn lại cùng cô â/n á/i.
Nhưng ngày mai hắn đã trở thành chồng của người khác.... Và cô cũng chính thức trở thành loại phụ nữ dơ bẩn mà trong miệng mọi người luôn chửi.
Loại phụ nữ mà cô hận nhất, câm thù nhất.
" Ngạn... Em đau... "
Vũ Ngạn xoay người cô lại, hai mắt anh nhìn cô. Ánh mắt lộ rõ sự khinh bi đến tột cùng.
Trong đôi mắt đen huyền sâu không thấy đáy đó. Xem cô là gì?
" Lạc Nhiên, năm nay em bao nhiêu tuổi?
Hắn thu tầm mắt về phía khuôn mặt cô . Giọng nói có chút mệt mỏi, khuôn mặt lạnh như băng.
" Chúng ta đã bên nhau 2 năm... Câu hỏi này anh cứ lập đi lập lại... "
Lạc Nhiên nhìn chăm chăm vào hắn rồi trả lời , vừa nói cô vừa thở gấp. Ánh mắt có chút đau lòng.
Vũ Ngạn và cô bên nhau 2 năm nhưng mọi thứ về cô thì hắn chẳng biết gì. Ngoại trừ cái tên Hạ Lạc Nhiên ra . Còn mọi thứ về hắn bao gồm thói quen, sở thích,....
Cô đều nhớ thuộc lòng.
" Vậy em bao nhiêu tuổi "
Ánh mắt giận dữ nhìn cô, hắn đã hao hết kiên nhẫn lên người Lạc Nhiên. Tay ngày càng тһô Ьạᴏ hơn.
" 18 "
Cô đảo mắt đi nơi khác, lạnh nhạt trả lời. Cắn răng chịu đựng từng cơn đau dữ dội.
Hoá ra Lạc Nhiên từ lâu đã bị đau bao tử, nhưng hắn cũng không biết. Vẫn có thể làm chuyện đó với cô.
" Vừa đủ tuổi "
....
Sáng hôm sau lúc cô tỉnh dậy thì có người đến đưa tấm thiệp mời đến dự đám cưới của Tạ Vũ Ngạn và Diệp Dao Lộ.
Cô cứ tưởng là Vũ Ngạn đưa nên mới đến tham dự. Nào ngờ lại là cái bẫy mà Tạ Phu Nhân tương lai muốn cô rơi vào.
" Hạ Lạc Nhiên, ai cho em đến đây. "
Hắnvội nắm lấy tay Lạc Nhiên kéo đi. Ánh mắt tràn ngập oán giận, lực đạo ngày càng mạnh bạo.
Lạc Nhiên thẫn thờ nhìn theo bóng lưng hắn, cô đang nhìn người đàn ông của mình mặc lễ phục và cử hành hôn lễ với người khác.
Tim cô như bị d/a/o đ/âm/ từng nhát từng nhát vậy . Rất đau! Rất khó chịu.
" Là anh đưa thiệp cho em mà. "
Vũ Ngạn chưa kịp đáp lại cô thì người phụ nữ mặc bộ váy cưới trắng tinh, hoa lệ tát mạnh vào mặt Lạc Nhiên.
" Chát "
Thanh âm bén nhọn chói tai cang lên giữa chốn đông người. Toàn bộ ánh mắt đều dồn về phía họ.
" Cô ta là ai? Anh dám trong buổi hôm lễ của chúng ta tay nắm tay với đàn bà khác "
Dao Lộ nhìn Lạc Nhiên bằng ánh mắt chứa đầy sự khinh bỉ . Khoé môi vẫn còn lưu lại ba phần ý cười.
Vũ Ngạn nắm lấy tay Dao Lộ kéo vào lòng, giọng nói ấm áp ánh mắt dịu dàng.
Tất cả biểu cảm và cử chỉ đó... Đêm qua từng dành cho Lạc Nhiên. Nhưng hôm nay đã thay đổi...
" Cô ta là ai. Anh không biết! "
Lạnh như băng.
Hạ Nhiên lặng người , ánh mắt không thể che dấu đi sự lúng túng lúc này của cô.
Tạp âm xung quanh như muốn bức điên người. Bao nhiêu ánh mắt chán ghét cùng những lời đàm tiếu không hay đều dành cô.
" Tôi... "
Bỗng phía sau có 1 người đàn ông nắm lấy tay Hạ Nhiên kéo về phía sau. Hoàn toàn che hết tầm nhìn của cô.
Bảo vệ cô một cách triệt để.
" Cô ấy là người phụ nữ của tôi! "
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc