- Như à, con không khỏe hả? Mẹ thấy mặt con xanh lắm. Mẹ kêu Sang về đưa con đi bác sĩ khám nghe.
Không muốn làm mẹ chồng lo lắng, cứ nghĩ chắc là mấy ngày nay công việc nhiều quá nên bị áp lực. Cô cố lấy nét mặt tươi tỉnh cho bà an tâm:
- Mẹ à , Con không …
Cô chưa nói tròn câu thì cơn buồn nôn dấy lên, Ngọc Như bụm miệng chạy trở vào trong. Bà Phương mỉm cười bước đến đỡ cô giọng quan tâm:
- Như àh ! Tháng này con có chưa?
- Dạ, Con… tháng này con trễ mấy ngày rồi.
- Hay con có thai rồi đó Như!
- Mẹ… Con… không chắc lắm vì chu kỳ của con không đúng ngày. Hay để mai con đi bác sĩ khám xem sao.
- Ưh, vậy con lên phòng nghĩ đi, ở đây có mẹ với ✓ú Năm làm được rồi.
- Dạ vậy mẹ làm dùm con nghe.
Thanh Sang đi làm về vừa lên phòng , thấy vợ đang gục mặt vào la-va-bô, mặt cô tái xanh, ướt nước. Anh lo lắng:
- Như em làm sao vậy? Bệnh sao không gọi anh về?
Anh lấy khăn lau mặt cho cô, giọng lo lắng:
- Anh đưa em đi bác sĩ nghe?
- Em không có bệnh gì đâu.
- Còn nói không, em nôn trong nhà vệ sinh mặt mũi xanh ngoét kìa. Đừng bướng nửa.
Giọng Ngọc Như hờn dỗi:
- Tại anh mà em vậy đó?
- Gì mà tại anh? Anh làm gì em buồn hả?
- Không… phải tại anh mà … em có thai rồi.
- Hả?
- Bác sĩ nói thai được 4 tuần rồi đó.
- Ôi em yêu !
Thanh Sang kêu lên sung sướng. Anh ôm choàng lấy vợ hôn tới tấp lên mặt cô.
- Ông xã nè !
Đỡ cô nằm xuống giường anh âu yếm:
- Gì hả em?
- Anh thích con trai hay con gái?
Anh ✓út chóp mũi vợ rồi mỉm cười nheo mắt giọng dí dỏm:
- Trai gái gì anh cũng thích hết. Anh… Thích nhất nếu đầu năm em sinh con trai cuối năm sinh con gái ?
Ngọc Như đỏ bừng đôi má:
- Đừng có tham quá ông tướng.
Anh cười khà khà rồi cuối hôn lên môi vợ.