- liên quan gì đến anh? (Sa Sa tỏ ra thái độ bực tức)
Điện thoại của cô chợt vang lên, thì ra là Chí Dĩnh gọi. Cô nhanh chóng bắt máy ngay vì sợ anh ấy phải chờ đợi. Hoàng Ân thấy số máy có tên của Chí Dĩnh, đôi chân mày hình kiếm nhíu lại, hắn cầm điện thoại của cô tắt máy, đưa môi cô gắn chặt vào môi hắn
Nụ hôn này chất chứa bao nhiêu nỗi niềm: vui buồn lẫn lộn, cảm xúc lâu nay chợt bùng cháy dữ dội. Nước mắt Sa Sa chợt lăn dài, cô cảm thấy mình lại sai nữa rồi
- anh... anh.... dừng xe, tôi.... không muốn..... đi theo anh!
tiếng nấc ngày càng dập dìu, ở bên cạnh hắn cô câm ghét đến thế ư? chẳng lẽ bao nhiêu ngày qua cô không cảm thấy nhớ hắn dù chỉ 1 lần sao? Những suy nghĩ trong hắn đang lâng dài. Lần này hắn quyết định phải theo đuổi cô lại từ đầu, không để cô phải đau buồn vì hắn 1 lần nào nữa
- cậu ta ở bên em? quan hệ của 2 người như thế nào?
- (Sa Sa nín khóc) anh đừng tìm hiểu quá sâu về cuộc sống của tôi, tôi muốn về nhà
Hoàng Ân đưa Sa Sa về ngôi làng, đây chính xác là nơi hắn gặp cô trên cánh đồng từ xa xa, chắc chắn cái tên "Salu" này là dùng để gọi cô. Lòng hắn lóe lên 1 tia hy vọng, không phải, là cả một vùng trời màu sắc. Lần này không để Sa Sa rời khõi vòng tay của hắn
Sa SA bước thật nhanh vào trong, cô không quay lại nhìn hắn. Nếu như là Sa Sa cũng lúc trước, chắc chắn khi nhìn thấy hắn cô sẽ vui mừng đến phát ngất, khi thấy hắn đi xa cô sẽ đau lòng đến xé tim can, nhưng bây giờ, điều quan trọng nhất là cô phải buông bỏ hắn. làm lại 1 cuộc đời mới cho riêng mình
Chiếc xe hắn vẫn đứng ở dưới đó. Cô ngồi khụy bên khung cửa sổ, cô đau lòng lắm! Chẳng lẽ quá khứ lại lặp lại với cuộc đời cô. Cô đau nhiều đến thế rồi mà số phận cứ mãi trêu đùa vậy sao? Chiếc điện thoại lại vang lên
- Sa Sa, em sao vậy? sao lại tắt máy?
Cô cố gắng kìm lại giọng nói đang nức nở, không để Chí Dĩnh biết mình vừa gặp chuyện gì
- em kí được hợp đồng rồi. Em vui mừng quá nên tắt máy lúc nào không hay
- ra là vậy! Chúc mừng Sa Sa - người kinh doanh trẻ tuổi nhất trong làng! (Chí Dĩnh khích lệ tinh thần của cô một cách thật lòng)
- ừm...
Cuộc điện thoại vừa tắt đi, không gian yên ắng của 4 bức tường chợt hiện ra. Nhiều lần cô đối mặt với chính nó nhưng lần này lại khó quá. Cô cứ khóc, bản thân như vừa rơi xuống địa ngục. U tối, với cô bây giờ là một màu xám xịt không lối thoát
Tiếng tin nhắn "anh sẽ không để em rời xa" - hắn lấy được số cô từ lúc nãy ở quán caffe khi cô gọi cho hắn. Ý hắn là sao? Lại muốn bước vào cuộc đời cô để giày vò và ђàภђ ђạ cảm xúc của cô? xem cô như người vô hình ư? Cô bật cười, cười đến nỗi nước mắt cứ theo đó mà tuôn theo