- Tôi sẽ biến hắn ta trở thành một con nghiện, sau đó khiến hắn ૮ɦếƭ một cách thật đau đớn.
Ngự Duật buông lỏng một câu như vậy.
Trương Nghiên Dương gào thét trong tận đáy lòng. Cô thật sự không dám nhìn thẳng vào mắt hắn. Rất sợ.
Tư Luân của cô, hiện tại đang rất đau đớn.
Ma tuý, hắn đang giỡn sao chứ ?
Cái thứ đó mà bị tiêm vào người không khác gì chất độc hành ૮ɦếƭ con người ta từ từ mà đau khổ. Cô không dám nghĩ đến, cô thật sự không dám. Tư Luân của cô, thật sự phải làm sao đây.
Ngự Duật hắn ta, độc ác đến mức Trương Nghiên Dương cô không tài nào tưởng tượng được. Hắn có nhiều cách để hành ૮ɦếƭ Tư Luân.
Cô không thể cứu anh.
Trương Nghiên Dương dơ tay sờ nhẹ lên vết dao ngang cổ. Chỉ vì không muốn cô ૮ɦếƭ nên hắn mới ra tay nhẹ như vậy. Nếu ngược lại thì sao ?
Cô cười chua xót.
- Cô có thỉnh cầu gì không ?
Ngự Duật tắt tivi.
Thỉnh cầu sao ?
Trương Nghiên Dương đưa ánh mắt không thể tin mà nhìn hắn. Ngự Duật bắt gặp được ánh mắt lộ rõ bi thương đó. Hắn đang chờ đợi lời thỉnh cầu của cô.
- Tôi tôi muốn Tư Luân, anh ấy phải sống bình an.
Ngự Duật cười khinh. Đúng là không ngoài đáp án mà hắn đã nghĩ ra trong đầu.
- Được. Tôi để cho hắn ta sống. Thậm chí là sống cùng với cô. Nhưng lại chung dưới mái nhà của tôi đây. Cô thấy sao ?
Cái gì ?
Sống chung với hắn ta. Ngự Duật là đang âm mưu điều gì.
Trương Nghiên Dương không đoán ra được kế hoạch man rợ của hắn.
- Không đồng ý ? Vậy được, hắn ta vẫn sống nhưng...
- Tôi đồng ý.
Cô không dám chắc chắn hắn sẽ ђàภђ ђạ gì Tư Luân. Câu nói của hắn, thật sự khiến cô cảm thấy bất an và lo lắng. Trước hết thì được ở bên cạnh anh ấy là ổn. Còn mọi chuyện tiếp theo, cô cứ từ từ mà đối mặt.
Đúng là không còn cách nào khác ngoài đồng ý với điều kiện mà Ngự Duật đã đưa ra.
Ngày hôm sau,
Nghe tin Tư Luân được thả ra. Trương Nghiên Dương rất nóng lòng muốn gặp anh. Nhưng bởi vì sức khoẻ vẫn còn chưa hồi phục với lại chân của cô bị gãy nên phải ngồi xe lăn mà di chuyển.
- Cô nóng vội thế à.
Ngự Duật đẩy cửa phòng bệnh đi vào. Trương Nghiên Dương căng thẳng nhìn người đàn ông máu lạnh kia. Trên tay hắn cầm thứ gì đó.
- Mang vào.
Hắn ném thứ đó xuống.
Trông giây phút nhìn rõ thứ đó. Trương Nghiên Dương đáy mắt biến đổi.
Là xích chó.
Ngự Duật, hắn ta coi cô là động vật bốn chân sao ?
Thật tàn nhẫn.
Trương Nghiên Dương hai bàn tay nắm chặt bánh xe lăn. Từ khi nào, mà hắn xem thường cô đến mức này.
- Không mang thì để cho hắn.
Cô nghe xong thì ngẩng cao đầu nhìn Ngự Duật.
Hắn lấy Tư Luân ra để uy Hi*p cô ? Đúng thế, anh ấy là người quan trọng nhất với cô hiện tại.
Một khi hắn đã biết được điểm yếu của cô thì chắc chắn hắn ta sẽ dùng điều đó để điều khiển Trương Nghiên Dương làm tất cả mọi chuyện mà hắn đưa ra.
Và cũng tất nhiên, để bảo vệ Tư Luân. Cô phải làm theo.
Quả nhiên theo như lời hắn nói.
Tư Luân và cô được ở chung với nhau trong một căn phòng khá rộng và sang trọng trong biệt thự. Hắn ta thực sự tốt bụng ?
Trương Nghiên Dương không tin.
Tối hôm đó,
Cô tỉ mỉ đút từng muỗng cháo cho anh ăn, Tư Luân vốn không tự ăn được. Anh mệt mỏi dựa lưng vào thành giường. Bản thân anh cũng biết, Ngự Duật đã cho người tiêm ma tuý vào trong máu mình.
Anh cười chua xót.
Có thể sống với Trương Nghiên Dương đến khi nào thì hay đến đó.
Anh sợ, anh sợ đến lúc cơn nghiện thuốc trỗi dậy sẽ làm tổn thương đến người con gái hiền lành này bất cứ lúc nào.
Ngự Duật làm như vậy chắc chắn hắn muốn Tư Luân tự tay đẩy Trương Nghiên Dương ra xa.
" Két "
Cánh cửa phòng được đẩy nhẹ ra. Một người hầu gái bưng một khay đựng hai ly nước đi vào, theo sau là cận vệ thân cận nhất của Ngự Duật.
- Theo như lời Ngự tiên sinh. Tôi đưa hai ly nước này đến cho hai vị. Một trong hai ly nước đó là nước rửa chân. Bắt buộc hai người phải chọn và uống cạn đáy ly.
Quan sát qua camera, Ngự Duật ngã người ra sau ghế. Tay gõ gõ lên bàn làm việc, ánh mắt đầy sự hưng phấn theo dõi trên màn hình máy tính.
Chén cháo trên tay Trương Nghiên Dương không tự chủ được mà rơi xuống. Tư Luân nắm lấy tay cô.
- Để anh trước.
Dù hai ly nước đó hắn có bỏ thuốc độc đi chăng nữa. Tư Luân anh, vẫn sẽ là người uống trước.
Anh biết ngay, đưa anh ra tù lại còn được tự do ở bên cạnh Trương Nghiên Dương. Ngự Duật, hắn ta không nhân từ đến mức đó.