Trước cửa phòng bệnh của hắn, một dáng người nhỏ nhắn, mái tóc dài màu màu đỏ đô, đôi mắt hồng phân nhìn chăm chăm vào cánh cửa. Nét mặt có sự ngây thơ, hiền lành nhưn gvaanx thoảng qua một chút sự nham hiểm. Nhỏ nhắm mắt, cố tìm cho mình sự ngây thơ như ngày nào. Nhỏ thầm nhủ, mở mắt ra, sẽ là Nana, một người con gái hồn nhiên như ngày nào, không còn Sarina, không còn Thùy Trâm, không còn những toan tính, những kế hoạch, những thù hợn. Đôi tay nhỏ với lấy cánh cửa, nhỏ chạy ào ôm lấy hắn. Nhỏ dựa vao người hắn khóc nức nở như đứa con nít. Hắn vẫn ngồi im bất đông nhưng trong đáy mắt lộ rõ sự khinh bỉ.
Nhỏ khóc lóc kể với hắn rằng nhỏ bị bắt cóc, mất trí nhớ, .... Nhỏ kể vơi nét mặt bi thương đau khổ. Hắn nhẹ nhàng vỗ về nhỏ nhưng trong lòng thầm than : " ôi trời ! nhỏ này diễn như diễn viên thực thụ ấy " Hắn khinh bỉ nhìn nhỏ nhưng hình như do quá đắc thắng nên nhỏ không để í. Nhỏ gục đầu vào hắn, nước mắt vẫn rơi nhưng khóe môi cong lên thành nụ cười hiểm ác.
Nó đứng ngoài cửa nhìn cảnh tượng trước mắt mà không khỏi đau lòng. Nó quay lưng bước đi. Hắn giương đôi mắt buồn bã nhìn theo bóng lưng cô độc của nó. Trái tim hắn đau ..... nhưn gvif nó .. hắn phải làm như vậy.
" Yumi .... đợi anh "
Hắn nhìn xuống Nana đang nũng nịu trong lòng hắn, lòng thầm nghĩ : " Sẽ nhanh thôi, cô sẽ phải trả giá ... "
Nhỏ thì chẳng biết gì, chỉ đắc thắng, khoái chí nghĩ rằng nhỏ là người chiến thắng trong trò chơi này ... nhưng ... nhỏ không hề biết, nhỏ chỉ là một quân cờ trong tay hắn mà thôi.
------------------------------
Kun và Liss bước vào phòng bệnh. Cả hai người há hốc, mắt chữ 1, moomf chữ O nhìn cảnh tượng trước mắt. Nhỏ đang bón cơm cho hắn ăn. Nhìn hai người tình tứ trông vui vẻ khôn cũng. Kun chạy đến nhìn cahwmf chằm vào nhỏ, cậu reo lên vui sứng:
- Nana
Liss thì đứng đằng xa nhìn nhỏ, ánh mắt thờ ơ, vô cảm. Nhỏ đứng dậy, iến về phía cô, ôm chầm lấy cô:
- Liss
Khác với suy nghĩ của nhỏ, cô hất tay nhỏ ra, đi về phía cửa. Đứng ở đó, cô nhìn về phía hắn , ánh măt như xuyên thấu tất cả:
- Rio, cậu sai rồi.
Nói rồi, cô bỏ đi .Kun cũng chạy theo " vợ " mình. Hắn nhìn cô đi khuất, khuôn mặt trầm lại như suy nghĩ gì đó. Nhỏ thấy vậy liền chạy đến, tìm cách giải thích với hắn rằng nhỏ vafcoo có chút hiểu lầm ,.... Nhìn nhỏ cuống lên như vậy mà hắn không khỏi khinh bỉ. Nhưng tuyêt nhiên khuôn mặt vẫn lạnh lùng không cảm xúc.
-------------------------------
Cứ như vậy, hắn và nhỏ hiển nhiên nối lại tình xưa. Cả hai là couple dc mọi nhười yêu mến. Nó vẫn cứ như vậy, lặng lẽ ngắm nhìn hắn từ xa, nhìn hắn và nhỏ vui vẻ bên nhau. Lòng tự thầm nghĩ sẽ buông tay cho nhẹ lòng, nhưng khuôn mặt ấy vẫn in sâu trong tâm trí nó. Mãi .. không dứt.
Biết là đau nhưng vẫn cứ nhớ... Biết là không có kết quả nhưng vẫn cứ yêu...
-------------------------
Tối, nó đến bar Rose, bước chân vào một phòng Vip, Gin chạy đến báo cáo cho nó tình hình hiện tại của bang. Đồng thời đưa cho nó một thư thách đấu. Là của bang Black Snow ( bang của nhỏ Nana đấy ). Bang BS ( viết tắt ) muốn tahchs đấu vs bang nó, vào tối ngày mai, 6h tối. Nó nơ nụ cười khinh bỉ:
- Lòng tham của cô quả nhiên là vô hạn .
Tại bãi đất trống xyz, một cô gái mang chiếc mặt nạ màu đen có hình những bông tuyết trắng nổi bật. Mái tóc màu đỏ đô buộc hờ, đôi mắt màu hồng phấn to tròn nhưng không kém phần sắc lạnh, đôi môi đỏ hồng nổi bật trên khuôn mặt trắng trẻo. Cô gái dứng giữa một đám thuộc hạ, vẻ mặt lộ rõ sự ngạo nghễ.
Một hàng người áo đen chạy môt vào, dẫn đầu là một cô gái xinh đẹp với mái tóc màu tím xõa tự nhiên, đôi mắt màu tím vô cảm, ánh lên tia ૮ɦếƭ chóc. Người con gái ấy, thân hình nhỏ nhắn, khuôn mặt nữ tính, nhẹ nhàng thanh thoát nhưng có một khí thế hiếm ai sánh được. Hàn khí toản ra khiens mọi người tôn kính, sợ hãi, e dè. Cô gái ấy – nữ hoàng bóng đêm- Yumi.
Hai đôi mắt nhìn nhau chằm chằm, truyền đếnnhau cái băng lãnh, vô cảm khiến những người xung quanh không rét mà run. Nana nhếch môi, gỡ bỏ mặt nạ:
-Xin chào, chị gái.
Nụ cười đắc thắng thoảng qua trên môi nhỏ. Với tốc độ rất nhanh, nó đã đến đứng bên cạnh nó. Mọi người giương ánh mắt ngạc nhiên nhìn nó. Họ kinh ngạc tột độ trước tốc độ di chuyển của nó.
Bây giờ nó đã đứng bên cạnh nhỏ. Nụ cười nửa miệng của nhỏ nhanh chỗng vụt tắt.
-ô hô .. em gái của chị . Đã lâu không gặp.
Nhỏ sững người. Nó đưa bàn tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ, giọng nói băng lãnh lại vang lên:
-Có vẻ em sống rất tốt.
Nó vuốt ve mái tóc của nhỏ:
-Mái tóc này làm chị nhớ đến một kẻ thù của chị đấy, em gái.
Nó nhanh chóng kề dao vào cổ nhỏ, giọng nói giờ đã vô cảm hoàn toàn:
-Nên gọi em là Nana, hay Sarina hay là … Thùy Trâm đây nhỉ ?
Con dao trong tay nó khẽ cứa một đường vào cổ nhỏ. Nhỏ khẽ xoay người đá văng con dao đi. Dao bay lên không trung rồi rơi vào bàn tay một người. Là nó, nó bắt đượt con dao, nở nụ cười khinh bỉ:
-Lực đã tốt . nhưng thật tiếc, không chuẩn xác tí nào.
Nhỏ lao vào nó như con thiêu thân, đôi mắt màu hồng phấn dễ thương tràn đầy tức giận. Nhỏ hét lên:
-Câm miệng
Nhỏ lao đến đáng tới tấp vào người nó, nhưng không một phát đáng nào ᴆụng vào được người nó. Nó cười khinh:
-Trình độ của em, vẫn kém như ngày nào.
Dứt lời, nó xoay người đã vào trúng bụng nhỏ, đưa tay vặn ngược tay nhỏ ra đắng sau. Nhỏ khụy xuống ôm bụng đau đớn. Nó dùng chân dẫm vào bàn tay nhỏ. nhỏ túa máu ra không ngừng. Khuôn mặt nhỏ nhắn lại ra vẻ đau đớn. Chỉ đợi nó thả ra. Nhỏ nhanh chóng chạy lại tòa nhà bỏ hoang đối diện. Nó cười mỉa mai:-Hèn nhát.
Nó đi từ từ theo nhỏ. Nhưng tốc độ”từ từ”của nó lại ngang ngửa với tốc động “ nhanh nhất có thể “ của nhỏ. Chẳng bao lâu, cả hai cùng lên đến sân thượng của tòa nhà. Nó dồn nhỏ về phía thành, chỉ một chút sơ sẩy, nhỏ có thể sẽ rơi xuống phía dưới. Nhỏ đưa ánh mắt sợ hãi nhìn nó:
-Đừng qua đây … Khônggggg
Nó cười khinh bỉ. Càng lúc càng tiến gần nhỏ, giọng nói nó vang lên, có băng lãnh, có hận thù, cùng sự bi thương:
-Là ai, ςướק mất gia đình hạnh phúc của tôi, ςướק đi nụ cười của đứa trẻ chỉ vừa tròn 9 tuổi, ςướק đi người mẹ tôi yêu quý nhất, ςướק đi cả người ba tôi vừa hận vừa yêu. Là ai, ςướק đi hạnh phúc mong manh tôi vừa có được, lấy đi tình yêu của tôi. Là aiiiii ?
Nó gằn lên từng chữ, nhỏ lắc đâuù ngoày ngoạy:
-Không, không phải, tôi không hề láy đi cái gì của cô. Là tại cô… Tại cô tất cả. Gia đình vốn là của tôi, ba mẹ vốn là của tôi, tình yêu cũng thuộc vè tôi. mãi mãi thuộc về tôi.Nó càng ngày càng tiếng dần về phía nhỏ.
-Tôi và cô .. sẽ cùng kết thúc tất cả . Ngay tại đây.
-Khoonggggg !!!!
Tiếng cửa mở ra. Một bóng hình bước vào.
Hắn chạy vào sân thương, ngước nhìn 2 người con gái như điên dại đang giằng co nhau bên cạnh lan can. Hắn chạy đến lấy thân mình che chắn nhỏ. Nó thât thần nhìn cảnh tượng trước mắt. Mọi hi vọng, ánh sáng của cuộc đời nó như tắt lịm. Đôi mắt nó ươn ướt chực trào nước mắt. Từ khi nào, nó lại trở nên yếu đuối đến vậy?
Nhỏ như tìm được vị cú tinh, giọng nói gấp gáp:
- Rio, cô ta điên rồi, cứu em.
Đáy mắt hắn lóe lên tia khinh bỉ, giương đôi súng về phía nó. Nhỏ vui mừng, mỉm cười đắc thắng.
Nó nhìn nồng súng đang chỉa về phía mình. Bàn tay buông thỏng. Anhs mắt nó đờ đẫn, vô cảm nhìn hắn. Giotj nước mắt khẽ rơi cho tình yêu của nó. Hết rồi !
Nào ngờ, hắn xoay người điệu nghệ, dùng lực đã vào chân phải của Nana, giương súng về phía nhỏ. Nhỏ ngã xuống đât, nụ cười tắt ngấm.
- Rio ...
Hắn lạnh lùng buông từng chữ:
- Kết thúc rồi. The End
Hắn bắn vào bụng nhỏ, máu túa ra không ngừng.
Khuôn mặt nhỏ tái xanh vì mất máu, đôi môi khẽ mấp máy rất khẽ:
- Tôi hận
Anhs mắt màu hồng phấn tối mịt mù, tàn ngập lòng thù hận.
Hắn và nó đứng đối diện nhau. Nó vẫn sững sờ còn hắn thì nở nụ cười nhẹ tênh:
- Ngốc
Hắn ôm nó vào lòng, vỗ về như đứa trẻ nhỏ. Nó rúc vào hắn, tìm đến hơi ấm từng rất quen thuôc. Hạnh phúc như vỡ òa. Tình yêu của họ, hạnh phúc hay đau khổ ?
Nhỏ nhặt lấy con dao của nó ban đầu, cố gắng gượng dậy mặt cho bụng vẫn chảy máu không ngừng.
Nó bỗng hét lên:
- Cẩn thận
Nó xoay người ra phía sau lưng hắn.
Phập ...
Con dao cắm vào bả vai nó. Nó rơi bệch xuống đất . Dằng sau là một cô gái, vùng bụng máu chảy đỏ thẵm, khuôn mặt trắng bệch vì mất máu, mái tóc đỏ xõa rũ rượi. Nhỏ cất tiếng cười vang vọng khắp sân thượng:
- Hahahahahahaha
Nhỏ nhìn hai con người trước mặt. Tiếng cười bi thương vô cùng.
- Tôi hận .. cả hai người.
Vế sau của câu nói nhỏ nói rất khẽ, tựa như thoáng qua khiến hắn không thể nghe thấy: " ... nhưng cũng rất yêu, Rio và .. chị gái "
Nhỏ nở nụ cười buồn, từng giọt nước mắt trào ra. Vết thương ở bụng co thắt lại. Nhỏ đi lùi về phía sân thượng Dang 2 tay ra, thả mình trong ngọn gió chiều. Nhỏ đã làm nhiều chuyện độc ác, ૮ɦếƭ vì vết thương ở bụng này, liệu có xứng ? Nhỏ tảh mình rơi tự do về phía sau, bóng nhỏ đã khuất sau lan can nhưng tiếng nói nhỏ nhẹ của nhỏ vẫn còn vang vọng bên tai hắn:
- Em hận và yêu anh. Tạm biệt và xin lỗi.
Nhỏ rơi tự do trên không trung, thả mình vào gió, để cảm nhận sự day dứt, hối hận.
Hắn vội đưa nó đến bệnh viện. Ddể lại nhỏ chôn vùi trong tuyết, nụ cười nhỏ lại hiền lành, thanh thản như ngày nào.
---------------------------------
5 tháng sau,
Hắn bước vào phòng bệnh vip135.
Những y tá xung quanh bàn tán xôn xao:
- Chàng trai đó ngày nào cũng đến.
-Nghe nói cô gái trong đấy là người yêu cậu ta
- Ddẹp trai mà còn chung tình nữa
.........................
Hắn bước vào, ngồi bên cạnh giường nó.
Trên giường bệnh, nó nằm đó, bỏ lại những hận thù, những âm mưu, kế hoạch. Nó nằm đó, khuôn mặt lương thiện, hồn nhiên, chẳng còn lo toan, buồn phiền. Nó nằm đó, nagyf qua ngày vẫn như vậy. Nó đi ngao du đến một thế giới nào đó, để lại bao nỗi nhớ, cô đơn, đau đớn cho người ở lại.....
Hắn nhìn nó, nở nụ cười buồn:
- 5 tháng rồi e nhỉ ? E ngủ lâu thật
Nó vẫn nằm im bất động như chẳng có dấu hiệu sự sống nào. Hắn thhowr dài, tiếp tục lảm nhảm:
- A nhớ e
Một giọt nước mắt khẽ rơi trên khuon mặt hắn. Người ta nói, con trai khóc bằng tim, nhưng một khi đã khóc bằng mắt, trái tim người con trai ấy đã bị tổn thương rất nhiều. Một giọng nói hơi lạnh lùng nhưng có phàn trêu chọc vang lên:
- Con trai mà khóc à.
Hắn nhìn người vừa nói, khuôn mặt giãn ra, nở một nụ cười vui sướng, hạnh phúc. Nó cũng vậy. Nhìn hắn và nở nụ cười trìu mến, xen lẫn sự nhớ nhung
- E cũng nhớ anh, ngốc à.
Trong căn phòng bệnh, có 2 con người đang đắm chìm trong tình yêu hạnh phúc của họ. Bỏ lại những hận thù, những kế hoạch trả thù, những suy nghĩ. Họ đến bên nhau, hạnh phúc ban nhau, forever