Hàn Hứa Phong đeo lại sợi dây chuyền lên cổ Thanh Trà, chính thức xóa đi hiểu lầm giữa hai người.
“Hứa Phong, một lát nữa em đến chỗ Sam Tố thu dọn đồ nhé.”
“Để anh lái xe đưa em đi.”
“Không cần đâu, tay anh còn chưa hồi phục hẳn, lái xe không an toàn lắm.”
“Vậy để quản gia Vu lái xe. Anh vẫn muốn đi, anh cũng có chuyện muốn nói với Trần Vĩ.”
“Vâng.”
Khoảng mười phút sau hai người họ đã có mặt trước căn hộ của Sam Tố. Thanh Trà cũng không báo cho Sam Tố biết trước.
“Bing bonggggg…”
Nghe thấy tiếng chuông, Sam Tố liền ra mở cửa.
“Thanh Trà, cậu mau vào đi.”
Nhìn thấy Hàn Hứa Phong theo sau, Sam Tố hơi bất ngờ nhưng cũng lịch sự mời vào nhà.
“Em yêu, là ai đến thế?” Trần Vĩ đang ngồi xem ti vi liền thuận miệng hỏi Sam Tố.
“Em yêu? Quan hệ của hai người đã đến mức này rồi à?” Thanh Trà liền tỏ ra hiếu kì, mấy tuần trước ở nhà Sam Tố cô cũng ngờ ngợ ra điều gì, nhưng cũng không nghĩ rằng họ lại tiến triển nhanh đến thế.
Mặt Sam Tố liền ửng đỏ lên, cô không biết nên nói với Thanh Trà như thế nào.
Trần Vĩ quay qua thấy Thanh Trà liền khẽ giật mình. Có lẽ là Hàn Hứa Phong chưa nói gì cho cô nàng biết.
“Thanh Trà, bọn anh đang trong giai đoạn tìm hiểu.” Anh cười cười, dù sao cũng là một chuyện tốt, đâu cần phải giấu diếm.
Thấy Hàn Hứa Phong không có biểu hiện gì là ngạc nhiên, Thanh Trà liền biết cô là người cuối cùng biết chuyện.
“Chuyện vui thế này cũng không nói cho em biết.” Thanh Trà bĩu môi, giả vờ giận dỗi.
“Là chưa có dịp thích hợp để nói thôi, không phải bây giờ cậu cũng biết rồi sao.”
“Mà cậu đến sớm như vậy là có chuyện gì.” Sam Tố liền hỏi.
“Tớ đến thu dọn đồ.” Thanh Trà vân vê mấy ngón tay, cô hơi căng thẳng, chỉ sợ Sam Tố giận.
“Vậy theo tớ vào phòng.”
Phản ứng của Sam Tố khiến Thanh Trà bất ngờ, cô còn tưởng Sam Tố mắng cô một trận chứ.
Bước vào trong phòng, Thanh Trà đóng cửa lại.
“Tớ xin lỗi.” Cô nói lí nhí.
“Cậu xin lỗi gì chứ.”
“Tớ vẫn không thể quên Hứa Phong được. Sam Tố à, tớ nhất định sẽ sống hạnh phúc, cậu đừng lo lắng.”
“Tớ biết rồi. Qua chuyện lần trước, tớ cũng thấy hắn ta yêu cậu đến thế nào mà. Với lại đây là quyết định của cậu, tớ nhất định sẽ tôn trọng và ủng hộ.”
Sam Tố nắm lấy hai bàn tay Thanh Trà, cô chỉ cần nhìn thấy Thanh Trà hạnh phúc là đủ.
“Cảm ơn cậu.”
“Thôi được rồi, mau dọn đồ nhanh lên, chắc đang có người ngồi ngoài kia nôn nóng lắm rồi.” Sam Tố trêu cô.
Ở bên ngoài phòng khách, hai người đàn ông đang ngồi nói chuyện với nhau.
“Thật không ngờ kẻ đó lại ra tay nhanh hơn chúng ta, đoạn phim ở camera bên đường hôm đó đã bị xóa rồi.” Hàn Hứa Phong thở dài. Chuyện điều tra kẻ đứng sau hãm hại Thanh Trà đến giờ vẫn bặt vô âm tín.
“Vậy còn biển số xe tôi nói với cậu, điều tra tời đâu rồi.”
“Chiếc moto đó đã được bán rồi, manh mối rất ít.”
“Quả nhiên kẻ đó có chuẩn bị kĩ lưỡng, nhưng tôi vẫn không nghĩ ra ai lại có lòng dạ ác độc như vậy.”
“Tôi nhất định sẽ tìm ra kẻ đó.” Hàn Hứa Phong nắm chặt tay thành nắm đấm. Từ trước đến giờ chưa có chuyện gì hắn quyết tâm mà không làm được, huống hồ là dám ᴆụng vào người con gái hắn trân trọng nhất thì chắc chắn kẻ đó phải trả giá.
“À, hôm nào cậu đến bệnh viện kiểm tra tổng quát lại một lần nữa nhé.”
“Không phải hôm trước đã nói không có vấn đề gì sao?”
“Vẫn là nên kiểm tra lại lần nữa cho chắc.” Sắc mặt Trần Vĩ hơi tái đi, dường như là có chuyện gì đang giấu hắn.
“Tôi bận lắm, không cần thiết đâu.”
“…”
Tốt nhất là không nên cãi nhau với tên cứng đầu này, Trần Vĩ vẫn lả nên nhờ Thanh Trà giúp đỡ thì tốt hơn.
“Được rồi, hôm khác nói chuyện, họ ra rồi kia.” Hàn Hứa Phong thấy Thanh Trà và Sam Tố trở ra liền đi đến xách đồ cho hai người.
“Không ở lại ăn trưa à.” Sam Tố lên tiếng.
“Để hôm khác đi, hôm nay Hàn phu nhân về, tớ muốn chuẩn bị vài món ngon cho bà ấy.”
“Chưa gì đã muốn lấy lòng mẹ chồng rồi à.” Sam Tố chép miệng, cô nãy giờ không ngừng trêu chọc Thanh Trà.
“Không phải mà.” Thanh Trà đỏ ửng mặt.
Hàn Hứa Phong thấy vậy liền lên tiếng để giải vây cho cô.
“Tôi nhất định sẽ không để Thanh Trà chịu thiệt thòi, xin cô hãy tin tưởng giao em ấy cho tôi.”
“Anh nói được thì nhớ làm được nhé, nếu tôi mà thấy Thanh Trà phải chịu thêm bất cứ tổn thương nào nữa thì anh đừng mong sống yên.” Sam Tố làm bộ mặt hung dữ.
“Chắc chắn rồi.”
Trên đường trở về Hàn gia, Thanh Trà đã nhận được tin nhắn của Trần Vĩ nhờ cô thuyết phục Hàn Hứa Phong đi kiểm tra sức khỏe.
“Hứa Phong, ngày mai chúng ta đến bệnh viện kiểm tra lại sức khỏe nhé.”
“Nhanh như vậy Trần Vĩ đã nói cho em rồi sao?”
“Anh ấy cũng là lo cho sức khỏe của anh thôi mà.”
Hàn Hứa Phong suy nghĩ một lát rồi đồng ý. Thanh Trà đã nói vậy hắn sao có thể từ chối.
Cô liền cười vui vẻ dựa lên vai hắn. Bộ dạng nghe lời của Hàn Hứa Phong trông đang yêu biết bao.