Bổn Vương Phi Muốn Đi Nhà Cầu"Vương gia, giờ lành đã đến , vẫn là khẩn trương bái đường đi!" Lập tức có người đi ra nhắc nhở.
Hiên Viên Ngạo thu hồi tay đang nắm cằm Vũ Văn Tiểu Tam , trở lại bên người Nguyệt Vô Hạ , cầm tay nữ tử nói : " Hạ nhi, chúng ta bái đường."
Nữ tử áo hồng gật gật đầu, khăn voan bay lên nhìn thấy kiều nhan xấu hổ đến đỏ bừng, cùng với Hiên Viên Ngạo hướng đại môn vương phủ đi đến, chuẩn bị đi bái đường, lại đem chánh phi Vũ Văn Tiểu Tam ném ở một bên, tất cả tân khách ở cửa đưa mắt nhìn nhau, này. . . . . .
Mỗ nữ hai tay ôm иgự¢ lạnh lùng nhìn hai người này, nếu để cho trắc phi vào cửa trước , nàng Vũ Văn Tiểu Tam sẽ bị nhạo báng, vào vương phủ, nói vậy địa vị cũng không đáng nói, hai mắt lấp lánh. . . . . .
"Ai ôi. . . . . . Bổn vương phi muốn đi nhà cầu, không nhịn được rồi !" Nói xong giống như một trận gió chạy qua đại môn vương phủ , lại ᴆụng vào người trắc phi làm cho nàng ngã lên trên người Hiên Viên Ngạo. . . . . .
Hiên Viên Ngạo vì đỡ Nguyệt Vô Hạ, trơ mắt nhìn tiện nhân kia trước chạy vào vương phủ. . . . . .
Mọi người nghe tam vương phi tương lai một câu muốn đi nhà cầu, không hẹn mà khóe miệng cùng giật giật, nữ tử Hiên Viên đế quốc bọn hắn khi nào như vậy. . . . . . Khụ khụ. . . . . . Như vậy thô tục?
Mà Phong Cuồng Tiêu cùng Mộ Vân Dật tâm tính vốn là xem kịch vui , biến thành tuyệt đối đồng tình. Vũ Văn Tiểu Tam người này không đơn giản a!
Nguyệt Vô Hạ sắc mặt dưới khăn voan cực kỳ khó coi, gắt gao cắn môi dưới, chỉ thiếu chút nữa, nàng sẽ là nữ nhân thứ nhất bước vào vương phủ , đến lúc đó, ngay cả Vũ Văn Tiểu Tam là chính thất, thì người trong vương phủ cũng sẽ coi nàng như nữ chủ nhân chân chính , nhưng là! Còn kém một bước!
Hạ nhân lập tức theo vương phi giới thiệu : "Vương phi, nhà cầu của vương phủ ở đây. . . . . ."
Nào biết mỗ nữ sau khi bước vào cửa , cũng không nhìn hắn cái nào: "Bổn vương phi hiện tại lại không nghĩ muốn đi nhà cầu rồi !"
Sau khi nói xong quay đầu, tươi cười đầy mặt nhìn tổng quản: " Phòng ngủ của bổn vương phi ở nơi nào?"
"Phòng của người ở đây. . . . . . Nhưng là vương phi, người còn không có cùng Vương gia bái đường a!"
"Bổn vương không cùng tiện nhân bái đường!"
"Bổn vương phi không cùng heo bái đường!"
Hai người đồng thời mở miệng, rồi sau đó đều căm tức nhìn đối phương, những người khác sau gáy đều đã treo lên một đường hắc tuyến. . . . . .
Đỉnh đầu Hiên Viên Ngạo một mảng mây đen nhìn tiện nhân, nếu không phải nhiều khách khứa đến đây như vậy , hắn không làm thịt nàng không thể!
Vũ Văn Tiểu Tam không sao cả nhìn hắn, không bái đường, nàng liền có đầy đủ lý do ra ngoài cua trai , nàng mới không có ngu mà bái đường cùng con heo này !
"Vương gia, người thật sự là có suy nghĩ giống bổn vương phi ! Vì an toàn của tiểu thế tử , bổn vương phi liền không tham dự bái đường , Vương gia tự tiện đi!" Lời nói nghiễm nhiên cứ như thật.
Hiên Viên Ngạo căm tức nhìn nàng, thời điểm nào mà tiện nhân này vẫn còn không quên nói xấu hắn! Tiểu thế tử? Hắn có suy nghĩ giống nàng ? Không đợi hắn phát tác, Vũ Văn Tiểu Tam đã nghênh ngang mà đi. . . . . .
Hiên Viên Ngạo tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, cầm trong tay lụa đỏ ném đi, nổi giận đùng đùng đi thư phòng, tức ૮ɦếƭ hắn rồi !
Này vừa chạy, lại đem Nguyệt Vô Hạ một người để tại cửa!
Này. . . . . .
"Vương gia, chuyện bái đường . . . . . ."
"Bổn vương không tâm tình!" Rất xa truyền đến tiếng nói lạnh lẽo mang theo sát khí , hạ nhân không dám lại mở miệng.
Một hồi tiệc cưới, liền ngay cả việc tất yếu như bái đường đều đã hủy bỏ , các tân khách nhìn nhau , đều nhao nhao cáo từ. . . . . .
"Tiểu thư!" Thị Kỳ đỡ Nguyệt Vô Hạ
Nguyệt Vô Hạ cáu giận đem khăn voan hồng nhạt kéo xuống , khuôn mặt thuần khiết như tinh linh tức giận đến xanh mét, trong mắt lóe lên một tia âm độc . . . . . .
Thị Kỳ cắn môi dưới nhìn tay mình, chỉ thấy Nguyệt Vô Hạ cầm lấy tay nàng, móng tay thật dài đâm vào trong thịt nàng, đau đến mức nàng nghĩ muốn thét chói tai, nhưng lại không dám mở miệng, kinh nghiệm nói cho nàng, nếu là kêu đau ra tiếng lại có càng có kết cục bi thảm !
Nguyệt Vô Hạ nháy mắt, cười đến ôn nhu, giọng nói nhu nhược làm cho người ta muốn bảo hộ vang lên: "Thị Kỳ, ta không sao."
Ngươi cấu tay của ta ngươi đương nhiên không có việc gì! Nhưng nàng vẫn lại là khẩn trương mở miệng: "Trắc vương phi, chúng ta vẫn lại là vào đi thôi."
"Ngươi nói cái gì?" Ánh mắt tàn nhẫn nhìn nàng.
Thị Kỳ run lên: "Vương phi!"
Mãn ý gật đầu, bước vào vương phủ, Ngạo ca ca chỉ là của một mình nàng , chỉ có thể là của nàng , đến như Vũ Văn Tiểu Tam, vốn là dư thừa , người dư thừa nên đi tìm ૮ɦếƭ mới đúng! Chỉ có nàng Nguyệt Vô Hạ mới thích hợp làm nữ chủ nhân của vương phủ !
Nàng Nguyệt Vô Hạ tuyệt đối sẽ không quên hôm nay, là do tiện nhân kia làm cho Ngạo ca ca tức giận không chịu cùng nàng bái đường! Chuyện vô cùng nhục nhã này , nàng nhất định hoàn trả gấp trăm lần !
Chỉ là Nguyệt Vô Hạ không biết cứ tưởng rằng mọi người đi sạch , nhưng phía sau nàng còn có hai người không đi!
Sau lưng nàng Phong Cuồng Tiêu cùng Mộ Vân Dật liếc nhau, xem ra trắc vương phi này của Ngạo cũng không phải nhu nhược như bọn hắn tưởng tượng , đột nhiên bọn hắn có chút lo lắng cho nữ tử hung hãn kia. . . . . .
Về sau lắc lắc đầu, nữ tử khủng bố như vậy , còn có người nào có thể khi dễ đến nàng, nếu có thật sự là truyện cười hay nhất của năm nay !
Xem xét thấy không còn trò hay để nhìn, hai người liếc nhau không thú vị bước đi , diễn trò không thấy đầy đủ a! Có rảnh liền đến tam vương phủ chơi , khẳng định có rất nhiều thứ hay. . . . . .
"Hoàng thúc." Hiên Viên Ngạo vào thư phòng liền thấy người quần áo trắng , hôm nay là ngày đại hỉ, có vẻ như dám mặc như vậy , còn ở trong thư phòng của hắn , cũng chỉ có vị hoàng thúc kia của hắn rồi !
Người áo trắng quay đầu, gương mặt xinh đẹp so với nữ tử phải hơn ba phần, khóe mắt có một nốt ruồi màu đỏ càng làm cho khuôn mặt xinh đẹp thêm câu hồn đoạt phách, đôi môi như cánh hoa đào làm cho người ta say, dáng người thướt tha làm cho người ta mơ màng, một đôi mắt hoa đào tà mị cười như không cười nhìn hắn: "Ngạo, ngươi hôm nay quá xúc động rồi !"
Áo trắng xuất trần , mặc ở trên người này lại có vẻ mị hoặc vô cùng, so với hồng y càng có thể hiển lên sự tao nhã.
Khuôn mặt băng sơn của nam tử biểu tình lặng thinh: "Hoàng thúc, tiện nhân kia thật sự là. . . . . ."
"Ngươi khi nào trở nên không có đúng mực như vậy !" Ý cười tà mị trong mắt chợt tắt, mở miệng trách cứ.
Hiên Viên Ngạo im lặng một lúc , khuôn mặt lạnh lùng hiện lên ảo não, hôm nay thật sự là bị tiện nhân kia làm cho tức điên rồi !
Nhìn hoàng thúc chỉ lớn hơn so chính mình ba tuổi , có chút áy náy mở miệng: "Hoàng thúc, chuyện này ta sẽ xử lý tốt !"
Chuyện này làm đều là vì Thừa tướng , mà Vũ Văn Tiểu Tam lại lầm lỡ xông vào, hi vọng không cần rối loạn kế hoạch của bọn hắn!
"Chỉ mong! Mấy chục năm mưu đồ, ngàn lần không thể xảy ra sai lầm gì!" Hiên Viên vô Thương mi nhẹ nhàng vặn lên, nhìn hoàng chất băng sơn của hắn nói.
"Uh`m, hoàng thúc yên tâm!" Hiên Viên Ngạo gật gật đầu.
Áo trắng nam tử nhẹ nhàng mở miệng: "Bồi hoàng thúc đánh một ván cờ được chứ ?"
Khuôn mặt lạnh lùng của Hiên Viên Ngạo nhiễm lên một chút xấu hổ: "Hoàng thúc, Ngạo thật sự biết rõ, người không cần trêu ta rồi !"
Chơi cờ tối kị thấp thỏm nóng nảy, hoàng thúc nào có muốn cùng hắn chơi cờ, chính là vì nhắc nhở hắn phải khống chế nỗi lòng.
Hiên Viên Vô Thương lộ ra một cái lúm đồng tiền xinh đẹp , vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Ủy khuất ngươi rồi."
"Hoàng gia, vốn là không có hôn nhân đơn thuần ." Thanh âm lạnh lùng nhiễm lên một chút tự giễu.
"Đây cũng là bi ai của hoàng tộc . . . . . ." Tươi cười xinh đẹp nhiễm lên một chút cảm xúc phức tạp .
Hiên Viên Ngạo quay đầu: "Hoàng thúc, người sẽ vẫn giúp chúng ta phải không?"
Hiên Viên Vô Thương cười nhìn hắn: "Không giúp các ngươi có biện pháp nào, ai bảo hoàng thúc xui xẻo a, không tồi Mặc tiểu tử kia không phải muốn ta đón dâu, không phải vậy. . . . . ."
Khuôn mặt lạnh lùng hơi hơi giật giật: "Đại ca làm sao có thể không hiểu hoàng thúc, nói vậy người đã sớm chạy trốn không thấy người rồi !"
"Ha ha ha. . . . . . Hoàng thúc già rồi , chuyện đón dâu chuyện vẫn lại là giao cho người trẻ tuổi các ngươi làm đi!" Nói xong không đợi Hiên Viên Ngạo nói gì hạ bước rời đi. . . . . .