Hai Người Giám Hộ Enji - Chương 61

Tác giả: Thoigianvodinhhinh

Bức mật thư của Jin…
Khi trở về nhà thì cũng đã hơn hai giờ đêm.
Cô không khách khí đóng cửa phòng ngay trước mặt anh, lại còn khoá cửa không cho vào, chẳng quan tâm gì nữa mà lấy ngay quyển sách kia mở ra.
Chỉ khoảng vài giây sau, khi mắt cô dần quen với bóng tối, những đốm sáng xanh cũng bắt đầu hiện ra.
Enji gấp rút lấy ra một tờ giấy và một cái 乃út, trong bóng tối viết những chữ cái đang phát sáng ra giấy. Khoảng hơn năm mươi trang, trang nào cũng có những chữ cái được bôi mực sáng. Sau đó cũng không có nữa.
Enji lật lật vài trang sau nữa, cuối cùng cũng không thấy gì, biết là bức thư đến đây là hết, vì thế liền vứt sang một bên.
Đèn phòng cô lại mờ sáng.
Enji nằm dài trên giường, bắt đầu dịch những chữ cái vô nghĩa kia.
Và một bức mật thư hiện ra.
“ Jin….
Vợ yêu, sống tốt chứ.?. Khi anh để lại thứ này, anh không biết đến khi nào em mới tìm đến nó. Nhưng anh chắc là sớm thôi.
Và nếu em đang đọc bức thư này, vậy nên chuẩn bị tinh thần trước một chút. Chuyện anh sắp nói không đơn giản, thậm chí rất tệ nữa.
Mặc dù cảnh cáo thì chẳng có ích gì cả, chỉ có thể khiến em hăng hái thêm thôi. Nhưng anh vẫn phải nói, nếu muốn sống vui vẻ, Enji…vứt luôn quyển sách kia đi và đừng dịch tiếp bức thư này nữa.
Vậy.?. Em đã quyết định.?. Nếu thế, anh cũng sẽ không vòng vo nữa.
Khi viết bức thư này, anh đã rời khỏi nhà được hai năm. Khoảng một năm trước khi anh rời đi,, anh lẻn vào Viện Sương và nhìn thấy nhiều thứ. Những thứ này nói sau, trước hết, anh phải nói lí do việc anh lẻn vào đây là vì sao.
Em còn nhớ hàng năm, luôn có một ngày Đại Lão uống rất nhiều rượu không.?. Đại Lão cũng chưa bao giờ nói cho chúng ta biết vì sao.?. Mà thực ra anh em ta còn chẳng quan tâm nữa là.
Nhưng rồi một lần, cũng vào ngày đó, anh thấy Đại Lão đi vào khi viện Sương mãi đến tối mới trở về. Thề với em, anh còn thấy nước mắt của người nữa. Chính điều đó mới làm anh băn khoăn.
Vì thế, anh lẻn vào Viện Sương. Thứ đầu tiên anh chú ý, đó là toàn bộ trong mười sáu căn phòng, có đến mười lăm căn phòng trống. Những căn phòng trống đó anh đã đi qua toàn bộ rồi, chẳng có bất cứ thứ gì cả. Nhưng đến căn phòng thứ mười sáu, có khá nhiều thứ khiến anh tò mò.
Thứ nhất, những chữ cái nghuệch ngoạc trên những đồ gỗ xung quanh nhà. Nhìn qua em cũng có thể biết những chữ cái đó.
Những chữ cái được khắc đó không phải của anh. Và cũng không phải của em. Ngay từ khi chúng ta bắt đầu học ngôn ngữ của Đại Lão, chúng ta còn chưa biết tới Viện Sương, vậy thì những chữ cái đó không phải là của hai chúng ta.
Vậy em nghĩ nó là của ai.?.
Rồi anh vào một căn phòng. Ở đó có một bức tranh. Người phụ nữ đó thật đẹp, anh thực sự rất ngạc nhiên khi nhìn thấy người phụ nữ ấy. Lúc đó, anh cứ nghĩ người phụ nữ đó chắc có liên quan gì đến Đại Lão. Vợ chẳng hạn. Em biết Đại Lão từng có một người vợ được ngài quản gia nói là rất đẹp ấy. Lúc đó anh nghĩ là bà ấy. Nhưng anh lại nhìn thấy thằng nhóc đứng bên cạnh. Khi nhìn thấy thằng nhóc đó, trong lòng anh thực sự dâng lên một nỗi sợ hãi.
Bởi vì…thằng nhóc đó rất giống anh hồi nhỏ….
Anh không có ảnh của mình hồi nhỏ, hay chính xác không hề có một bức ảnh nào dưới bảy tuổi cả. Nhưng thực sự trong tâm trí mình, anh cảm giác thằng nhóc đó là anh.
Enji, anh không biết mẹ cha mình là ai. Vì vậy, khi nhìn thấy bức tranh đó, anh chợt nghĩ…người phụ nữ kia là mẹ anh.?.
Vì vậy anh mới bắt đầu tìm kiếm.
Rồi sau đó, anh mới biết người phụ nữ kia tên là Lilith – đã từng là con gái nuôi của Đại Lão. Và từng có một đứa con. Em rất ngạc nhiên đúng không.?. Khi biết việc này anh cũng rất ngạc nhiên. Đại Lão có một đứa con nuôi, hơn nữa, người này chính là nguyên nhân của vụ việc mười bốn năm trước.
Anh tự hỏi mình có phải con của người phụ nữ đó không.?. Nhưng anh không dám chắc. Enji, anh không phải Vampire. Trong khi bà ấy là Vampire thuần chủng. Phải, bà ấy là Vampire thuần chủng. Còn từng có quan hệ rất thân thiết với gia đình có quyền lực lớn nhất trong gia tộc Vampire nữa, đó là gia đình Valois. Vì thế, nếu bà ấy là mẹ anh, vậy anh phải có thứ gì đó chứ.
Rồi anh chợt nhận ra một điều nữa.
Thằng nhóc đó rất giống em. Đừng nghĩ anh đùa. Enji, khi em bốn tuổi thực sự khá giống thằng nhóc trong bức tranh. Nhưng em cũng không phải Vampire. Vậy nên cũng không thể nói thêm điều gì.
Sau đó anh chợt nhận ra một điều.
Mười bốn năm trước, em bị mất trí nhớ. Và anh…cũng vậy.
Em còn có một lí do, nhưng anh lại chẳng có gì. Kí ức đầu tiên khi anh tỉnh dậy, đó là màu trắng của tấm màn giường. Và khoảng một tuần sau, chính là lúc em tỉnh dậy. Cả hai chúng ta biết nhau từ lúc đó.
Tại sao anh và em lại đều cùng mất trí nhớ.?.
Tại sao cả anh và em lại đều giống thằng nhóc trong bức tranh như vậy.?. Màu tóc lúa mạch chín đặc biệt, đôi mắt màu hổ phách đó, em nghĩ không lạ sao.?.
Thằng nhóc đó là con của Lilith. Vậy chúng ta là ai.?.
Anh muốn tìm ra thân phận chúng ta, vì thế đã rời đi.
Hai năm qua anh trải qua rất nhiều việc, anh giả dạng rất nhiều người để có thể tìm tin tức về người phụ nữ Lilith và đứa con trai của bà ấy.
Anh có thể nhận định được người phụ nữ Lilith đó là ai rồi. Nhưng vẫn chưa chắc chắn. Vì thế, anh cần đến em.
Enji, anh đã đến một số nơi. Trong đó có một nơi cất chứa một thứ khiến anh có cảm giác thân thuộc mơ hồ. Khi nhìn thấy thứ đó, anh đã ngất đi nữa. Thứ đó là gì anh sẽ không nói, nếu em đi đến những địa chỉ anh để lại dưới đây, có lẽ khi em nhìn thấy nó cũng sẽ có cảm giác như anh.
Anh sắp giả dạng vào một nơi rất nguy hiểm. Có thể anh sẽ không thể trở về nữa. Lúc đó, em phải cố gắng tìm ra được bí mật này và tìm được thân phận của chúng ta. Còn nếu anh sống, chắc chắn sẽ gặp lại em tại thời điểm thích hợp.
TB: Những địa chỉ anh đưa cho Dinno chỉ là giả thôi. Đừng để ý đến nó làm gì. Nhưng cũng đừng nói cho tên đần đó biết, cứ để hắn tìm tòi bí mật ở những nơi ấy. Có chuyện gì cứ nói với Dinno sai hắn làm. Em ђàภђ ђạ hắn là phúc của hắn.
Và đừng tin tưởng…Đại Lão quá.
Anh chỉ nói thế thôi, cũng không thể bắt ép em làm gì được. Nhưng dù Đại Lão có là người chúng ta kính trọng bao nhiêu, nhưng nếu lợi dụng chúng ta, chúng ta cũng nên bỏ. Em hiểu không.?.
Chuyện cuối cùng, anh muốn em không thân cận những người này. Có lẽ em còn không biết họ là ai, nhưng nếu gặp họ nhất quyết không được để ý đến họ. Nhớ rõ những cái tên này: Voltaire Valois; Henry Valois; Louis Valois, Đại trưởng lão Vampire; Guil Valois.
Mong sớm gặp lại em.”.

Ngoài ra, còn ba địa chỉ nữa được ghi bên dưới. Tất nhiên là khác hoàn toàn với những địa chỉ Dinno đưa.
Enji đọc qua bức thư vài lần nữa rồi rơi vào trầm lặng.
Chuyện cô không ngờ nhất, chính là dường như cô và Jin có quan hệ gì đó với đứa con trai của Lilith.?.
Thật sự là có quan hệ sao.?.
Còn những cái tên cần nhớ. Những cái tên đó ai cô cũng biết, chỉ trừ một người tên là Guil Valois. Người tên Guil đó là ai.?. Là người nhà Valois.?. Nhưng cô còn chưa từng thấy anh nhắc qua cái tên này khi anh giới thiệu về gia đình mình.
Chuyện này thực sự đi xa rồi.
Trước đây cô luôn nghĩ việc tìm Lilith không quan trọng lắm. Dù sao người này với cô cũng chẳng có quan hệ gì. Nhưng bây giờ thì lại khác, cô chắc chắn phải tìm bằng được người này.
Cô muốn biết, đến cùng câu chuyện ẩn dấu sau chuyện này là gì.?.
Rồi cô chợt kinh hoảng. Jin nói cô có liên quan đến con trai của Lilith.?. Nói vậy không lẽ nói luôn ra cô có quan hệ với Lilith.?.
Nhưng còn mẹ cô thì sao.?. Người mẹ cô nhìn ảnh lại luôn thấy xa lạ ấy.?.
Chẳng lẽ, đó cũng không phải là mẹ cô.?. Nhưng Đại Lão đã nói…
Đừng tin Đại Lão quá.
Lời của Jin bỗng chốc đâm sâu vào đầu Enji khiến cô giật mình.
Rồi lại có chút hoảng sợ.
Cô không tin Đại Lão.?. Điều này cô chưa bao giờ nghĩ đến. Nếu không tin Đại Lão, vậy cô có thể tin ai được chứ.?.
Từ trước đến giờ, người cô hoàn toàn tin tưởng chỉ có hai người. Một là Jin. Hai là Đại Lão. Nhưng bây giờ, một trong hai người đó bảo cô không nên tin người còn lại, cô có thể tin lời người đó không.?.
Trước tình cảnh này, Enji cảm thấy thực sự rất buồn bực, lại rất bất lực nữa.
Bây giờ cô nên làm thế nào.?....
Enji chưa có lời giải. Mà đêm dài cũng lặng lẽ qua đi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc