Hai Người Giám Hộ Enji - Chương 43

Tác giả: Thoigianvodinhhinh

Tâm sự của Charles…
Ngày hôm sau, Louis de Valois đột ngột không nói lời nào mà trở về gia tộc Vampire từ sáng sớm. Khi Enji thức dậy thì ông ta đã đi rồi, chỉ để lại cho cô một phong thư ghi vài câu rất ngắn:
“ Cô gái, ta có việc nên phải đi trước. Thứ lỗi, không thể nói lời chào tạm biệt với cô được. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi.
TB: Chọc giận phu nhân Kyoko thực sự không tốt lắm đâu.
Bức tranh cô đang ghép dở, tôi vẫn để nguyên ở trong phòng.”.
Enji đọc xong phong thư đó liền có chút phiền lòng. Những ngày qua, cô bám sát ngài Louis nên mới có thể thoát được mấy đám phụ nữ nhà Valois. Hiện giờ ông ấy lại bỏ đi thế này…chậc…sống hẳn sẽ khó đây.
Đó là theo cô nghĩ, nhưng sự thật lại hoàn toàn khác. Gần một tuần tiếp theo, không ai đến làm phiền cô cả. Họ để cho cô một không gian sống rất bình yên, tự do, thoải mái. Điều đó khiến cho cô nghĩ không thông được, lại còn cảm thấy bị đe doạ khủng khi*p hơn nữa.
Bình yên là cái quái gì chứ……
Bình yên trước cơn giông tố cô không thèm…
Đấu với một vài vị còn được, nhưng cả đoàn quân hùng mạnh như thế…mà còn là phụ nữ - sinh vật khủng bố nhất nữa, Đại Lão dính vào cũng còn khó xử nữa là cô.
Còn Saka, hình như sống với anh có tốt hơn rất nhiều.
Chỉ là…Saka thì tốt rồi, nhưng Charles lại không ổn.
“ Enji, chúng ta đi dạo không.”.
Charles đột ngột xuất hiện trước mặt cô, khiến cô đang im lặng suy tính các kế hoạch đối phó với phụ nữ nhà Valois mà giật mình nhảy dựng lên. Sau đó, ngay khi phát hiện ra anh, cô trừng mắt sát khí như muốn Gi*t người:
“ Charles, cậu muốn làm gì hả.?. Có biết như thế nguy hiểm lắm không.?.”
Charles trước phản ứng của cô liền cười khổ….nguy hiểm ở đây là cái gì.?. Anh chỉ muốn cùng cô đi dạo chơi nói chuyện chút thôi mà.
“ Mà đi dạo hả.?. Chờ một chút, để tôi khoác thêm áo.”.
Và cũng thay đổi ngay bằng thái độ rất ôn hoà, cô gật gật đầu, lững thững bước vào nhà khoác thêm áo rồi ra ngoài, khi bước ra còn mang theo cả một cái gối mềm nữa. Anh nhìn chiếc gối đó tựa như nhìn sinh vật lạ, nhưng cũng không hỏi gì.
Hai người cứ như vậy đạp trên tuyết bước đi, cô biết rõ Charles tìm cô có chuyện nên cũng không nói gì, mà anh chàng kìa hình như cảm thấy chưa phải lúc, vì thế cũng không nói gì. Khi cước bộ của hai người đến trước trước một hồ băng, Charles bỗng nhiên đứng lại. Không đầu đuôi gì cả nói:
“ Saka rất đáng sợ.”.
Enji cũng đứng lại, rồi trước con mắt của anh, cô vứt chiếc gối xuống nền tuyết và…thản nhiên ngồi lên nó. Ánh mắt nhìn anh chăm chú chớp chớp như bảo anh:
“ tiếp đi.”.
Charles tự nhiên là ngồi xuống luôn, thầm nghĩ đã biết lí do cô mang theo gối. anh thở ra một hơi rồi nói:
“ Nhà Valois có một cung điện rất lớn, trừ khi là cậu phải làm việc ở nơi xa, nếu không khi đến Pháp đều phải đến đó sống. Có những khoảng thời gian, Saka nghỉ phép trở về nhà. Thì trong những khoảng thời gian đó, chắc chắn sẽ có nữ hầu trong nhà Valois.....bị Gi*t. Lần nghiêm trọng nhất cách đây khoảng vài năm, Saka trở về nhà hai tháng, và có đến 9 nữ hầu bị Gi*t. Cậu có biết tại sao không.?.”
Nói đến đây, anh quay đầu hỏi cô.
Cô vẫn không nói gì cả, lắc nhẹ đầu, dáng vẻ chờ đợi anh kể tiếp.
“ Những người nữ hầu đó, phần lớn đều là được quản gia nhà Valois phân công việc dọn phòng cho anh. Trong thâm tâm những Dhampir đó, luôn có một loại cảm giác hâm mộ đến cuồng nhiệt với Saka. Họ luôn dựa vào lí do dọn dẹp phòng để có thể… tiếp cận anh ấy. Saka không bao giờ động vào người họ, nhưng lại cũng không tỏ ra từ chối những tình cảm của họ bao giờ. Anh ấy luôn cử xử rất ga-lăng với những nữ hầu…điều đó thu hút sự chú ý của các tiểu thư. Và khi những vị tiểu thư không ưa ai đó, cậu hẳn biết họ sẽ làm gì….Cậu có biết phản ứng của Saka khi biết tin người nữ hầu dọn phòng cho mình ૮ɦếƭ là gì không.?. Anh ấy khẽ cười và còn nói : Thật tốt, con bọ bám trên người cuối cùng cũng rơi xuống rồi….Anh ấy vốn dĩ luôn ghét những cô hầu gái như thế, luôn cố tình đối xử tốt với họ một chút, và sau đó,... mỉm cười chờ đợi tin báo tử của họ.”.
Charles vừa dứt lời, ngay lập tức đột ngột quay sang nhìn cô, rất cẩn thận, anh hỏi:
“ Enji…cậu có chắc những gì Saka đối với cậu là thật không.?. Từ trước đến giờ Saka có biết cái gì đến tình cảm nam nữ đâu. Anh ấy luôn cứ âm thầm trêu đùa người khác, lại còn là người rất tàn bạo nữa. Cậu chưa thấy Saka nổi giận thì chưa thể biết được đâu. Cả nhà Valois, chỉ có một vài người chú bác có thể khuyên can anh ấy được, còn lại mọi người trong nhà anh ấy cũng không để vào mắt. Cha tôi có đến 17 người con, trong đó chỉ có 4 người được coi là chính thống, nhưng có lần suýt chút nữa chỉ còn 14 thôi. Một lần có ba người chống đối , vậy mà bị Saka đánh cho gần ૮ɦếƭ, nếu không có cha tôi kịp thời đến thì họ tiêu rồi. Lần này, anh ấy tiếp cận cậu cũng không có ý tốt gì. Cậu cứ như vậy đồng ý làm người yêu của anh ấy, tôi thực sự rất lo lắng.”.
Enji nghe anh kể trên mặt hiện lên tia kinh ngạc , nhưng cuối cùng mở miệng rất bình thản nói:
“ Charles, thực ra ngay từ đầu tiếp cận Saka, tôi đã luôn biết anh ấy không hề tử tế gì rồi. Việc anh ấy tàn bạo hay độc ác thế nào tôi không quan tâm, những gì anh ấy từng làm không thể sánh với tội lỗi của tôi được. Tôi còn tin rằng, số người anh ấy Gi*t còn không bằng số người tôi vô ý làm ૮ɦếƭ. Vì thế với mấy thứ này, với tôi là chỉ bình thường thôi. Hơn nữa, Saka không làm gì hại đến tôi đâu, đừng lo .”.
Charles sửng sốt nhìn cô, nhận ra được trong khi nói, ánh mắt cô hiện lên vẻ tin tưởng, lại kiên định nữa, lòng anh nhất thời chùng xuống. Rất khó khăn, anh hỏi:
“ Cậu thích Saka sao.?.”.
“ Có một chút. Saka là một trong hai người đàn ông không phải là một lão già có thể ôm tôi mà tôi không cảm thấy khó chịu.”.
“ Được…vậy cậu có thích tôi không.?.”. Khi cô vừa dứt lời, Charles đã nhanh chóng hỏi một câu khác. Khuôn mặt cực kì nghiêm túc, lại còn có vẻ hơi hơi tức giận, và khó chịu nữa.
---
Lần đầu tiên anh nhìn thấy cô là trong một bức ảnh Elizabeth đưa cho anh. Lúc đó anh cực kì nhàn rỗi, vì thế phu nhân Kyoko nói anh đi theo giúp anh liền đồng ý. Bởi vì anh cũng có chút tò mò…cô gái khiến người anh trai vĩ đại của anh đưa về nhà ở là như thế nào.?. Với anh lúc đó mà nói, cô chỉ là một cô gái đẹp hơn nhiều so với những cô gái đẹp mà anh từng gặp mà thôi. Lần thứ hai, anh gặp cô tại một lớp học. Anh mắt cô khẽ lướt rất hờ hững nhìn mọi người, khi ánh mắt ấy lướt qua anh, nó cũng chỉ dừng lại hai giây mà thôi.
Anh luôn nghĩ con gái nhà Senje thì thường vô dụng, không biết làm gì cả, chỉ thường dùng cơ thể mình đạt được mục đích để mang lợi về cho gia tộc. Khi biết cô là một tiểu thư nhà Senje, cách nhìn của anh cũng không thay đổi nhiều lắm. Nhưng anh phải nhìn nhận lại. Anh phải công nhận, cô tinh ranh đến đáng ngờ. Cô thích trêu chọc giáo viên, và làm họ tức giận bằng nhiều thứ tiếng nước ngoài nói rất chuẩn. Anh đã đếm, và ngạc nhiên khi biết cô đã từng dùng qua 7 thứ tiếng để trêu giáo viên. Mà có lẽ cô còn biết nhiều hơn.
Một số cô gái dường như không thích cô, cô lại chẳng phản ứng gì. Anh cứ luôn nghĩ con gái nhà Senje hiếu chiến lắm. Về sau mới biết, là cô không hứng thú với trường học, vì thế ngay cả ghen ghét đố kị giở trò gì đó, cô cũng không quan tâm. Cô là người sống theo cảm hứng.
Khi nhìn tận mắt cô trừng trị Zack, anh cảm thấy hơi sợ cô. Một cô gái mảnh mai như thế, nhưng ra tay lại rất hiểm. Hơn nữa, cô luôn cười rất quái khi ђàภђ ђạ Zack. Anh nhìn cô lại chẳng chướng mắt chút nào, ngược lại còn cảm thấy hình ảnh cô vờn người khác như thế lại thấy cô rất tuyệt. Vì lúc đó, nhìn cô như nữ hoàng vậy. Nữ hoàng tàn bạo, không sao, anh luôn thích.
Khi lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng rất dễ thương của cô, anh có chút sửng sốt. Ồ. Trước giờ với anh, cô luôn tỏ ra tinh ranh lắm. Nhưng lúc đó lại như trẻ con vậy. Và sau đó, thỉnh thoảng anh phát hiện ra cô đang ngồi lẩm bẩm thì thào với viên đá hay Hunxter một mình, khuôn mặt cô biến hoá liên tục, rồi cuối cùng lại thở dài rất đáng yêu mà than: Chán ngắt, không vui gì cả. Tụi mày đâu có nói được. Rồi đôi lúc ngồi thơ thẩn nhìn trời gì đó, cô lại ngủ gật mất, khi giật mình tỉnh dậy lại lầm bầm gì đó một hồi, rồi lao ngay đi đến phòng thí nghiệm.Anh thấy cô rất thú vị.
Khi anh để ý đến cô, đã lỡ lời nói với Saka. Chẳng ngờ, Saka lại nói anh không nên tiếp cận Enji nữa. Là vì không tốt. Không tốt cái gì.?. Anh không biết. Nhưng lúc đó nghĩ gì linh tinh lại thôi. Anh tự biết, dường như Saka ngầm ấn định cô là của Saka vậy. Vì thế anh từ bỏ.
Khi biết tin Caroline làm cô bị thương, anh tức giận đã tìm đến Caroline ở bang M. Nếu không phải lúc đó nhìn Caroline thực sự rất thảm, và Victoria ngăn cản, anh đã muốn đánh cô ta thêm rồi. Em gái.?. Với anh không có khái niệm đó. Gần đây anh mới biết mình còn một người em gái cùng cha cùng mẹ, nhưng cũng không có tình cảm gì nhiều, lại còn cảm thấy cô ta rất đáng ghét nữa. Cô ta khác cô rất nhiều. Cô mở miệng ra là nói hại người với đánh người, nhưng thực ra lại luôn chỉ đánh người động đến cô. Cô không giả tạo như Caroline. Hay chính xác, cô không biết giả tạo. Có lẽ Đại Lão không dạy cô, vì thế cô luôn rất thần bí nhưng vô cùng hiên ngang đi doạ người.
Anh thích như vậy.
Anh trở về Pháp, và phát hiện mình thường xuyên nhớ đến cô. Nhất là khi gặp trẻ con hay gặp thú nuôi trong nhà, anh lại nhớ đến. Thật kì lạ.
Khi cô trang điểm và lộng lẫy xuất hiện ở bữa tiệc, trái tim anh vô thức lạc một nhịp rất dài.
Khi anh biết cô vì bị saka ép buộc mà nhận lời yêu Saka, anh rất tức giận. Thực sự muốn đánh Saka rất nhiều. Lần đó, nếu không phải Saka ngăn cản, anh có lẽ đã tiếp cận cô rồi. Và bỗng nhiên, tự mình nhận ra, anh phát hiện hình như anh thích cô nhiều hơn anh nghĩ…rất nhiều.
Anh lo lắng khi cô đi cùng Saka….và anh muốn bày tỏ..
Theo dõi page để cập nhật truyện hay