Enji thầm mắng nhẹ, hắn phá đám, hắn dám phá đám cô.
“ Anh ngồi yên mà xem không được sao.”. Cô buồn bực nói.
Charles cười cười ngượng ngùng nhìn Enji đang hờn dỗi. Anh cảm nhận được dường như cô đã biết anh lén theo dõi, chỉ mãi không hiểu tại sao cô không bắt anh ra mặt. Còn lí do anh đến, đương nhiên là để xem cô dạy cho Elizabeth một bài học. Anh nghĩ chuyến này đi thật sự không uổng công, nhìn xem đi, anh thực sự được mở rộng tầm mắt rồi, Enji còn kinh khủng hơn cả sự tưởng tượng của anh nữa.
“ Enji này, cô bỏ qua cho Zack được không?. Cô nhìn xem, ông ta so với cái xác cũng không khác lắm, còn Elizabeth?. Tôi nghĩ sau này đến nhìn cô cũng không dám nữa .”. Giọng nói anh hết sức nhẹ nhàng, chỉ mong làm dịu được chút nào đó cơn giận của cô.
“ Không thích.”. Trước thái độ nhã nhặn của anh, Enji cũng không thèm để vào mắt, vẫn cương quyết nói.
Charles ngay lập tức rơi vào khó xử. Đối phó với cô xem chừng sẽ rất vất vả đây. Nghĩ tới Saka, anh không khỏi cảm thán thương cảm. Cô bướng bỉnh và đáng sợ như vậy, làm thế nào anh sống chung với cô được thời gian qua?. “ Vậy, xem chừng chỉ còn cách nhờ đến cô thôi. Victoria.”. Charles quay đầu về phía sau nói.
Theo lời anh, một cô gái từ sau cánh cửa lên sân thượng bước ra, mái tóc dài màu vàng óng ả lấp lánh dưới ánh nắng trời chiều. Dáng vẻ cô kiêu sa, quý phái, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người.
Enji nhìn cô có hơi chút ngạc nhiên, bởi vì….
Victoria giống y hệt Elizabeth.
Chỉ khác một chút, nhìn Victoria có vẻ người lớn và hiểu chuyện, khuôn mặt cô nhìn cũng trầm lặng, sâu xa hơn Elizabeth. Nhìn cô, Enji thấy thiện cảm hơn Elizabeth rất nhiều.
Enji nhìn Victoria thầm đánh giá, mãi cũng không nói gì.
Victoria chờ đợi một câu hỏi nào đó từ Enji, nhưng chờ mãi, cũng… không thấy. Vì thế: “ Tiểu thư Enji, chúng ta có thể thương lượng được không.”.
“ A. Được.”. Enji nghe cô ta nói, ngay lập tức liền cười vui vẻ khiến hai người trước mắt hơi hơi kinh sợ. Dễ dàng như thế sao????.
Họ thật ra không biết, Enji rất thích thương lượng, có rất ít người chịu thương lượng với cô nha. Những người tìm đến cô gây chuyện phần lớn tất cả đều thích dùng bạo lực với cô thôi, nếu họ chịu thương lượng với cô thì tốt rồi, họ sẽ không phải chịu thiệt nhiều như vậy. Enji thích trao đổi, nói chuyện với cô nếu biết cách thực sự là rất dễ. Đáng tiếc là chẳng ai biết điều đó cả. Chậc.
Sau đó, cô đặt Zack xuống, nói:
“ Mang ông ta nhanh đi đi. Cả cô gái yêu quí của hai người nữa.”. …………………………………………
Tại quán café gần trường học của Enji:
“ Tôi đã thả người đàn ông đó rồi, giờ cô phải trả lời những câu hỏi của tôi. Cô không cần lo nhiều, tôi sẽ không làm khó cô, tôi chỉ cần biết những chuyện liên quan đến tôi thôi.”. Enji nói với Victoria, trông cô hiện giờ rất thân thiện, nói năng cũng rất vui vẻ, hoàn toàn chẳng có điểm gì giống với Enji - ác quỷ khi nãy cả.
“ Ừm. Chỉ cần trong phạm vi cho phép, có thể nói với cô điều gì tôi sẽ nói.”..Victori thấy thái độ của cô đối với mình rất tốt, vì vậy dễ dàng đáp ứng.
“ Vậy, chuyện này là sao đây. Tôi rất tò mò.”. Enji ngậm thìa kem, hớn hở hỏi. Thái độ nghiêm túc vừa nãy lập tức bị cô vứt sang một bên. Điều này lại tiếp tục khiến cho người trước mắt cô choáng váng. Victoria ho nhẹ vài tiếng, cố gắng lấy giọng bình thường nhất để kể cho Enji nghe mọi chuyện. Thật khó để không cười khi nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh ánh sao mong chờ, khuôn mặt hồi hộp chờ đợi của Enji. Cô hiện giờ giống y hệt con nít chờ được cho kẹo.
“ Chuyện này phải bắt đầu kể đến việc cô xuất hiện ở nhà ngài Fujimaru…”.
“ Ngài Fujimaru..?.”. Enji bất ngờ, không giữ phép lịch sự lập tức cắt ngang. “ Sao cô gọi Saka như vậy?. Elizabeth gọi anh ấy khác cơ mà.”.
Ánh mắt của Victoria thoáng chút bối rối, cô cúi mặt hơi thấp xuống một chút, nhẹ giọng trả lời:
“ Elizabeth thích ngài ấy nên con bé tự cho phép mình gọi như vậy. Ngài Fujimaru có địa vị rất cao trong gia tộc, chúng tôi không được phép gọi thẳng tên như thế.”.
“ À…”. Enji gật gù xem chừng đã hiểu, cô chú ý Victoria một chút, liền đoán ngay ra được cô ta cũng rất thích Saka. Cô tự hỏi mình cái con dơi quỷ quyệt đó có gì để mọi thích.?. Cô thực là rất thắc mắc mà.
“ Vậy tôi nói tiếp..Ban đầu chúng tôi điều tra, chúng tôi không tìm ra được thân phận của cô. Cô không hề có trong bất cứ danh sách những vị tiểu thư trong giới thượng lưu nào mà gia tộc biết. Chúng tôi điều tra thêm, mới biết cô là người của nhà Senje, lại xuất thân từ nhà chính. Điều đó gây nên rất nhiều nghi ngờ. Phu nhân Nachi Kyoko, mẹ của ngài Fujimaru nghĩ rằng…cô là người được gia tộc Senje phái đến để làm hại ngài ấy, và cô biết đấy, cô thực sự rất đẹp, phu nhân nghĩ rằng cô đã dùng những trò hèn hạ để quyến rũ ngài ấy, khiến ngài ấy chấp nhận cô. Vì thế phu nhân ra lệnh cho chúng tôi đến theo dõi cô, và ép buộc cô rời xa ngài Fujimaru, bằng bất cứ giá nào.”. Cô dừng lại một chút nhìn Enji, rồi tiếp tục nói:
“ Thật xin lỗi khi nói cô dùng những trò hèn hạ quyến rũ ngài ấy. Cô hiểu cho, chúng tôi được biết những người phụ nữ trong nhà chính tộc Senje được dạy những thứ, ừm..chủ yếu là những cách quyến rũ đàn ông. Vì thế….” Vẻ mặt Victoria đa phần là áy náy, có chút khó xử khi nói đến điều đó.
Enji gật gật đầu coi như không để ý:
“ Không sao, tôi có thể hiểu được.”. Enji không trách cô ta, những người phụ nữ làm việc trong nhà chính ( thành viên của Ghost ) quả thật được dạy những điều này, vì không có sức mạnh như đàn ông, họ được dạy về sự khôn khéo, và Gi*t mục tiêu khi đối tượng đang…trên giường. Tất nhiên cũng có những người phụ nữ có thừa sức mạnh và sự khôn khéo để không làm những nhiệm vụ kiểu như thế, thậm chí họ còn có địa vị cao trong Ghost nữa. Nhà Senje không phân biệt nam nữ, chỉ cần có thực lực, ai cũng có thể là chủ.
“ Vậy…”. Enji nhìn Victoria băn khoăn… “ Bây giờ cô nghĩ tôi là người như thế nào..”
Victoria nhìn cô nghiêm túc, thẳng thắn nói:
“ Tiểu thư Enji, tôi nói thật. Ngay từ đâu tôi đã có ý nghĩ khác hoàn toàn với phu nhân Kyoko, tôi không tin ngài Fujimaru lại không biết về thân phận của cô. việc ngài ấy bị cô quyến rũ nghe cũng hết sức hoang đường. Ngài ấy không hề ngu ngốc như vậy. Charles cũng có suy nghĩ như tôi. Chúng tôi không biết tại sao một người trong nhà Senje lại ở cùng ngài Fujimaru, nhưng tôi nghĩ là có lí do gì đó. Hơn nữa, tiểu thư không giống cô gái hay đi quyến rũ đàn ông. Thực sự, cô quá tuyệt vời để đi làm công việc đó. Charles cũng bị cô thu hút nữa .’’. Victoria thành thật nói, những câu khen Enji cũng không có ý gì giả dối.
Enji nhìn cô ta chăm chú, ngạc nhiên khi biết tộc Vampire cũng có người tốt. Lần này cô phải thay đổi cách nhìn của mình một chút mới được.
“ A. Đúng rồi. Charles là ai.”. Enji nhớ đến anh, người này là Vampire nhưng cũng rất thân thiện.
“ Charles là em cùng cha khác mẹ với ngài Fujimaru. Trên thực tế tôi phải gọi là ngài Valois, nhưng anh ấy nói không cần thiết, tôi mới có thể gọi thẳng tên. Địa vị trong gia tộc của Charles cũng rất cao.”.
“ Khoan đã..”. Enji nghe cô ta trả lời lập tức thấy lạ.
“ Cùng cha khác mẹ, tại sao người thì họ Fujimaru, người thì họ Valois.?.”.
“ Cái này…”.Victoria nhìn phản ứng của cô cười cười.. “ Ngài Fujimaru lấy họ mẹ. Mẹ ngài Fujimaru đã mất lâu rồi.”.
“ Ế…”. Enji lại tiếp tục ngạc nhiên. “ Không phải cô nói bà Kyoko gì đó là mẹ Saka sao?.”.
“ Không không, phu nhân Kyoko là vợ thứ ba của ngài Valois.”. Victoria lập tức lắc đầu giải thích.
“ Vậy mẹ của Charles thì sao?.”.
“ Mẹ của Charles là người vợ thứ hai, bà ấy cũng đã mất. Phu nhân Kyoko tuy không sinh ra Charles và ngài Fujimaru nhưng đối xử rất tốt với vả hai người.”.
“ Ôi trời ơi, thì ra là vậy.”. Enji thở phào. Thật rắc rối.
Cô nghĩ đến bà phu nhân gì đó, thật ngạc nhiên khi bà ta không sinh ra hai người kia lại quan tâm đến họ nhiều như vậy. Enji thực sự không tin chuyện này lắm, cô đâu nghĩ có người nào có tấm lòng lớn lao đến mức đi yêu thương con của người khác chứ. Trừ khi bà ta có ý gì đó.
……………………………………
Khách sạn Mùa đông, phòng Enji.
“ Ôi thật may quá.”. Cô Marie chắp tay lên cảm tạ chúa.
“ Khi cô nói chuyện này có liên quan đến phu nhân Kyoko, cả người tôi liền run lên này, tiểu thư. Nhưng tiểu thư Victoria đã đồng ý về giải thích với phu nhân Kyoko về mọi chuyện rồi đúng không. Như thế thật tốt. Nếu để phu nhân Kyoko để ý tới chuyện gì, sẽ chẳng hay đâu. May là mọi chuyện đã được giải quyết xong.”. Enji nghe cô Marie nói, thầm cười vì sự ngây thơ của cô. Giải quyết xong.???
Enji nghĩ mọi chuyện mới chỉ bắt đầu thôi.
========
“ Wa. Thật à.”. Một tiếng nói đầy trong trẻo ngạc nhiên vang lên.
Enji nhìn Minako gật đầu xác nhận.
Nobu Minako – cô bạn gái duy nhất Enji quen được ở trường học, bị cả trường loại vì có tin đồn với thầy giáo. Minako thuộc laọi những cô gái chơi bời, tuy cô không quá mức đẹp lộng lẫy như Enji, nhưng cô cũng là một trong những cô gái đẹp nhất trường. Minako có đôi mắt đen đẹp rất hút hồn, nụ cười duyên dáng đến ૮ɦếƭ người. Tóc cô nhuộm màu nâu đậm, cắt ngắn ốp nhẹ vào hai má, mái hơi lệch một chút. Cô trông rất giống một ma-nơ-canh xinh đẹp. Và cô ấy đang nhìn Enji đầy thán phục.
“ Du lịch vòng quanh thế giới hai lần. Nghe ngưỡng mộ quá đi.”.
Trước thái độ phấn khích của Minako, Enji vẫn bình thản, cô còn nhún nhún cai vẻ không đồng tình.
“ Nói là hai lần nhưng thực sự lần đầu tôi đi chưa được bốn tháng, khi tôi đang lang thang ở một vùng quê phía nam nước Mỹ thì bị cụ tôi gọi về vì có việc gấp. Khoảng hơn một năm sau tôi tiếp tục chuyến đi của mình, lần này được hơn chín tháng, người của cụ tôi lại xuất hiện, họ kéo tôi từ thủ đô của nước Đức về đây. Tôi chưa hoàn thành xong chuyến đi của mình.”. Cô dừng một chút, sau đó, giọng nói bỗng trở nên có chút bực bội.
“ Thời gian mới đây khi tôi đang chuẩn bị tiếp tục hành trình còn dang dở thì anh ta xuất hiện. Như cậu thấy đấy, thay vì ngao du ở vùng miền nào đó trên thế giới, tôi phải đi học, bị bắt làm theo những chuẩn mực đạo đức của xã hội….Toàn những việc tôi không thích.”.
Minako theo dõi Enji chăm chú, nghe cô phàn nàn về anh liền bật cười. Cô mới nhận ra một điều, Enji mỗi khi nhắc đến anh đều rất tức giận, nhưng lại rất hay nhắc đên anh. Cô không biết người đàn ông đó thế nào, Enji không nói cho cô biết anh là ai, nhưng nếu có thể khiến Enji mỗi khi nhắc đến anh đều phiền lòng như thế, anh quả thực rất giỏi. Cô chỉ mới quen Enji một thời gian ngắn, nhưng thực sự đã quá shock về độ điên loạn của Enji rồi. Enji toàn làm người khác muốn phát điên thôi.
“ Người đàn ông đó thế nào, Enji.?.Người tên Saka ấy.”. Minako tò mò hỏi.
Enji hơi nhíu nhíu mày trước câu hỏi của cô, suy nghĩ một lát rồi trả lời.
“ Ừm. Saka ấy à. Anh ta rất bí ẩn, rất điềm tĩnh, sống với tôi mà anh ta ít nổi giận lắm, có nổi giận nhưng lúc nào cũng kiềm chế lại rồi từ từ xử lí thôi. Anh ta rất kì lạ, này nhé, anh ta ghét tôi nhưng đối xử với tôi tốt lắm, tất nhiên là việc anh ta làm có mục đích hết, nhưng dù sao cũng rất tốt. Có lẽ tôi là con gái nên thế. Cô Elik nói Saka ga-lăng với tất cả phụ nữ, dù anh ta không thích họ. Anh ta rất đẹp trai, đẹp hơn cả thần tượng của cậu nữa. Cộng thêm với mấy cái cử chỉ lịch thiệp này, tương lai sáng lạn, sự nghiệp rực rỡ, Saka có nhiều người thích lắm. Nói thẳng ra là yêu điên cuồng luôn.”. Enji vừa gãi đầu suy nghĩ vừa nói. Cuối cùng, cô kết luận một câu:
“ Nói chung là tuyệt.”.
Minako nghe xong liền choáng váng, cô tự hỏi trên đời có người đàn ông tuyệt vời như vậy sao?. Nếu có người tuyệt vời như thế, ….Enji nhìn cô, dường như thấu hiểu điều cô nghĩ, cười nói trêu đùa.
“ Này, đừng có nghe tôi kể về Saka tuyệt vời như thế, cậu thích anh ta rồi đấy nhé.”.
“ Tất nhiên rồi, đàn ông tuyệt vời như thế, phụ nữ bất kể là ai cũng sẽ thích. Đương nhiên ngoại trừ cậu, cậu không phải là phụ nữ.”. Minako thản nhiên thừa nhận.
“ Biết ngay là cậu nghĩ thế mà. Để tôi nói cậu biết, con người thật của anh ta rất đáng sợ biết không hả?. Anh ta nói với tôi rằng mình là một quý ông Pháp, và những điều tốt đẹp đó các quý ông đều cần phải có. Anh ta được dạy những điều đó khi còn nhỏ, chứ thực ra anh ta không tuyệt đâu.”. Enji đưa hai tay bám vào vai Minako lắc lắc, làm bộ dạng đang cố lay tỉnh cô dậy khỏi giấc mộng.
“ Kệ tôi, cậu….”.Minako cười vui vẻ trước hành động của Enji, cô định cãi lại trêu đùa Enji, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến cô nghẹn họng, nụ cười trên mặt cũng tắt. Enji cảm thấy lạ lạ, cô nhìn theo.
Trước mắt Enji là hình ảnh một người phụ nữ khoảng 32, 33 tuổi đang khoác tay một lão già to béo trên năm mươi tuổi, người phụ nữ đó ăn mặc rất mát mẻ, cả thân hình áp sát vào người đàn ông bên cạnh, cười rất quyến rũ. Còn lão già to béo kia, bàn tay béo múp míp của ông ta xoa nắn, bám chặt vào eo của người phụ nữ, trưng ra nụ cười mà dưới con mắt của Enji, đó là ********. Cả hai người không chú ý thấy Minako, tiếp tục bước vào nhà của… Minako.
Enji quay sang hỏi cô bạn:
“ Mẹ cậu vẫn tiếp tục cặp với lão ta à.”.
“ Ừ. Lão già đó cho mẹ tôi nhiều tiền mà.”. Minako cười cay đắng, ánh mắt phảng phất sự chế nhạo.
“ Cậu vào nhà bây giờ có sao không.?. Lão ta với mẹ cậu không bắt nạt cậu chứ.”.
“: Không sao. Sau lần cậu và anh Kaoru cho mấy tên vệ sĩ của lão ta một trận, cảnh cáo ông ta và mẹ tôi, còn tuyên bố anh Kaoru là người yêu của tôi, ông ta không động đến tôi nữa, mẹ tôi cũng không dám đánh tôi. Tuy bà ta vẫn chì chiết tôi suốt, nhưng tôi không quan tâm nên chẳng sao.”. Minako nhìn Enji cảm kích, mỉm cười nhẹ khiến cô an tâm.
Nói về cuộc gặp gỡ của Enji và Minako, đó là cuộc gặp gỡ chẳng mấy tốt đẹp. Cách đây không lâu vào một đêm rất khuya, Enji cùng anh Kaoru ra ngoài cùng mua kem cho cô, khi xe dừng lại ở cột đèn giao thông, qua cửa kính xe mở Enji đã nghe thấy một tiếng hét rất thảm thiết. Vì tò mò, cô bắt anh Kaoru cho dừng xe, và tiến gần đến ngõ tối. nơi tiếng hét phát ra. Một cảnh tượng đập vào mắt Enji khiến cô hết sức tức giận. Một người phụ nữ đưa tay tát liên tiếp vào mặt một cô gái trẻ đang bị hai tên đàn ông giữ chặt. Ngoài ra, còn một lão béo khác đứng bên cạnh, cười nhìn rất thích thú. Người phụ nữ hét liên tục vào mặt cô gái:
“ Mày dám đánh lại tao à.?. Mày dám đánh tao à.?. Mày không nhớ ai đã nuôi mày lớn sao. Hả.?. Hỗn láo. Còn dám mắng ông ấy nữa, ông ấy tương lai có thể là cha mày đấy biết không.?.”.
Mẹ cùng bồ của mình đánh con gái, nghe thật là hài hước.
Enji không phải người tốt, cô cũng chẳng muốn anh Kaoru làm anh hùng. Nhưng quả thật, cảnh tượng trước mắt không thể nào chấp nhận được. Vì thế….
Họ đã trở thành bạn.