Saka cầm tay cô kéo vào khách sạn, bên trong cũng được trang trí nổi bật với tông màu kem và vàng, sàn và tường đều được lát đá cẩm thạch, dưới ánh đèn tất cả đều trở nên lung linh, rực rỡ nhưng không kém phần trang nhã, sang trọng.
Anh đưa cô đến từng nơi và giới thiệu: " Tầng một gồm đại sảnh, ngoài ra còn có rất nhiều khu khác nữa: khu ăn sáng, khu buffet, khu giải khát, phần lớn khách đều ăn ở đây, đồ tráng miệng được miễn phí....bể bơi cũng ở tầng một, nhưng ngoài trời, em thích thì đến nhé.....Tầng hai, có rất nhiều nhà hàng: nhà hàng Club Lounge nổi tiếng với những thực đơn độc đáo, nhà hàng Flair Bar trang trí giống một quán bar, phục vụ món Tây Ban Nha và hải sản tươi sống....tầng năm, phòng Crystal Room giành cho tổ chức hội nghị, tiệc cưới....tầng bẩy, phục vụ chủ yếu là cho phái đẹp, có khu spa, khu mua sắm...Tổng có 231 phòng, có những phòng đặc biệt giành cho những chính trị gia, tổng thống, những người thuộc dòng giõi hoàng gia...nhưng tin anh đi, tất cả những chiếc phòng tốt nhất ở đây cũng không bằng phòng của em đâu". Anh cười rất vui vẻ, sau đó đẩy cô vào thang máy, đi...xuống tầng một.
Enji lại đứng ở đại sảnh.
" Cái gì vậy, cuối cùng phòng em ở đâu. Ở tầng một à?". Cô hỏi.
" Tất nhiên là không. Phòng em ở tầng tám.". Anh trả lời, đồng thời lấy từ trong ví của mình một cái thẻ đưa cho cô.
" Vậy sao anh không đưa em đến phòng đó luôn đi, anh có biết mình vừa rời khỏi thang máy không?.". Cô bực mình, anh cũng thật kì lạ quá đi.
" Vì phòng của em không đi bằng thang máy bình thường được, nhóc con. Em không nhận ra, trong thang máy vừa rồi không có tầng tám sao?. Em phải đi bằng thang máy riêng.".
" Cái riêng à".
" Phải, chiếc thẻ em đang cầm là chìa khóa mở thang máy riêng, nó cũng đồng thời là chìa khóa mở phòng nữa. Tôi đưa cho cô Marie một chiếc rồi, cô ấy đến trước em , chắc giờ đang ở trên phòng. ". Anh vừa đi vừa nói, tâm trạng dường như rất vui. Sau đó, anh dẫn cô đến một thang máy cách biệt với nhưng chiếc khác, sử dụng chiếc thẻ mở nó, cùng cô bước vào cũng những người khác. Cửa thang máy từ từ mở ra, Enji bước ra ngoài, và cô chợt nhận ra, cả một tầng rộng lớn như thế, chỉ duy nhất có một cánh cửa, trên đó không ghi số phòng.
.......
" Phòng Enji là cả một tầng, anh không nói phòng Enji bằng cả một tầng?.". Enji kêu lên vui mừng, cô dùng chiếc thẻ mở cửa, ngay bên trong cô Marie đang xắp xếp đồ, nhìn thấy cô liền vội đến chào. Enji chỉ gật đầu với Marie nhẹ một cái, rồi nhanh chóng chạy lung tung các phòng ngó nghiêng thích thú. Phải công nhận phòng của cô được trang trí có phần đặc biệt hơn các phòng vip cô đã xem, nội thất cũng cao cấp hơn, thảm trải trên sàn rất mềm, nó khiến cô liên tưởng tới cục bông. Đặc biệt nhất là những chùm đèn pha lê lớn trên trần, chúng khiến căn phòng trở nên rất tráng lệ. Có hai phòng khách, bốn phòng ngủ lớn, phòng tắm thiết kế đặc biệt để nhìn ra cảnh đêm thành phố, có bồn tắm lớn, những chiếc vòi tạo bọt đủ màu và đến tận ba vòi hoa sen. Cô cũng có riêng một phòng thay quần áo lớn với bốn chiếc tủ cỡ đại....còn chưa kể đến phòng bếp, phòng tắm hơi và các phòng khác nữa
" Vừa ý chứ ?. ". Saka hỏi cô.
Enji liền gật lia lịa
" Sao có phòng này.". Cô thắc mắc, không phải là..
" Anh cho xây dựng cho riêng mình à.".
Anh gật nhẹ. Xem chừng cô rất thích, điều đó, có chút gì đó khiến anh cảm thấy rất hài lòng.
" Thỉnh thoảng anh cũng đến đây ở vài ngày. Em sống tại đây là tốt nhất, muốn điều gì em cứ gọi điện cho quản lí, nhu cầu của em sẽ được ưu tiên. ".
Trong ánh mắt của Enji thoáng qua điều gì đó, cô lơ đễnh nhìn xung quanh. Sau đó, bất chợt lại nhìn thẳng vào anh, nghiêm túc hỏi:
" Saka, anh có ý gì sao. Không thể nào anh tốt như thế được.".
Câu hỏi của cô khiến anh bối rối.
Enji tin là có quỷ trong chuyện này, Saka mà tốt với cô như vậy?. Ai cũng rõ Saka có rất nhiều tòa nhà hoặc những ngôi biệt thự nổi tiếng trong thành phố, anh có thể chọn bất cứ cái nào cho cô. Không nhất thiết phải là sự lựa chọn tốt nhất. Mà theo như cô thấy, khách sạn này, vượt qua cái " tốt nhất " ấy rồi.
Anh hơi bối rối một chút, nhưng sau đó bình thường ngay lập tức. Và anh nhìn cô, cười một cách rất " thân thiện " :
" Đừng nghĩ thế chứ, tôi chỉ đơn giản là muốn em vui vẻ thôi. Sống ở đây tốt lắm, không kém gì so với khi em ở nhà đâu. Tôi đâu muốn em không vừa lòng thứ gì mà đòi trở về, phải không? ". Tất nhiên là anh nói dối.
Chậc. Anh đâu thể nói: Tôi tốt với em là để em khỏi nghi ngờ việc tôi cho đặt không dưới 20 chiếc camera trong phòng, mục đích chính tất nhiên là theo dõi em.
Tuy cô có hơi nghi ngờ, nhưng anh cũng không lo lắng nhiều về chuyện cô có thể sẽ phát hiện ra điều gì đó. Bởi vì..
Những cô gái bình thường, khi nhận được sự quan tâm tốt như thế, lại thêm những lời nói quá mức quan tâm của anh, ngay lập tức sẽ trở nên ngốc nghếch, mù quáng mà tin tưởng.
Mấy ngày qua anh đối xử với cô rất đặc biệt. Enji không chừng đã có chút rung động?.
Chỉ tiếc một điều, Enji không phải là những cô gái bình thường. Cô là người đã dẫm nát cái bình thường, đi qua cái khác thường, để trở thành người quá mức kì quái ( kì lạ + quái dị ). Hơn nữa, mấy thứ tính toán như thế, cô cũng quá quen rồi.
Cô nhìn anh, cười mỉa mai, và nói rất coi thường:
" Saka, anh đánh giá thấp em rồi đấy. Em không rõ anh định giở trò gì, em cũng không quan tâm, nó vốn chẳng quan trọng, cuối cùng kiểu gì em cũng tìm ra được thôi. Enji là người giỏi moi móc mọi thứ mà ". Nói xong, cô tung tăng bỏ đi.
Không biết là may hay xui đây, trong vòng hơn hai tháng, cô được đi tham quan nhà mới đến hai lần. Mà nhà mới lại ngày càng hay mới thú vị chứ.
Trên chiếc xe trở về nhà Fujimaru:
" Cậu chủ, việc chúng ta cài camera nếu tiểu thư phát hiện được sẽ rất rắc rối. Ngài biết tính tiểu thư mà."
" Con bé sẽ không phát hiện ra được, nên không cần lo. Dù sao nó cũng chỉ là một cô gái chưa lớn hay phá phách lung tung và đầy kiêu ngạo thôi. Tuy có thông minh một chút nhưng cũng không thể làm gì được.". Saka nói rất chắc chắn, khuôn mặt anh nhìn ông giống như đang cười mà cũng dường như không phải. Rõ ràng anh không tin việc Enji có thể làm gì, và cảm thấy ông Langdon đang lon lắng vô ích rồi.
Ông Langdon thở dài trong lòng, nếu tiểu thư Enji giống như lời anh nói thì thật tốt. Anh có biết đám người anh ra lệnh theo dõi Enji mỗi khi cô ra ngoài đã được cô cho cơ hội nhìn ngắm bệnh viện thoải mái và hưởng phúc lợi xã hội sớm hơn dự kiến ( về hưu sớm ). Ông không hiểu cô làm thế nào đã phát hiện được họ, mấy người đó toàn là người được đào tạo và huấn luyện tốt nhất. Ấy là ông chưa nói đến việc : Làm thế nào mà cô hạ gục được bốn người cao lớn, võ thuật không phải là dân nghiệp dư, và ai cũng to gấp hai lần cô?.
Thực sự việc này vẫn còn là một ẩn số, đến giờ ông vẫn không biết Enji đã đánh họ bằng cách nào. Vì cô đã lôi bốn người đó vào một hẻm tối, đánh xong gọi cấp cứu cho họ rồi bỏ đi. Ông đã hỏi nhưng họ khóc lên khóc xuống, thậm chí còn quỳ lạy ông, sống ૮ɦếƭ cũng không muốn nói. Miệng lúc nào cũng gào thét:" Tiểu thư sẽ Gi*t chúng tôi mất....Cô ấy đáng sợ lắm ".
Người của ông, từ bao giờ trở nên vô dụng như vậy.
.........................
Bữa tối:
" Cậu chủ, có điện từ cô Enji ".
Saka cầm máy, băn khoăn không biết Enji gọi anh có việc gì. Anh lên tiếng trêu cô
" Nhóc con, nhớ tôi à.".
Đáp lại anh là một tràng dài tiếng đanh đá của Enji:
" Saka, anh là đồ ngốc. Anh làm gì cài camera vào phòng hả, 47 chiếc, anh có ý gì vậy?. Mà ai cho phép anh cài cả camera vào phòng tắm, anh là đồ dê xồm, anh muốn ngắm nhìn cái gì?. Đầu óc anh đen tối quá đi. Lần sau em về sẽ đánh anh, biết chưa hả?.".
Tuôn ào ào xong liền dập máy cái cụp....
" Tút..tút...tút..."
Enji bực mình gõ chiếc máy điện thoại xuống đất. Nhìn lại đống camera cô mất cả buổi chiều mới tìm hết ra được. Cô cúi xuống nhặt một viên tròn tròn đen đen lên, đó là mắt trái của tượng con mèo trong phòng khách, bên kia là một trong những viên đá trong chiếc vong cổ của tượng một nữ thần gì đó đăt trong phòng ngủ, còn linh tinh gì nữa... Tất cả đều là camera được ngụy trang. Camera cũng thú vị quá.
..........
Đầu bên kia, Saka nhìn điện thoại sững người, con nhóc đó, làm thế nào?....
Anh chắc chắn phải nhìn lại Enji, đúng là như người người vẫn nói: Nhà Senje không ai bình thường cả.
..........................
Enji đi học...
Chiếc xe đen sang trọng đỗ trước trường trung học phổ thông Tsuda đã gây ra sự chú ý vô cùng lớn. Và càng gây choáng váng hơn khi từ trên xe bước xuống là một cô gái đẹp lộng lẫy, cả người cô tỏa ra vẫng sáng còn rạng rỡ hơn ánh mặt trời...
Enji liếc nhìn học sinh trong trường, cô không biết ánh nhìn của cô đã vô tình Gi*t ૮ɦếƭ bao trái tim những chàng trai trẻ...
Nếu người nào tinh ý chút ít, sẽ nhìn thấy rất nhiều tiếng sét ( ái tình ) đồng loạt vang lên.
....
" Các em chú ý, lớp ta có học sinh mới ". Tiếng thầy giáo vang lên vừa giữ trật tự vừa báo thông tin mới...
" Là cô gái xuất hiện trước cổng trường hôm nay đây..."
" Cô ấy đâu..."
" Cô ấy học lớp mình à?. Wa.........".
Enji còn chưa kịp bước vào, đã nghe thấy tiếng ồn ào rất náo nhiệt, ầm ầm hò reo chấn động cả dãy nhà...Mấy lớp xung quanh cũng có học sinh ra ngó cô nữa..
Enji cũng thấy rất lạ, khi cô bước vào lớp, tất cả học sinh nam lại đang trong tư thế nghiêm chỉnh đến bất thường, họ muốn gây ấn tượng với cô?. Cô chỉ giới thiệu tên mình thôi, nhưng tất cả lại im phăng phắc nghe.
" Tôi là Fujimaru Enji ". Enji chỉ nói thế, và không nói gì thêm nữa. Cô nhìn mọi người với ánh mắt lãnh cảm...
Và Enji chợt nhận ra một điều lạ trong lớp..
Ở nơi cuối lớp có một đôi nam nữ người nước ngoài ngồi bên cạnh nhau, cô không ngờ có người nước ngoài học lớp này. Điều đó cũng không quan trọng, chỉ là....Người con trai có nét gì đó rất giống Saka, còn cô gái lại nhìn cô với ánh nhìn với những người thấp kém hơn mình, cô ta lẩm nhẩm trong miệng:
" Chào Senje Enji..."