Trường học ?
Mặc dù sự chuyển biến trong tính cách của Enji đúng thật là rất khủng bố, nhưng sau một vài ngày, những người trong nhà Fuji cũng đã làm quen được với con người mới của cô, và rõ ràng họ rất thích Enji mới này.
Nhưng...............
Chủ của ngôi nhà lại không như vậy. Enji mới mang đến cho anh nhiều sự phiền phức hơn. Bực hơn nữa, mỗi khi cô gây chuyện xong, anh lên tiếng mắng, cô lại bày ra vẻ mặt hối lỗi vạn phần, anh nói câu nào dạ dạ vâng vâng câu đó, khiến anh muốn mắng cũng không nổi.
Vậy nên..............
Dạo này..............
Saka thường nhìn cô hơi khó hiểu. Có những lúc, anh theo dõi cô đến gần nửa tiếng đồng hồ, xong lại quay đi, mặt khó hiểu, lẩm bẩm với chính mình :
" Có cái gì đó không đúng ".
Chẳng ai hiểu là không đúng cái gì cả. Ngoại trừ Enji. Mỗi khi anh nói câu đó, cô lại lén quay đi, nụ cười phảng phất sự tinh ranh.
Và một hôm:
" Có cái gì đó không đúng ở em ". Saka lên tiếng nói với Enji, khi cả hai đang ngồi xem phim trên ghế salông.
Tay đang đưa snack lên miệng, Enji chợt dừng khựng lại, sau đó cô từ từ quay đầu, ngước lên nhìn đối diện với anh. Cô tặc lưỡi một cái, biểu hiện rất đáng yêu, rồi mỉm cười khoái trá,
" Saka, anh cũng không ngốc lắm nhỉ ".
Có điều gì đó sáng lên trong mắt anh. Ngay lập tức, anh đưa tay nhéo mạnh chiếc má phính phính hồng hồng của cô, có vẻ hơi cáu giận nói:
" Yêu tinh, em dám?. Được lắm, lừa hết tất cả mọi người. Tôi nghĩ mãi, con người em thì đáng yêu dễ thương thế nào được, ra là diễn trò. Cô Elik tin em không nghĩ gì cả, lại còn luôn miệng nói em tuyệt vời."
Enji chật vật thoát ra xa xa anh, vuốt vuốt bên má của mình, dẩu mỗi nói:
" Cái này là bình thường chứ có gì đâu (cái này bình thường thật à ). Đây là cách sống của nhà Senje mà, em chỉ là làm quá tốt thôi ".
" Cách sống gì? "
" Chỉ thành thật với bản thân, với người ngoài?. Miễn "
Chữ cuối cùng được Enji nhấn mạnh rõ hơn, đồng thời còn ngẩng cao đầu lên mà nói.
" Koong...."
" Yaaaaaaa". Enji nhìn anh, mếu máo ôm đầu, xoa xoa chỗ vừa bị anh cốc.
" Hay lắm hay sao hả?. Thật là, Đại Lão dạy em toàn những thứ không tốt gì cả, tôi thấy em được như thế này xem ra vẫn còn tốt lắm. Ở đâu em cũng như thế này sao?. ".
" Không có...". Cô gãi đầu, đáp lại. "...còn tùy xem em sống ở đâu. Nếu ở nhà Senje, em tất nhiên phải luôn đáng sợ, nếu không thì ai nghe em. Sống ở ngoài thì xa cách một chút, tử tế một chút, không nên kết giao nhiều, trừ trường hợp đặc biệt. Còn ở đây...( cô cười sáng lạn )...dễ thương như thế này, em có phá hay làm điều gì không phải, cũng rất dễ được bỏ qua. Anh nói có đúng không?.". Cô hấp háy mắt cười hỏi anh.
" Giờ thì hết đúng nữa rồi ". Anh lạnh lùng đáp trả lại.
" Saka,?. Không lẽ anh định nói cho mọi người biết. Enji có làm gì đâu, anh nói làm gì. Hơn nữa, đây cũng là Enji mà, có gì là giả đâu. ". Cô vội vàng phân trần. Ngay sau đó liền cáu với anh
" Em thương anh suốt ngày nghĩ ngợi nên mới lộ ra cho anh biết, Enji không nói ra, anh cứ ở đó mà không đúng nhé."
Saka khoanh tay nhìn cô, nghĩ nghĩ một hồi, cuối cùng cũng nói:
" Không phá phách, không làm phiền, không gây ảnh hưởng đến tôi nữa, tôi có thể đồng ý với em. ".
" Được, được, đồng ý hết.".Enji gật đầu lia lịa. Nhưng ngay sau đó, liền nhìn anh hoài nghi:
" Anh có tin được không? ".
" Tôi không phải là người nhiều chuyện. Nhóc con ". Anh cười nhẹ, lấy tay xoa đầu cô.
..........................
Enji hứa lên hứa xuống không gây thêm phiền phức cho Saka. Nhưng chỉ sau đó, cô ngay lập tức gây ra một chuyện mà tác hại thì không kể xiết, làm anh giận đến cực điểm, quyết định tìm cách tống cô ra khỏi nhà.
Chỉ một từ để diễn tả, chính là " kinh hoàng ".
24 năm sống, trải qua cũng nhiều ít thăng trầm, Saka cũng chưa bao giờ thấy được cái gì thay đổi nhanh và chớp nhoáng như vậy. Vừa mới đây, Enji còn đang thề thốt không phá phách nghịch ngợm, anh thực sự đã yên tâm, nhưng giờ mới thấy, xem ra anh tin người quá rồi.
....Trước mắt anh,
Enji đang dùng một cây gậy đánh golf đập phá xung quanh, đánh những người trong nhà....Cô Elik vội vàng tiến đến ngăn cản, Enji trừng mắt nhìn cô một cái, túm mạnh lấy cô quăng xa mấy mét. Anh chàng vệ sĩ to lớn chỉ dám giữ chặt tay để cô không đả thương người khác...Thụp...Anh ta từ từ, từ từ, như vậy, trượt người xuống, cả người đổ rầm xuống sàn...Khung cảnh càng trở nên hỗn loạn khi có thêm nhiều người tiến đến. Và cũng đáng sợ hơn bao giờ hết,...khi có thêm nhiều người ngã xuống, khi có thêm, một vài thân ảnh, bay ngang qua căn phòng............
Bé ngoan Enji chầm chậm đi đến gần Saka.
" Ngồi xuống ".Anh ra lệnh, tay chỉ vào bên cạnh.
Phịch...Enji liền ngoan ngoãn làm theo.
" Biết mình đã làm gì không? "
" Dạ, có ".
" Rất thành thực. Tốt. Nhưng...vẫn không thể tha thứ được.". Saka quay sang lườm cô rất đáng sợ. Tra hỏi tiếp:
" Tôi vừa gọi điện cho Đại Lão, và biết được một điều. Enji, tôi hỏi em, em có biết mình không thể uống được rượu ".
" Cũng biết ạ ". Enji vặn vẹo đôi tay, run run nói.
" Vậy tại sao..." Anh cố nén giận hỏi cô tiếp:"....ly rượu của tôi để trên bàn, em lại uống hết".
" Saka, không phải em cố ý đâu..." Cô biện bạch:"...màu rượu rất nhạt, em nghĩ là rượu nhẹ nên uống thử, có ai ngờ, anh uống thứ mạnh như vậy." Oan cho cô quá mà....
" Cấm biện bạch ".Saka lạnh lùng ngắt lời cô. Quay sang nhìn cô giận giữ. Tay thật nhanh giơ lên, véo má cô một cái thật mạnh, lại còn giữ thật là lâu lâu lâu.
" Nhóc con, em là học sinh tiểu học sao, làm gì có kiểu màu rượu nhạt thì là rượu nhẹ chứ. Tôi hiểu rõ em yêu tinh thế nào mà, thực sự thì nãy giờ tôi đã nghĩ rất nhiều. Này nhé, khi uống rượu em sẽ mất tự chủ, chắc chắn Đại Lão sẽ không cho em động vào một giọt rượu nào, nhưng mà làm sao đây, em lại rất hiếu kì, thành ra sự tò mò của em với thứ đó rất mãnh liệt. Khi em nhìn thấy li rượu của tôi, em đã nghĩ gì nhỉ.?. Phải chăng là: nhà của người khác, tổn hại gì cũng không sao.".
Saka chầm chậm nói từng lời, cũng chầm chậm kết tội cô.
" Enji, trả lời xem nào. Đúng hay sai.?"
Enji lúc này chỉ cách mặt của anh có một cái gang tay nhỏ xíu của bọn trẻ con thôi, cô cảm thấy thực sự sợ anh, sợ đến mức mà cái má cô nãy giờ đau lắm rồi ấy, nhưng cô vẫn không dám gạt tay anh ra. hic.
" Saka, em nói sai hay đúng thì có khác gì nhau đâu. Anh hỏi làm gì? "
" Phải nói.".
Oa. Enji sợ
Saka không hiểu nổi, anh chỉ ra ngoài và nghe điện thoại hơn 2 phút, mọi việc đã đi thật xa, thật xa.......
Saka đứng ở đó, lặng lẽ quan sát khung cảnh hỗn loạn trước mắt. Có vẻ là thế, nếu nhìn từ ngoài vào. Nhưng thực sự, anh đang cố kiềm chế cơn giận của chính mình, để không Gi*t ૮ɦếƭ kẻ gây họa Enji.
Một thời gian khá lâu, Saka mới hành động. Anh chỉ gầm nhẹ qua khóe miệng ra lệnh cho một người:
" Ông Langdon.............."
Căn phòng mới hơn 15 phút trước thật đẹp, hiện tại đã gần như trở thành đống đổ nát, không ai có thể ngăn cản nổi Enji không đập phá và đả thương mọi người, dường như cô không còn là cô nữa. Ánh mắt cô lạnh lùng, và ra tay thật tàn bạo. Dù những người vệ sĩ đã được lệnh cho phép có thể đả thương Enji, nhưng...họ lại không thể làm thế. Những tiếng gọi vang lên hoảng hốt:
" Cậu chủ...."
" Ngài Langdon, tiểu thư....."
"................."
PHẬP.....
Một tiếng động rất nhỏ vang lên, nhưng lại chấm dứt được sự hỗn loạn. Đôi mắt sắc lạnh của Enji quay qua nhìn, Saka đứng ở xa xa, trên tay anh cầm một khẩu súng. Enji vừa nhìn thấy khẩu súng, tay lập tức đưa lên cổ mình, giật nhanh một chiếc kim dài đang cắm trên đó, nhìn nó, và căm giận nhìn anh. Nhưng cô không thể đánh anh hay mọi người thêm nữa, vì ngay sau đó, cả người cô từ từ đổ xuống...
-----------
Nửa ngày sau, Enji tỉnh dậy. Và ông Langdon rất ngạc nhiên về điều đó. Ông nhớ rõ lượng thuốc mê mà Saka đã bỏ vào chiếc kim. Với một người bình thường, phải mất ít nhất 5 ngày mới tỉnh lại được.( Rõ ràng cậu chủ của ông muốn Enji nằm im trong vài ngày tới). Nhưng ông cũng không thắc mắc thêm, sau khi ông nhớ ra cô mang họ Senje, và cô là ai.
Đầu Enji rất đau, cô chẳng nhớ nổi cái gì cả, nhưng cảm giác hiện tại của cô không tốt lắm, nên cô nghĩ ngay đến những thứ không tốt. Cô lầm bầm trong khóe miệng:
" Ta lại làm gì rồi...".
Cô Elik đỡ cô xuống giường, và thực sự thì cô không thể đứng vững được. Enji nhẹ thốt lên đầy kinh ngạc:
" Chuyện gì xảy ra vậy....?"
" Hey, cô Elik, cô bị thương này. Sao thế? ". Enji chỉ vào vết băng trên tay cô Elik, cô ấy liền cười khổ không nói nổi, cô đâu thể nói là do khi Enji quăng mình, khủy tay của cô đã đập vào cạnh bàn thủy tinh....
Thấy cô mãi không hiểu chuyện gì xảy ra với cơ thể mình, cô Elik thở dài, nói nhẹ:
" Tiểu thư. Cô uống rượu."
Chỉ nghe có thế, cả người Enji lập tức hóa đá, cô đau khổ hỏi:
" Tôi đã làm gì?". Không phải chứ, thứ gì liên quan đến rượu + Enji đều không tốt đẹp.
Cô Elik không trả lời mà nhìn ông Langdon bên cạnh, ông chậm rãi nói một câu, Gi*t ૮ɦếƭ luôn hi vọng mong manh là mình không làm gì tổn hại cả của Enji.
" Cậu chủ, ngài ấy...rất giận".